Bất Diệt Hồn Ma Thể
Chương 22: Bất Diệt Hồn Ma Thể
12h đêm, gió thổi hiu hiu se lạnh, rất lạnh, đến mức phải nổi da gà
Ở một gốc nào đó, có 6 người đang dòm ngó xung quanh
"Được rồi, chúng ta leo vào, để tránh bảo vệ" Hiếu dặn dò nói nhỏ
"Oke" 5 người còn lại đồng thanh
Rất nhanh, mọi người gỗ trợ nhau leo vào trường
Quan sát xung quanh, mảy may không có bảo vệ
Bọn họ từ từ tiến vào phòng kho
Trên đường đi, cũng gặp bảo vệ đi tuần, nhưng bảo vệ cũng không dám đi tới gần nhà kho
Bởi vì bọn họ sợ con ma kia
"Được rồi, theo quan sát, bảo vệ sẽ không tới nhà kho kia, chúng ta có thể yên tâm mà khám phá" Hiếu tự tin nói
"Ùm" thấy Hiếu tự tin như vậy, mọi người cũng tự tin theo
Trên đường đi, bọn họ một gần, gần tới nhà kho hơn
Nhưng cái lạnh cũng trở nên bất thường khi tới gần nhà kho
"Hắt xì, trời lạnh quá, có phải con ma kia đang theo tụi mình không?" Ngân rung rung nói
"Tùm bậy, do buổi tối trời lạnh quá thôi, không có gì đâu mà phải sợ" Hiếu vỗ vai Ngân nói
"Hi vọng vậy" Ngân gật đầu nói
Quay về ống kính của Nam
Nam cũng đã sử dụng thần thức của mình bảo quanh khu vực này
Hắn cũng cảm nhận được hồn ma nữ sinh kia
Hắn cảm thấy, cái này giống như một linh hồn không hơn không kém
Chắc do mới chết gần đây, nên nó không có gì đặc biệt
Nam cảm nhận một hồi
"Được rồi, phía trước là nhà kho rồi, mọi người chuẩn bị" Hiểu nói
Mọi người nghe hiếu nói vậy, ai cũng chuẩn bị tinh thần
Có đứa bỏ một đống tỏi trên người
Nhìn như một thằng ngu vậy
Nam thấy tình hình trước mắt cười
Mọi người tiến về phía trước
Được một lúc thì tới được của nhà kho
Hiếu nhìn về phía mọi người
Mọi người gật đầu
Bình thường nhà kho sẽ khoá, nhưng không hiểu sao Hiếu rất dễ dàng mở ra
Tiếng mở cửa kêu keng két, khiến mọi người cảnh giác
Mọi người tiến vào nhà kho, cảm nhận được một sự yên ắng đến lạ thường
Phòng kho cũng khá rộng, rộng khoảng 120m vuông, đây cũng quá to so với phòng kho bình thường đi
Đó đây là chứa tất cả những đồ cũ của trường nên nó được xây khá rộng
Mọi người quan sát kĩ, không có hiện tượng gì mọi người thở dài bình thản
"Tao nói rồi, chả có ma cỏ gì cả, chỉ là mấy bác bảo vệ uống say, rồi đi tuần bị hoa mắt thôi" Hiếu cười cười nói
Mọi người cũng biểu thị đồng ý
Đúng vậy, trên đời này làm gì có ma, chỉ là do người ta tự tưởng tượng mà thôi
"Trong này cũng không có gì, nên về thôi" Hà biểu đạt nói
Mọi người cũng không ý kiến, đã không có ý gì cũng nên về
Mọi người đang định đi về thì đột nhiên căn phòng đóng sập lại, không khí trở nên âm ủ hơn
"Đến rồi!" Nam cười cười nghĩ
Nhìn thấy hành động trước mắt, bọn họ trở nên cứng đờ
Đang yên đang lành tự nhiên cánh cửa tự động đóng lại, khiện bọn họ bối rối, chạy ngay ra cáng cửa
Rầm rầm!!
