Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Loại Người Như Ngươi Chỉ Đáng Sống Đến Hai Tập Là Cùng

Phiên bản Dịch · 1583 chữ

Trans + Edit: Nghialvmax.

Gót giầy giẫm lên những cành lá khô vang lên từng tiếng xào xạc vỡ vụn của phiến lá, La Triệt chậm chạp dậm bước trên con đường nhỏ gần như đã bị quên lãng, ánh mắt thỉnh thoáng lại liếc nhẹ hai bên đường, ánh lên trong ánh mắt một tia đề phòng.

Cha đã từng nói, lòng người khó dò, bởi lẽ lòng người giỏi nhất là thay đổi, không một ai có thể hiểu được 100% người khác đang nghĩ gì.

Những lời dạy dỗ của cha, giờ phút này mới được La Triệt thấu suốt: “Cha à, khó dò nhất có lẽ không phải là lòng dạ con người, mà là lòng dạ phụ nữ mới đúng . . .”

Trong lúc thấp giọng nói với chính mình, La Triệt nở nụ cười khổ: “Thật là một yêu nữ mang thù mà.”

Giáo học lâu số 3 tuy rằng đã bỏ hoang, nhưng cách khuôn viên chính lại không quá xa, chỉ khoảng 10 phút đi bộ, La Triệt hữu kinh vô hiểm đến phía dưới Giáo học lâu số 3.

Giáo học lâu số 3 cũng không quá cao khi chỉ có 5 tầng, La Triệt từ tốn bước đều, mấy phút ngắn ngủi sau đã tìm đến được tầng cao nhất.

Đẩy cánh cửa sắt đã hoen gỉ, nhất thời một cơn gió lạnh thổi từ ngoài vào. Không khí băng lãnh làm La Triệt vô thức thụt cổ lại, tiếp đó bước chậm lên sân thượng. Nhìn thấy giữa sân thượng lúc này chính là Lưu Tâm Di Lưu đại giáo hoa với nụ cười có chút cứng ngắc trên khuôn mặt.

“Có chuyện gì vậy? Học tỷ, nhiệt độ trên sân thượng hình như có hơi thấp nhỉ? Các bắp cơ trên khuôn mặt tỷ chắc cứng đơ hết rồi . . .” Thở nhẹ một nghụm nhiệt khí, La Triệt cố tình show cái bản mặt quan tâm thân thiết ra.

Một câu quan tâm vô cùng đơn giản, rơi vào lỗ tai Lưu Tâm Di lại trở nên thật là chói tai. Nếu không phải có mái tóc dài che trên trán, La Triệt lúc này chắc chắn có thể nhìn thấy những đường gân xanh gằn lên biểu đạt sự tức giận quá độ này.

Tiếp tụ duy trì cái dáng cười đã trở nên rất là miễn cưỡng kia, Lưu Tâm Di cố làm cho giọng của mình nghe nó bình thản chút ít: “Vậy thì thật là đa tạ sự quan tâm của La Triệt niên đệ rồi, nhưng mà đệ cứ yên tâm, thân thể học tỷ rất tốt, chút gió lạnh này không xi nhê đâu . . .”

Nghe trong giọng nói mang theo âm thanh nghiến răng, La Triệt âm thầm tặc lưỡi, ngay lập tức chuyển chủ đề. Ánh mắt nhanh chóng lướt qua 3 sinh viên đứng bên cạnh Lưu Tâm Di, tiếp đó nở một nụ cười vô hại đầy rạng rỡ: “Học tỷ sao không giới thiệu cho em đi?”

Nụ cười của La Triệt, nhìn trong mắt Lưu Tâm Di như nợ đánh vậy. Cứ nhìn tiếp, chỉ đơn giản là hận không xông lên cắn cho mấy cái giải hận. Bất quá nàng biết, mục đích chính yếu lần này chính là ký hiệp ước không xâm phạm lẫn nhau, dù trong lòng có khó chịu, cũng phải nhẫn trước.

Lại duy trì cái nụ cười có vẻ gượng ép, Lưu Tâm Di giới thiệu cho La Triệt về 3 người chơi khác: “Cô ấy là sinh viên đại học năm 4, Lưu Hân, ID trò chơi là Liễu Diệp . . .”

Nương lời giới thiệu của Lưu Tâm Di, giới tính nữ duy nhất trong 3 người chơi bước một bước về trước, mắt đeo một cặp mắt kiếng gọng đen, trên người tràn ngập khí chất cô gái văn chương. Vừa nghe Lưu Tâm Di giới thiệu xong, liền thân thiện nở một nụ cười nhẹ với La Triệt: “Chào, La Triệt niên đệ.”

“Cậu ta là sinh viên năm 2, Tống Đông Cường, ID trò chơi là Chiến Sĩ Cường Tử . . .”

“Xin chào, La Triệt niên đệ, sau này đều là người mình, có gì cần giúp đỡ, đừng khách khí với anh.” Tống Đông Cường cũng khá là có tiếng trong đại học Z. Anh ta là đặc chiêu sinh bộ môn thể dục, chủ lực đội bóng rổ của trường. Nhờ tính cách cởi mở, luôn tràn đầy nắng ấm của mình, nhân duyên trong trường rất tốt.

Người ta đã nhiệt tình như vậy, làm niên đệ, La Triệt cũng không tiện khách sáo. Cười giả lả mấy tiếng, tiếp đó ánh mắt rơi lên trên người cuối cùng, chờ Lưu Tâm Di giới thiệu.

