Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mưa

Tiểu thuyết gốc · 2732 chữ

Những cây cổ thụ cao to hàng trăm mét được phân bố dày dặc khắp nơi, chúng vươn cành lá rậm rạp đua nhau giành giật từng chút ánh sáng mặt trời, chỉ có số ít tia sáng len lỏi qua những phiến lá chiếu xuống ban phát chút ánh sáng cho mảnh lục địa này khiến nó luôn nhuộm một màu âm u, trong không khí tràn ngập mùi vị ẩm ướt và nấm mốc , các loại thảm thực vật phong phú phát triển mạnh mẽ, chúng giành giật nhau không gian sinh tồn tạo lên bức tranh hùng vĩ của tự nhiên .

Trên bầu trời bỗng mây đen kéo đến cùng với những cơn cuồng phong giá rét báo hiệu một cơn mưa lớn sắp đổ xuống , chút ánh sáng ít ỏi giờ đây bị che khuất càng khiến cho nơi đây vốn đã âm u thiếu ánh sáng nay càng trở nên tối đen , tầm nhìn cũng bị ảnh hưởng .

Một con thỏ rừng đang cẩn thận dè dặn gặm nhấm rễ cây , đôi tai không ngừng dựng thẳng lắc lư , cái mũi liên tục nhíu nhíu để đánh hơi mùi vị nguy hiểm có thể ập đến bất cứ lúc nào

Đột nhiên âm thanh bao liệt vang lên chấn động không gian yên tĩnh , gió lốc nổi lên cuốn theo hạt mưa ầm ầm đổ xuống không ít sinh vật bị tiếng sấm doạ sợ hãi chúng hoảng hốt quay trở về nơi trú ẩn , con thỏ ban nãy cũng bị âm thanh làm cho sợ hãi lao thật nhanh về phía cửa hang , đừng nhìn nó bé nhỏ nhưng tốc độ bộc phát cực kỳ nhanh nhẹ cộng thêm tập tính nhát gan và cẩn thận chỉ tìm kiếm thức ăn ở gần hang nên hơi có chút động tĩnh sẽ lẩn trốn mất dạng

Cách đó khoảnh chục mét có một bóng người đang ẩn nấp . Người này cao khoảng một mét bảy , trên người hắn chỉ có duy nhất đó là miếng da thú đen đen bẩn thỉu được quấn quanh eo lại dùng sợi dây làm từ vỏ cây luồn zích zắc qua những cái lỗ đã đục sẵn thắt lại để cố định , phần thân trên để trần lộ ra nước da màu đồng cổ , cơ bắp rắn chắc mạnh mẽ cùng với vô số vết sẹo to nhỏ chằng chịt hằn lên trên da thịt tạo cảm giác vô cùng áp bách cho người nhìn .

Người nọ đã phát hiện con thỏ rừng từ sớm , sau đó lặng lẽ áp sát tính toán khoảng cách thích hợp , khom người thủ thế chờ đợi thời cơ , ngay lúc con mồi chạy trốn sắp thoát vào hang , người đó dùng toàn lực tung người bổ nhào về phía trước , hai tay chuẩn xác tóm gọn mục tiêu ngay sau đó bẻ cổ rồi lấy ra sợi dây làm từ vỏ cây buộc chặt lại làm xong mới yên tâm thở phào nhẹ nhõm .

Một loạt các động tác thành thục lão luyện thậm trí con mồi không kịp phản ứng cứ như vậy ô hô ai tai .

Cầm con mồi lên kiểm tra , đây là một con thỏ rừng béo tốt chiều dài khi xách từ tai thả xuống tầm bảy mươi phân , cân nặng lên đến hai năm cân .

