Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta muốn kiểm duyệt!(2)

Phiên bản Dịch · 996 chữ

Lão đại Bách Thành Kiệt bên cạnh lớp Lâm Phôi lớn tiếng nói: "Phôi ca, ngươi đã diệt Đại Lôi, ta đã phục ngươi rồi, đám tiểu đệ của ta ở trong lớp từ nay về sau nhất định sẽ nghe lời ngươi!"

Hai tên lão đại năm nhất khác cũng vội vàng tỏ thái độ ủng hộ, Lâm Phôi mỉm cười gật đầu, ngay sau đó nhìn về phía đám năm hai cùng năm ba, cười nói: "Ba vị huynh đệ này đã biểu đạt xong ý tứ của mình, các ngươi có suy nghĩ gì? Mau chóng thể hiện đi."

Mấy người năm hai đã chứng kiến sự khủng bố của Lâm Phôi, ở trong nội tâm tuy rằng không cam lòng, nhưng cũng không dám làm chim đầu đàn, cuối cùng vẫn là một người năm ba đứng dậy, nói: "Phôi ca, ta là người tự do tự tại đã quen, thật sự không chịu được ước thúc, huống chi Đại Lôi lúc trước cũng không dám nói muốn chúng ta nghe theo hắn, ngươi muốn chúng ta nghe ngươi, ta thì không có vấn đề gì, chỉ sợ đám thuộc hạ không phục!"

Lâm Phôi ồ một tiếng, gật gật đầu, bỗng nhiên bùng nổ, đưa tay nắm lấy tóc của thanh niên cao lớn này, mãnh liệt đập vào giường sắt, một tên sinh viên năm ba khác đứng lên, la lớn: "Một tên năm nhất cũng đòi khống chế chúng ta, giờ không phản kháng thì về sau sẽ bị cưỡi lên đầu lên cổ, chúng ta liều mạng với hắn!"

Người này vừa nói xong, bỗng nhiên cái trán bị đánh trúng một kích, lập tức cảm thấy váng đầu hoa mắt, ra là Ngô Quân móc một cục gạch giấu ở dưới giường, không chút khách khí đập vào trán hắn, sau đó Ngô Mạnh Kiệt cũng lao đến, Phạm Hàm Ninh, Trang Tất Phạm, Ngô Quân, hợp sức đè hắn xuống đất, tàn nhẫn đánh đập.

Mấy người năm hai cùng năm ba đang muốn đi hỗ trợ, bỗng nhiên nhìn thấy người đầu tiên tỏ thái độ phản đối Lâm Phôi đã bị Lâm Phôi đánh cho ngu người xin tha, bộ dạng rất thảm, làm cho mấy người bọn hắn đều cảm thấy nhìn mà giật mình, từng người một vội vàng thành thành thật thật ngồi xuống, ngừng lại hô hấp, không dám lên tiếng.

Rất nhanh, đám người Ngô Quân đã giải quyết xong tên kia.

Lâm Phôi mỉm cười nói: "Ta đã sớm nói rồi, muốn phản đối thì cứ nói ra, chúng ta rất dân chủ, các ngươi hiện tại còn có ý kiến gì không?"

Đám năm hai cùng năm ba liếc nhìn nhau, nhanh chóng tỏ thái độ: "Ta nguyện ý ủng hộ Phôi ca."

"Không sai, toàn bộ khoa máy tính chưa từng xuất hiện người anh dũng thần võ giống như Phôi ca, đi theo Phôi ca lăn lộn, chúng ta về sau rút cuộc không sợ bị khoa khác bắt nạt." Một học trưởng năm ba nịnh nọt.

Lâm Phôi cười nói: "Ngươi nói rất đúng, đi theo ta lăn lộn, về sau thậm chí có thể không sợ bị khoa thể dục."

Nghe Lâm Phôi nói vậy, bọn hắn ở trong nội tâm đều kinh ngạc, khoa thể dục là lão đại chính thức của trường này, ở phương diện đấm nhau, khoa máy tính không phải đối thủ của khoa thể dục.

Trang Tất Phạm bỗng nhiên nói: "Các ngươi nhìn thấy cái đồng hồ trên cổ tay Phôi ca chưa, đó là lễ vật Chu Minh Hổ tặng cho Phôi ca, chúc mừng Phôi ca trở thành lão đại khoa máy tính."

Bọn hắn nghe xong đều cảm thấy rất kinh hãi, đó chính là Chu Minh Hổ a, vậy mà tặng quà cho Lâm Phôi, lập tức không dám sinh lòng phản kháng nữa.

Lúc này hai người nằm trên mặt đất đều hối hận muốn chết, sớm biết như vậy bọn hắn đã không làm chim đầu đàn, hiện tại đến cả Chu Minh Hổ cũng đã công nhận vị trí của Lâm Phôi, bọn hắn còn phản kháng để làm gì?

Người đầu tiên bị Lâm Phôi đánh ôm đầu đứng lên từ mặt đất, nhếch miệng nói: "Phôi ca, ta sai rồi, về sau ta thề sống chết đi theo ngươi."

"Tốt!" Lâm Phôi cười nói: "Ngươi tới phòng y tế băng bó một chút đi."

"Cảm ơn... Cám ơn Phôi ca."

Người này đang muốn đi ra ngoài, Lâm Phôi bỗng nhiên nói: "Chờ một chút."

Thân thể người này cứng ngắc tại chỗ, chẳng lẽ Lâm Phôi còn muốn khai đao với hắn để giết gà dọa khỉ? Trong lòng của hắn sợ muốn chết.

Lâm Phôi nói: "Trưa mai sau khi tan học, các ngươi tập hợp tất cả thuộc hạ tiểu đệ ở trên bãi tập, ta muốn kiểm duyệt."

Tất cả mọi người choáng váng, kiểm duyệt? Loại sự tình này cũng phải kiểm duyệt?

Bọn hắn thật đúng là chưa từng nghe nói kẻ nào hung hăng càn quấy đến mức sau khi trở thành lão đại liền muốn tiến hành kiểm duyệt ở bãi tập trường học.

Bất quá nếu như Lâm Phôi đã nói, bọn hắn đều vội vàng đáp ứng, Lâm Phôi cười cười: "Tốt rồi, tất cả đều trở về đi!"

Những người này cuống quít rời đi, hai người bị thương tự nhiên là kết bạn đi tới phòng y tế.

Đợi những người này rời đi rồi, Phạm Hàm Ninh mới tò mò hỏi: "Phôi ca, kiểm duyệt hình như là quá khoa trương a?"

"Không, ta chính là muốn càng khoa trương càng tốt!" Lâm Phôi mỉm cười, "Từ đó kích thích các đại lão khoa thể dục một chút!"

Đám người Phạm Hàm Ninh bối rối, Lâm Phôi đang muốn chủ động gây chuyện sao!

Bạn đang đọc Siêu Cấp Thiếu Niên Tại Đô Thị(Bản Dịch) của Lương Bất Phàm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quanmacta99
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.