Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bí Cảnh Mộ Cổ (2)

Tiểu thuyết gốc · 3417 chữ

Chờ giây lát, không thấy có thêm hiện tượng gì khác, Trần Phi thận trọng tiến đến quan sát.

Cái hố sâu chừng 5 mét, bên dưới đầy chông nhọn lỉa chỉa, nhìn mà lạnh gáy. Vừa rồi, chỉ cần hắn chậm chân một chút thì đã rơi xuống hố, bị những ngọn chông kia đâm thành con nhím rồi.

Sau một chuỗi ngày dài lê thê bắt hắn lang thang vật vờ trong này, mài mòn ý chí của hắn, cuối cùng xuất hiện bức vách kỳ lạ dụ hắn tới gần rồi thình lình lộ ra cạm bẫy chết người, hệ thống chơi một vố thật lớn.

Bất quá, hắn không nghĩ thử thách chỉ có thế, hẳn mọi chuyện tới lúc này xem như mới bắt đầu thôi.

Cạch! Cạch! Cạch!

Như đáp lại suy đoán của Trần Phi, hàng loạt tiếng động khe khẽ nối nhau vang lên.

Đã có kinh nghiệm, Trần Phi vội lùi lại, chạy ngược trở lên mấy bậc thang. Quá lâu không vận động mạnh, cơ thể hắn có chút chậm chạp, cử động không được như ý muốn.

Hai bên vốn là vách đá rắn chắc, không hề có chút kẽ hở bỗng nhiên tách làm đôi, từ trong lao ra một đàn thây ma trên dưới 20 con. Điều đáng nói ở chỗ chúng không phải những thây ma bình thường, mà đều là thây ma chuẩn tiến hóa cao to, trên tay còn cầm theo những thanh kiếm đen sì rất khó phát hiện.

Một điểm khác lạ nữa là mắt chúng có màu xanh lục kỳ quái, không đỏ au như những thây ma bên ngoài. Ngay khi vừa lao ra khỏi vách đá, cả lũ kêu lên những tiếng the thé quái đản, hùng hục nhảy lên mấy bậc thang.

Trong bóng tối dày đặc, những cặp mắt xanh lè như lửa ma trơi trôi nhanh về phía Trần Phi.

Mọi thứ diễn ra cực nhanh, hắn chỉ vừa lùi được một đoạn ngắn, lũ thây ma đã nối đuôi thành hàng dài nhào tới trước mặt.

Con dẫn đầu gầm lên, mũi kiếm đâm mạnh tới.

Trần Phi tức tốc vung đao đỡ, tung một đá vào bụng nó.

Bốp!

Thây ma dính đòn nhưng chẳng hề hấn gì, chỉ bị đẩy lùi mấy bước. Nó tiếp tục xông đến, kiếm vung loang loáng phát ra tiếng rít gió ghê người.

Trong không gian quá chật hẹp, vướng víu tay chân, Trần Phi chỉ vừa giải phóng được chút sức ì nên không tài nào phát huy hết bản lãnh, nhưng cũng nhờ vậy mà hắn không bị lũ thây ma vây công.

Đối diện lưỡi kiếm chém tới, Trần Phi nép sát người sang bên mới tránh được, đao xả một đường thẳng xuống đầu thây ma kia.

Phập!

Với thực lực Trần Phi hiện giờ, kể cả đối mặt thây ma tiến hóa bậc 1 hắn vẫn thừa sức tiêu diệt, vậy mà một đao chém trúng đầu thây ma này lại chỉ ngập vào được vài phân, không thể giết chết nó.

Trần Phi chưa hết giật mình, nó đã kêu lên một tiếng quái dị rồi vung kiếm đâm vào bụng hắn.

Hắn khẩn trương nhảy lên cao né tránh nhát đâm, thuận tay rút mạnh lưỡi đao vẫn còn dính chặt trong đầu thây ma ra, tiếp tục chém xuống một nhát toàn lực.

Rốp!

Lần này dính đòn chí mạng, đầu thây ma bị chẻ làm đôi, ầm ầm ngã xuống.

Xương sọ nó quá cứng khiến cả cánh tay Trần Phi tê rần, hắn hối hả rút đao lại, lùi về sau thật nhanh.

Lũ thây ma chuẩn tiến hóa này vô cùng khác thường, mạnh hơn những con đồng cấp ngoài kia không ít, xương cốt cũng cứng rắn hơn.

Con trước vừa chết, con sau lập tức xông lên thế chỗ, ngoài ra còn một con khác từ phía sau nhảy tới cứ như muốn nhảy luôn qua đầu Trần Phi để chơi trò giáp công trước sau cùng lúc.

