Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đây Là Thứ Gì?

Tiểu thuyết gốc · 1520 chữ

Lần này Phương Nhã Vy trổ tài nấu ăn, có điều toàn là đồ chay vì ông nội không ăn thịt.

Trong lúc nấu nướng, Phương Nhã Vy bắt hắn phải giúp mình một tay chứ không thể ngồi không.

Sau nhiều lần bỏ trốn bất thành, Khương Tử Nguyên đành ngồi xuống lặt rau.

Đến tầm 8 giờ thì đồ ăn đã đâu vào đấy, tuy chỉ có bốn món cơ bản là chiên, xào, luộc và hấp, nhưng như vậy đã đủ cho ba người ăn.

Khương Tử Nguyên lập tức đi mời ông nội, sau đó ba người ngồi xuống dùng bữa.

Ban đầu Phương Nhã Vy còn hơi ngại, nhưng sau một lúc thì xem như người nhà nên không còn ngại ngùng gì nữa.

Ăn cơm xong, cứ tưởng Phương Nhã Vy sẽ giúp hắn dọn dẹp, ai ngờ ông nội kêu hắn đi rửa chén.

Về phần Nhã Vy, cô nàng theo ông nội ra ngoài sân nói chuyện một lúc.

Khương Tử Nguyên định bám theo để nghe hai ông cháu nói cái gì, nhưng cuối cùng đành thất vọng.

Đến 9 giờ, Phương Nhã Vy cùng ông nội đã nói xong, sau đó để hắn chở cô nàng về nhà.

Trên đường đi, Khương Tử Nguyên hỏi qua thì Phương Nhã Vy không trả lời, mà khoe chiếc túi thơm ông nội tặng.

Đúng lúc này, Phương Nhã Vy đột nhiên tựa đầu vào lưng hắn, thì thầm nói: "Ông dễ tính thật, khi nãy làm tao lo muốn chết."

"Hê hê, yên tâm đi! Đó giờ ông nội vẫn luôn như vậy, vẫn rất hòa đồng với mọi người." Khương Tử Nguyên cười lớn.

Nghe hắn nói như vậy, Phương Nhã Vy như nghĩ tới chuyện gì đó, thấp giọng hỏi: "Ừa mà, sao ông của mày lớn tuổi rồi mà vẫn còn khỏe như vậy nhỉ?"

"Cái này có gì khó hiểu, sáng sớm ngày nào ông tao cũng đi bộ gần mười cây số nên mới có sức khỏe tốt như thế, chứ người cùng tuổi đã nằm trên giường rồi!" Khương Tử Nguyên hơi suy nghĩ một chút rồi giải thích.

"Ừa, mà mai mày chở tao đi shoping nha! Tao muốn mua mấy bộ đồ!" Phương Nhã Vy đột nhiên vỗ vào lưng hắn một cái, làm hắn giật cả mình.

"Sao mày không tự đi đi! Kêu tao theo làm gì?" Khương Tử Nguyên vội lắc đầu, vừa nghe đã biết kèo này không thơm.

"Đi!!! Đi mà! Chiều tao một chút không được à?!" Phương Nhã Vy đột nhiên nhõng nhẽo làm hắn bó tay toàn tập.

"Ơ, con này. . ." Khương Tử Nguyên thở dài, cuối cùng đành gật đầu, thế là cô nàng vui như được mùa.

Chạy một lúc cũng đến nhà Nhã Vy, cô nàng kêu hắn vào ăn chút trái cây, đến chiều mới trở về.

Đến nhà, Khương Tử Nguyên đi tắm cho sảng khoái, sau đó lên mạng xem tin tức mới nhất hiện nay.

Người làm ăn buôn bán luôn phải cập nhật thông tin liên tục, có như vậy mới theo kịp xu hướng của thời đại.

Đập vào mắt hắn là mấy tin biến động bên ngoài khu vực an toàn, tiếp đó là những loại dược phẩm mới được phát triển.

Làm hắn chú ý nhất là tập đoàn Thiên Long vừa mới tung ra mẫu dược phẩm mới dùng để đề thăng cảnh giới của giác tỉnh giả.

Theo thông tin trên báo, loại dược phẩm này có tên "Phá Chướng Thủy", tượng trưng cho niềm tin mới, tương lai mới.

Loại dược phẩm này có công dụng từ cấp G trở xuống, trước khi đột phá, chỉ cần uống vào một ống dược phẩm sẽ khiến quá trình đột phá dễ hơn rất nhiều.

Nhưng thời điểm hắn nhìn xuống giá khởi đầu thì lông mày khẽ nhíu lại, sau cùng đành từ bỏ ý định mua về bán.

Không nghĩ một ống dược phẩm đã có giá hơn 400 triệu, đúng là cắt cổ người khác mà.

Khương Tử Nguyên thầm nghĩ, nếu sau này có khả năng, hắn sẽ tạo ra loại dược phẩm rẻ hơn để giúp mọi người.

Bất quá đó chỉ là mơ ước mà thôi, vì hắn không rành về mảng này cho lắm.

Cái hắn thích là công nghệ, chỉ có công nghệ tân tiến mới làm hắn cảm thấy hứng thú.