“Cậu ta là . . .”

“Ta là Trương Bác Nhiên, đại học năm 2, ID trò chơi là Gaki!” Trước khi Lưu Tâm Di giới thiệu đến người thứ ba, đã phát sinh một chút ngoài ý muốn nho nhỏ, đối phương trực tiếp chặn lời Lưu Tâm Di, tự mình nói tiếp, trong giọng nói tràn ngập sự thiếu kiên nhẫn: “Muốn ký hiệp ước thì nhanh nhanh xem nào, đừng có mà lề mà lề mề, ta không có thời gian ở đây lãng phí đâu!”

Nhìn cái người trong tích tắc đánh nát cái bầu không khí hài hòa này, trong đôi mắt La Triệt nhìn tới cái tên nam sinh mặt gầy như con khỉ này nhiều thêm mấy phần ác cảm, đồng thời trong lòng cũng xem nhẹ vài phần.

Theo hắn thấy, trước tình huống này, dù trong lòng có không vui, chí ít cũng nên giả vờ tử tế một chút. Dù sao mọi người ở đây ai cũng cùng một khu với nhau, quan hệ hòa thuận một chút, sống cũng an ổn hơn. Giờ như cái tên không có đầu óc này, lòi cái sự khó chịu ra ngoài mặt, chỉ một câu, chính là “Loại người như ngươi, sống đến tập 2 là cùng.”

Trương Bác Nhiên đột nhiên làm tràng diện trở nên có phần xấu hổ, Lưu Tâm Di cùng Lưu Hân không khống chế được mà nhíu máy, rõ ràng hai nàng cũng không có ưa nhìn đối với cái tên Trương Bác Nhiên này.

“Được được, Trương Bác Nhiên nói cũng không phải không có đạo lý, thời tiết lạnh lẽo thế này, đứng mãi bên ngoài cũng mệt, lại còn đói bụng nữa chứ, chúng ta giải quyết cho nhanh nào.” Cảm thụ không khí lúng túng, Tống Đông Cường vội vàng làm người hòa giải, xem ra anh ta không hi vọng đem quan hệ trở nên quá cứng.

Tiếc rằng Trương Bác Nhiên lại dường như không chút cảm kích gì đến ý tốt của Tống Đông Cường, hừ lạnh, tiếp tục thúc giục: “Động tác nhanh nhanh cái xem nào.”

Nhìn cái bản mặt kiêu ngạo của Trương Bác Nhiên, vốn Lưu Tâm Di đã cười có phần gượng ép rốt cuộc chịu hết nổi, khuôn mặt hơi đen lại, lạnh lùng nói: “Ngươi nếu không muốn ký, hiện có thể đi, không ai ngăn ngươi.”

“Cái gì?” Nghe Lưu Tâm Di nói, Trương Bác Nhiên trong lòng vô thức giận dữ, nhưng khi nhận lấy những ánh nhìn lạnh lẽo từ Lưu Tâm Di cùng Lưu Hân, thoáng chốc thanh tỉnh lại vài phần.

Không ký? Hắn dám không ký sao? Hắn chân trước vừa đi, chân sau bọn Lưu Tâm Di 4 người đã ký hiệp nghị, đến lúc đó, toàn bộ khu vực đại học Z này, chỉ còn sót lại mình một người chơi không có sự bảo vệ của hiệp nghị.

Nếu chỉ đơn giản là vậy, cũng không tệ lắm, sợ rằng 4 người giận dữ lên, liên thủ đập bẹp hắn, lúc đó có mà khóc cũng không chỗ mà khóc.

Quan hệ đến cuộc sống của mình, Trương Bác Nhiên tất nhiên không dám cứ như vậy mà đi, mặt mũi lại hết lần này tới lần khác không bỏ xuống được mà xin lỗi, cục diện cứ như vậy lâm vào khoảng giằng cơ ngắn ngủi.

Trong khi đó, Lưu Tâm Di cũng không rảnh rỗi, đã sớm đem bản khế ước được thông qua hệ thống trò chơi mà gửi đến destop của mỗi người, ngoại trừ Trương Bác Nhiên: “Sau khi xác nhận các điều khoản không vấn đề gì, liền ký đi.”

Thấy ba người La Triệt đã nhận được các điều khoản khế ước, Trương Bác Nhiên rối như tơ vò, bộ mặt gầy đó lúc này có phải bị đông lạnh không mà tím tái mặt mày. Thấy mấy người hoàn toàn xem mình như không khí, cuối cùng hắn cũng không giả bộ tiếp, chỉ có thể buồn bực hỏi: “Của ta đâu?”

“Ồ? Hóa ra ngươi cũng muốn ký à?” Trông Trương Bá Nhiên tím tái mặt mày, Lưu Tâm Di cố ý bộc lộ sự bất ngờ: “Ta còn tưởng rằng thời gian của ngươi quý báu lắm nên không ký đâu . . .”

Giọng điệu tỏ rõ sự châm chọc làm khuôn mặt Trương Bác Nhiên đen xì, bất quá cũng may, Lưu Tâm Di cũng chỉ định phát tiết sự khó chịu của mình một chút, không có ý định làm căng. Sau khi châm chọc hai câu xong, cũng liền phát phần hiệp nghị qua.

Bạn đang đọc Trò Chơi Chiến Tranh Siêu Thứ Nguyên (Dịch) của Phi Tường Lại Miêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nghialvmax
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.