Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lâm Phi

Phiên bản Dịch · 884 chữ

Dịch : Cậu Chủ Nhỏ.

Trên con đường mòn trở về tổ 5 thôn Sơn Hà giữa cái nắng đầu hè của tháng tư năm 2018. Lâm Phi mồ hôi nhễ nhại chảy trên người cùng với bộ quần áo cũ kỹ toát lên sự nghèo khó của mình.

Vừa đi, Lâm Phi vừa buồn bực, lúc trước tại sao mình lại thi lên đại học làm gì chứ.

Không chỉ tốn của gia đình năm sáu mươi ngàn, bây giờ đi ra ngoài làm việc trong vài năm, cọng lông đều không có kiếm được.

Lúc đầu hắn còn muốn lại xông xáo một lần, nhưng trên thân chỉ có mấy đồng, không trở về nhà có thể đi đâu? Lần này, hắn dự định về nhà làm ruộng làm giàu.

Đi đến cầu vòm đá thôn Sơn Hà, Trịnh Thúy Hoa nhổ cỏ trên mặt đất thấy Lâm Phi trở về, cười ha hả nói:

- Phi Tử, hiện tại còn chưa đến lúc nông nghiệp bận rộn, ngươi sao lại trở về.

Nghe mẹ ngươi nói ngươi trên thành phố lăn lộn không được khá! Sao thế, muốn hay không để ngươi đường ca giới thiệu cho ngươi công tác.

Trịnh Thúy Hoa là thím của Lâm Phi, cùng mẹ Lâm Phi không hợp nhau.

Con trai của nàng Lâm Minh dựa vào quan hệ của cậu, vào doanh nghiệp nhà nước thành phố Nam Giang, nghe nói đãi ngộ rất tốt.

Nhìn thoáng qua thím, Lâm Phi biết thím chính là đang khoe con trai mình. Căn bản không có ý định giới thiệu công việc cho hắn, cười gượng hai tiếng liền đi về phía nhà.

Theo lời ông nội Lâm Phi mà nói, sinh viên đại học bây giờ, đi vệ sinh đều có thể gặp phải mấy người.

Đầu năm nay ngay cả sinh viên đại học cũng không tìm được công việc tốt, Lâm Phi không có bối cảnh, còn là sinh viên đại học, càng không dễ tìm việc làm

Ngẫm lại công việc chỉnh lý văn bản trước đó, một tháng mới có 2500, trả tiền thuê nhà xong, cộng thêm tiền ăn cơm.

Cả tháng số tiền đó còn không đủ, đều phải nhờ người nhà đưa thêm tiền, Lâm Phi cảm thấy mình đặc biệt vô dụng.

Sớm biết như vậy, Lúc trước Lâm Phi không học đại học, học xong trung học liền đi học nghề, cũng so với bây giờ cao không thành thấp không mạnh hơn.

Hơn nữa trở lại thôn, người trong thôn đều gọi hắn là sinh viên đại học, Lâm Phi rất áp lực.

Đầu năm, trong thôn bà mối giới thiệu cho Lâm Phi một nữ giáo viên ở Trường Trung học Cơ Sở Nam Giang.

Lâm Phi đối với nữ giáo viên rất hài lòng, kia nữ giáo viên đối với hắn cũng rất hài lòng.

Nhưng đến lúc bàn chuyện kết hôn, gia đình nhà gái đưa ra đủ loại yêu cầu.

Chỉ mua nhà ở trong thành phố, nhà hắn cũng không gánh nổi, huống chi còn có xe cùng ba cây vàng.

Thế là, nữ giáo viên quả quyết cùng hắn cắt đứt liên lạc, nhưng hắn còn muốn tranh thủ.

Ngày đó, hắn chạy tới trường học đau khổ cầu khẩn cô thời điểm.

Cô bình tĩnh nói với Lâm Phi:

- Lâm Phi, làm một người con gái, tôi muốn có một ngôi nhà ấm áp. Tôi đã thuyết phục cha mẹ tôi, không cần gia đình anh mua ba cây vàng và xe hơi, nhưng anh thậm chí không thể đủ khả năng mua nhà, chúng ta vẫn là thôi đi.

Nhớ lại bóng lưng nữ giáo viên, Lâm Phi hận không thể tát vào miệng mình, hết thảy, đều tự trách mình vô dụng.

Cô ấy là một cô gái tốt, cô ấy nên tìm một nơi tốt hơn, chúc cô ấy hạnh phúc.

Quên đi thôi! Lâm Phi cười khổ không thôi, tiếp tục hướng nhà phương hướng đi.

Đứng ở trong đình viện, hắn nhìn thấy mẫu thân Hồ Tú Hoa đang ở trong phòng bếp rửa chén đũa, phụ thân trong sân thở hổn hển chẻ củi.

Hồ Tú Hoa nhìn thấy nhi tử đứng ở trong sân, rất là kinh ngạc.

Giật mình, thuần phác cười nói:

- Tiểu Phi, ngươi về khi nào, trở về cũng không nói một tiếng. Nếu biết, mẹ lên thị trấn mua chút thức ăn ngon, con đã ăn trưa?

Nghe được mẹ quan tâm mình như thế, Lâm Phi rất muốn khóc, thấp giọng nói:

- Con chưa.

- Chờ, mẹ lập tức đi nấu ăn cho con.

Nói xong, Hồ Tú Hoa chạy đến đại sảnh, từ tủ lạnh lấy thịt gà cùng cá, ken két chặt lên.

Cha của Lâm Phi, Lâm Tử Dương buông cuốc chim xuống, đi tới, hỏi:

- Phi Tử, bây giờ con về nhà có chuyện gì?

- Con không có việc gì, chỉ là nhớ hai người lên muốn về nhà một chuyến.

Lâm Phi thật không tiện nói hắn về nhà lần này dự định làm ruộng.

Ở bên ngoài đi làm hai ba năm, hắn một chút tiền không tiết kiệm được, sau đó chạy về làm nông, quả thực đủ mất mặt.

Bạn đang đọc Siêu Cấp Tiểu Thần Nông (Dịch) của Hảo Cật Hương Qua
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 01664021235
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 77

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.