" Hoàn hảo ! " da lông không bị chút tổn nào , đối với người nọ khi đi săn nếu có thể kết liễu con mồi khiến nó không phải đổ máu đều sẽ tận hết khả năng gìn giữ nguyên vẹn chỉ để tránh lãng phí thức ăn , mỗi phần lương thực đều cực kỳ quý giá đối với hắn

" Trời đổ mưa lớn quá ! Tiếp tục săn cũng khó thu hoạch được gì . Ta nên sớm trở về thì hơn " mang theo tâm tình vui vẻ trở về , đã vài ngày rồi nay hắn mới đi săn thành công , nói là hy vọng sống cũng không quá đáng huống chi lúc này vợ hắn đang mang thai sắp sửa chào đón thành viên mới , con thỏ rừng này lại vừa hay xuất hiện bồi bổ cho vợ mình

Hắn tên là A Lạp Phách sinh sống trong một bộ lạc chừng khoảng hơn ba ngìn người . Để tránh nguy hiểm dã thú rình rập họ cải tạo lại một ngọn núi thành nơi sinh sống , phía trên núi sẽ làm nơi xây dựng lều trại để ở , còn phía dưới chân núi dùng những tảng đá xếp lên nhau dựng thành tường đá kiên cố bao quanh chỉ để hở một lối đi lên có thể phòng thủ tốt khi bị tấn công . Đây là nơi vô cùng trọng yếu luôn luôn có người canh gác cả ngày lẫn đêm , không chỉ đề phòng dã thú lẻn vào mà quan trọng hơn hết đó là phòng thủ bộ lạc khác nhăm nhe tấn công giành giật không gian sinh tồn vốn đã ít ỏi, nhược nhục cường thực kẻ yếu bị đào thải đó chính là quy tắc của thế giới này .

Nhìn cổng trại to lớn gần ngay phía trước , tâm trạng A Lạp Phách vừa mới phấn khởi một chút lại trở lên lo lắng bất an .

" Đứng lại , kẻ nào tiến đến ? " tiếng hét ngăn cản từ bên trong truyền ra ngay sau đó hai người đàn ông cao lớn tay cầm giáo gỗ xuất hiện dò xét kẻ đang đi về phía bộ lạc

" A Lạp Phách tộc Bái Nhật đi săn trở về xin hai vị gác cổng cho ta qua " A Lạp Phách vội vàng báo tên với người đến

A Lạp Phách cao khoảng mét bảy so với hai kẻ gác cổng kia chiều cao lên đến mét chín thấp hơn một cái đầu , không phải do hắn thấp bé mà là hắn vẫn đang ở độ tuổi thành niên mới chỉ mười năm tuổi mà thôi , ở trong điều kiện sống khắc nghiệt khó có thể phán đoán tuổi tác thông qua khuôn mặt chỉ có thể dựa vào hình thể để phán đoán tuổi tác , một đứa trẻ còn chưa trưởng thành nhưng trên cơ thể lại đầy rẫy những vết sẹo khủng bố so với hai kẻ cao lớn trưởng thành kia lại hoàn toàn tương phản .

Một tên gác cổng mở miệng : " Theo quy củ chiến binh của tộc đi săn sẽ cống nạp một bộ phận con mồi săn được cho bộ lạc , giao những thứ săn được trên người ngươi để kiểm tra không được giấu giếm , sau khi cống nạp xong ngươi mới có thể đi vào " một tên lớn tiếng mở miệng

" Đây là toàn bộ những gì ta săn được ngày hôm nay " A Lạp Phách cẩn thận lấy con mồi đang giắt bên hông đưa đến

" Haha . Không tệ , không tệ . Con thỏ rừng này của ngươi cũng khá béo tốt đấy . Theo quy củ ta sẽ lấy một bộ phận nhỏ mà thôi . " Tên gác cổng cười gằn, vươn tay cầm lấy con thỏ rừng .

Dù ngoài trời đang mưa tầm tã cũng không ảnh hưởng đến ánh mắt A Lạp Phách lúc này , hắn mở to mắt lo lắng quan sát từng động tác của người kia , một dự cảm không lành trào dâng trong lòng chỉ thấy tên kia từ từ đặt con thỏ rừng xuống nền đất , một tay ấn lên cố định con thỏ tay còn lại hắn cầm lấy chiếc đùi thỏ dùng lực xé ngang một lực sau đó mới giật xuống .

