Vũ Trụ Trung Tâm
Chương 72: Vũ Trụ Trung Tâm
Phía Nam hành tinh Cửu Thiên, ngay tại một đất hoang sơ đầy rừng rạp, ở đó có một thôn nhỏ, có một căn nhà nhỏ, tại căn phòng nhỏ, có người đang bực chửi
"Đ*t mẹ cuộc đời" Nam nằm trên giường nói
Từ khi hắn bị không gian bắt vào, hành hạ hắn suốt mấy giờ đồng hồ, giật lên giật xuống khiến hắn phải gọi em Huệ ra, sau khi hắn rơi xuống đất thì hắn đã bất tỉnh
"Có vẻ như ta được ai đó cứu đưa vào đây" Nam thầm nghĩ
Một lúc sau, có người bưng cháo hành vào phòng
"Ngươi tỉnh rồi à?, đêm hôm trời mưa đi đâu chi để bất tỉnh thế kia" giọng phụ nữ vang lên
Cổ đặt bát cháo xuống rồi nói tiếp
"Ta tên Lê Thị Ánh Sa, ngươi tên gì?" Ánh Sa nói
"Ta tên Nam" Nam quan sát nói
"Ukm, trong ngươi cũng không bị thương gì, chắc cũng đói quá hay gì ngất xỉu thôi, người ăn bát cháo cho khỏe" Ánh Sa nói
Sau đó cô đi ra ngoài, để lại Nam một mình
Nam cũng chả ngại, húp luôn tô cháo, dù sao hắn cũng sử dụng thần thức của mình quan sát xung quanh rồi
Ăn xong rồi, Nam hít thở một phát
"Linh khí thật dày đặc" Nam thầm nghĩ
"Cao đẳng hành tinh không dầy sao được" Hệ thống nói
"Cao đẳng hành tinh sao...ước gì hành tinh của mình cũng đươc như vậy"
"Chắc cao thủ ở đây như mưa" Nam nói
"Chuyện bình thường như ở huyện" Hệ thống nói
Ăn xong hắn đi ra ngoài, hắn cũng xem thử ở đây sinh hoạt như nào
Hắn đi ra ngoài ai cũng chú ý, bởi hắn ăn mặc đồ thuộc hiện đại nên rất lạ lùng đối với bọn họ, bọn nghĩ người này thuộc con cháu của gia tộc nào đó
Còn bọn họ thì ăn mặt kiểu phong kiến thời xưa, hay đàn ông chỉ có mặc một cái quần thôi
"Hành tinh này có vẻ lạc hậu so với ta, chắc giống như thời phong kiến"
"Dù sao cũng phải điều tra ở đây có những thế lực nào" Nam thầm nghĩ
Hắn cũng đã xem qua phần tiếp theo của manh mối, bước tiếp theo là phải tới đảo Trung Tâm của hành tinh này
Hành tinh này, lúc trước vẫn còn là một vùng đất rộng lớn, do sự xuất hiện của đảo Trung Tâm mọc chính giữa, làm tách cả vùng đất đó ra, bây giờ chia ra Đông Tây Nam Bắc lấy đảo đó làm trung tâm
Thôn này tương đối nhỏ, không có buôn bán gì, chỉ có đàn ông có sức mạnh đi săn những con mãnh thú để lấy thức ăn thôi
Hắn đang tìm kiếm người già nhất, dù sao sống lâu biết cũng nhiều
Bởi thế hắn tìm người ắt hẳn là Trưởng Thôn
Hắn đi trước nhà của trưởng thôn thấy trưởng thôn đang ngồi uống trà đang đánh cờ với ai đó
"Chào trưởng thôn" Nam đi tới nói
"À cậu nhóc được Ánh Sa cứu hôm qua đấy à?" trưởng thôn nói
Dáng người trưởng thôn hơi lùn và tướng khá khồm khồm
Nam ngồi xuống trước bàn cờ, bàn cờ này rất lạ, nhưng có vẻ rất giống cờ tướng
"Cậu tới đây có việc gì không?" trưởng thôn nói
"Cháu bị lạc không biết hiện tại đang ở đâu, không biết bác có thể nói cho cháu nghe được không ạ?" Nam nói
"Ở đây là phía Nam, thuộc vùng đất của Võ Cực Tông, thôn này tên Sồ Phượng bởi ở đây từng xuất hiện một người Sồ Phượng" trưởng thôn đặt cờ xuống nói
"Sồ Phường? cảnh giới hành tinh này lạ nhỉ?" Nam thầm nghĩ
"Đương nhiên rồi, mỗi vũ trụ thì cách tu luyện cũng khác nhau chứ, còn nhiều thứ lắm, cần kí chủ khai phá rất nhiều" Hệ thống đáp
Lúc hắn còn định hỏi nữa thì bỗng có tiếng chuông làng vang lên
"Có yêu thú tấn công sao?" thôn trưởng nói
"Để có con ra xem sao" người thanh niên đánh cờ đừng dậy nói
Bọn họ bình tĩnh như vầy, ắt hẳn cũng đã trải qua nhiều trận chiến rồi
Nam cũng chạy ra xem thử, hiện tại có người phía sau hàng rào liên tục đâm giáo vào những con yêu thú kia
"Đa số đều là Nhị chuyển không có vấn đè, cứ tiếp tục triển khai" con trưởng thôn đi tới nói
"Văn Thạch!, ngươi cứ ở yên đó, chừng nào thủ lĩnh bọn nó đến rồi người hẳn ra" có người nói
Văn Thạch là con trưởng thôn, cũng là người có tu vi cao nhất thôn này, đã là Lăng Tuyệt, trên cấp bậc Xuất Trần nên mọi người mới kêu giữ sức
