Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lão đại chính thức của Học Viện Ngọc Lan(2)

Phiên bản Dịch · 1055 chữ

Lâm Phôi cười nói: "Trương Hoành kia ngược lại đúng là có đặc điểm đó, bất quá để cho một người không có đầu óc làm loại chuyện này, chỉ sợ cũng rất mạo hiểm a?"

"Ta cũng cảm thấy như thế, bất quá sự tình về sau ta không nghe được nữa, bởi vì ta cũng không phải là cố ý nghe, tới đây đã cảm thấy rất sợ hãi, không cẩn thận để lộ chút động tĩnh, bị bọn hắn phát hiện, về sau... Về sau ta chạy về ký túc xá, không nghĩ tới bọn hắn tìm đến ta, may mắn lúc đó có ngươi, bằng không đêm hôm đó ta đã phải vào bệnh viện."

Lâm Phôi nói: "Được rồi, cũng không cần cám ơn ta, lần này nếu như không phải bởi vì bọn hắn nghe được ngươi muốn nói cho ta bí mật, thì đã không động tới ngươi, bất quá từ chuyện này có thể nhìn ra, khoa thể dục chỉ sợ đã liên hệ Trương Xuân Lôi rồi, hơn nữa hai bên còn có hợp tác, bằng không sao người của Trương Xuân Lôi phải ra tay với ngươi?"

"Ừm, ngươi nói chuyện rất có đạo lý."

Lâm Phôi cau mày, trong mắt lập loè hàn quang, trầm giọng nói: "Nếu như chỉ là đánh nhau ẩu đả bình thường, vậy vẫn chỉ là sự tình của đám người người trẻ tuổi trẻ tuổi khí thịnh, nhưng vận chuyển ma túy thì hoàn toàn khác, hành vi không có đạo đức này, bọn hắn vậy mà cũng dám làm, chẳng lẽ không thèm để ý sẽ có bao nhiêu gia đình tan cửa nát nhà vì bản thân? Đám người này tiêu những đồng tiền dơ bẩn đó, vậy mà căn bản không cảm thấy chút áy náy nào!"

Vương Hoành Vĩ cẩn thận từng li từng tí nói: "Phôi ca, ta cảm thấy việc này nếu như không có quan hệ tới chúng ta, vậy chúng ta cũng đừng xen vào việc của người khác, Hổ gia không dễ chọc."

Lâm Phôi cười nói: "Ngay cả Đại Lôi ta cũng có thể đuổi ra khỏi trường học, à còn một tên Tuyên Vũ Trai nữa, cũng đã bị ta đuổi đi."

Vương Hoành Vĩ càng nghe lại càng hoảng sợ, Tuyên Vũ Trai vậy mà cũng bị đuổi đi, bất quá hắn vẫn lắc đầu một cái, nói: "Nếu như nói Trương Xuân Lôi là một con sói, Hổ gia sẽ là con hổ, là bá chủ chính thức của trường học."

"A? Kể cho ta nghe về Hổ Gia này, thuận tiện lướt sơ qua tất cả thế lực lớn trong trường đi." Lâm Phôi sinh ra lòng hiếu kỳ, nếu như đổi lại trước kia, Lâm Phôi căn bản sẽ không hứng thú với Hổ gia hay là Sư gia, bất quá bây giờ nếu đã biết rõ đối phương buôn lậu thuốc phiện, Lâm Phôi không thể không quan tâm, bởi vì trải nghiệm hồi nhỏ, Lâm Phôi chán ghét đám xã hội đen này từ nội tâm.

"Ừm, tốt." Vương Hoành Vĩ suy nghĩ một chút, nói , "Trường học chúng ta trên thực tế là thế chân vạc."

"Vậy là có ba người?" Lâm Phôi hỏi, "Khoa thể dục có Hổ gia, khoa máy tính có Trương Xuân Lôi, vậy người cuối cùng là ai?"

Vương Hoành Vĩ lắc đầu nói: "Trương Xuân Lôi kỳ thật không được xếp vào, hắn chẳng qua là sinh viên năm hai, coi như là một trong những người dự bị làm bá chủ sau này, nhưng hiện tại còn chênh lệch rất xa. Thế chân vạc này có khoa thể dục- Chu Minh Hổ, khoa tài chính- Ngô Sơn Hà, khoa âm nhạc- Cao Mạnh Siêu."

Lâm Phôi kinh ngạc hỏi: "Còn có một nữ nhân? Cao Mạnh Siêu là nữ sao?"

"Đúng vậy a." Vương Hoành Vĩ nói, "Ngươi đừng xem nhẹ nữ nhân này, nàng là sinh viên năm ba khoa âm nhạc, từ năm nhất đã trở thành lão đại khoa âm nhạc, hiện trong trường học tối thiểu có một phần năm nữ sinh lăn lộn bang phái đều là dưới trướng nàng, nói cách khác, nàng là người có thủ hạ đông đảo nhất."

Lâm Phôi ồ một tiếng, lộ ra mười phần hứng thú, than thở: "Lợi hại a, nàng đã thống nhất nữ sinh."

"Ừm, cho nên nhân số khẳng định là nhiều nhất, trong trường học tổng cộng có hơn năm ngàn người, không sai biệt lắm một nửa là nữ sinh, đại khái tiếp cận hai nghìn năm trăm người, bên trong có năm trăm người ở dưới trướng nàng, ngươi nói xem có lợi hại hay không."

Lâm Phôi nói: "Bất quá sức chiến đấu của nữ sinh quá yếu."

"Cũng bởi vì cái này, cho nên nàng đứng thứ ba trong xếp hạng tam đại thế lực."

Lâm Phôi cảm thán nói: "Hơn năm trăm cô nàng bạo lực, vậy mà còn chỉ là xếp hạng thứ ba? Chu Minh Hổ khẳng định chính là Hổ gia khoa thể dục rồi, vậy Ngô Sơn Hà khoa tài chính là người nào?"

"Võ si, một võ si điển hình !" Vương Hoành Vĩ nói , "Tất cả mọi người nói, lão đại của tam đại thế lực nếu như đơn đấu, Ngô Sơn Hà nhất định xếp thứ nhất, bởi vì hắn biết công phu thật sự, đã từng có người thấy hắn một chấp mười mấy, hơn nữa đối phương thậm chí không đụng trúng hắn cái nào."

Ánh mắt của Lâm Phôi lộ ra một tia hứng thú, hỏi: "Đao Tử so với hắn thì thế nào?"

"Cái này ta không biết, nhưng mà tất cả mọi người đều nói Ngô Sơn Hà là đệ nhất cao thủ trường học chúng ta, bất kể là Trương Xuân Lôi hay là Đao Tử đều không phản bác."

Lâm Phôi nhẹ nhàng gật đầu: "Ta hiểu rồi."

Nếu quả thật giống như Vương Hoành Vĩ nói, một mình chọi mười mấy, đối phương còn không chạm được góc áo của hắn, chỉ sợ thực lực kẻ này đã nằm trên Đao Tử, Học Viện Ngọc Lan thật đúng là ngọa hổ tàng long a!

Bạn đang đọc Siêu Cấp Thiếu Niên Tại Đô Thị(Bản Dịch) của Lương Bất Phàm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quanmacta99
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.