Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vào Thành

Tiểu thuyết gốc · 1539 chữ

“Xem ra chỉ có thể quay về thế giới loài người để tìm hiểu, ở cái nơi khỉ ho cò gáy này cũng đã hết tác dụng” Tinh Thần ngao ngán thở dài

“Chắc chắn trong dòng lịch sử dài dằng dẵng kia đã có Vô Linh Căn tu sĩ tu luyện đến đỉnh phong”

Với niềm tin mãnh liệt là vẫn còn con đường để hắn mạnh lên, Tinh Thần thu xếp đồ dùng cần thiết chuẩn bị rời khỏi hang động

“Aizzz, thời điểm này cuối cùng đã tới” Hắn nhìn cửa hang trước khi rời đi rồi lại nhìn xuống thanh kiếm gỗ đã cùng tập luyện suốt 2 năm

“Để lại ngươi ở đây vậy, trông coi cẩn thận cho đến khi ta quay lại, khi nào ta kiếm được phương pháp tu luyện linh khí sẽ còn trở về” Tinh Thần cắm nhẹ thanh kiếm xuống mặt đất, quay người rời đi

Tuyết phủ trắng người, từng đợt gió lạnh thổi qua, bóng dáng hắn vẫn thế bước đi ngày một xa dần

Hiện tại thì thời tiết khắc nghiệt ở đây đã không ảnh hưởng hắn quá lớn nhưng cũng không thể nói là không lạnh

3 ngày sau, Tinh Thần cuối cùng cũng tìm được đường ra

Dựa theo cảm nhận của bản thân, hắn cứ một mạch đi đến nơi ấm hơn thì chắc chắn sẽ là lối ra

Tinh Thần có chút lưu luyến, “Chỗ ta ẩn náu chỉ là bìa rừng, không biết trung tâm sẽ lạnh đến mức nào đây, khi nào quay lại có thể tiến sâu hơn để tu luyện”

Ngay khi đi ra khỏi khu rừng, đập vào mặt hắn là một tòa thành có phần hơi cũ nát

“Haha, ta quả là may mắn a” Tinh Thần mừng rỡ chạy về phía trước

Khi sắp đến gần thành thì hắn dừng lại, bắt đầu chạy lon ton như một đứa bé 5 tuổi bình thường

Không thể để lộ ra sự bất thường nào, như vậy sẽ dễ đột nhập hơn

Chạy đến chỗ tầm mắt lính canh có thể nhìn tới, Tinh Thần giả bộ gục xuống thở dốc không ra hơi

Việc này là cũng để nắm bắt đại khái tòa thành này như thế nào

Nếu đám lính canh nhìn thấy mà lơ đi, vậy thì nơi này có lẽ không phải là một lựa chọn đúng đắn cho lắm

Dù sao thì bọn họ cũng là làm việc dưới trướng thành chủ, nếu thành chủ quản nghiêm, công bằng, công chính thì chắc chắn sẽ không bỏ mặc một đứa bé 5 tuổi

Còn tên thành chủ là gian ác, thì đám lính canh này rồi cũng sẽ bị tha hóa làm điều ác theo mà thôi

Nói chung là chủ nào chó nấy thôi

Cũng không thể loại bỏ khả năng bọn họ giả bộ tốt bụng

Nhưng cứ thử xem trước như thế nào mới được, mọi bước đi hắn đều phải cẩn thận, lòng người trước giờ khó đoán

Nhân tiện ở khoảng cách xa có gì để chạy trốn cho dễ

Giả vờ khuỵa chân xuống, với tay về phía bọn họ như để cầu cứu, “C…cứu ta vớiiii…”

Một người lính từ bên đó vội vàng chạy tới chỗ Tinh Thần, vì không thể tất cả chạy đến, bọn họ dù sao cũng là những người đảm nhận nhiệm vụ canh phòng

“Này nhóc con, đám nhóc các ngươi lại trốn ra ngoài chơi đấy hả, đám còn lại đâu” Tên lính canh giận dữ quát

“???” Tinh Thần ngạc nhiên, xem ra có thể lợi dụng tình huống này

“Thúc thúc, ta là bị lạc đường chứ không phải trốn ra” Tinh Thần làm bộ mặt tội lỗi để tên lính canh đoán rằng hắn đang nói dối

“Còn nói dối hả, mau theo ta vào thành, không biết trong rừng rất nguy hiểm sao mà còn trốn ra ngoài” Tên lính canh tóm lấy Tinh Thần xách về

“Ta không có” Tinh Thần giả bộ mếu máo sắp khóc

Trong thâm tâm hắn thầm nghĩ, “Ọe ọe, thật là tởm lợm, ta trước giờ chưa phải giả bộ trẻ con bao giờ, tịnh tâm tịnh tâm, không sao, ta là ông hoàng mặt dày, ta là kẻ vô liêm sỉ, không sao không sao”, Tinh Thần tự an ủi bản thân

Tên lính canh đi lên trước mặt đoàn trưởng, “Đoàn trưởng, đây chắc lại là một trong cái đám nhóc con hôm trước trốn ra ngoài chơi, hiện tại ta dẫn nó về nhà”

“Ừ” Vị đoàn trưởng kia liếc mắt nhìn Tinh Thần một cái

“Nhóc con, nhà ngươi ở đâu”

