Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thành Phố Dưới Lòng Đất

Tiểu thuyết gốc · 1847 chữ

Chương 7: Thành Phố Dưới Lòng Đất

Buổi sáng sớm, trong một phòng nào đó một thanh niên nằm trên giường lăn qua lăn lại.

"Hử! Sáng rồi sao" ngáp haizzzz.

Thanh niên ấy là Nam.

Đứng dậy rời khỏi giường, đi hướng nhà vệ sinh, rửa mặt súc miệng xong xui.

Nam ra ngồi trên giường nhìn vào số nhà của Thành đưa.

"Hôm nay là cuối tuần, thôi đi tới chỗ này luôn, thử xem họ sẽ cho mình cái gì" Nam cầm tờ giấy hờ hợt nói.

"Quyết định vậy đi".

Nam thay đồ xong xui, lên xe chạy tới địa chỉ mà Thành cho.

Đường đi khá xa, có thể nói Năm ở đầu thành phố còn Thành ở cuối thành phố.

Sau hơn ba mươi phút cuối cùng cũng tới.

"Xì xa thật, nêu không có điện thoại thì có lẽ mình cũng không mở ra được chỗ này" Nam nói.

Quanh khu vực này khá vắng vẻ, lâu lâu chỉ có vài chiếc xe đi ngang, rất là yên tĩnh.

"Có lẽ họ cũng tu luyện ở chỗ này nên cần một nơi yên tĩnh để tu luyện" Nam nhìn cảnh xung quanh nói.

Theo địa chỉ thì phía trước là một quán cà phê nhỏ trước nhà, Nam thấy đúng số Nam đi tới.

Trong quán một cô đang bưng cà phê cho khách.

Nhìn cô gái này cao 1m6 tướng dáng mảnh mai, khuôn mặt thì cũng bình thường không đến nỗi xấu hay đẹp.

Thấy Nam đi tới và ngồi xuống ghế, cô gái cũng tới hỏi.

"Anh uống đen hay là sữa ạ" cô gái miểm cười nói.

Nam nhìn hướng về cô gái thấy cô gái toả ra khí tức của người luyện võ, nên đoán chừng quán cà phê này cũng là ngụy trang đi.

"Tôi không uống, vô nói Thành có Nam đến chơi" Nam nhàn nhạt nói.

Cô gái giật mình, nheo đôi mắt, cô cảm thấy kì lạ, người này rất lạ mặt không giống như những người cô gặp trước đây, còn không thì sẽ có ám hiệu để cô dẫn vào trong.

Đằng này người trước cô chỉ nói cọc lóc không có gì đằng nên cô hơi khó chịu.

Khó chịu thì khó chịu nhưng đối phương cũng chỉ đích danh anh Thành nên cô cũng không ý kiến.

Nghe vậy cô báo cho Thành.

Một lát sau

Sau lưng cô là một thanh niên cao ráo 1m8, khuôn mặt anh tuấn, thân hình gầy nhưng rất chuẩn, thanh niên ấy là Thành.

"Ố, Nam à! Rất vui ông tới đây! Vào chơi vào chơi" Thành vừa nói vừa khoát vai Năm dẫn vào trong nhà.

Trong căn nhà cũng không có gì đặc biệt, chỉ có ba đồ hàng hóa linh tinh và cà phê.

Tiếp đó đó Thành dẫn Nam vào một căn phòng trong gốc.

Khi đi vào nhìn thấy đủ đồ đạt nhìn căn phòng này như phòng kho không khác là mấy.

Bỗng nhiên Thành tới sắp xếp đồ, xong gõ ba cái, một gốc tối nào đó ở dưới sàn bỗng dựng lên lộ ra một căn hầm.

Thành dẫn Nam đi xuống, đoạn đầu thì hơi tối, khi đi tới cánh cửa đầu tiên, Thành mở ra bỗng trước mặt hiện.

Một không gian trước mắt rất là sống động, rất nhiều người di chuyển, có chỗ thu mua, có chỗ bán vũ khí đan dược rất nhiều, nhìn rất sống động.

Nhìn tràng cảnh trước mắt Nam rất ngạc nhiên!!.

Ở dưới đây nhộn nhịp như vầy tại sao tới giờ vẫn không ai biết!! đúng thật là…

"Nơi này là nơi nào thế?" Nam tò mò hỏi.