Trần Phi cấp tốc thoái bộ, một chùm tơ nhện từ chiếc nhẫn đeo trên tay phóng ra chụp lấy con kia giật mạnh xuống, dùng nó chắn đường đồng bọn đang xông tới, đồng thời Đao Trảm Ma chém thẳng vào đầu nó.

Phập!

Một nhát toàn lực vậy mà vẫn không thể kết liễu được, phát giác thây ma này liều mạng cầm kiếm công kích, Trần Phi nghiến răng tống cho nó một cước thật mạnh.

Nó kêu ré lên, chới với bước lùi về sau liên hồi, sau cùng bị hụt chân ngã lăn quay, đụng phải đồng bọn phía sau, kéo theo cả một hàng dài thây ma nối đuôi nhau ngã lăn lông lốc xuống mấy bậc thang.

- Cơ hội tốt!

Điểm yếu cố hữu của lũ thây ma là thiếu khuyết trí tuệ, khi chiến đấu trên thang dốc thường không chú ý vì vậy rất dễ bị mất thăng bằng té ngã, bọn trong bí cảnh này mạnh thì có mạnh nhưng vẫn có chung yếu điểm với thây ma ngoài kia.

Trần Phi mừng rỡ lao ào xuống, lưỡi đao sắc lạnh nhằm ngay đầu từng con mà bổ liền hai nhát toàn lực.

Phập! Phập! Phập! Phập!

Trần Phi tranh thủ thời gian chém giết thế nhưng chỉ kịp giết chết 3 con thì lũ còn lại đã kịp thời đứng lên.

Song bọn chúng chỉ vừa hé miệng kêu vài tiếng, còn chưa kịp nhào tới đã bị hắn đá mấy cái xác đồng bọn bay đập thẳng vào mặt, ngã lăn quay.

Trần Phi tiếp tục hăng hái nhào đến, vung đao chém loạn. Lũ này khó chơi nhưng một khi đã nắm được yếu điểm của chúng, ở nơi có địa thế thuận lợi thế này thì giải quyết dễ như trở bàn tay, chẳng cần dùng quá nhiều kỹ năng.

Lát sau, cả bầy thây ma đã nằm như ngả rạ, thi thể vương vãi dài theo những bậc thang.

Trần Phi ngồi xuống nghỉ mệt một lúc, chờ hồi đầy năng lượng mới bước tới nhặt số vật phẩm rơi ra từ đám thây ma vẫn trôi nổi lơ lửng.

Hệ thống vô cùng keo kiệt, cả lũ chuẩn tiến hóa mạnh hơn đồng cấp bên ngoài thế mà chỉ rơi ra hơn chục xu, một đôi giày cấp F+ tăng chút tốc độ, và một quyển sách kỹ năng màu xanh lam.

Trần Phi trang bị đôi giày, sau đó xem qua thông tin sách kỹ năng.

[Phong Bộ]

- Loại hình: Kỹ năng chủ động

- Độ hiếm: E

- Hệ: Phong

- Mô tả: Gia tăng tốc độ, di chuyển nhanh đến nơi khác trong phạm vi gần.

Đây là một kỹ năng rất hữu dụng trong chiến đấu, vừa có thể giúp Trần Phi mau chóng tiếp cận kẻ địch, lại vừa giúp hắn trốn chạy khi cần thiết.

Trần Phi vẫn còn 2 ô kỹ năng chủ động để trống, lập tức học Phong Bộ.

Hắn kiểm tra xung quanh một lần nữa, không tìm thêm được gì mới đi xuống chỗ bức vách khi nãy. Về phần mấy thanh kiếm đen sì của lũ kia thì quên đi, đó là vật phẩm thuộc về hệ thống, không thể cầm.

Lúc này, vách đá hai bên đã khép chặt lại, giống như chưa từng có lũ thây ma từ bên trong xông ra. Trần Phi soi đèn pin, sờ sờ hai bức vách cả buổi song chẳng tìm được chút đầu mối, hoàn toàn kín bưng. Hắn đành bỏ qua, đưa mắt nhìn tới vách đá chắn ngang lối đi kia.

Trần Phi tung người nhảy qua hố chông, đứng sát bức vách.

Khi trước, vừa nhìn vào hắn đã thấy vách đá này rất kỳ lạ, bởi nó phẳng như gương và bóng loáng, bóng đến nỗi hắn soi rõ mặt mình trong đó. Ngoài ra, phía trên bức vách, tầm ngang đầu Trần Phi còn chạm trổ một cái mặt quỷ hai sừng đang nhe nanh múa vuốt cực kỳ sống động.

