Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bí cảnh Mộ Cổ (4)

Tiểu thuyết gốc · 3170 chữ

Trần Phi loạng choạng lùi hơn chục bước mới có thể đứng vững, cả cánh tay cầm đao tê dại. Hắn kinh hãi, sử dụng kỹ năng Trinh Sát quan sát cấp bậc thây ma.

[Thây ma đột biến tiến hóa bậc 1 ]

- Đẳng cấp: E+

Là một con E+, lại còn là thể loại đột biến, thảo nào có hình dạng hơi khác và mạnh hơn những con đồng cấp ngoài kia không ít.

Da đầu Trần Phi tê rần. Nếu là một con E+ bình thường, với thực lực hắn hiện tại cũng có thể liều mạng chiến được, nhưng đây lại là thây ma đột biến có sức mạnh vượt trội, hắn khó mà đánh nổi.

- Grào!

Trần Phi không có thời gian để suy nghĩ, thân hình cồng kềnh của con kia đã hùng hục xông tới.

Tuy to lớn nhưng tốc độ nó cực nhanh, Trần Phi trước đó trang bị thêm đôi giày tăng tốc độ lên song cũng phải miễn cưỡng lắm mới theo kịp động tác của nó, lờ mờ nhìn thấy móng vuốt sắc lẻm vồ thẳng xuống đầu, hắn vội nâng đao chống đỡ.

Keng!

Móng vuốt thây ma giáng lên lưỡi đao, đập cả thanh đao xuống bả vai Trần Phi một phát rất mạnh khiến hắn vô cùng đau đớn. Cảm giác cứ như bị một chiếc xe tải hạng nặng tông trúng.

Trần Phi hơi khuỵu gối cố gắng kháng cự, không để thây ma hất ngã, tiếp đó lựa thế thu hồi đao, lăn một vòng về sau thoát khỏi thế kiềm tỏa.

Thây ma tiến hóa như cái bóng mờ tiếp tục hộc tốc lao đến, muốn nhân cơ hội Trần Phi chưa kịp đứng lên lấy mạng hắn.

Trần Phi vẫn còn khom khom chưa kịp đứng thẳng, vội vàng vung tay phóng một chùm lưới nhện lên người thây ma.

Soạt!

Bị lưới nhện chụp cứng lấy, thây ma tiến hóa gầm vang, cơ thể to cộ gồng căng lên muốn phá lưới chui ra.

Trần Phi cũng bị động tác của nó dọa sợ, lo lắng thây ma tiến hóa xé rách lưới, nhưng lưới nhện thế mà cực kỳ bền chắc, mặc kệ con kia gồng xé đủ kiểu vẫn không chút tổn hại. Hắn tranh thủ thời cơ phóng tới, Đao Trảm Ma chém mạnh xuống đầu nó.

Vụt!

Thây ma tiến hóa đang chìm trong mớ tơ nhện lùng nhùng, thấy vậy liền giơ cặp vuốt nhọn bưng kín lấy đầu.

Lưỡi đao va vào vuốt nó kêu lên chan chát, chẳng thể chém trúng phần đầu yếu hại.

Trần Phi chưa kịp đổi chiêu thức, từ cặp mắt xanh lè của thây ma tiến hóa bất thần phóng ra hai tia sáng xanh bắn trúng vào lưới nhện. Cả lớp lưới bùng lên bốc cháy xanh biếc, chớp mắt đã biến thành tro tàn.

Thoát khốn, thây ma tiến hóa cuồng nộ vồ lấy Trần Phi đang còn đứng cạnh đó, muốn bóp chết hắn.

Nó hành động cực nhanh, đột ngột đốt cháy lưới nhện rồi phản công khiến Trần Phi không kịp ứng biến, tay cầm đao vẫn còn để xuôi, trong đầu lướt nhanh qua hai chữ "Phong Bộ".

Thân hình Trần Phi như một cơn gió, đột ngột hóa thành một vệt mờ nhạt lao chếch lên vài mét, tránh được cú vồ hung mãnh.

Thoát chết trong gang tấc, Trần Phi còn chưa kịp hoàn hồn, thây ma tiến hóa đã điên cuồng chạy tới, tốc độ chỉ chậm hơn lúc hắn sử dụng Phong Bộ một chút.

Trần Phi phản xạ cực nhanh, một chùm lưới nhện bắn ra, đón đường thây ma.