"Ể? ông không biết sao?, anh cũng mạnh lắm sao mà không biết chỗ này?" Thành ngạc nhiên hỏi

"Hà hà, thật ra tui bái sư sống trên núi, mới xuống phố nên cũng không biết nhiều lắm, với lại ông bao tuổi rồi?" Nam có chút xấu hổ cười.

"Haha, ông mới tu hành mới xuống núi không biết nơi này cũng không có gì là lạ, tui 20 tuổi, còn ông" Thành cười rộ nói.

"Ầy, vậy em phải kêu anh bằng anh rồi, em mới 18 tuổi à!!" Nam trả lời.

Sau nghe tuổi Thành trợn mắt, 18 tuổi mà đánh bại con thây ma nữa bước Nhị chuyển dễ dàng như thế.

Phải biết là mười lăm tuổi linh căn mới hoàn thành, có thể bước vào giai đoạn tu luyện, bản thân Thành cũng từ luyện được năm năm lấy tư chất không tồi cũng từ luyện được Ngoại Công trung kỳ.

Phải kể đến Lan, Lan nắm giữ Thánh phẩm linh căn, mà từ luyện ba năm cũng chỉ ít tới hậu kỳ.

Mà đây đối phương dùng ba năm tu luyện tới đỉnh phong đây là tư chất cỡ nào ạ!!.

Nghĩ tới đây trong lòng Thành xấu hổ.

"Anh ơi, anh sao thế" Nam thấy Thành trơn mắt vậy thấy víu.

"Không sao không sao, mà kêu gọi bằng anh chi, cũng hơn có hai tuổi, mà ông cảnh giới cũng hơn tui nên cũng ngại xưng hô này lắm, ông tui cho nó dễ" Tháng cười cười nói.

"Cảnh giới cao? Chẳng lẽ trong thời đại này tu luyện chậm thế sao" Nam trong lòng thầm nghĩ.

Nếu Thành biết Nam tu luyện trong vòng mấy ngày không cần linh căn, mà tu luyện tới Nội Công chắc tức chết mất.

Vì sao Nam biết mình không có linh căn ư? Đơn giản là hệ thống cho Nam biết.

Không có linh căn mà từ luyện cở này thì ai chơi.

Cái này không phải tu luyện, mà là bật hack nhân sinh.

"Quay lại chút đề chính nào, nơi đây là nơi nào thế?" Nam hiếu kì hỏi.

"Nơi này là thành phố dưới lòng đất dành cho pháp sư như chúng ta, mỗi thành phố đều có một cái, tùy theo mức độ to nhỏ của thành phố đó, nơi này chúng ta có thể trao đổi buôn bán, đấu giá những gì mà mình thử hoạch được, đặc biệt nơi đây được chính phủ coi trọng, nên chắc chắn thường dân không bảo giờ biết nơi này được" Thành khẩn trương nói.

"Hèn gì, công dân sống ở trên không bao giờ biết được, thì ra được chính phủ bảo kê" Nam trong lòng hiểu.

"Đi thôi cửa hàng hiện tại tui đang quản lí ở phía trước, chúng ta đi tới đó nói chuyện" Thành nói lấy tay chỉ về phía trước.

"Đi".

Đi tới trước xuất hiện một cửa hàng, cửa hàng nhìn rất cương khí phía trên còn có treo một cái bảng.

Quỷ Sát cửa hàng

Có ý nghĩa đây là cửa hàng của Quỷ Sát phái tương trưng cho chất luợng, uy tín của cửa hàng này.

"Vào trong thôi" Thành chỉ tay mời.

Vừa bước vào cửa, một thành âm vang lên.

"Chào mừng quý--á chào quản lí" nữ nhân viên nói.

"Coi trọng cửa hàng cẩn thận nha, anh đi tiếp khách" Thành nói vài câu.

"Dạ".

Nam nhìn quanh cửa hàng thấy trưng đủ các loại vũ khí, nhìn sơ qua tất cả đều là Nhân giai nhưng vẫn có mấy món Hoàng giai.

Hai người đi tới một căn phòng Thành pha hai lý cà phê bỏ xuống bàn.

"Thương thế của ông sao rồi?" Nam mở miệng nói

"Cũng ổn được tám chín phần" Thành thở dài

" Lúc đó không có chắc giờ tui cũng không còn ngồi đây" Thành lắc lắc đầu nói.