Một lúc sau đó, mọi người thấy hàng rào không trụ được nữa bắt đầu lui ra, bắt đầu trốn vào bên trong, bởi bọn họ đều là phàm nhân, không có khả năng đối phó những con yêu thú này
Vì thế bây giờ những Võ giả mới ra tay, đợt tấn công này cũng không nhiều yêu thú lắm. có khoảng 20 con Nhị chuyển, nên bọn họ vẫn lo được
Lúc này có người dung hợp, giống như sử dụng một phần sức mạnh của hung thú vậy, họ biến thành nữa người nữa thú luôn
Đặc biệt hơn là còn có người trên tay xuất hiện một thanh kiếm, trên tay người khác cũng có một cành cây non xanh, có người sử dụng lửa nữa
"Cái gì thế này? cái này không phải Võ Hồn à?, với chúng ta đều tiến hóa từ Yêu thú lên sao bọn họ có những Võ Hồn của yêu thú khác?" Nam nói
"Đây là sức mạnh vây mượn, do ngày xưa khi tiến hóa lên, bọn họ sử dụng được Võ Hồn vũ khí, thực vật, nguyên tố, nhưng đâu phải ai cũng có, những người không có bắt đầu tìm mọi cách để có được sức mạnh, những người khác cũng hứng thú bắt đầu nguyên cứu sử dụng thủ đoạn cắt ghép uống máu yêu thú sử dụng mọi thủ đoạn để lấy sức mạnh của yêu thú khác, sau đó dần dần bọn họ di truyền khi sinh được, nên sau này bất kì ai sinh ra đều có Võ Hồn của mình, nhưng vấn đề có Hồn lực hay không mới là vấn đề" Hệ thống nói
"Oh..."
Quay lại trận chiến
Hai bên xông vào đánh nhau túi bụi, những người sử dụng cận chiến đều xông pha lên trước không từ nan
Bọn họ biết, khi bọn họ trốn chạy thì người thân ở trong sẽ bị những con yêu thú này ăn thịt hết mất
Sau một lát, con thủ lĩnh cũng bắt đầu xuất hiện
Con này trong giống như tinh tinh, rất to lớn, khoảng 3m hơn
Lúc nó xuất hiện, các con yêu thú khác cũng bắt đầu tản ra, cho nó đi vào
Lúc này mọi người trong thôn ai nấy đều nổi da gà
"Tam chuyển đỉnh phong" Văn Thạch sợ sệch nói
Hắn cũng không ngờ thủ lĩnh bọn này lại là Tam chuyển đỉnh phong, phải biết hắn mới Lăng Tuyệt sơ kì thôi
Bình thường các đợt tấn công cũng có sơ kỳ là cao nhất, thật không ngờ hôm nay lại có đỉnh phong
"Thế Kiệt, vào báo với mọi người nhanh chống chạy, ta sẽ liều mạng giữ chân con này lại" Văn Thạch nói
"Nhưn--"
"Nhanh lên"
Lúc này con tinh tinh chạy tới hướng Văn Thạch đi tới, với thân hình to con như con tinh tinh, Văn Thạch chưa kịp lấy ra Võ Hồn của mình thì đã bị một đập của con tinh tinh văng xa
"Nhanh kêu mọi người chạy mau.." Văn Thạch đứng lên nói
Lúc này hắn tưởng hắn liều mạng với con tinh tinh này
Nhưng không!, phía trước đã có người đánh bay đầu nó, cộng thêm những con yêu thú kia
"Không cần kêu mọi người chạy đâu! có ta ở đây rồi" Nam cười nói
Văn Thạch thấy người trước mắt là Nam đã đánh bại hết yêu thú, lúc này hắn mới yên tâm mà ngất đi, trước khi ngất đi hắn cũng nói thầm
"Đa tạ!"
....
"Văn Thạch! Văn Thạch! mau tỉnh dậy!"
"Thằng kia mau đi tìm thầy thuốc mau!"
Người được chỉ định lập tức đi vào thôn tìm người
Sau đó Văn Thạch cũng được đưa về nhà!!!
Một lúc sau có người chạy đến, người này nhìn già già
Nhưng có được Võ Hồn thảo dược, nên tạm ổn coi là Hồn Y Sư
Y sư tới bắt mạch, kiểm tra thân thể, sử dụng Võ Hồn của mình bắt đầu chữa trị
Một nhánh lít nha lít nhít màu xanh bao quanh nguyên cơ thể của Văn Thạch, khiến vết thương dần dần khép lại, máu cũng không có chảy nữa
"Đã ổn, không nguy hiểm tới tính mạng, ngày mai có thể tỉnh" Y sư nói
"Đa tạ!!"
Sau đó trưởng thôn lấy một gói trà hay gì đó đưa cho y sư, rồi y sư rời đi
Nam cũng không phiền Ánh Sa nữa, mà hắn tìm một cây to nào đó nhảy lên mà nằm ngủ
Dù sao trời cũng đã tối, hắn còn đang mệt sau khi gọi em Huệ ở cánh cổng không gian đó nữa, nên hắn cần ngủ một giấc
Hắn nhảy lên, rồi lấy mền gấu ra, bắt đầu đắp chăn ngủ
Còn Ánh Sa vẫn đang tìm hắn, nhưng không thấy nên cổ cũng về nhà ngủ luôn
Đăng bởi | Hoami |
Thời gian | |
Lượt đọc | 7 |