Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Muối ! Sát khí !

Tiểu thuyết gốc · 2489 chữ

Khi những cơn mưa lớn kéo dài của mùa thu vắng dần là thời điểm chuyển giao bước vào mùa mới , một mùa khắc nghiệt nhất trong năm

Lượng công việc tăng đột biến , ai ai cũng vội vàng chuẩn bị cho mùa đông sắp đến , dường như cả dã thú cũng hiểu được điều này chúng rời khỏi hang đi săn thật nhiều để tích trữ năng lượng khi truyết rơi sẽ tìm nơi ngủ đông , vậy nên mấy ngày nay những người đi săn đều rất thuận lợi có thu hoạch khả quan

Có một nghịch lý ở đây là những người vừa mới trở thành chiến binh khi chọn vợ , họ muốn chọn những cô gái khoẻ mạnh lớn tuổi , đã sinh con càng tốt chứ không phải những cô gái trẻ

Một người phụ nữ lớn tuổi vừa có thể an toàn khi sinh đẻ lại tháo vác việc nhà , còn về vấn đề xấu đẹp thì ở mảnh đất này không đề cập đến hoặc có dù là thiên nga thì cũng bị nhuộm thành xấu xí

Cách đây ít ngày Thảo Đinh đột phá tiến vào cấp hai , năm nay cô đã hơn hai mươi tuổi chỉ kém chồng mình một tuổi mà thôi

Cùng là cấp hai nhưng khẳng định ở nơi này sức mạnh của nữ nhân không thể so sánh được với nam nhân nhưng dù vậy cũng không thể xem thường tác dụng của họ

Khi bước vào cấp hai sức mạnh của họ lại một lần nữa tăng lên , lúc làm việc có thể mang vác được nhiều hơn , giúp đỡ được nhiều chuyện trong sinh hoạt hàng ngày

Khi tuyết rơi toàn bộ mảnh lục địa này sẽ ngập trong tuyết trắng xoá , nhiệt độ lạnh giá không có một sinh vật sống nào hoạt động hoạt động được trong thời tiết khắc nghiệt này nên không thể đi săn hay ra ngoài làm việc, tất cả đều tìm nơi trú ẩn

Vì vậy công việc chuẩn bị sẽ cần rất nhiều , tối quan trọng đó là phải tích trữ lượng củi khô lớn đủ dùng trong mấy tháng mùa đông , càng nhiều càng tốt , không đủ cần phải chặt cây lấy gỗ mang về , khi nước đóng băng muốn có nước uống thì phải đun tan băng tuyết , không những vậy còn phải dùng để đốt lửa sưởi ấm trong nhà , việc gì cũng cần đến củi , tầm quan trọng chỉ xếp sau lương thực

Trong bộ lạc có rất nhiều cô gái trẻ yếu đuối họ khó có thể hoàn thành việc tích trữ lượng lớn củi trong thời một gian ngắn , hiện tại Thảo Đinh đã bước vào cấp hai sức mạnh tăng lên đáng kể , không chỉ lo kiếm đủ số lượng dự trữ cho nhà mình , nếu có thể cô đều giúp những cô gái trẻ yếu ớt kia một chút , trước kia gia đình cô cũng trải qua không ít thiếu thốn nên vô cùng thấu hiểu những khó khăn này

Nam nhân khi đi săn trở về , họ ăn uống nghỉ ngơi rồi lại tiếp tục tranh thủ chế tạo dụng cụ , tập trung chuẩn bị cho lần đi săn đại quy mô

Lần tổ chức đi săn này có ý nghĩa sống còn đối với bộ lạc nên phải vô cùng cẩn thận và kỹ lưỡng , tập hợp gần một nửa số lượng chiến binh và phụ nữ khoẻ mạnh rời xa bộ lạc đi xuống phía dưới khu vực đồng bằng thảo nguyên nơi có những đàn linh dương ăn cỏ khổng lồ , săn bắn mang về một lượng lớn lương thực mới có thể phân phát cho toàn bộ mọi người giúp họ vượt qua mùa đông khắc nghiệt này

Trong một trướng bồng lớn nhất ở bộ lạc , lúc này có khoảng mười người đang ở bên trong

Trướng bồng : dạng căn lều lớn ( khang trang cầu kỳ hơn lều trại )

" Bên tộc Trệ họ cần yêu cầu gì để trao đổi " Nguyên Chiến âm trầm hỏi tên sứ giả vừa trở về

Mỗi bộ lạc thường có ngôn ngữ riêng , để trao đổi thông tin họ sẽ phái ra một người sang học tập ngôn ngữ , những người đó sẽ trở thành sứ giả phiên dịch đàm phán các nơi với nhau

" Bọn họ thay đổi yêu cầu bắt phải đưa đến năm mươi phụ nữ hoặc trẻ em mới chấp nhận cung ứng muối cho chúng ta , không cần những thứ khác "

