Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sắp hành động

Phiên bản Dịch · 1053 chữ

Chương 60+61: Sắp hành động

Lý Thiên Thiên nằm tại chỗ, nhắm chặt hai mắt, Lâm Phôi biết nàng chưa ngủ, chỉ từ tiếng hít thở là có thể nghe ra nàng đang rất khẩn trương nên phải giả bộ ngủ, xem ra nàng nói thật, mấy năm này nàng chắc là không quan hệ với nam nhân khác, hôm nay khó được một lần phóng túng, ài, đẹp trai đúng là vũ khí tốt để tán gái.

Lâm Phôi chui vào chăn, thân thể dán ở phía sau nàng, sau đó vươn tay nhẹ nhàng ôm eo nàng, chỉ cảm thấy bóng loáng, mềm mại, non mịn, nhịn không được siết chặt cái ôm, vị trí nào đó đã chĩa vào mông Lý Thiên Thiên.

Lý Thiên Thiên lúc này không thể giả vờ như không biết nữa, ưm một tiếng, giả bộ vừa tỉnh lại, trên mặt đỏ ửng như rặng mây hồng, miệng thẹn thùng nói: "Đừng như vậy, đâm vào người ta rồi."

Thanh âm Lý Thiên Thiên đã mang theo vài phần run rẩy, hô hấp bắt đầu dồn dập.

Lâm Phôi cười hắc hắc nói: "Còn nhớ thời điểm mới quen không?"

"Nhớ, từ đó tới giờ mới qua vài ngày a."

Lâm Phôi cười nói: "Lúc ấy tại văn phòng chủ tịch, ngươi kêu ta là tiểu đệ đệ, hiện tại ngươi mở to mắt nhìn xem đệ đệ ta nhỏ hay là lớn?"

"Người ta... Người ta cũng không phải có ý tứ kia." Lý Thiên Thiên nhỏ giọng đáp lời, "Cái kia của ngươi sao lại cứng như vậy, còn rất nóng."

Lâm Phôi cười nói: "Lúc trước ngươi học đại học... ."

Đang nói chuyện Lâm Phôi bỗng nhiên cảm thấy thân thể Lý Thiên Thiên hơi cứng ngắc, lập tức ý thức được hiện giờ không phải lúc đề cập chuyện này.

Lâm Phôi đang định bổ cứu, Lý Thiên Thiên đã thở dài, nói : "Ta khi đó còn trẻ người non dại, về sau mới biết được, kỳ thật lúc ấy hắn đã sớm chân đạp hai thuyền, tùy thời chuẩn bị đá ta, cho nên muốn ở trước khi chia tay chiếm lấy ta một lần."

Lâm Phôi mắng: "Thực không phải thứ tốt."

Lý Thiên Thiên cười khổ : "Nhưng vậy thì có thể làm sao, chúng ta chưa kết hôn, mà cho dù kết hôn cũng có thể ly hôn, ta bất lực."

Lâm Phôi thở dài: "Ngươi nói đúng."

Lý Thiên Thiên nói: "Mấy năm nay ta không tìm nam nhân khác, nếu như không phải bởi vì bây giờ tâm tình thật sự quá tệ... Ta sẽ không cho ngươi tới nhà của ta."

Lâm Phôi cười cười: "Vậy nếu ta đã tới, về sau ngươi chắc sẽ không nỡ cự tuyệt ta ngoài cửa nhỉ?"

Lý Thiên Thiên ngượng ngùng trả lời: "Ngươi là ngoại lệ."

"Cảm ơn mẹ đã sinh ra ta đẹp trai như vậy, đây nhất định là ưu đãi đặc biệt của trai đẹp rồi."

Lý Thiên Thiên yêu kiều hừ một tiếng, thanh âm của nàng vốn rất êm tai, một tiếng hừ này trực tiếp khiến cho Lâm Phôi lại càng thêm bành trướng, đệ đệ càng thêm nóng bỏng, hắn bắt lấy tay Lý Thiên Thiên, thanh âm có chút hấp tấp: "Có phải là nên dùng tay giúp ta rồi không... ."

