Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yêu Nữ Giữa Làn Sương

Tiểu thuyết gốc · 2233 chữ

Đại Bảo lúc này mới đánh giá xung quanh, xung quanh người cậu lúc này mềm mại vô cùng, đây là 1 cái hồ nước, cậu đang nằm trên mặt hồ, những con sóng đóng đãnh dạt vào người cậu, nhưng không làm ướt người mà lại cho cậu cảm giác dễ chịu vô cùng, tựa như cơ thể đang được gội rữa vậy.

-Ơ mình đang ở đâu đây?.

-Lúc nãy mình vừa hoàng thành nhiệm vụ và ngủ 1 giất.

Lúc này Đại Bảo thấy hơi khó hiểu, cậu vừa hoàng thành nhiệm vụ và ngủ 1 giất, mơ về 1 cuộc sống của 1 cậu bé, nhưng sau khi tỉnh dậy thì lại ở đây, nơi này có vẻ như là 1 không gian bị cách li vậy, cậu được bao quanh bởi 1 làn sương trắng xóa.

Lúc này cánh tay của cậu đã cử động được, cậu có cảm giác cả người như lâu chưa vận động, các khớp xương dường như cứng lại, cả cơ thể không được linh hoạt như trước, cậu cử động các ngón tay 1 hồi sau đó co bóp lại, có vẻ nó đã khá dễ chịu hơn, 1 lúc sau câun dùng ngón tay chọc vào cái bụng của tiểu Hắc, làm nó cựa quậy đẩy ngón tay của cậu ra, cậu hơi bất mãn nhình nó nhưng rồi lấy 2 ngón tay túm cái gáy lên.

Khi vừa bị túm lấy và nhấc lên như 1 thói quen, tiểu Hắc co rúm người lại, 1 lúc sau kêu ư ử bất mãn rồi mới mở mắt ra, nó đánh gia xung quanh sau đó nhình về phía Đại Bảo, ánh mắt có chút kì lạ.

-Tiểu ham ăn, tiểu Nhã đâu chúng ta đang ở đâu thế này?.

Nghe cậu bảo vậy ánh mắt của nó sáng lên, sau đó khoa tay múa chân tựa như muống nói cái gì đó, sau 1 lúc khoa tay múa chân thì có vẻ mệt mõi nên đành nằm im dùng ánh mắt "Ta vô lực" nhình cậu.

-Hây hỏi ngươi cũng vô ít, ta đành tự đi xem vậy.

Đại Bảo lúc này mới đứng dậy, cả cơ thể cậu lúc nãy đã thả lõng được, cậu đúng dậy vận động 1 chút, các khớp xương vang lên những âm thanh đã tay, sau 1 lúc khỏi động lúc này bỗng dưng cậu có cảm giác tóc mình dài ra, 1 tay sờ ra sau thì đúng vậy tóc cậu dài ra, hiện dài đến nữa lưng rồi.

Đại Bảo lấy 1 cái gương ra xem thì thật bất ngờ, trong gương là 1 mỹ nữ tuyệt thế, đôi mắt phượng đen láy ngập nước, lông mi cong vút làm đôi mắt thêm phập phần yêu diễm, chiếc mũi tinh xảo nằm gọn tại nơi đó, đôi môi nhỏ căn mộng lấp lánh, gương mặt thanh tú trắng trẻo, 2 má có hơi múm mĩm, mái tóc dài màu đen càng làm gương mặt nỗi bật, trên trán của tuyệt thế mỹ nữ có 1 kí hiệu ngọn lữa màu đen, càng làm tuyệt thế mỹ nữ trông thần bí.

Đại Bảo ngơ ra, 1 lúc sau cậu đưa tay lên, người trong gương cũng đưa tay lên, cậu cười, người trong gương cũng cười, cậu lè lưỡi, người trong gương cũng lè lưỡi, Đại Bảo đứng hình 1 lúc, lúc sau canha tay run run sờ xuống phía dưới giữa 2 chân và ngực.

Thật may mắn chúng nó vẫn còn, cậu thở hắc ra 1 hơi, nhưng tại sao cậu lại bị biến thành bộ dạng như vậy, nghĩ mãi không ra nên cậu quy tội cho nữ nhân tại sơn cốc kia, có ngày sẽ tìm nàng tính toán sổ sách 1 lần.

Cậu lấy trong Hồn Giới ra 1 bộ đồ khác, thêm 1 sợi dây cột mái tóc lên, lúc này cậu như 1 nữ nhân đang giả nam trang, nhưng nó không làm cậu để ý ,mà là cái đồng hồ ảo của cậu đâu? cặp găn tay và đôi giày của cậu đâu rồi? Đại Bảo tìm mãi không thấy được chẳn lẽ chúng bị mất? Ôi quà sinh nhật của cậu.

"Pa pa người tỉnh rồi?"

Lúc đang rối thì 1 âm thanh trong trẻo của trẻ con vang lên trong đầu Đại Bảo, làm cậu giật nãy người, trong lúc cậu đang ngơ ngác thì âm thanh lại vang lên.