" Roẹt " tiếng xé rách vang lên . Thi thể con thỏ vốn hoàn chỉnh giờ đây bị xé rách như miếng dẻ lau . Phần bụng trở xuống đã không còn , toàn bộ nội tạng bên trong cũng bị kéo theo cùng với một phần thịt lớn từ chiếc đùi còn lại cũng bị xé ra . Lúc này con thỏ chỉ còn phần thân trên dính lền với nửa cái chân còn lại . Ánh mắt A Lạp Phách như muốn nứt ra . Hắn vội vàng ôm lấy con thỏ cố gắng che chắn những hạt mưa cuốn đi máu huyết đang chảy ra bảo vệ những gì còn sót lại

" Ta chỉ lấy một cái đùi phần còn lại trả cho ngươi " hài lòng cầm cái thứ mà gã cho là một cái đùi , thu lại chuẩn bị rời đi

Một cái đùi trong miệng gã đó là phân nửa con thỏ mà mấy ngày nay A Lạp Phách khó khăn lắm mới săn được . Bọn chúng không cần phải bỏ chút công sức nào nhưng vẫn nghiễm nhiên cầm đi nửa con mồi .

" Vợ ta đang mang thai . Cầu xin hai vị bớt chút thịt lại , chỉ một chút thôi cũng được " A Lạp Phách cay đắng nói

Tên cầm chiếc đùi kinh thường : " Ngày nào cũng nghe lũ bọn ngươi cầu xin đến quen tai rồi , kẻ nào cũng tìm đủ lý do . Hừ ! ta chỉ theo quy củ mà làm "

Tên còn lại cũng uy hiếp : " Ý ngươi là chúng ta đang ăn chặn con mồi của ngươi phải không ? "

" Quả thật ... Quả thật vợ ta đang mang thai sắp sinh rồi , cầu xin hai vị thương sót , lưu lại một chút ít thôi cũng được " A Lạp Phách cúi mặt duy trì bộ dáng khom người bám theo cố gắng cầu xin , hắn cũng quá túng quẫn rồi mới phải làm như vậy , dù bị chúng đá ngã mấy cái nhưng vẫn không từ bỏ và bám theo.

" Khốn khiếp ! Lần này ta châm trước đừng có lần sau nếu không ta cũng không khách khí với ngươi đâu . Cút đi " tên gác cổng không kiên nhẫn ném lại chỗ nội tạng rồi rời đi

Thu dọn đống bầy nhầy từ tên kia bỏ lại . Nghĩ đến những bất công mình phải gánh chịu , A Lạp Phách phẫn nộ , cực kỳ phẫn nộ ngực truyền đến từng đợt nặng nề, thậm chí hô hấp đều có chút khó khăn nhưng lại chẳng thể làm gì .

Hắn bị đối xử bất công như vậy cũng có nguyên do , không chỉ hắn mà một bộ phận sống trong quần thể bộ lạc này đều bị đối xử như vậy

Trước kia A Lạp Phách hắn sinh ra ở bộ lạc tên là Bố Lặc khi hắn còn nhỏ lúc đó bộ lạc hắn bị tấn công và bị thôn tính trở thành bộ lạc Bái Nhật hiện giờ , chiến binh của tộc Bố Lặc cũ đầu hàng và sát nhập với tộc Bái Nhật , chuyện đã qua nhiều năm các chiên binh tộc Bố Lặc duy trì sinh đẻ đời sau nối tiếp dần dần tạo thành cục diện phân biệt đối xử như bây giờ .

Trong làn mưa ra rích xen lẫn tiếng kêu đau đơn của phụ nữ từ đằng xa truyền đến , âm thanh đó đến từ hướng lều của mình , dự cảm bất an lại nổi lên trong lòng , A Lạp Phách đẩy nhanh tốc độ chạy về căn lêu nơi vợ đang chờ hắn

Âm thanh kia chính là tiếng Thảo Đinh vợ hắn phát ra từ trong lều trại nơi A Lạp Phách sống cùng vợ , vội vàng lao vào trong ném con mồi sang một bên , nắm lấy tay người phụ nữ đang kêu gào đau đớn dồn dập hỏi : " Thảo Đinh ! Thảo Đinh ! Nàng bị sao vậy ? Nàng đau ở đâu ? Chuyện gì đã sảy ra ..."

" Thật may quá , chiến binh A Lạp Phách , anh về vừa kịp lúc đó , vợ anh sắp sinh rồi , nhanh nhanh giúp cô ấy " vì quá lo lắng hắn không phát hiện trong lều có thêm một người đang giúp vợ mình .

