Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tổ Đội Chơi Đơn

Phiên bản Dịch · 1507 chữ

Trans + Edit: Nghialvmax.

Cảm thụ từng cơn bỏng rát lan tỏa rất nhanh sau lưng, Bá Lăng Chủ Kiêu Lang không cần nhìn đã hiểu, lá bài ăn mòn của tên Ma Thuật Sư kia đã trúng mình.

Nhìn mỗi giây mất hơn 1 vạn tài sản, kể cả khi hiện giờ có hơn 500 vạn, lòng hắn vẫn rỉ máu không thôi.

La Triệt thì hoàn toàn không có hứng thú đi quan tâm tới tâm tình của Bá Lăng Chủ Kiêu Lang, kỹ năng của hắn và Phùng Xuân đều đã dùng, mà 30 giây buff cường hóa từ lá bài cam cho Phùng Xuân đã qua quá nửa. Nếu cứ tiếp tục dây dưa ở đây thêm nữa, một khi Huyết Ma Chi Thủ hết khống chế, hai người đều sẽ phải đối mặt với Bá Lăng Chủ Kiêu Lang trong hình thái Lang nhân, tất chịu chết!

Không một lời thừa, chỉ với một cái ánh mắt, Phùng Xuân đã hiểu. Trong khi mang buff cường hóa dây dưa cùng Bá Lăng Chủ Kiêu Lang, hắn đương ý thức được, coi như là mang buff, cũng không phải là đối thủ của Bá Lăng Chủ Kiêu Lang, giờ buff hết, từ một ngụy Chiến sĩ biến trở về thành một Pháp sư trung nhị mà vẫn còn đứng đó, chính là tìm chết!

Không chút do dự, La Triệt cùng Phùng Xuân mỗi người một ngả, đồng thời tiến vào trong khoảng rừng cây xung quanh. Biến hóa này làm Kịch Độc Chi Nha vốn đang núp trong bóng tối, đã chuẩn bị sẵn sàng phát động Ám Hồn Sóng đánh lén tiêu diệt không khỏi sửng sốt: “Người mới này, thật là khó đối phó nha? Là tính tới kỹ năng đã cooldown của mình sao?”

Cùng lúc, Bá Lăng Chủ Kiêu Lang mới giãy thoát từ trong Huyết Ma Chi Thủ khống chế cũng thoáng ngây người, bất quá, hắn phản ứng lại rất nhanh, nhìn vào thực tế, hai tên Pháp Sư này, đã dùng hết kỹ năng!

Mõm sói như nứt ra, hai hàng răng nanh bén nhọn hoắc nhất thời hiện bên ngoài không khí, lộ ra một nụ cười dữ tợn: “Chạy? Bọn mày chạy sao ?!”

Cái mũi khịt khịt, khứu giác vô cùng nhạy bén của Lang nhân lúc này thể hiện ra vô cùng thành thạo. Rất nhanh, Bá Lăng Chủ Kiêu Lang đã tập trung được 2 luồng mùi, nhưng giờ hắn do dự, bởi Phùng Xuân cùng La Triệt lại tách ra, 2 người chạy 2 hướng. Một đứa mang kỹ năng khống chế cứng khiến ai cùng đau đầu, một tên mang năng lực khiến người ta kiêng kỵ, đồng thời còn là cái tên hắn hận đến nghiến răng.

Nếu đổi thành Bá Lăng Chủ Kiêu Lang của 2 ngày trước, hắn nhất định bám theo La Triệt không chết không tha, thẳng cho đến khi cướp sạch tài sản đối phương về không.

Nhưng sau cuộc chiến đó, tài sản của hắn chỉ còn lại có mấy chục vạn. Rơi vào đường cùng, hắn không thể làm gì khác ngoài xin sự giúp đỡ của ca ca mình, về sau tất nhiên là bị hung hăng dãy dỗ một chập.

Có lẽ đã ăn phải quả đắng, lúc này, Bá Lăng Chủ Kiêu Lang chí ít cũng không còn khờ khạp xông lên như trước. Sau khi đôi mắt sói xanh lá đảo qua lại mấy vòng, liền lựa chọn đối phó Tinh Hồng Sứ Đồ trước.

Đây âu cũng bởi vì khống chế cứng của đối phương thật quá khó ngăn chặn, từ hư không bỗng dưng xuất hiện một bàn tay máu to lớn khiến hắn muốn tránh cũng không thể. Bị bắt lại, dưới tình huống không cách nào nhúc nhích, tỉ lệ trúng mục tiêu của kỹ năng Ma Thuật Sư liền biến thành 100%.

Thêm một điều nữa, cũng bởi tên Tinh Hồng Sứ Đồ kia là một con gà, nhìn thế nào cũng dễ xử hơn Ma Thuật Sư nhiều.

Trong lòng quyết định, Bá Lăng Chủ Kiêu Lang nhanh chóng tập trung vào mùi Phùng Xuân, duy trì lấy hình thái Lang nhân mà truy đuổi. Kịch Độc Chi Nha núp trong bóng tối thấy một màn này, cũng liền lặng lẽ bám theo Bá Lăng Chủ Kiêu Lang cùng hành động.