"Pa pa??"

-Ai, ai, ai đó?.

Đại Bảo hơi thủ thế, giọng nói có chút run run nói ra.

"Pa pa con ở trong người pa pa này"

-Trong người? Giải thích 1 chút.

"Con là Kiên Cường Linh Hỏa của pa pa nè, con đã thoát khỏi phong ấn nên con ở trong người pa pa, còn cơ thể pa pa do dung hợp năng lượng nên bị thay đổi ạ"

-À nhóc con kia à, mà còn đồ của ta nhóc để đâu rồi?.

"Vâng ạ, đồ của pa pa con đã đem vào Đan Điền của pa pa rồi, mặc dù pa pa không có Đan Điền nhưng tùy ý làm 1 cái là được rồi ạ, nếu muống lấy đồ pa pa chỉ cần hình dung món đồ đó, muống cất vào thì pa pa chỉ cần suy nghĩ cất món đồ đó vào thôi ạ"

Đại Bảo liền hình dung đôi găn tay của mình, thì 1 khắc sau nó đã xuất hiện trong tay cậu, sau đó cậu suy nghĩ cất nó vào thì nó lại biến mất, 2 mắt Đại Bảo sáng lên tựa như tìn thấy đồ chơi mới, bộ dạng y như 1 thiếu nữ vậy.

-A, bộ dáng của ta khi nào mới khôi phục trở lại?.

Dường như nhớ ra điều gì không hay cho lắm, Đại Bảo lập tức hỏi Kiên Cường Linh Hỏa.

"Ưm khi cơ thể pa pa thích nghi ạ"

-1 người được liên kết bao nhiêu Tinh Linh và Tinh Linh thì tìm ở đâu?.

"Tinh Linh liên kết là không giới hạn ạ, Pa pa phải đến Tinh Linh Giới hoặc là Tinh Linh Bị Lạc ạ"

-Tinh Linh Giới?, Tinh Linh Bị Lạc?.

"Tinh Linh Giới là 1 giới của Tinh Linh ạ, nó song song cùng với Tu Chân Giới ạ, còn Tinh Linh Bị Lạc là như con ạ, bị giam cầm hay trú ngụ trong các sinh vật có Linh Khí ạ"

-À được rồi nhóc giải thích cho ta 1 chút nơi đây là đâu và vì sao ta lại ở đây?.

"Pa pa không nhớ?"

Đại Bảo bắc đắc dĩ lắc lắc đầu.

"Hừm, pa pa bị người khác hạ độc rồi phong ấn linh hồn lại, nhưng khi phong ấn linh hồn chạm đến vỏ của Hắc Linh Quả thì liền bị hàn khí đóng băng, pa pa đã vào trong kí ức của con cũng như là giất mơ, sau khi pa pa chấp nhận và đặt tên cho con thì phong ấn bị phá vỡ, con dùng Hắc Hỏa để phá giải phong ấn linh hồn, nhưng sau đó lại bị phản phệ nên bị đưa đến nơi này ạ, con xin lỗi... pa pa"

Giọng nói của Kiên Cường Linh Hỏa lúc đầu có chúc bực bội, nhưng rồi sau đó lại lí nhí như trẻ con làm việc sai vậy, Đại Bảo không nói trầm mặt 1 chút.

"A còn 1 điều nữa pa pa đã bị đóng băng 1 năm thời gian ạ"

Đại Bảo lại ngơ người, 1 khắc sau trong mắt hắn đầy tức giận, lần sau bắt được tiểu nha đâu đó liền đem nàng đặt dưới thân hảo hảo hành hạ 1 phen, cậu thở phì phò 2 nắm tay siếc lại hận không thể đem tiểu nha đầu đó ăn sạch.

-Thôi được rồi nợ nần thì lần sau ta sẽ tìm người mà tính toán, Kiên Cường nhóc không có lỗi mà ta còn phải cảm ơn nhóc đã cứu ta.

"Bảo vệ pa pa là trách nhiệm của con ạ hì hì"

Giọng nói trong trẻo ngay lập tức vang lên có chút vui vẻ, Đại Bảo chỉ cười cười sau đó nắm lấy tiểu Hắc lên rồi nói với Kiên Cường Linh Hỏa.

-Được rồi trước ra nơi này trước.

"Pa pa cứ đi về phía tây là có lối ra ạ"

-Được rồi có 2 tiểu đông tây các ngươi đi cùng, xem ra không tĩnh mịt lắm.

Đại Bảo khoát tay cười nói, hướng phía tây đi đến.

...

Bên ngoài 1 bờ hồ lớn, có vô số người đang đứng ở nơi đó, chia ra từng cụm từng cụm, tất cả đều hướng về phía làn khói giày đặc ở trên mặt hồ mà nhình đến.

-Đã nữa ngày trôi qua liệu có nguy hiểm gì hay không?.

