Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cao tiểu thư!(2)

Phiên bản Dịch · 1062 chữ

Lưu Mỹ Kỳ yên lặng buông lỏng ra cánh tay Lâm Phôi, chu mỏ nói: "Đúng vậy a, đến cùng là điểm nào ta không xứng với ngươi?"

Lâm Phôi nhún vai nói: "Cái này không liên quan tới xứng hay không, trước tiên tạm thời không nói chuyện tình cảm, chỉ bằng những gì Cao tiểu thư nói, hai ta ở cùng một chỗ, sau đó Cao tiểu thư hợp tác với ta, cái này khác gì quan hệ vì lợi ích? Nếu như vậy, ta dù đáp ứng, trong lòng ngươi thực sự sẽ thoải mái?"

Lưu Mỹ Kỳ ngẩn ngơ, cuối cùng ảm đạm nói: "Vậy thôi đi, đại tỷ, hắn nói không sai, cho dù hắn đáp ứng, vậy cũng là bởi vì muốn mượn dùng lực lượng của ngươi, ta không muốn."

"Ngu xuẩn!" Cao Mạnh Siêu trợn mắt nhìn Lưu Mỹ Kỳ một cái, sau đó nhìn Lâm Phôi, lạnh lùng nói: "Thấy ngươi ở trong thời gian ngắn như vậy đã có thể thống nhất khoa máy tính, ta vốn cho rằng ngươi là một nam nhân có thể thành đại sự, thật không ngờ ngươi ngu xuẩn như vậy. Quan hệ thông gia thì thế nào? Dù thật sự là quan hệ vì lợi ích thì đã sao? Nam nhân sống trên đời, phải phấn đấu vì sự nghiệp đầu tiên, có thể mở rộng sự nghiệp, còn có bạn gái xinh đẹp, như vậy còn chưa đủ?"

Cao Mạnh Siêu tiếp tục nói: "Ta biết rõ ngươi cùng Ngụy Kỳ Miên có quan hệ rất tốt, nhưng mà Ngụy Kỳ Miên nhìn qua đã biết là con nhà giàu có, ngươi cảm thấy người nhà nàng sẽ đồng ý chuyện tình cảm của các ngươi? Bọn hắn sẽ đồng ý cho Ngụy Kỳ Miên yêu đương một sinh viên nghèo ở Học Viện Ngọc Lan? Nàng giống như là một công chúa, tiến vào thế giới người thường, muốn làm một chuyện kích thích, nhưng sớm muộn gì cũng có một ngày phải rời khỏi ngươi. Đã như vậy, ngươi không bằng hợp tác với ta, nghĩ biện pháp thăng tiến, cải thiện cuộc đời của ngươi trước."

Lưu Mỹ Kỳ lắc đầu nói: "Đại tỷ, ta không muốn làm công cụ, dù ta ưa thích hắn, ta cũng không muốn... ."

"Câm miệng cho ta!" Cao Mạnh Siêu trừng mắt phượng, ngữ khí nghiêm khắc, thậm chí lộ ra vài phần sát khí, làm Lưu Mỹ Kỳ giật mình, lập tức ngậm miệng lại.

Lâm Phôi kinh ngạc nhìn Cao Mạnh Siêu, nữ nhân này... Dám giết người? Thật không nghĩ tới một trường đại học vậy mà tàng long ngọa hổ, khó trách nàng có thể hiệu lệnh đại bộ phận nữ sinh nghe theo, nữ nhân này đáng sợ hơn cả tứ hổ Ngọc Lan!

Trong ánh mắt Cao Mạnh Siêu ẩn chứa sát khí, một lần nữa nhìn về phía Lâm Phôi thì lại trở nên hòa hoãn, hướng dẫn từng bước nói: "Ngươi biết không, hiện tại ngươi đã trở thành cái đinh trong mắt khoa thể dục, ngươi đừng nghĩ các ngươi đã đạt thành hiệp ước không xâm phạm lẫn nhau, trên thực tế khoa thể dục là đang chờ cơ hội, buổi sáng ngày mai, Lý Khản Đao sẽ về trường, đến lúc đó, chính là thời điểm hai bên giao chiến."

Ngày mai Lý Khản Đao cũng trở về từ trại giam? Lâm Phôi mơ hồ cảm thấy có chút kích thích, cũng có chút trùng hợp, Đao Tử cũng là ngày mai trở về, Lý Khản Đao cũng vậy, hai người đều dùng đao, cái này chẳng lẽ là thiên ý?

Cao Mạnh Siêu lạnh lùng nói: "Ngươi còn không rõ ràng sự đáng sợ của khoa thể dục, Chu Minh Hổ không dễ đối phó, bề ngoài ngươi thống nhất được khoa máy tính, nhưng sức chiến đấu khoa máy tính các ngươi không thể bằng được khoa thể dục. Nếu so sánh, 50 người khoa thể dục, tuyệt đối có thể đối phó một trăm người khoa máy tính, mà khoa thể dục có nhân số nhiều nhất trường học, chín phần mười đều là nam sinh, thuộc hạ Chu Minh Hổ khoảng chừng mấy trăm người, ngươi dùng cái gì để đấu với hắn?"

Lâm Phôi cười nói: "Vậy không đấu cũng tốt, ta có thể phục tùng nha, thừa nhận hắn là lão đại?"

"Ngươi gạt ta?" Cao Mạnh Siêu bỗng nhiên nở nụ cười rất lạnh lùng, "Ngươi không muốn khuất phục trước mặt hắn, từ khi ngươi kiểm duyệt trên bãi tập, ta đã có thể nhìn ra được, ngươi muốn chọc giận khoa thể dục, ngươi đang đợi một lý do để động thủ! Lâm Phôi, tuy rằng ngươi bây giờ lăn lộn rất không tồi, nhưng ta không thể không nói, ngươi là một người điên, hơn nữa nếu như ngươi không hợp tác, ngươi rất có thể sắp phải vứt bỏ tính mạng!"

Lâm Phôi nở nụ cười: "Ngươi cho rằng ta thua rồi, bọn hắn còn dám giết ta? Đừng quên, nơi đây là trường học, bọn hắn cũng đều là sinh viên."

"Ngươi không biết bọn hắn điên cuồng tới mức nào." Cao Mạnh Siêu ném điếu thuốc xuống đất, lấy giày di đi di lại, sau đó ánh mắt nhìn về phương xa, thì thào lẩm bẩm, "Nếu như một đám người cùng nhau động thủ, ngươi bị đánh chết, ai biết là kẻ nào giết người?"

Lâm Phôi ở trong nội tâm phát lạnh, không khỏi rùng mình một cái, nếu như Cao Mạnh Siêu nói vậy, có khi đám người khoa thể dục thực sự dám giết người? ?

Cao Mạnh Siêu có chút cảm khái nói: "Không thể không nói ngươi đúng là một nhân vật, nhưng càng là loại người giống như ngươi, thường thường sẽ chết càng sớm... Bọn hắn không có khả năng chỉ đánh ngươi một trận hoặc là đuổi ra khỏi trường, ngươi quật khởi quá nhanh, nhanh đến mức làm cho Chu Minh Hổ cũng cảm thấy sợ hãi, chỉ có người chết, mới không sinh ra uy hiếp!"

Lầu dạy học khoa âm nhạc, trên sân thượng, nội tâm Lâm Phôi cùng Lưu Mỹ Kỳ tuôn chảy một cỗ hàn khí!

Bạn đang đọc Siêu Cấp Thiếu Niên Tại Đô Thị(Bản Dịch) của Lương Bất Phàm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quanmacta99
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.