Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu yêu tinh quấn người

Phiên bản Dịch · 1450 chữ

Chương 39: Tiểu yêu tinh quấn người

Lâm Phôi đưa Ngụy Kỳ Miên trở về, sau đó lái xe tới nhà Lý Thiên Thiên.

Đi vào phòng ngủ của Lý Thiên Thiên, Lâm Phôi nằm ở trên giường, trên mặt nở nụ cười, nhẹ nhàng thở ra.

Lý Thiên Thiên gối đầu lên vai Lâm Phôi, bàn tay như ngọc nhẹ nhàng tiến vào trong áo hắn, ngón tay liên tiếp vẽ vòng tròn trên lồng ngực hắn, cười hỏi: "Hiểu lầm giải trừ rồi?"

"Đúng vậy, giải trừ rồi."

"A, ta vừa rồi chợt nhớ ra hôm nay ngươi lái xe của ta, Miên Miên có phát hiện kẽ hở không?"

Lâm Phôi thầm nghĩ ngươi bây giờ mới nhớ tới a, đã chậm rồi, bất quá Lâm Phôi đáp ứng Miên Miên giấu chuyện này, vì vậy cười nói: "Không có, Miên Miên hôm nay sợ hãi nên không để ý. Ta đã dạy Tuyên Vũ Trai một bài học, làm hắn ăn trộm gà bất thành còn mất nắm gạo, hơn nữa còn đắc tội Vạn thiếu gia."

"A? Xảy ra chuyện gì? Nhanh nói với ta."

Lý Thiên Thiên nổi lên hào hứng.

Vì vậy Lâm Phôi kể những chuyện phát sinh buổi tối hôm nay cho Lý Thiên Thiên nghe, Lý Thiên Thiên nghe xong mà hai mắt tỏa ánh sáng, lộ vẻ mặt sùng bái nói: "Ngươi thật lợi hại, từng bước một tính toán, làm bọn họ phải ăn quả đắng."

"Ha ha, người nào muốn đối phó ta đều phải trả giá lớn. Huống chi Miên Miên còn là đối tượng ta bảo vệ, ta có trách nhiệm không để cho nàng bị thương tổn." Lâm Phôi khi nói mấy câu cuối cùng lộ ra hào quang thần thánh, dường như hắn là hiện thân của chính nghĩa.

Lý Thiên Thiên cười nói: "Thôi đi, ta thấy ngươi chính là thích Ngụy đại tiểu thư rồi."

"Sao lại nói như vậy... ."

"Ngươi từ khi trở về đã bắt đầu cười ngây ngô, còn không phải bởi vì đã làm lành với đại tiểu thư?" Lý Thiên Thiên cười nói, "Mặc dù ta không có kinh nghiệm yêu đương sâu dày, nhưng mà làm một nữ nhân, phương diện này ta rất mẫn cảm, ngươi khẳng định là động tâm với đại tiểu thư, hơn nữa không chỉ là vui đùa một thời gian."

"A." Lâm Phôi bỗng nhiên ôm eo Lý Thiên Thiên, trực tiếp kéo vào trong ngực mình, cười xấu xa nói, "Vậy ngươi nói xem ta có cảm giác gì với ngươi?"

"Ta không quan tâm!" Lý Thiên Thiên chân thành nói, "Chúng ta là bạn tốt, đồng bạn trên giường ... Nhưng mà vĩnh viễn không được nảy sinh tình cảm, có biết không? Ta không muốn ngươi yêu thích ta."

Lâm Phôi cười khổ nói: "Vì sao? Ta không đẹp trai à?"

"Ngươi đương nhiên rất tuấn tú, nhưng mà ta không muốn về sau trở thành tình nhân hoặc là tiểu tam của ngươi, hơn nữa, ngươi còn rất trẻ... Ta không có cảm giác an toàn khi ở cạnh mấy tiểu ca ca."

(tiểu tam:cũng là tình nhân)

Lâm Phôi thở dài, cười khổ nói: "Trẻ tuổi cũng là một loại sai lầm sao?"

"Chúng ta như bây giờ kỳ thật rất tốt, chẳng lẽ không phải sao?" Lý Thiên Thiên nhẹ nhàng hôn lên bờ môi Lâm Phôi, nhẹ giọng nói, "Đợi đến chủ nhật, ta sẽ cho ngươi..."

"Ừm... ." Lâm Phôi cười nói, "Không cần nóng nảy, chờ thương thế của ngươi khỏi hẳn đã. Bất quá, ta hỏi ngươi một việc."

"A, chuyện gì?"

Lâm Phôi hít một hơi thật sâu, ánh mắt cực kỳ nghiêm túc nhìn chằm chằm vào ánh mắt Lý Thiên Thiên: "Ta hôm nay phát hiện trong căn nhà đối diện có người theo dõi ngươi, ngươi bây giờ rút cuộc là gặp phải phiền toái gì?"

"Đối diện có người theo dõi ta?" Lý Thiên Thiên biến sắc, khuôn mặt trở nên rất khó coi.

Ánh mắt Lâm Phôi bắt đầu trở nên bén nhọn, không còn cười đùa tí tửng như bình thường, giờ này khắc này hắn làm cho người ta cảm thấy giống như một thanh kiếm vừa ra khỏi vỏ, sắc bén kinh người!