Con này dường như khôn hơn lũ kia, đã sớm đề phòng, lập tức lách tránh được, tiếp tục xông tới công kích.

Một chiêu đánh hụt hao phí năng lượng, Trần Phi không vội vàng ra tay nữa, chờ nó đến sát mới giơ ngón trỏ tay trái lên, một tia sét mỏng manh ngoằn ngoèo màu tím nhạt xẹt ra.

Chớp Giật!

Xoẹt!

Vận tốc tia sét cực kỳ nhanh, khoảng cách đôi bên lại quá gần, thây ma tiến hóa có tâm phòng bị vẫn không thể tránh thoát, lập tức dính đòn. Thân hình to đùng giật lên một cái mạnh, lăn đùng ra nền đá, mơ hồ có mùi da thịt cháy khét.

Trần Phi cả mừng vung đao lên, nhắm chuẩn cái đầu đang sơ hở đưa ra của nó chém một nhát cật lực.

Phập!

Nhát đao trúng đích, thế nhưng hiệu quả cực kỳ kém, chỉ có thể gây tổn thương chút da lông của thây ma tiến hóa, không cách nào giết chết nó.

Kết quả này khiến Trần Phi bất ngờ đến trợn tròn mắt, thu đao quyết liệt chém bồi thêm một nhát vào đúng vị trí cũ.

Phập!

Lần này kết quả tốt hơn đôi chút, lưỡi đao cắm vào đầu thây ma tiến hóa được chừng nửa phân, nhưng vẫn chưa thể gây ra thương tích nghiêm trọng mà chỉ khiến nó đổ chút máu xanh lét.

Trần Phi hành động rất nhanh, cả hai nhát chém chỉ trong thời gian ngắn độ 3 giây, bao gồm cả khoảnh khắc hơi khựng lại sau nhát chém đầu ngoài ý muốn. Thế nhưng lúc này thây ma tiến hóa đã thoát khỏi hiệu ứng tê liệt từ kỹ năng Chớp Giật, loạng choạng bò dậy.

Trần Phi nghiến răng, phóng thêm một chiêu Chớp Giật tới, quyết không cho nó có cơ hội trở mình.

Xoẹt!

Từ mắt thây ma tiến hóa thình lình xẹt ra hai tia sáng xanh.

Tia sét tím thoát khỏi đầu ngón tay Trần Phi lao tới chỗ thây ma tiến hóa, bị hai tia sáng xanh kia đánh chặn liền cùng nhau triệt tiêu biến mất.

Không ngờ thây ma này lại còn biết sử dụng kỹ năng thuần thục như vậy.

Nó gầm lên một tiếng váng động, móng vuốt bất đồ sầm sập cuộn tới người Trần Phi.

Hắn hối hả thụp xuống, may mắn tránh thoát, đao chém mạnh vào chân thây ma tiến hóa.

Chân thây ma tiến hóa cũng có vuốt, chỉ là không tiện sử dụng như hai tay. Nó co chân lên rồi cứ thế đá thẳng vào lưỡi đao.

Keng!

Sức lực Trần Phi kém xa thây ma tiến hóa E+, bị nó sút một cú như trời giáng, bay vèo ra xa hệt con diều đứt dây, toàn thân đập mạnh vào vách mật thất, miệng hộc ra một ngụm máu tươi, đao trong tay cũng bị văng ra xa.

Grào!

Một chiêu đắc thủ càng kích phát hung tính trong thây ma tiến hóa, nó gào lên một tràng đầy âm hưởng đắc thắng, thần tốc lao tới kết liễu con mồi.

Trần Phi đau nhức toàn thân gượng bò dậy, lĩnh trọn cú đá vừa rồi, dù có thanh đao đỡ hộ được một chút nhưng hắn cảm giác mình đã gãy vài chiếc xương sườn, hiện tại chỉ cử động nhẹ cũng đau đớn kịch liệt.

Nhìn thấy móng vuốt thây ma đã tới trước mặt sắp giết chết mình, đao thì đã đánh rơi, Trần Phi ráng nén đau sử dụng kỹ năng Phong Bộ, nhanh như chớp phóng lên chỗ quan tài cách đó vài mét, khiến móng vuốt thây ma chụp hụt vào khoảng không.