Còn chuyện để bản thân tự mình đi xử lí La Triệt, Kịch Độc Chi Nha không một chút nghĩ tới. Tính cách hắn là điển hình của cực kỳ thận trọng. Loại sự một mình đi mạo hiểm hắn sẽ không làm, hơn nữa trước đó La Triệt biểu hiện ra ngoài sự cơ trí khiến hắn dâng lên trong lòng cảm giác nguy hiểm. Đi theo sau lưng Bá Lăng Chủ Kiêu Lang, giải quyết trước cái tên Tinh Hồng Sứ Đồ nhìn rất ngu kia mới là thượng sách.

Ý tưởng nghe thật tốt đẹp, thực tế lại cách biệt, sau khi Bá Lăng Chủ Kiêu Lang thoát khỏi nguy hiểm, liền thẳng tiến chế độ độc lập, hoàn toàn quên đi sự tồn tại của đội viên. Bằng vào siêu tốc độ dưới hình thái Lang nhân, nơi nào để hắn, một người chơi Pháp Sư có thể theo kịp?

Đoạn thời gian đầu, Kịch Độc Chi Nha còn miễn cưỡng có thể thấy cái bóng Bá Lăng Chủ Kiêu Lang. Kết quả không tới một phút đồng hồ sau, đến cái bóng của chẳng thấy. Một cánh rừng rộng lớn như này, chỉ còn đó cái bóng Kịch Độc Chi Nha đang hai tay đỡ gối mà há mồm thở dốc.

Thể chất hắn, kể cả là giữa những người chơi Pháp Sư, chỉ sợ cũng là yếu kém, chí ít nhìn thể chất Tinh Hồng Sứ Đồ cùng Ma Thuật Sư so với hắn vẫn còn tốt chán, mới chạy có một đoạn đường, đã mệt như chó chết.

Phóng mắt nhìn, Kịch Độc Chi Nha đã hoàn toàn mất dấu Bá Lăng Chủ Kiêu Lang, miệng chỉ có thể liên tục hùng hùng hổ hổ: “Mẹ, mẹ nó, thằng trẻ trâu này, sẽ không chơi vậy chứ? Cái éo nào là tổ đội chơi đơn? Không biết chờ đồng đội hả? Người không đủ, lại dám xông nhanh tới vậy . . .”

Đúng lúc này. Một luồng quang ảnh màu u lam từ rừng cây phía sau hắn phi tốc tới, chuẩn xác không lệch vào đâu đụng tới Kịch Độc Chi Nha không hề phòng bị.

Bất ngờ chịu công kích, Kịch Độc Chi Nha hơi thở đang còn dồn dập nhất thời biến sắc, còn không đợi kiểm tra trạng thái bản thân, từ trong rừng cây phía sau, La Triệt đã đột xuất lao tới.

“Ngươi tại sao lại ở đây? !” Nhìn La Triệt rất mau lao tới, Kịch Độc Chi Nha không không chế được la hoảng.

“Ngươi đoán xem!” Vừa dứt lời, một lá bài đã xuất hiện trên đầu ngón tay La Triệt, là bài cam. Phát động lá bài, buff cường hóa liền bao phủ cơ thể hắn, tố chất thân thể tăng lên vù vù. Trong đà vọt tới, La Triệt liền tung một trọng quyền đấm thẳng bụng Kịch Độc Chi Nha!

“Bịch!” Cùng với tiếng trầm đục phát ra từ nắm đấm, Kịch Độc Chi Nha với thân thể gầy yếu dưới bộ ma pháp bào đen cong lưng hơn cả một con tôm luộc chín, trong miệng còn tiếp thêm một tiếng hét thảm.

Người chơi Pháp Sư, lực phòng ngự thân thể rõ ràng không như người chơi Chiến sĩ, dưới buff cường hóa, nắm tay đánh vào trên người Bá Lăng Chủ Kiêu Lang chỉ có thể trừ đi có hơn 5000, đánh vào Kịch Độc Chi Nha, bụm phát hơn 1 vạn.

“Mày, mày mày!!!” Từ bụng truyền đến cơn đau điếng khiến khuôn mặt Kịch Độc Chi Nha có chút trắng bệch, nhưng dù gì hắn cũng là một lão làng đã chinh chiến 2 tháng trong game, sẽ không dễ dàng rối loạn.

Chỉ thấy sau khi bị La Triệt đấm một trọng quyền ngã sấp xuống, Kịch Độc Chi Nha mau chóng lăn mình như một con lừa lười trên đất, gắng sức thoát thỏi phạm vi tấn công của La Triệt, tránh đợt liên kích của đối phương.

Đồng thời, không có thời gian mà đứng lên, Kịch Độc Chi Nha vẫn đang trong tư thế quỳ lóe lên hung quang dữ tợn trong mắt, nắm chặt ma pháp trượng mà phẫn nộ quát: “Ám Hồn Sóng! !”

“Không được!” Ám Hồn Sóng không xuất ra trước mặt hắn. Giành lấy cơ hội, một cú đá cao tốc sút tới, một đá này so với nắm đấm còn lực hơn mấy phần, đem Kịch Độc Chi Nha gầy như que củi đá bay lên trời, tiện thể chộp lấy gần 2 vạn tài sản.

Bạn đang đọc Trò Chơi Chiến Tranh Siêu Thứ Nguyên (Dịch) của Phi Tường Lại Miêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nghialvmax
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.