Một tay Trần Phi soi đèn pin, tay kia lần mò hồi lâu trên cái mặt quỷ hơi gồ ghề, tìm thử xem có chỗ nào mở ra hay không, nhưng chẳng phát hiện được gì, chỉ có khí lạnh từ vách đá xuyên qua bàn tay, tràn vào cơ thể khiến hắn lạnh run, phải rùng mình mấy lượt.

Hắn cố đẩy mạnh bức vách vào trong, thế nhưng nó không hề nhúc nhích.

Trần Phi lùi về sau một chút, cau mày chăm chú nhìn bức vách trước mặt, không tìm thấy biện pháp khả dĩ có thể mở nó ra.

Tâm trạng hắn cực kỳ bức bối, cảm tưởng như mình đang đứng trước một đống kim cương mà không tài nào chạm vào.

Đã không thể mở được, vậy chỉ còn cách dùng ngoại lực phá cửa.

Trần Phi lấy đao ra, chém một nhát hết sức lên vách đá.

Keng!

Tia lửa nháng lên đỏ rực trong bóng tối.

Cổ tay Trần Phi tê dại, nhìn lại bức vách kia không hề hấn gì, thậm chí cả một vết trầy nhỏ cũng không, chẳng biết đây là loại đá gì mà cứng quá sức tưởng tượng.

Hắn tiếp tục chém thêm mấy nhát, kết quả vẫn như trước. Cái mặt quỷ giống như đang trừng mắt nhìn hắn, miệng há to cười châm chọc.

Vô phương phá hủy vách đá trước mặt, Trần Phi quay ra trút giận lên hai bức vách nằm hai bên. Khi nãy chúng hé mở, hắn nhìn thấy có khoảng trống bên trong.

Keng! Keng! Keng! Keng!

Âm thanh chát chúa điếc tai vọng tới vọng lui, quanh quẩn trong địa đạo thật lâu mới kết thúc.

Vách đá hai bên chẳng hề suy suyển mảy may, mặc kệ Trần Phi ra sức chém loạn xạ đều vô dụng.

Hắn thất vọng ngồi phịch xuống thở dốc. Rất gian khổ mới tới được đây, lại còn suýt bị lũ thây ma quái dị làm thịt, thế mà bây giờ chỉ có thể đứng nhìn mấy cái vách đá trơ trơ chắn lối, không làm gì được.

Lồng ngực Trần Phi phập phồng lên xuống từng cơn. Hắn hít một hơi thật sâu, cố dằn xuống. Tức giận sẽ che lấp thần trí, không giải quyết được vấn đề gì.

Nghĩ vậy, Trần Phi dần lấy lại bình tĩnh. Xưa nay hắn vốn điềm đạm, ít khi nổi nóng, lần này cũng bởi vì bị hệ thống chơi một cú quá nặng, bắt lang thang ngây ngẩn trong này quá lâu mới dẫn đến ức chế bộc phát như vừa rồi.

Trần Phi lấy ra một hộp bánh quy, vừa nhấm nháp vừa đảo mắt ngó xung quanh thật kĩ, xem có bỏ sót điểm đáng ngờ nào không.

Đã tới được đây, Trần Phi có cảm giác mình đã nắm được điểm mấu chốt, không cần phải vội. Điều cần nhất lúc này là hắn phải thật bình tĩnh, suy nghĩ thấu đáo, như vậy mới có thể giải được câu đố.

Trần Phi âm thầm hạ quyết tâm, hắn nhất định phải phá bí cảnh này cho bằng được, nếu không quyết chẳng rời đi.

Sau khi ổn định tâm tình, Trần Phi lần nữa bước lại gần vách đá trước mặt, tiếp tục tìm kiếm cơ quan phát động.

Nhìn tới nhìn lui, chỉ có cái mặt quỷ trên vách là đáng ngờ nhất.

Bàn tay hắn chậm rãi sờ lên cái mặt quỷ, thật chậm, thật chậm, đầu tiên là hai cái sừng, sau đó lần xuống trán, rồi tới hai mắt.

Phát hiện vị trí mắt hơi gồ lên, hắn thử ấn nhẹ một cái.

Cạch!

Tiếng động khẽ vang lên khiến Trần Phi giật mình, đã dính bẫy một lần, hắn lập tức nhảy lùi về sau.

Thế nhưng không có động tĩnh gì tiếp theo, ngoại trừ một bên mắt của cái mặt quỷ đã thụt sâu vào trong.

Trần Phi thận trọng tới gần, ấn vào con mắt còn lại.

Cạch!

Lần này chắc cũng không có gì rồi.