“Ta không nói”

“Ở đâu?” Tên lính canh hằn giọng

“Ta tự đi về được” Tinh Thần giả bộ bướng bỉnh

“Phùuuuuuu, vậy ngươi tự đi về đi, trên đường bị ai bắt cóc thì đừng kêu” Tên lính canh thả Tinh Thần xuống dọa nạt, cười gian xảo

“Xì, ta không sợ” Tinh Thần vênh mặt cứ thế rời đi

“...” Tên lính canh mặt đơ luôn, chiêu này có tác dụng lắm mà ta

Ở bên cạnh, vị đoàn trưởng kia truyền âm cho bóng đen trốn ở bên cạnh, “Đứa nhóc kia có chút không bình thường, tuy ta đã dò xét qua thể nội nó, có thể đảm bảo nó là một phần của nhân tộc, nhưng có gì đó không đúng, sai người giám sát nó”

Ở trong bóng tối, hai thân ảnh nhận lệnh, một người đuổi theo Tinh Thần, một người vế báo với tổng bộ

Tinh Thần lúc này đã trà trộn vào đám người khuất mắt khỏi đám lính canh, “Tên đoàn trưởng khi không bình thường, hắn hẳn sẽ nghi ngờ ta, nên hành xử cẩn trọng thì hơn”

“Mải suy nghĩ không để ý, nhưng tòa thành này đúng là nhộn nhịp”

Tòa thành này được gọi là, Thiên Môn Thành, như trên bảng hiệu ở ngoài lúc này hắn nhìn thấy

Hai bên đường đều nhộn nhịp người đến người đi, cùng các kiến trúc to lớn

Chợt một âm thanh truyền tới tai hắn, “Ngũ Ma Viện tuyển học viên đây, Ngũ Ma Viện tuyển học viên đây”

“Ồ, học viện sao? Hẳn là một nơi chứa nhiều bí tịch, có thể thử” Tinh Thần tiến tới chỗ thằng bé 7 tuổi cùng một lão trung niên khoảng chừng 40 tuổi

“Vị ca ca này, Ngũ Ma Viện là nơi nào à” Tinh Thần hỏi

“Tiểu đệ, ngươi có hứng thú gia nhập Ngũ Ma Viện sao?”

“Ừm” Tinh Thần gật đầu cho qua

“Ngũ Ma Viện chính là học viện lớn mạnh nhất, tráng lệ nhất, hoành tráng nhất, …”

Chưa kịp nói xong thì đã có một người qua đường nói chèn vào, “Này nhóc con, ngươi nên về nhà với phụ mẫu đi, đừng để 2 người đó lừa đảo, Ngũ Ma Viện là học viện kém nhất trong thành đã bị di dời ra ngoài thành cho Thiên Tinh Viện lấy chỗ vào 2 năm trước”, nói xong tên thanh niên đó cũng đi luôn, thân thiện nhắc nhở thôi, tại đang vui

“Tên kia ngươi có ý gì, giỏi thì nhận thử 1 kiếm của ta” Thằng bé 7 tuổi kia hùng hùng hổ hổ quát

“Xì” Tên thanh niên cũng chả thèm để ý

“Tiểu Luân, đó đích thị là sự thực” Lão trung niên đứng bên cạnh giữ lại cậu bé, lắc đầu nói, nhưng mặt không hề đổi sắc một chút nào, có vẻ là không để tâm

“Nhưng mà lão sư, nếu chúng ta không tìm được người mới thì tháng này sẽ phải ăn bánh bao chay cả tháng a” Thằng bé 7 tuổi tên Tiểu Luân nói

“Ặc…” Lúc này lão trung niên mặt mày mới có chút khổ sở

“Vị ca ca này, ta vẫn muốn gia nhập” Tinh Thần lúc này chợt nói

“Thật sự?” Tiểu Luân mặt hớn hở

“Ừ”

“Hảo tiểu đệ, theo ta” Thằng bé gọi Tiểu Luân mau chóng dẫn đường

Lão trung niên đứng bên cạnh hết cách, tháng này hắn cũng không muốn lại ăn bánh bao chay

Một lúc sau, Tiểu Luân cùng lão trung niên dẫn theo Tinh Thần đi ra khỏi thành

“Thiệt là ở ngoài thành a” Tinh Thần cạn lời, “Trong đây có vẻ còn nhiều thứ khủng bố, sau này ta sẽ còn quay lại”

Bản năng sát thủ của hắn mách bảo là ở đó rất nguy hiểm, nên hắn mới lựa chọn đi theo 2 người này

Lần này là đi ra từ cổng ở phía đối lập nên hắn không có gặp lại tên đoàn trưởng kia, còn thân ảnh ẩn giấu trong bóng tối theo dõi hắn thì đã bị vị lão sư bên cạnh dọa đi

“Tên nhóc này có chút không bình thường, có người của phủ thành chủ giám sát, nhưng chỉ là đám tập sự Luyện Khí Tầng 5, xem ra là người mới vào thành không lâu” Hắn cũng chả nghĩ nhiều, một mạch đi đến nơi được gọi là Ngũ Ma Viện

Bạn đang đọc Sinh Tồn Đại Đạo sáng tác bởi lazyy189
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lazyy189
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.