" CÁI GÌ ! Khốn khiếp , những năm mươi phụ nữ hoặc trẻ em " nghe sứ giả nói Nguyên Chiến gầm lên tức giận khiến cả đám người xung quanh không dám thở mạnh

Thở hổn hển một hơi Nguyên Chiến cố gắng bình tĩnh lại tâm tình

" Ngươi quay lại nói với bọn chúng , Nguyên Chiến ta sẽ giao đủ ba mươi người lượng muối giảm xuống theo đó mà tính , được rồi ngươi lui ra đi "

Tên sứ giả nghe vậy như được đại xá vội vàng rời khỏi , hắn chỉ là kẻ truyền tin thôi

Còn những kẻ ở lại như lạc xuống hầm băng không dám hó hé một lời , chỉ sợ lỡ may nói ra cái gì khiến Nguyên Chiến bộc phát thì thảm rồi

Nguyên Chiến mở miệng phá vỡ bầu không khí : " Hừ , các ngươi còn định im lặng đến khi nào nữa "

Một kẻ trong đám người lo lắng nói: " Tộc trưởng chúng ta vẫn còn một đám người vô gia cư phía dưới nữa có thể ... "

Chưa nói hết tên đó đã bị Nguyên Chiến xông đến xách cổ ném ra xa

" Ta không hỏi cái đó , ngươi coi chúng là súc vật hả , dù là súc vật thì cũng phải là súc vật của bộ lạc Bái Nhật không phải của lũ tộc Trệ " đây đều là lực lượng tương lai của tộc , phụ nữ sinh đẻ , nam sẽ trở thành chiến binh vũ lực cho bộ lạc , tất cả đều móc nối với nhau không thể thích thì cho đi được nếu không cần gì phải duy trì đám người đó

Dừng một chút Nguyên Chiến cười lạnh

" Hiện tại dã tâm của chúng đã rõ như ban ngày , chúng cần nhiều phự nữ , trẻ em như vậy để sản sinh ra nhiều chiến binh , một khi quân lực đủ mạnh chắc chắn sẽ nuốt chửng chúng ta , các ngươi có kế sách gì ứng phó khong "

" Tộc trưởng hiện tại đã sắp vào đông , buộc phải giao người đổi muối , chờ khi đông qua chúng ta sẽ phái sứ giả liên hệ với các tộc khác gây áp lực lên tộc Trệ không thể cho chúng đòi người thêm lần nữa , đồng thời cũng nên tăng cường đào tạo chiến binh mới và ... "

" Cứ nói tiếp " Nguyên Chiến không kiên nhẫn thúc giục

" Hạn chế tử vong không đáng có trong tộc "

Người lên tiếng tên Bá Thạch là một gia lão đời đầu , cực kỳ khôn khéo còn lớn tuổi hơn cả Nguyên Chiến

Nguyên chiến day day trán rồi nói: " Ta cũng có ý như vậy , bắt đầu từ bây giờ lương thực phân phát trong tộc phải đầy đủ , ta biết các ngươi động tay động chân rất nhiều cũng đã đến lúc thu tay lại , ít nhất ta không muốn thấy có người chết lãng phí nữa "

" Tư tế bộ lạc ngài ở lại ta có chuyện muốn nói , còn lại ai đi làm việc người ấy "

Nguyên Chiến leo lên lên chức tộc trưởng này không phải chỉ dựa vào võ lực , bất cứ ai ngồi lên được vị trí này đều là kẻ có bản lĩnh thật sự , mà hắn đã duy trì vị trí này hai mươi năm rồi

----------

Có lẽ do năng lượng huyền bí ở thế giới này khiến hung thú và dã thú đều có thể hình to lớn sức mạnh khác thường , để sinh tồn chúng phát triển và tiến hoá có những khả năng mạnh mẽ theo đặc thù của mỗi giống loài

A Lạp Phách hôm nay đi săn mang về một con báo , nặng khoảng hơn hai trăm năm mươi cân , sau khi bị lấy đi một phần thịt qua cửa thì vẫn còn khoảng hai trăm cân , nếu tính ra hai trăm cân đủ cho một nhà ăn khoảng ba tháng mới hết nhưng nào có chuyện như vậy , chỉ khoảng mười ngày chắc chắn thịt sẽ thối rữa bắt buộc phải chia ra một phần lớn đổi muối để ướp mới có thể bảo quản được , cuối cùng còn lại khoảng hơn năm mươi cân mà thôi , dùng bài toán để tính đó là bỏ ra ba phần tư trọng lượng thịt đổi về được lượng muối chỉ đủ để ướp một phần tư trọng lượng thịt còn lại , đủ thấy mức độ trân quý của muối

Bộ lạc cũng không đem phần thịt thu được đó đi bảo quản để dành , tất cả lương thực thu về đều sẽ phải phân chia rất nhiều từ trên xuống dưới nên không có chuyện thịt bị hỏng