Lúc này 1 nữ tử đứng ở bên trong đám người thấp thỏm không yên, nàng là trưởng nữ của Thiên Tộc tên Thiên Sương, dáng vẻ ôn nhu ngọc thuận, gương mặt mộc mạc nhưng không kém phần kiều diễm, hiện đang đứng trước đám người mặt y phục màu trắng có kí hiệu 1 đóa hoa dướng dương.

Tiểu đệ của nàng Thiên Tiên Lý đã đi vào bên trong nữa ngày nhưng vân chưa thấy đi ra, hiện nay cả Địa Tộc, Huyền Tộc và Huyễn Tộc chũng y như nàng Thiên Tộc thấp thỏm đứng ngồi không yên, vì 4 Thiên Kiêu Chi Tử của 4 tộc bỗng dưng thử thách chính mình giết vào bên trong làn khói ở Động Đình Hồ muống xem liệu bên trong có gì, nhưng đến bây giờ vẫn bạch vô âm tính.

Nàng chỉ đạo Thiên Tộc đứng đây đợi hắn, Địa Tộc do Địa Chấn Long, 1 nam nhân bá đạo thân hình to lớn các cơ bắp nỗi lên, đôi mắt rực rẽ chiến ý, dẫn đầu 1 đám người khoát y phục màu nâu trên đó còn có kí hiệu 1 ngọn núi, Huyền Tộc do Huyền Ly Nhan dẫn đầu, nàng y phục lộng lẫy, gương mặt ma mị quyến rũ, cơ thể lòi lõm hoàn hảo, nàng dẫn đầu 1 đám người mặc y phục màu đỏ bên trên còn có khắc 1 đóa hoa hồng màu đỏ thẳm như máu, Huyễn Tộc do Huyễn Bách Thần dẫn đầu, 1 nam nhân dáng vẻ thư sinh nhưng quanh người Thương Ý lượng lờ, tay trái cầm thương mặt tĩnh như hồ không sóng, mái tóc phiêu dật bộ dáng anh tuấn tiêu soái vô cùng, đứng trước 1 đám người khoát y phục màu trắng bên trên còn khắc theo 1 kí hiệu vòng xoáy.

Lúc này cả 4 người mặc dù không giống nhau nhưng cùng lo lắng, đệ đệ của bọn họ đi vào có hay không nguy hiểm, bọn họ đều yêu thương nhất bọn họ tiểu đệ nếu có chuyện gì thì phải làm sao.

-Hi vọng không có chuyện gì, cha mẹ trên trời linh thiên bảo hộ đệ đệ.

Bỗng 1 khắc sau hồ nước ầm lên 1 cái, Hắc Hỏa từ bên trong làn khói vút ra 4 phương 8 hướng, trên hồ nước Hắc Hỏa cháy lên hừng hực, lúc này bên trong có 4 thân ảnh bay ra, trên cơ thể bị thiêu cháy hết 1 số chỗ, đầu tóc rối bù, bộ dáng chật vật vô cùng, đám người Thiên Sương giật nãy người, lao về hướng đệ đệ của bọn hắn, bao quanh liền đem về bờ hồ.

-Tiểu Lý có chuyện gì, tại sao bọn ngươi lại thành ra thế này?.

-Tỷ tỷ bên, trong có, 1 cái yêu nữ.

Thiên Tiên Lý nói ra thì lúc này 1 trận kình phong nỗi lên, sương trắng bị tản đi, lúc này bên trong 2 thân ảnh bước đi nhẹ nhàn đi ra, 1 lớn 1 nhỏ, đám người thấy vậy liền thủ thế tựa như sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào, lúc này thân ảnh ngày càng rõ ràng, 1 cô nương mặc y phục nam tử bước ra, trên tay cầm 1 cây phiến ve vẩy, bộ dáng phong kinh vân đạm tựa như đang đi dạo trong vường nhà, bên cạnh có 1 con Hắc Khuyển màu đen bộ dáng đáng yêu nhưng lại phập phần thần bí, đám người hít 1 hơi thật sâu, ánh mắt ngưng trọng nhình về phía cô nương kia, bọn hắn không cảm thấy có Linh Khí dao động trên người nàng, tiểu đệ của bọn hắn đã là thiên kiêu chi tử hiện cũng đã tu vi Bán Bộ Hoàng Vương Cảnh, cũng đâu phải a miêu a cẩu gì?, mà bộ dáng cua nàng dường từ trên nhình xuống, bọn họ có cảm giác như mình chỉ là 1 nhân vật thấp kém, còn nàng là 1 đại thần tiên.

-A~ ruốc cuộc cũng ra ngoài nha, tiểu Hắc ngươi cao hứng?.

Lúc này giọng nói mềm mại vang lên, nàng đưa 1 cánh tay ngọc lên che lấy ánh mặt trời, đôi mắt phượng vẫy nhẹ cái duobgfw như điên đảo chúng sinh, nhẹ nhàn nói ra.

Mà người từ bên trong đám khói đi ra không ai khác là Đại Bảo, Tô Đại Bảo.

Bạn đang đọc Siêu Cấp Năng Lực Gia Tại Tu Chân Giới sáng tác bởi Aiamtruckkun
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Aiamtruckkun
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 92

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.