Cô gái này tên Mặc Hà là vợ của chiến binh Khả Hãn là bạn chiến đầu của hắn , nhiều lần vào sinh ra tử cùng nhau quan hệ cực kỳ khăng khít

" Sắp sinh ! ... À à ... Tôi ... Tôi phải làm gì bây giờ " hắn tay chân luống cuống hỏi , dù sao hắn vẫn chỉ là đứa trẻ cộng thêm là lần đầu gặp phải tình huống này

" Cũng không phải làm gì , anh lấy cho cô ấy một chút nước , lau mồ hôi giúp cô ấy là được " cô gái tên Mặc Hà rất có kinh nghiệm hướng dẫn , cô cũng đã hai lần sinh nở nên hiểu rất rõ nguy hiểm của lần đầu sinh con đầu lòng

Những cô gái sống trong bộ lạc này đa phần đều mười ba đến mười bốn tuổi đã mang thai cơ thể còn chưa phát triển hoàn toàn , điều kiện và kinh nghiệm thiếu thốn nên tỉ lệ tử vong khi sinh nở lần đầu là rất cao

" Thảo Đinh bình tĩnh , bình tĩnh thôi , cố gắng hít thở sâu vào . Đúng đúng rặn mạnh ra ... Ôi ôi cái đầu ra rồi , sắp ra rồi ... "

Hờ hờ ... Aaaaaa ... Nghe thấy tiếng kêu của đứa bé sắp sinh ra , Thảo Đinh cố gắng dùng hết sức đưa sinh mệnh bé nhỏ của mình đến với thế giới này .

Tiếng khóc re ré của đứa bé khiến ba người thở phào nhẹ nhõm .

" Ôi là con trai , là con trai đó , thật tốt quá , anh nhìn xem , Thảo Đinh cô cũng nhìn xem " bế đứa trẻ cô gái Mặc Hà vui vẻ như thể chính cô sinh ra vậy , hai lần mang thai của mình cô đều sinh con gái nên cô luôn khao khát có một đứa con trai .

Việc sinh con trai con gái cũng cực kỳ quan trọng ở nơi đây bởi vì chỉ có đàn ông mới có thể trở thành chiến binh , là lực lượng chính của bộ lạc được cấp khu vực săn bắt riêng kiếm lương thực nuôi gia đình . nếu người cha là chiến binh không may bỏ mạng không có người thay thế vậy thì chẳng khác nào là án tử với bọn họ , chuyện này sảy ra rất bình thường vậy nên nói sinh con trai có thể trở thành một tấm vé để tiếp tục sinh tồn hoàn toàn không quá đáng nhưng điều kiện cũng phải nuôi đứa bé đó đến khi trưởng thành

A Lạp Phách run run bế lấy đứa bé từ cô gái kia " Ta làm cha rồi , ta làm cha rồi ! Thảo Đinh nàng xem là con trai đó "

Haha

Hắn vui sướng bế đứa bé lại gần vợ để cô ôm đứa nhỏ , điều kỳ quái đứa bé này chỉ khóc kêu gào một chút sau đó giống như nhắm mắt ngủ , cũng không ai để ý chuyện này

Dặn dò một lát Mặc Hà cũng xin phép rời đi trước khi đi A Lạp Phách đưa cho cô một it thịt săn được , không phải vì trả công mà trước nay gia đình họ có đến bốn miệng ăn quả thật quá sức , so với hắn thì khó khăn hơn rất nhiều , hắn dù chẳng dư dả gì nhưng vẫn luôn cố gắng giúp đỡ bọn họ.

A Lạp Phách nấu một nồi canh thịt thỏ cùng vợ tận hưởng cảm giác niềm hạnh phúc hiếm hoi khó có được , nó như hoà toan xoa dịu những khó khăn bất công phải hứng chịu củng cố niềm tin của mình .

" Tất cả cũng không còn quan trọng nữa . Ta cũng làm cha rồi , bằng bất cứ giá nào cũng phải bảo vệ một nhà ba người đến khi thằng bé trưởng thành "

Bạn đang đọc Sinh Tồn Tại Dị Thế Cổ Đại sáng tác bởi Th0jdi3by
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Th0jdi3by
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 88

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.