Thu Ninh còn biết muối có nhiều tác dụng khác , chính xác mà nói con người không thể tách rời khỏi muối được , nó có tác dụng giữ nước cho cơ thể nếu không có muối dù ăn bao nhiêu cũng không thể béo , thể trạng yếu ớt rất nhiều đây là thứ khi ở quân ngũ kiếp trước học được , một số kiến thức sinh tồn cũng không phải cái gì quá cao siêu

" Khác với muối ở kiếp trước , muối này có vị mặn nhẹ hơn kèm theo đắng chát bên trong lẫn không ít tạp chất , có lẽ đổi lấy từ bộ lạc nào đó khai thác khác ra " Cầm một ít tinh thể muối màu vàng nâu nhạt lẫn cả vụn đá quan sát kỹ , Thu Ninh suy đoán tất nhiên hắn không biết chuyện lấy vật gì để trao đổi muối với nơi khác , nhưng có thể thấy muối cực kỳ quý giá chắc chắn bộ lạc sở hữu mỏ muối kia phải rất cường đại mới chiếm đoạt hoặc bảo vệ được mỏ muối khỏi kẻ khác tranh giành

Vì để săn được con báo này mà A Lạp Phách bị thương không nhẹ , trên người lưu lại mấy vết thương hở do bị móng vuốt xé rách , ngoài còn có một vết thương sâu do bị hàm răng cắn ngập

Thể phách con người ở thế giới này cũng rất mạnh mẽ , mặc dù ăn uống không được vệ sinh , điều kiện vô cùng khắc nghiệt nhưng rất ít khi xuất hiện bệnh vặt , những vết thương hở chỉ qua vài ngày là sẽ hồi phục lại , đặc biệt là những chiến binh mạnh mẽ tốc độ phục hồi của họ thể hiện cực kỳ khủng bố

Hôm nay nhà họ làm một bữa thịt nướng lớn , lúc ăn cơm A Lạp Phách vẫn rất hồ hởi vui vẻ ăn miếng thịt to mồm đầy dầu mỡ , khoa tay múa chân khoe khoang kể lại cuộc chiến của mình với con báo không hề quan tâm đến vết thương trên người

Thu Ninh mở miệng chen vào hỏi :" Cha , con báo đó được tính là hung thú cấp mấy "

" À à , cấp một nhưng thuộc loại cường hãn trong cấp một , con người không thể so với hung thú được " : bản thân hạ gục được hung thú cấp một mà khoe khoang như vậy A Lạp Phách ngượng ngùng trả lời

" Vậy nếu như gặp phải hung thú cấp hai thì sao " Thu Ninh vẫn tỉnh bơ hỏi tiếp

" Cấp hai à , tất nhiên phải bỏ chạy rồi , nếu bị hung thú tốc độ phát hiện thì chỉ có con đường chết , còn hung thú đại hình thì có thể may mắn sống sót , con nhớ kỹ kể cả đạt đến cấp ba cũng rất khó thắng được hung thú cấp hai , nếu gặp được phải nhất định phải chạy trốn thật nhanh biết chưa " A Lạp Phách nghiêm mặt đặn dò con trai

" A a con biết rồi "

Thu Ninh giọng nghiêm túc hỏi :" Cha con còn muốn hỏi lúc chiến đấu với con báo cha có thấy cảm giác gì lạ không "

A Lạp Phách thấy biểu hiện nghiêm túc của con trai ngẫm nghĩ một hồi mới trả lời : " Cảm giác lạ à , hình như không có , lúc đó ta chỉ muốn toàn lực giết chết con báo mà thôi "

" Cha à , những vết sẹo này từ đâu mà có , con nhớ cha rất ít gặp phải hung thú mà , những vết thương cũ dày đặc này từ đâu mà có , hay lúc nhỏ cha có một hồi ác chiến " Thu Ninh nhớ lúc cha hắn mười lăm tuổi đến giờ không có bị thương nhiều lắm hắn không rõ những vết thương trước đó là do đâu

" Những vết thương này phần lớn là khi còn nhỏ bị tộc Bái Nhật sau khi xâm chiếm thì bắt nhốt tra tấn " A Lạp Phách từ tốn kể lại chuyện xưa giống như nó chỉ là một việc rất bình thường mà thôi , đối với hắn chỉ cần chân tay không què cụt vậy thì đó không phải là vết thương

" Thu Ninh con ăn thêm đi , A Lạp Phách chàng cũng ăn thêm đi " sợ hai người mải nói chuyện Thảo Đinh ân cần gắp thức ăn cho cả hai

Vừa nhìn cha , vừa nhìn mẹ Thu Ninh có điều suy nghẫm

" Cha mười tuổi cấp một , mười năm tuổi cấp hai từ đó đến nay không tiến thêm , còn mẹ mười ba tuổi cấp một , chín năm sau , mấy hôm trước vừa mới tiến cấp hai cũng biểu y hiện như ta , khi thăng cấp sẽ ngủ mê man mấy ngày "

" Sát khi , sát khí ... đúng chính là nó "

Bạn đang đọc Sinh Tồn Tại Dị Thế Cổ Đại sáng tác bởi Th0jdi3by
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Th0jdi3by
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.