Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tên Ngu Ngốc Này . . . Hết Thuốc Chữa Rồi . . .

Phiên bản Dịch · 1573 chữ

Trans + Edit: Nghialvmax.

Thế lửa lan đi quá nhanh, chỉ chớp mắt đã đem cành cây to lớn Lầu 36 Đầu Hướng Xuống đang đứng ngập trong lửa, làm cho cơ hội để hắn nhảy xuống khỏi cành chạy trốn cũng không có, đau đớn do lửa đốt khiến hắn kêu lên thảm thiết từng đợt.

Nhìn tổng tài sản đang không ngừng "xoát xoát xoát' giảm xuống, các bắp thịt trên mặt hắn liên tục co quắp, căn bản không dám đứng lâu hơn nữa trên cành của Thụ nhân chiến sĩ, cả người trở mình ngã xuống dưới đại thụ, tiếp đó lăn lộn rất nhanh trên con đường trấn nhỏ, đem những nhóm lửa còn dính trên thân dập tắt.

"Tê - -" Cơn đau do ngọn lửa liên tục thiêu cháy khiến toàn thân hắn cong lên như đang khoe dáng giương cung. Dù lửa trên người đã được dập tắt, nhưng từng trận từng trận bỏng rát vẫn không tiêu tán mà không ngừng kích thích cảm giác đau đớn trên đại não hắn, làm hắn liên tục hớp từng ngụm lãnh khí: "Má, má nó! Tự dưng lại lật thuyền trong mương . . ."

Bởi vì duyên cớ là một Triệu Hoán Sư, nên thể chất hắn rất là yếu ớt. Lấy một ví dụ đơn giản, một khi bị Chiến Sĩ tiếp cận, với người chơi Pháp Sư thông thường có lẽ là cửu tử nhất sinh, chứ hắn thì đơn giản hơn, 3 chữ, chắc chắn chết!

Bị lửa thiêu đốt một lúc như vậy đã thiêu luôn hơn 10 vạn tài sản, nhìn tổng tài sản của bản thân giờ còn chưa tới 180 vạn khiến Lầu 36 Đầu Hướng Xuống phiền muộn tới cực điểm.

Hắn không chỉ một lần phải chịu đựng cái thể chất đáng khinh bỉ của bản thân đụng cái là chết này, chính vì vậy mà lúc mới tham gia trò chơi, có nhiều lần hắn đã nắm chắc phần thắng, lại chỉ vì bị đối phương tiếp cận, trực tiếp lật thuyền, thân thể giòn tan như thế này thì làm sao hắn có thể thoải mái chơi trò chơi đây? !

"Lần này xem ra lại bị lật thuyền rồi, mẹ nó!" Nhìn Thụ nhân chiến sĩ trong biển lửa bị đốt thành than cốc, lại nghĩ tới mình thất bại vì một tên ngu ngốc, sự khó chịu muốn phá hoại trong lòng trong nháy mắt nhảy lên tới đỉnh điểm.

Hỏa diễm nóng cháy vẫn còn tiếp tục mang đến cho hắn thương tổn kéo dài, nhìn chăm chú tổng tài sản của bản thân lấy theo hàng số nhỏ tiếp tục đi xuống, tuy rằng mỗi lần chỉ rơi có mấy trăm, nhưng hắn vẫn không khống chế được nhức lòng. Ngay khi hắn tưởng còn tiếp tục giảm xuống thêm một ít nữa, thì vốn tổng tài sản đang một mực giảm xuống lại bằng một cách thần kỳ nào đó, bắt đầu tăng trở lại khiến hắn ngẩn tò te, hơn nữa còn là mấy nghìn tăng lên, chỉ trong nháy mắt, đã tăng lên thêm hơn 1 vạn!

"Này, này, tình huống gì đây?" Lầu 36 Đầu Hướng Xuống vốn đã làm tốt công tác chuẩn bị mất nhiều huyết hơn thì tài sản không ngờ lại bắt đầu tăng lên, làm hắn có chút sững sờ. Ngay khi hắn còn đang không rõ đây rốt cuộc là tình huống gì, trong biển lửa giữa phế tích Quán bar, đột nhiên vang lên một tiếng kêu sợ hãi: "Ta, ta chửi, y phục của ta, y phục của taaaaa! Mẹ cha ơi! NƯỚC! NƯỚC Ở ĐÂU . . ."

Nhìn thấy một bóng người rất nhanh từ trong biển lửa lao ra, bắt đầu lăn lộn trên mặt đất. Lầu 36 Đầu Hướng Xuống cảm giác như mình sắp hóa đá rồi: "Này, như thế này cũng được à? !"

Không chỉ người đối chiến sắp hóa đá, coi như là người đang quan chiến như La Triệt cũng cảm giác mình sắp hóa đá rồi: "Tên ngu ngốc này vô phương cứu chữa rồi . . ."

Dùng sức nhăn nhăn mi tâm bản thân, La Triệt phảng phất như cảm giác được trước mặt mình là hàng trăm vạn đầu ngựa hoang đang rầm rập chạy qua vậy: "Đây có thể coi là tình huống gì? Ngẫu nhiên? Không không không, là ngu si mới đúng . . ."