Thân hình vừa hiện ra ngay trên cỗ quan tài, Trần Phi không chút chần chừ chụp ngay lấy thanh kiếm Katana trong tay thi thể đeo mặt nạ Geisha. Đao Trảm Ma không đủ năng lực giết thây ma tiến hóa đột biến cấp E+, toàn bộ hy vọng sống còn của hắn lúc này đều đặt hết cả vào thanh Katana, lạy trời là nó lợi hại đi.

Vừa cầm được thanh Katana trong tay, một luồng thông tin tràn vào đầu Trần Phi nhưng hắn không kịp xem, chỉ gấp rút chọn "trang bị", khóe mắt phát hiện thây ma tiến hóa quét vuốt qua liền cắn răng nén đau rút lưỡi kiếm trong vỏ ra, chém vào móng vuốt nó.

Viu!

Lưỡi Katana trong tay hắn chém ra với tốc độ kinh hồn xưa nay chưa từng có, dường như muốn xé rách cả không khí trên đường đi, phạt thẳng vào móng vuốt của thây ma tiến hóa.

Phập!

Thây ma gào lên đinh tai nhức óc, một bên móng vuốt nó sau khi va chạm trực tiếp với lưỡi Katana liền bị chém đứt cực ngọt.

Kết quả này cũng khiến Trần Phi giật mình, nhưng hắn không bỏ lỡ thời cơ, lợi dụng thây ma kia bị đứt lìa vuốt còn đang luống cuống liền đứng trên quan tài chém xuống đầu nó.

Viu!

Lưỡi Katana lướt gió phần phật, cảm tưởng như chẻ đôi không khí mà chém xuống đỉnh đầu thây ma.

Nó ngẩng mặt, phát hiện lưỡi kiếm đã tới rất gần thì cuống cuồng vung móng vuốt còn lại lên che chắn.

Phập!

Lưỡi Katana tiện đứt luôn móng vuốt này của thây ma, song đà chém xuống cũng bị hãm lại, lệch sang bên, chém trúng bả vai nó.

Máu xanh phún ra.

Cụt cả hai móng vuốt cùng lúc, thây ma rống giận điên cuồng, hai tia sáng xanh từ đôi mắt nó phóng vèo tới ngực Trần Phi.

Hắn vẫn luôn đề phòng chiêu này, quyết đoán buông tay khỏi chuôi thanh Katana vẫn còn ngập sâu trong vai thây ma chưa kịp rút về, ngả người ra sau tránh né, trong lúc ngả người xuống còn lén lút phóng ra một chùm lưới nhện.

Thây ma tiến hóa tung thân nhảy lên tránh lưới nhện, hai chân đạp xuống đầu Trần Phi vẫn đang ngả ra sau. Hai tay nó đã bị cắt sạch móng vuốt nhưng hai chân thì vẫn còn đầy đủ móng vuốt sắc bén, muốn đạp hắn tan xương nát thịt mới hả giận.

Trần Phi toan bật người lên, thấy vậy cấp tập lăn người sang bên phải một vòng tránh được cú đạp, ngón tay cong lên bắn một tia sét vào thây ma tiến hóa.

Xoẹt!

Thương thế ảnh hưởng phần nào đến hành động của thây ma tiến hóa, khiến nó xoay trở chậm chạp đi không ít, sau khi đạp hụt Trần Phi liền dính phải Chớp Giật, toàn thân cháy đen, co cơ đứng như trời trồng trên nắp quan tài.

Trần Phi chồm dậy, tung người nhảy lên cao, giật mạnh lưỡi Katana ngập trong bả vai thây ma ra rồi chém một nhát cật lực xuống đầu nó.

Phập!

Xương sọ thây ma tiến hóa cực kỳ cứng rắn vậy mà trúng một nhát chém từ thanh Katana liền bị vỡ đôi, máu xanh và não bên trong văng ra tung tóe.

Từ thi thể nó rơi ra hơn 10 xu, một thanh Đao Trảm Ma và 1 quyển sách kỹ năng màu đỏ rực.

"Người Chơi đã tích lũy đủ kinh nghiệm lên cấp, để lên cấp cần hoàn thành nhiệm vụ do hệ thống giao phó."

"Giết chết 10 Người Chơi Mới cao cấp trở lên."

Trần Phi vui vẻ thu hết mấy thứ này, đang muốn xem xét thì nhận được thông báo từ hệ thống, sắc mặt cứng đờ.