Trần Phi vừa nghĩ xong, thì...

Viu! Viu! Viu!

Hàng nghìn mũi tên đen sì từ bốn phương tám hướng trên các vách đá xung quanh bắn ào ào tới chỗ hắn, cơ hồ không còn không gian trống.

Không có nơi trốn tránh, hắn gấp rút vung đao loang loáng tạo thành một lưới đao trùng trùng điệp điệp, chấn bay những mũi tên bay tới gần có thể gây nguy hiểm.

Keng! Keng! Keng!

Rốt cuộc cũng an toàn sống sót sau đợt công kích này, Trần Phi lau mồ hôi túa ra đầy mặt, toàn thân lạnh toát. Nơi này quá mức hung hiểm, chỉ cần hắn sơ sẩy một chút sẽ chết không có đất chôn.

Trần Phi ngó cái mặt quỷ, phát hiện hai mắt nó sau khi bị ấn thụt sâu vào trong thì lúc này đang phát ra hai luồng sáng màu xanh lục, rất giống màu mắt lũ thây ma. Hai tia sáng rọi hơi xiên, dường như muốn hướng thẳng về những bậc thang đá, nhưng không thể soi tới mà mất hút giữa lưng chừng.

Hắn cau mày suy tư. Bí cảnh này chắc chắn không tạo ra những chi tiết thừa, hai luồng sáng kia hẳn không phải ngẫu nhiên xuất hiện chỉ để hù dọa.

Trước đây Trần Phi đã chơi vô số trò chơi trực tuyến, có thử thách nào hắn chưa từng trải qua. Suy nghĩ giây lát bèn đeo bao tay vào, sau đó cầm một cái đầu thây ma bị hắn chém khi trước lại gần chỗ luồng sáng biến mất, dùng tay banh hai con mắt của đầu thây ma ra, cho hai luồng sáng kia soi thẳng vào.

Luồng sáng nọ vừa soi trúng hai hốc mắt thây ma liền dội ngược, chiếu vào phần dưới vách đá bóng loáng.

Cả bức vách đột ngột sáng rực lên một màu xanh biếc đẹp mắt.

Trần Phi không gấp gáp chạy tới xem xét mà cẩn trọng lùi về sau một đoạn, đề phòng có biến.

Những tiếng rè rè vang dậy, vách đá bỗng tách làm hai, lộ ra một tấm bia đá lớn hình vuông nhưng thay vì dựng đứng thì lại nằm ngang.

Trên mặt bia đá điêu khắc một đồ hình kỳ quái với các rãnh xung quanh, chính giữa là những cái lỗ nhỏ chi chít nằm cuối từng rãnh. Khắp rìa bia đá viết nhiều dòng chữ li ti giống như bùa chú, Trần Phi xem không hiểu, chẳng rõ là ngôn ngữ nước nào.

Thứ ký tự này rất lạ, xưa nay hắn chưa từng thấy qua.

Trần Phi chăm chú quan sát tấm bia đá hồi lâu, thử dùng tay sờ soạng song chẳng phát hiện được gì.

Liên tục xuất hiện những câu đố khiến hắn phải đau đầu tìm cách phá giải. Mắt hắn đảo một vòng, rơi trên thi thể lũ thây ma vẫn còn vương vãi khắp nơi, chợt nảy ra một ý.

Trần Phi lấy từ Nhẫn Không Gian ra một cái ly lớn, tiếp đó tới gần một xác thây ma, mũi đao rạch đường dài trên tay nó rồi kê miệng ly vào.

Máu của lũ này cũng có màu xanh lục kỳ quái như mắt chúng, chảy long tong vào ly. Một cỗ thi thể chỉ trích được chút ít máu, Trần Phi cần lượng máu lớn nên tiếp tục lấy từ các xác khác.

Lát sau, khi đã hứng đầy một ly máu xanh thẫm, hắn bước tới chỗ tấm bia đá, từ từ đổ máu xuống toàn bộ các rãnh nhỏ.

Những tiếng xèo xèo như dầu sôi trên chảo nóng liên tục phát ra, số máu vừa đổ lên đồ hình kỳ lạ kia bỗng sôi lên sùng sục rồi không ngừng bốc hơi, mùi gay mũi lan tỏa. Tiếp đó, bức đồ hình bừng sáng một góc, tỏa ra ánh sáng màu xanh biếc như màu máu của lũ thây ma kia, trông vô cùng đẹp mắt.

Nhận thấy đồ hình chỉ mới khởi động một phần, còn nhiều chỗ chưa có máu thây ma chảy tới nên vẫn tối om, Trần Phi tiếp tục cầm ly chạy đi lấy thêm máu.