"Chuyện kia sao rồi?" Nam cười cười bí hiểm hỏi.

"Wut? Chuyện gì?" Thành ngu ngơ hỏi.

"Còn chuyện gì nữa, chuyện hai người lúc hấp hối tỏ tình đó" Nam cười cười nói.

Nghe xong câu nói Thành đang uống lý cà phê xí nữa phun ra hết.

"Cái--cái gì chuyện đó?" Thành lấp bấp trả lời.

"Ầy huynh cũng 20 tuổi đầu mà còn chuyện tình yêu à, hehe thành đôi rồi đúng không?" Nam cười ha hả thật lớn.

Nghe Nam nói vậy Thành đen mặt.

"Ừa, hai tui đã thành đôi, hiện tại Lan đang mua đồ bên ngoài chắc cũng sắp về, ngồi đây chút tui đi lấy đồ" Thành thành thật ra lời.

Nói xong Thành đứng dậy

Một lát sau Thành đem ra một bình đan dược.

"Trong bình này có mười viên Dưỡng Linh Đan trung phẩm, đan dược này rất hiệu dụng cho cảnh giới Nội Công, một viên giá khoảng 20 triệu, tui thấy ông cũng Ngoại Công đỉnh phong rồi nên tui lấy này cảm tạ ông là hợp lí nhất" Thành cười cười nói.

"Hì, tui cũng không có gì nhiều, cảnh giới tui thấp nên đây là số tiền mà tui dành dụm được mấy năm qua nên móng ông nhận cho" Thành nói.

"Không sao không sao, có là được, chủ yếu là tấm lòng" Nam cười nói

Nói xong Nam cầm bình đan dược bỏ vào trong người thực chất là lén bỏ vào trong túi đồ hệ thống.

"Phát hiện Dưỡng Linh Đan trung phẩm, phải chăng sử dụng?" Tiếng âm hệ thống vang lên

Âm thanh vang làm Nam trầm trồ nhưng không biểu hiện ra ngoài.

Nam nhìn lại túi đồ lấy ra bình dược và lấy từng viên bỏ vào lại túi đồ hệ thống.

Dưỡng Linh Đan

Phẩm chất: trung phẩm

Chức năng: sau khi sử dụng có thể trực tiếp nhận 5000 Exp

Nam thấy chức năng Nam trừng mắt.

Trời ơi, cái này chẳng sau này chỉ cần cắn đan dược là có thể vô địch sao? Chỉ cần có tài nguyên liền vô địch?.

Nghĩ tới đây trong Nam cười lớn nhưng không biểu hiện ra ngoài.

"Sử dụng"

"Sử dụng Dưỡng Khí Đan x10 50k Exp".

Âm thanh vang lên khiến Nam mừng rỡ 50k Exp đó, một con số lớn.

Nhưng nhìn vào bảng cảnh giới vẫn không xuất hiện ra dấu cộng, Nam nhìu mày chẳng lẻ cần nhiều Exp vậy sao, cảnh giới càng cao càng khó a.

Mắt đưa xuống bản thông tin phần kỹ năng thấy.

Bát Kiếm Thuật hiện lên dấu cộng.

"Thôi cứ tăng kỹ năng trước đã cảnh giới mình có thể lên cấp sau" trong lòng Nam nghĩ.

Click!.

"Chúc mừng Bát Kiếm Thuật lên Lv6".

Nhìn thấy hệ thống trừ đi 30k Exp khuôn mặt lập tức đen.

Trời ơi, cảnh giới đã cần nhiều mà, bộ kiếm thuật này cũng cần nhiều hơn.

Nghèo! Cảm giác lúc bây giờ của Nam.

50k Exp chả là gì cả, sau này còn cảnh giới cao hơn nữa không biết nó sẽ được bao nhiêu.

Nghĩ tới đây Nam rầu rĩ.

"Sao thế?" Thành nhìn Nam bộ mặt rầu rĩ nói.

"Không có gì! Chỉ là nhớ lại vài chuyện thôi" Nam tìm cớ nào đó nói.

Thành nghe vậy cũng không hỏi nữa.

Bạn đang đọc Siêu Cấp Vũ Trụ sáng tác bởi Hoami
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hoami
Thời gian
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.