Không ngờ nhiệm vụ lần này lại yêu cầu hắn giết người, không ít mà tận 10 mạng, lại còn là Người Chơi cao cấp thì biết đào đâu ra? Hơn nữa, hắn không phải hạng biến thái lấy giết người làm niềm vui, trừ khi đó là kẻ xấu.

Kệ vậy, từ từ tính sau, trước mắt kiểm tra mấy thứ vừa thu được đã.

Trần Phi cầm quyển sách kỹ năng màu đỏ chói trên tay, nhìn thử thông tin.

[Sóng Lửa]

Loại hình: Kỹ năng chủ động

Hệ: Hỏa

Độ hiếm: E+

Mô tả: Tạo thành một cơn sóng hoàn toàn bằng nguyên tố lửa, đốt cháy mọi thứ chạm phải.

Trần Phi ngẩn người. Không ngờ lại nhặt được một kỹ năng độ hiếm E+ mà ngay cả bản thân hắn cũng chưa có, xem qua mô tả thì rất lợi hại. Đáng tiếc, đây lại là kỹ năng hệ hỏa, không nằm trong hai hệ thiên phú được gia tăng thêm uy lực của hắn.

Hiện tại, Trần Phi đã học kha khá kỹ năng đủ để phòng thân, nếu tham lam học luôn kỹ năng Sóng Lửa này, chỉ sợ về sau khi nhặt được các kỹ năng đúng hệ sẽ không thể học được nữa, lợi bất cập hại. Ngẫm nghĩ tới lui, có lẽ cô bạn Bạch Yến sử dụng nó sẽ phù hợp hơn là hắn, mặc dù đẳng cấp nàng ta hiện còn khá thấp, nhưng có thể luyện lên được, không vấn đề gì.

Thu quyển sách đỏ vào trong nhẫn, Trần Phi gọi thanh Katana ra, tiếp tục ngó thông tin.

[Katana của Geisha]

- Loại hình: Vũ khí

- Độ hiếm: Không thể xác định (chờ giải khai phong ấn)

- Mô tả: Vũ khí bị phong ấn. Uy lực bất phàm.

"Người Chơi có muốn tiếp nhận nhiệm vụ để giải trừ phong ấn Katana? Nhiệm vụ giải phong ấn tầng 1, yêu cầu giết chết một Người Chơi là tướng lĩnh quân đội có cấp bậc trung tá trở lên."

Trần Phi cười khổ. Toàn là nhiệm vụ giết người thế này?

Nhiệm vụ thăng cấp còn đỡ, "chỉ cần" giết 10 Người Chơi Mới cao cấp, trong khi nhiệm vụ giải khai phong ấn thanh kiếm Katana lại yêu cầu giết trung tá quân đội. Mẹ kiếp, nhân vật cỡ đó tới lượt hắn giết hay sao? Chỉ sợ còn chưa kịp đến gần đã bị đám lính cận vệ của người ta bắn thủng thành cái sàng rồi.

Đó là chưa nói đến, nhiệm vụ khó khăn như vậy mà chỉ có thể giải trừ được phong ấn tầng 1 thôi. Liệu phía sau còn mấy tầng phong ấn nữa đây? Độ khó sẽ khủng bố tới mức nào nữa?

Chửi thì chửi, Trần Phi vẫn lựa chọn tiếp nhận nhiệm vụ này. Mặc dù sẽ vô cùng khó khăn, chẳng biết đến khi nào mới có thể hoàn thành được nhiệm vụ song hắn rất tò mò muốn biết thanh Katana sau khi giải khai phong ấn một tầng sẽ mạnh cỡ nào. Chỉ biết hiện giờ cầm thanh vũ khí này trên tay, trang bị nó, hắn cảm nhận được tố chất thân thể mình tăng lên rất đáng kể, cả về sức mạnh, phòng ngự lẫn tốc độ.

Đó cũng là lý do vì sao dù đã bị thương, Trần Phi vẫn đủ sức chơi tay đôi với thây ma tiến hóa đột biến cấp E+, thậm chí giết chết nó. Tuy vậy, sử dụng thanh kiếm này khiến năng lượng của hắn tiêu hao rất nhanh, mỗi một lần vung lên đều ngốn nguồn năng lượng gần bằng hắn sử dụng kỹ năng cấp F, có lẽ do cấp bậc thanh Katana cao hơn hắn quá nhiều chăng? Không vấn đề gì, tạm thời hắn sử dụng Đảo Tram Ma vẫn thuận tay hơn, chờ khi đột phá lên Nghiệp Dư cao cấp hoặc trên Nghiệp Dư sẽ lấy ra dùng sau.