Trong lòng âm thâm khinh bỉ tiểu Hoa đồng học biến chủng từ một thằng ngu sang một kẻ đã ngu còn dở hơi, thần sắc La Triệt mới hơi nghiêm chỉnh lại. Nhìn một màn này, mặc dù Phùng Xuân đúng ngu xuẩn không sai vào đâu được, nhưng qua đó La Triệt cũng thu được một tin tức trọng yếu, đó chính là hệ thống phán định công kích!

"Xem ra loại thương tổn này không thể coi như là một đối tượng cụ thể công kích? Cho nên ngọn lửa này mới có thể đồng thời gây thương tổn cho cả 2 người …”

Trong đầu không ngừng phân tích cách thức phán định công kích, lại kết hợp với trận chiến ở khu vực trung lập kia, La Triệt đã có một bước phát triển mới để kết luận.

Lấy ví dụ đơn giản, giả dụ như những trận chiến của La Triệt, trận đầu La Triệt bằng vào bạo liệt bài kíp nổ khí than tạo thành liên hoàn bạo tạc, gây cho Bá Lăng Chủ Kiêu Lang một thương tổn cực lớn. Bởi vì liên hoàn bạo tạc này do kỹ năng La Triệt gián tiếp làm ra nên hệ thống phán định là đối tượng cụ thể công kích, sẽ không tạo thành bất kì thương tổn nào cho La Triệt.

Hay trận chiến một mình đánh Kịch Độc Chi Nha ở trung lập địa khu nữa. Đồng dạng cũng là bạo liệt bài đỏ, không chỉ gây thương tổn trực tiếp cho Kịch Độc Chi Nha mà ngọn lửa sinh ra từ bạo tạc còn đốt cháy cả cây cối, rừng cây xung quanh, cũng hình thành thương tổn kéo dài cho hắn, đây là do kỹ năng của La Triệt gián tiếp làm nên, vậy nên hệ thống mới phán định là do một đối tượng cụ thể công kích, vì vậy cũng không tạo thành thương tổn gì cho La Triệt.

Mà lần nào Phùng Xuân công kích lại không giống như vậy, tuy rằng Phùng Xuân là người đem bật lửa đốt lên, cũng là người ném đi, biến khu vực tràn đầy chất lỏng là rượu này thành biển lửa, thế nhưng trong thời gian này Phùng Xuân chưa dùng tới bất luận thủ đoạn trực tiếp công kích gì là kỹ năng tự thân của hắn.

Mà vô luận là cái bật lửa, hay rượu đầy đất, đều thuộc về vật phẩm hoàn cảnh, hệ thống đem lần công kích này phán định không phải là do một đối tượng cụ thể công kích, mà là phe thứ ba công kích, song phương đồng thời chịu thương tổn.

La Triệt đổi mới thông tin mới này, trong lòng thì âm thầm cảm thán: "May là phát hiện sớm điểm này." Cái cách thức phán định của hệ thống này nhìn thì có vẻ không trọng yếu gì, trên thực tế lại ảnh hưởng rất nhiều tới không ít chiến thuật trong chiến đấu.

Ánh mắt lần nữa rơi lên trên người song phương chiến đấu, La Triệt nhất thời thấy một màn đầy ý vị, đối mặt với Phùng Xuân đang lăn lộn trên đất dập lửa, người chơi Lầu 36 Đầu Hướng Xuống này không ngờ lại không nắm bắt cơ hội này tới bổ một đao, mà là dùng một loại ánh mắt không biết nói gì, hoặc như nhìn một thằng ngốc mà nhìn Phùng Xuân đang lăn lộn trên đất kia.

Ánh mắt này rất phức tạp, rất quấn quýt, nhưng La Triệt liếc mắt là nhận ra, bởi vì chính hắn trước đây cũng thường hay thể hiện ra ánh mắt như vậy . . .

"Người chơi này, có chút ý tứ . . ." Vuốt cằm, trên mặt La Triệt nở nụ cười tươi đầy hứng thú.

Đồng thời cũng đang ở đấy, Phùng Xuân sau khi đã đem lửa dập tắt, thì đang nằm mục mặt ở đó: "Phù phù phù, lúc đó nguy hiểm thật, thiếu chút nữa thành heo quay rồi . . ."

Than thở được một lúc, Phùng Xuân mới ý thức được có gì đó không đúng: "Không đúng! Mình bây giờ vẫn còn đang trong chiến đấu cơ mà . . ."

Nghĩ đến đây, hai tay hắn chợt chống xuống đất, rất nhanh từ dưới đất bò dậy, nhìn Lầu 36 Đầu Hướng Xuống Đất đứng xa xa không đề nổi chút sức mạnh nào, vội vã tạo dáng một bộ ta đây nắm tất cả trong tay, phối hợp với chiếc áo gió đã đốt thành tro chỉ còn lại cái quần lót nho nhỏ đang lồ lộ ngoài trời, hình tượng hề chúa chẳng có gì bàn cãi: "Kiệt kiệt kiệt, tên người phàm nhỏ bé ngu xuẩn kia, đây chính là kết cục của kẻ dám đối nghịch với Tiên Huyết Chi Chủ vĩ đại!"

"Tên ngu ngốc này . . . Hết thuốc chữa rồi . . . "

Bạn đang đọc Trò Chơi Chiến Tranh Siêu Thứ Nguyên (Dịch) của Phi Tường Lại Miêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nghialvmax
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.