"Chết tiệt, sao lại mở không được, ơi có ai ngoài đó không, đừng chơi khăm chúng tôi chứ" Hiếu nói lớn
Nhưng một lát sau, không có ai trả lời
Hiểu đạp mạnh vào cánh cửa, nhưng nó không có gì là nhút nhích cả, nên hắn rất sợ
Mọi người đều nghĩ, có phải do con ma kia làm ra không
Nghĩ tới đây, mọi người bắt đầu hỗn loạn
"Đã nói đừng đi tới đây rồi, giờ gặp chuyện rồi tính sao đây"
"Chết tiệt, chọc giận con ma kia rồi, nó nhốt mình lại có khi nó mê hoặc mình tự sát để thế mạng cho nó"
"Hu hu"
Trong tiếng khóc lẫn tiếng quở trách, bọn họ cố gắng đập mạnh cửa, nhưng không có dấu hiệu cửa mở ra
Nam cũng giả hoảng loạn một chút, cho nó giống thật
"He he" một giọng vang khắp nơi căn phòng khiến người khác ớn lạnh
"Vừa nãy có nghe tiếng cười không"
"Có"
"Chết rồi, đó là con ma đang chơi đùa với chúng ta a, hu hu"
"Hồn ma bạn học à, dù sao chúng ta cũng là năm nhất, hôm nay vì cái tính tò mò tới đây xem thực hư ra sao, không ngờ quấy rối bạn học, mong bạn tha thứ" Hiếu sợ sệt nói ra
"Haha, đã tới đây thì cùng ta chơi đùa vui một tí, chứ đi chi mà vội vội vàng vàng" giọng nữ sinh vang lên
Nghe âm thành từ không khí mọi người sợ tái mét
Rất là hối hận khi mà đi tới đây a
Hiện tại rất hối hận
Biết vậy ở nhà ăn nằm ngủ được rồi
Chi mà tò mò đi tới đây hại cái thân
Đột nhiên không hiểu sao mọi người tản ra không rõ
"Đừng giết ta mà cầu xin đấy" Ngân bị hồn ma điều khiển tới gốc khác
Mọi người cũng bị điều khiển đi ra mỗi người một gốc
Ai cũng mặt xanh tái mét, mặt không còn giọt máu
Có người thậm chí đã ngất xỉu ngay giữa phòng
Nam cũng có cảm giác bị điều khiển, cái này Nam rất dễ dàng phá vở, nhưng Nam vẫn lựa chọn để nó điều khiển, để xem con ma này giở trò gì
Rất nhanh mọi người bị nữ sinh này chơi đùa đều bị doạ cho ngất xỉu hết
Còn lại mình Nam, thấy mọi người cũng bất tỉnh nên cũng biến hoá bình tĩnh lại
"Hồ, ngươi không sợ ta sao, lại bình tĩnh đến thế" nữ sinh này hiện hình để khuôn mặt dọa người ra
Tưởng chừng Nam sẽ hoảng loạn, nhưng cô đã lầm
Nam vẫn lẳng lặng như không có chuyện gì
"Ngươi không sợ ta à?" Cô gái nói
"Ầy sợ chứ, sợ chết đi được, mọi người cứu tôi với, tôi sắp bị con ma này hiếp dâm này" giọng Nam nói ra mang theo tiếng đùa cợt
"Ngươi--" nữ sinh tức giận phòng má lên
"Ngươi tại sao không sợ ta, ta đã hù cũng nhiều người, ai cũng sợ dài ra quần, thế tại sao ngươi lại không sợ" nữ sinh vòng tay lại nói
"Bởi ta đặc biệt chăng!" Nam cười nói
"Đặc biệt?" Nữ sinh ngốc ra
Đột ngột Nam cầm lấy tay cô, cô cũng ngạc nhiên né trách, nhưng không thoát được, cô ráng vùng vẫy nhưng không thoát được
"Thả ta ra, sao ngươi lại cầm tay ta được" cô gái bối rối nói
"Thế cô nghĩ cô tồn tại được, thì không có ai trị được cô sao" Nam cười cười nói
Đột nhiên ma nữ này đột nhiên nghĩ gì, cũng không dãy dụa nữa mà ngoan ngoãn nói
"Anh là pháp sư sao mấy pháp sư trừ tà như trên ti vi ấy sao, từ khi tôi biến thành ma tôi đã tò mò về sự tồn tại của pháp sư thật không lại được gặp" nữ ngó ngó nói
"Ầy, không phải pháp sư đều già sao, sao mà anh trẻ thế, hay anh sử dụng bí thuật gì đó để làm trẻ mãi?" Ma nữ nói
"Oh, cô nghĩ pháp sư đều già sao? Cô có tin chính đại một người bằng tuổi cô, có thể bón cô ra hành không?", Nam cười cười nói
Nghe vậy cô gái sợ hãi, tùy tiện chọn người đều có thể giết cô...
"Xin tha mạng cho tiểu nữ, do trong lúc buồn chán không có gì làm, nên mới nghĩ ra trò này, chứ từ trước đến giờ vẫn chưa hại chết ai, xin ngài giơ cao đánh khẽ" ma nữ quỳ xuống nói
Nam thấy cô ma này là lạ, mới chết mấy ngày tại sao sử dụng năng lực được, với lại xứ giả từ cõi chết không câu thông cô ấy à?