Dù sao, chuyến đi vào bí cảnh lần này cũng rất thành công, nhận được không ít thứ tốt giúp thực lực Trần Phi tăng một mảng lớn. Thế nhưng nghĩ đến việc mình ở trong đây quá lâu, bên ngoài chẳng biết đã thay đổi đến mức nào, nhất là gia đình mình, tâm trạng Trần Phi chùng xuống, trở nên nặng nề. Nếu biết trước chuyện này, hắn thà chết cũng không vào đây làm gì.

Thất thần giây lát, hắn gạt bỏ tâm tình bất an, ngồi xuống nghỉ ngơi, chờ hồi năng lượng sẽ rời khỏi đây.

Nửa giờ sau, Trần Phi đứng dậy, theo lối cầu thang đá rời đi.

Ngay sau đó, hắn ngẩn người phát hiện vách đá chắn đường vẫn còn nguyên, không hề biến mất hay mở ra thông đạo nào khác, đành phải quay trở vào, thầm nghĩ đã giải quyết xong toàn bộ thây ma, chẳng lẽ vẫn chưa hoàn thành bí cảnh hay sao?

Trong mật thất chỉ còn cỗ quan tài là Trần Phi chưa kiểm tra kĩ, một phần do ngại động chạm vào thi thể bên trong, nhưng lúc này không còn cách nào khác, hắn quyết định đưa thi thể thiếu nữ bên trong ra ngoài để kiểm tra xem trong này còn gì khác thường hay không.

Trần Phi hít một hơi dài, ngồi trên nắp quan tài hơi cúi người thấp xuống, hai tay vòng qua cơ thể cô gái kia, đỡ nàng ta lên.

Vừa chạm tay vào, hắn giật mình suýt rụt tay về, bởi thân thể nàng ta lạnh như băng, cái lạnh băng hàn xuyên thấu xương cốt khiến người hắn không kiềm được khẽ run rẩy như cụ già gần đất xa trời.

Trần Phi cắn răng cố chịu đựng cơn lạnh thấu xương, ráng gồng hai tay đưa nàng ta lên khỏi quan tài, đặt nằm ngay ngắn trên đó, sau đó lập tức rời tay ra ngay, không dám tiếp xúc quá lâu.

Hắn cúi đầu xuống định xem xét bên trong quan tài, thình lình gian mật thất rung lên dữ dội như sắp sửa sụp đổ.

Bất chợt, một quầng sáng trắng hiện ra gần chỗ Trần Phi. Thứ này trông giống hệt quầng sáng đưa hắn vào đây trước đó, có lẽ lần này nó sẽ giúp hắn rời khỏi bí cảnh.

Cùng với quầng sáng xuất hiện, khóe mắt Trần Phi mơ hồ bắt gặp cảnh tượng ngón tay của thi thể thiếu nữ Geisha kia như vừa máy động nhè nhẹ. Hắn tưởng mình nhìn nhầm, vội quay mặt lại nhìn kĩ, nhận ra đúng là tay nàng ta đang nhích động thật, cả hai mắt đang nhắm chặt cũng nhíu lại khe khẽ như chuẩn bị mở ra, lồng ngực bắt đầu phập phồng lên xuống nhè nhẹ.

Trần Phi nổi gai ốc khắp người, thây ma thì hắn không sợ, nhưng tình trạng thi thể Geisha lâu năm này bỗng dưng muốn hồi tỉnh có gì đó rất dị thường. Hắn ngửi được mùi vị nguy hiểm cực độ toát ra từ chỗ nàng ta. Dường như có ai đó đang thúc giục hắn mau mau rời khỏi đây, đừng diên trì nữa.

Trần Phi không dám nghĩ thêm, bật dậy lao thẳng đến chỗ quầng sáng trắng kia, chui tọt vào bên trong.

P/s: Mn lên fb tìm kiếm từ khóa Sinh Tồn Ký để theo dõi fanpage của truyện sẽ được đọc nhiều và nhanh hơn nhé.

Bạn đang đọc Sinh Tồn Kí sáng tác bởi TranDongTran
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TranDongTran
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 59

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.