Lâm Phôi nói: "Nếu có người uy hiếp tới an toàn của ngươi, ngươi nói cho ta biết, ta có thể giúp ngươi động thủ! Tin tưởng ta, chỉ cần ta muốn đối phó ai, trên thế giới này không người nào có thể ngăn cản ta!"

"Ta tin tưởng ngươi, bất quá... Không có việc gì." Lý Thiên Thiên thở ra một hơi, đè xuống cảm xúc ở trong nội tâm, cười khổ nói, "Chuyện này không cần ngươi tham dự, ngươi cứ giả bộ cái gì cũng không biết là được rồi, hơn nữa cũng không có gì to tát, chỉ là ta và người khác nảy sinh chút hiểu lầm mà thôi."

"Người khác?" Lâm Phôi cười lạnh, "Người này sở hữu năng lực không nhỏ a."

Lý Thiên Thiên bỗng nhiên lộ ra ánh mắt cầu khẩn, ôn nhu nói: "Đáp ứng ta, không tham dự vào, được chứ?"

Lâm Phôi do dự một chút, nhìn Lý Thiên Thiên, rốt cuộc mềm lòng, thở dài nói: "Vậy ngươi cũng phải đáp ứng ta, đừng đặt bản thân vào tình huống nguy hiểm, nếu như gặp phiền toái, nhất định phải nói cho ta biết. Cho dù là không nói với ta, nói cho ông chủ của ngươi biết cũng được, Ngụy Tứ Hải ở Đồng Thành này chưa đến mức thủ đoạn thông thiên, nhưng cũng không kém bao nhiêu."

"Tốt, ta đáp ứng ngươi." Lý Thiên Thiên có chút đắng chát cười cười, lại nhắc nhở, "À, ở trường học kia, ngươi chỉ cần chú ý bảo vệ tốt đại tiểu thư là được, sự tình khác đừng tham dự vào, hai tháng rất nhanh sẽ trôi qua."

Lâm Phôi nhớ hình như đây đã là lần thứ hai Lý Thiên Thiên nhắc nhở hắn, lần thứ nhất còn rất mịt mờ, Lâm Phôi không khỏi cảm thấy có chút khác thường, trường học này ngoại trừ vẻ ngoài hỗn loạn, bên trong đến cùng còn ẩn giấu cái gì khác?

Nhưng mà Lâm Phôi biết mình dù có hỏi, Lý Thiên Thiên cũng sẽ không nói, vì vậy hắn đáp ứng : "Tốt, ta đáp ứng ngươi."

"Ừm." Lý Thiên Thiên nở nụ cười, bỗng nhiên giọng nói mang theo vẻ chọc người, cực kỳ quyến rũ, "Ngày hôm qua ta thấy ngươi rất thoải mái a, hôm nay ta lại dùng tay giúp ngươi một lần nữa, coi như thấy ngươi ngoan ngoãn, ban thưởng ngươi một lần."

Nói tới đây, tay Lý Thiên Thiên lại sờ tới trong quần Lâm Phôi... .

Sáng ngày thứ hai, Lý Thiên Thiên lái xe đưa Lâm Phôi tới trường học, sau đó rời đi.

Lâm Phôi đến trường học, toàn thân sảng khoái, trong miệng còn huýt sáo, cảm thấy tinh thần phấn chấn.

Ài, vẫn là Thiên Thiên nhà mình tốt nhất a, còn Yêu Tinh Kỳ kia, không có việc gì liền tới trêu chọc mình, nói đi nhà nghỉ đàm đạo chuyện nhân sinh một chút, kết quả nàng lại không chịu, trong đầu chỉ muốn chiếm tiện nghi của mình, muốn làm bạn gái của mình, trên đời này nào có nhiều chuyện tốt như vậy, vừa muốn thân thể của mình, còn muốn trái tim của mình, quả thực quá tham lam rồi, cái tiện nghi gì cũng muốn chiếm.

Lâm Phôi đang suy nghĩ lung tung, chợt nghe thấy phía trước truyền đến một tiếng kêu ngọt ngào: "Phôi ca... ."

Con mẹ nó chứ, vừa nhắc tới Tào Tháo, Tào Tháo liền đến?

Người gọi Lâm Phôi đúng là Lưu Mỹ Kỳ, Lâm Phôi nhìn sang, thấy Lưu Mỹ Kỳ hôm nay vẫn mặc đồ hở rốn , thoạt nhìn vừa thanh xuân vừa gợi cảm, trên mặt còn trang điểm, cặp môi đỏ mọng mê người làm cho Lâm Phôi nhịn không được muốn tự mình nếm thử vị son này là ngọt hay chát.

Bất quá Lâm Phôi vẫn nhịn được, loại nữ nhân này nhất định không thể cho nàng chiếm được tiện nghi, nếu không hơi không cẩn thận sẽ bị nàng đẩy ngã, hắn đẹp trai chứ không dễ dãi, mấu chốt nhất là, nếu như nàng thực lòng muốn đẩy, bản thân thật đúng là không kháng cự được... .

Lâm Phôi lộ vẻ mặt nghiêm túc: "Gọi ta làm gì?"

Bạn đang đọc Siêu Cấp Thiếu Niên Tại Đô Thị(Bản Dịch) của Lương Bất Phàm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quanmacta99
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.