Hắn biết được điều này bởi vì hắn đọc nhiều sách
Nhìn mãi rất thấy cô này đặc biệt nên điều tra
"Mấy ngày này không ai đặc biệt tới tìm cô à?" Nam thắc mắc hỏi
"Đặc biệt? Không!" Cô gái lắc đầu nói
Kì lạ, chẳng lẽ cô gái này có gì đặc biệt sao?
Nhìn thấy pháp sư trước mắt suy nghĩ, không biết suy nghĩ cái gì, cô gái cũng không lên tiếng
Đột nhiên Nam lấy kính ra, kích hoạt nhìn vào thân thể cô gái
Lần trước hắn nhìn vào Quyền, hắn cũng biết Cửu Thần Kiếm Thể của hắn chưa thức tỉnh
Thấy thông tin mắt Nam kinh ngạc
Hồn Bất Nhập Lưu
Thân Thể: Bất Diệt Hồn Ma Thể
Giới thiệu: Bất Diệt Hồn Ma Thể là thể đặc biệt, không nằm trong sổ sinh tử, sau khi chủ sở hữu vô tình chết đi, sẽ biến thành linh hồn là có thể kích hoạt được nó ngay, cái này do không nằm trong sổ sinh tử nên sau khi chết sẽ không có ai tới dẫn về cõi chết nên hồn ma sẽ tồn tại tới khi bị diệt
Chỉ cần tu luyện tới Ngũ chuyển là bắt đầu có thể tái tạo lại cơ thể
Đặc biệt chỉ trong vũ trụ này chỉ có 1 trên 100tỉ người mới sở hữu được ma thể này
Thấy bảng thông tin Nam mộng, 1 trên 100tỉ, phải biết cô gái này mấy mắn như nào để sở hữu cái ma thể này, lại không nằm trong sổ sinh tử nữa
Nghĩ tới đây là hết hồn
"Ta quan sát cô, rất thấy tiềm năng tu luyện, muốn theo không?" Nam quan sát nói
"Tu luyện? Là thứ có thể tu luyện thành tiên sao? Được cho ta theo với" cô gái nói
"Được rồi vậy cô hãy đứng im".Nam nói
Nói xong Nam cắn ngón cái của mình, ịn lên máu lên đầu của cô gái, cô gái cảm nhận được rung rung
Đây là kí khế ước, khi khế ước xong, cô gái này cái mạng đã nằm trong tay hắn
Không có bữa cơm nào miễn phí cả, hiện tại hắn còn thiếu người tin tưởng làm việc, sẵn có một người tuyệt thế hồn thể hắn thu luôn
"Được rồi, sắp tới ta sẽ kiếm một bộ công pháp luyện hồn cho ngươi, bây giờ người hãy chui vào áo ta đi" Nam nói
"Rõ!" Lập tức cô gái hoá lưu quang bay vào người Nam
Nhìn bề ngoài không có gì thay đổi
Giải quyết xong xuôi
Nam nhìn năm ngươi đang nằm dưới sàn, cười cười
------------------
"Dậy dậy, nhanh đậy rồi còn về"
Tiếng Nam vang lên
Mọi người ai cũng mơ mơ màng màng mở mắt
Đột nhiên nhớ chuyện gì đó
"Có ma!"
"Ma đâu mà ma, cái thằng này, tự nhiên vừa bước vào thấy áo trắng đang phơi, tự nhiên ngất xỉu hết" Nam nói
Bọn hắn xũng nhìn tới phía trước, quả nhiên đúng như lời Nam nói
"Được rồi, do quá hoảng sợ thôi, không có chuyện gì thì cũng nên về thôi, tôi cũng sợ ở đây lắm rồi" Hiếu rung rung nói
"Được" mọi người đồng thanh
"Lừa được họ rồi"
Nam cười nghĩ
Dù sao đây cũng là hắn chuẩn bị, để không phải bị chất vấn
Trên đường đi
"Các ngươi nghĩ ma thật không, chứ hồi nãy ta cảm giác giống như bị hù thật á"
" Ta cũng cảm thấy vậy"
"Nhưng Nam nó có bị làm sao đâu"..
Tiếng nghị luận trên đường đi
Nam cũng không để ý
Mọi người đi một lúc, cũng tới tới nơi
Đi qua hàng rào, từng người nhảy qua
Sau đó mọi người về trọ của Hiếu, Hiếu muốn cùng mọi người ở, dù sao mọi chuyện xảy ra vẫn quá chân thật nên hắn sợ, không riêng gì hắn, mọi người cũng sợ, với lại cũng đã khuya, nên cũng không dám về một mình
Nam thì từ chối, dắt xe của mình đi về......
Đăng bởi | Hoami |
Thời gian | |
Lượt đọc | 21 |