Đến lần thứ tư, vị chi hắn đổ bốn ly máu mới bao phủ được toàn bộ đồ hình, khiến nó sáng lên toàn bộ, cực kỳ rực rỡ.

Trần Phi xoa tay chờ mong, thầm nghĩ không biết sẽ có chuyện gì xảy ra tiếp theo, hắn sẽ nhận được những bảo vật gì.

Thế nhưng hắn chờ một hồi lâu, ngoài những tiếng xèo xèo quái dị và ánh sáng rực rỡ phát ra thì không hề có hiện tượng gì, mọi thứ vẫn như cũ.

Cứ ngỡ đã giải mã được, nào ngờ vẫn dậm chân tại chỗ, Trần Phi vô cùng cụt hứng. Đôi mày hắn cau tít, nhìn mãi vào đồ hình trên tấm bia đá.

Trần Phi tin mình đã gần chạm đến điểm mấu chốt, chắc chắn mọi bí mật đều nằm ở tấm bia đá và đồ hình này. Có lẽ hắn còn làm thiếu một bước quan trọng nào đó?

Để xem, máu thây ma được đồ hình kia thừa nhận, như vậy thứ còn thiếu chắc chắn phải có liên hệ mật thiết đến mấy thây ma kia. Đó là thứ gì?

Trần Phi nhìn kĩ đồ hình một lần nữa. Các đường rãnh đều dẫn đến mấy cái lỗ khá sâu, khoảng một lóng tay. Những cái lỗ chỉ dùng để chứa máu, hay còn mục đích gì khác?

Trần Phi chú ý điều này vì hắn đã lấy toàn bộ máu từ những thi thể thây ma nhưng không cách nào lấp đầy mấy cái lỗ, mà chỉ được phân nửa.

Rốt cuộc, 40 cái lỗ nhỏ này dùng để làm gì? Và tại sao lại là con số 40, liệu có ám chỉ gì hay không?

Trần Phi nhìn đống thi thể thây ma rải rác khắp nơi, hình như có vừa đúng 20 thi thể. Như vậy...

Một tia sáng xẹt qua đầu Trần Phi, hắn bước nhanh tới đám xác thối, dùng mũi đao nhọn móc toàn bộ mắt chúng ra.

20 thi thể có đúng 20 cặp mắt, là vừa tròn 40 con mắt, đủ để nhét vào những cái lỗ tròn tròn. Ngoài mắt chúng ra, hắn không còn nghĩ được thứ nào khác phù hợp hơn.

Hết lấy máu rồi lại móc mắt, Trần Phi dù gan lì cũng thấy hơi ớn lạnh. Bí cảnh này quá mức hà khắc, định biến hắn thành kẻ khát máu biến thái hay sao đây?

Trần Phi nhanh chóng lấp đầy 40 cái lỗ bằng những tròng mắt xanh, hồi hộp chờ đợi. Nếu vẫn không giải được, hắn đành bó tay, chẳng biết làm thế nào nữa.

Ầm!

Ngay khi Trần Phi hoàn thành động tác sau cùng, mấy cái tròng mắt được dòng máu tươi bên dưới thúc đẩy bất chợt xoay tròn như bông vụ rồi bắn thẳng lên trần, đính chặt vào đó.

Lúc này, Trần Phi mới phát hiện trần mộ cũng được khảm một cái mặt quỷ cực lớn nhe nanh múa vuốt, những tròng mắt thây ma đang ghim chặt vào hai con mắt to cộ của nó. Tiếp đó, mấy cái tròng mắt cháy rực lên ánh sáng xanh, soi thẳng xuống mặt bia đá phía dưới, bất ngờ tạo thành một quầng sáng lớn hình tròn trôi nổi trên không, cách bia đá chừng vài tấc.

Xoẹt xoẹt!

Quầng sáng hình tròn tỏa ra sóng năng lượng màu trắng chói mắt khiến Trần Phi phải nheo mắt lại không dám nhìn trực tiếp.

Còn chưa biết nên làm gì, từ quầng sáng trắng đột ngột xuất hiện một luồng hấp lực cực mạnh hút chặt lấy Trần Phi.

Hắn giật mình, cố kháng cự mà không thể, như con thiêu thân bị kéo thẳng vào trung tâm quầng sáng.

P/s: Mn lên fb tìm kiếm từ khóa Sinh Tồn Ký để theo dõi fanpage của truyện sẽ được đọc nhiều và nhanh hơn nhé.

Bạn đang đọc Sinh Tồn Kí sáng tác bởi TranDongTran
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TranDongTran
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 68

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.