Suy nghĩ miên man một lúc, Khương Tử Nguyên đem khối lập phương ra nghiên cứu.

Nhìn gần, hắn phát hiện sáu mặt của khối lập phương có vô số hoa văn huyền ảo, phù văn phiêu động, phức tạp vô cùng.

Có điều, sau một hồi quan sát, Khương Tử Nguyên vẫn không biết khối lập phương này được làm từ chất liệu gì.

Mặc dù khối lập phương chỉ có cạnh 3cm, nhưng chẳng biết tại sao nó lại nặng tới 5kg.

Theo phán đoán của hắn, thông thường người ta sẽ dùng mấy cái hộp hình lập phương để chứa đồ.

Cho nên hắn đoán trong khối lập phương sẽ có chứa thứ gì đó, nhưng là cái gì thì phải mở ra mới biết được.

Nghĩ tới việc bên trong khối lập phương có chứa một ống dược phẩm thần kỳ, uống vào lập tức trở thành giác tỉnh giả thì hắn hưng phấn vạn phần.

Thế là Khương Tử Nguyên lập tức dùng búa tạ đập vào khối lập phương, khiến nó vang lên ong ong liên tục.

Đập đến mỏi tay, đến khi đầu búa đã xuất hiện vét lỏm hắn mới ngồi xuống thở hồng hộc.

Thở được một lúc, Khương Tử Nguyên cầm khối lập phương lên kiểm tra.

Nhưng sau một phen quan sát tỉ mỉ, Khương Tử Nguyên lập tức chết lặng.

"Tại sao khối lập phương này lại cứng như vậy?"

Khương Tử Nguyên không cam lòng, tiếp tục dùng búa tạ đập thêm chục phát nữa, tới khi cán búa bị gãy hắn mới chịu dừng tay.

Nhưng lần này Khương Tử Nguyên phải hít sâu một hơi, vì đập như vậy mà bề mặt khối lập phương vẫn không có vết xước nào.

"Cái này có chút kỳ lạ?!!!"

Khương Tử Nguyên nhẹ lắc đầu, nhưng lúc này hắn lại nhớ tới một thứ có lực công phá vô cùng mạnh.

Mấy tháng trước hắn có mua máy cắt thép bằng tia lazer, sức tàn phá của đồ chơi này rất mạnh, chỉ cần quét ngang lập tức bị xẻ làm đôi.

Từng chứng kiến sức mạnh của máy cắt lazer, Khương Tử Nguyên để khối lập phương lên bàn cắt, sau đó khởi động chức năng cắt thép.

Tia lazer mang theo nguồn năng lượng cực lớn chiếu xuống, nhưng hắn phát hiện chẳng có chút tác dụng gì.

Khối lập phương vẫn trơ trơ như cũ, trên bề mặt chẳng có chút vết xước nào, tựa hồ vật này không thể phá hủy vậy.

Phải biết rằng, máy cắt lazer có thể cắt được hợp kim siêu cứng, nhưng so với khối lập phương lại chẳng có chút hề hấn nào.

Ngồi suy tư một lúc, lần này Khương Tử Nguyên đem khối lập phương bỏ vào máy cắt tia nước.

Đây là biện pháp mạnh nhất mà hắn có thể nghĩ ra để cắt khối lập phương thần bí này.

Nhưng trái với vẻ chờ mong của hắn, sau khi máy cắt tia nước đi qua, bề mặt khối lập phương vẫn không có chút sứt mẻ nào.

Liên tục sử dụng nhiều cách khác nhau mà vẫn không có tác dụng, Khương Tử Nguyên có chút tuyệt vọng.

Nằm trên giường, Khương Tử Nguyên đưa mắt nhìn khối lập phương một cách trầm tư.

"Rốt cuộc khối lập phương này có chứa thứ gì ở bên trong hay không?"

"Bây giờ có hay không đã không quan trọng, quan trọng là tại sao nó lại kêu gọi mình?"

Nghĩ mãi cũng không ra nguyên nhân, Khương Tử Nguyên nhẹ lắc đầu, hiện tại hắn đã bó tay toàn tập.

Nhưng đúng lúc này, khối lập phương lại đột nhiên chuyển động, vô tình để lại một vết cắt trên đầu ngón tay của hắn.

Nhìn máu chảy xuống khối lập phương, Khương Tử Nguyên không khỏi nghi hoặc, trong đầu hiện lên vô số câu hỏi vì sao.

Rõ ràng bề mặt của khối lập phương này vô cùng trơn nhẫn, nhưng tại sao nó có thể làm hắn bị thương?

Suy nghĩ một lúc cũng không ra nguyên nhân, Khương Tử Nguyên đành bỏ qua chuyện này, không thèm suy nghĩ nữa.

Sau một phen vò đầu bức tóc, dùng các loại thủ đoạn có thể xuất ra, cuối cùng hắn đành từ bỏ.

Tạm thời hắn chưa có cách mở khối lập phương này ra, cũng không biết tại sao nó lại kêu gọi mình.

Nhưng làm hắn chú ý là từ khi về nhà, nó không kêu gọi mình như lúc trước nữa.

Bạn đang đọc Siêu Năng Lập Phương sáng tác bởi thaithuonglao_17
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thaithuonglao_17
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.