Lý Thiên Thiên ừm một tiếng nhỏ như muỗi kêu, chậm rãi vươn tay, bắt lấy tiểu đệ Lâm Phôi, có khả năng bởi vì khẩn trương, nên bàn tay có mấy phần run rẩy, bất quá loại cảm giác ngượng ngùng đó càng làm cho dục vọng Lâm Phôi bành trướng, càng thêm kích thích, vừa mới bắt đầu Lý Thiên Thiên còn có mấy phần khúc chiết, rất nhanh đã bắt đầu thuần thục, chờ đến thời điểm không sai biệt lắm, Lâm Phôi lấy ra giấy vệ sinh đã sớm chuẩn bị, sau đó nhẹ nhàng thở ra, khoái cảm ập đến...

Lâm Phôi đi vào phòng vệ sinh làm sạch một lần, sau đó về tới trên giường, ôm lấy Lý Thiên Thiên, nhưng Lý Thiên Thiên giãy dụa gắt lên: "Không cho phép lại đụng tay đụng chân."

"Hắc hắc, yên tâm, đêm nay chỉ ôm mà thôi. Dù sao cũng không thể để một mình ta sướng, mà ngươi lại không được sướng a, đợi thương thế của ngươi tốt rồi, ta sẽ hảo hảo cho ngươi chiếm tiện nghi, ài, ta đành chịu chút thiệt thòi vậy."

"... ." Lý Thiên Thiên nhỏ giọng nói, "Vậy thân thể ngươi phải thành thật một chút."

"Tốt, tốt." Tay Lâm Phôi bắt đầu triển khai, định chiếm lấy ngọn núi thánh địa nào đó...

Lý Thiên Thiên lườm hắn: "Tay ngươi cũng phải thành thật một chút."

"A." Lâm Phôi đành thành thành thật thật ôm Lý Thiên Thiên, cười nói, "Trên người ngươi có thương tích, chúng ta ngủ sớm một chút nhé."

"Ta còn tưởng ngươi không thèm để ý ta có tổn thương cơ." Lý Thiên Thiên nói, "Vậy ngủ đi, ngủ ngon."

"Ngủ ngon."

Tối nay Lâm Phôi ngủ rất ngon lành say sưa, mãi đến chín giờ sáng hôm sau mới dậy, mà Lý Thiên Thiên trong ngực hắn vẫn còn ngủ say.

Lâm Phôi lặng lẽ bò dậy khỏi giường, chuẩn bị mặc quần áo, ngay sau đó điện thoại lại vang chuông lên, tiếng chuông đánh thức Lý Thiên Thiên, Lâm Phôi áy náy nở nụ cười, lập tức cầm điện thoại nhìn màn hình, cười khổ nói: "Là ông chủ của ngươi, đoán chừng là trò chuyện về sự tình của Miên Miên."

Sắc mặt Lý Thiên Thiên hơi thay đổi, lập tức lại khẽ cười nói: "Ừm, nghe máy đi."

Lâm Phôi bấm nghe, sau đó chợt nghe thấy đầu bên kia điện thoại Ngụy Tứ Hải nói: "Lâm tiên sinh, hôm nay Miên Miên nhà ta đúng là có một bữa tiệc, vừa rồi bảo mẫu nói cho ta biết, Miên Miên đã dặn dò nàng buổi tối hôm nay không ăn ở nhà. Sau đó bảo mẫu còn cố ý nghe lén, thời gian là 5 giờ chiều, địa điểm ở đường Hương Giang, tiệm cơm Hà thị."

Bạn đang đọc Siêu Cấp Thiếu Niên Tại Đô Thị(Bản Dịch) của Lương Bất Phàm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quanmacta99
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.