Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuong 4: Mặc lão

Tiểu thuyết gốc · 703 chữ

Trong mơ, hắn thấy một viễn cổ chiến trường, khắp nơi đều tràn đầy thi cốt, máu chảy thành sông. Huyết hải bay hoi lên trời khiến cả thiên địa nhuôm trong màu đỏ quỉ dị.

"Ðây...đây là nơi nào"

Hàn Lân sợ hãi, cố gắng kìm nén khiến mình không nôn ra:" Là chuyện mới có thể tạo ra tràng cảnh như vậy." Hắn nhìn xung quanh, ở đây căn bản không thể thấy một dấu hiếu của sự sống. Bỗng nhiên, ở một nơi xa, bỗng xuất hiện một bóng người cao to, lực lưỡng. Hàn Lân mừng rỡ, định chạy đến hỏi thì hắn khựng người lại.

Người này rõ ràng là một trung niên nhưng đầu tóc hắn lại bạc trắng nhu tuyết, trên thân mang giáp, hai tay hắn đang cầm một cái xác. Nhìn kĩ cái xác thì có thể thấy đó là một vị nữ nhân sắc nước hương trời. Sát ý người trung niên phát ra khiến cho Hàn Lân đang ở xa cũng không thể thở thông được.

"Phải giết bao nhiêu ngườii mới có thể có sát ý kinh người như vậy."

Hàn Lân cúi đầu, thầm nghi:" Lẽ nào hắn là ngườii đã giết sạch những người ở đây, tạo nên chiến trường đẫm máu này."

Trong khi hắn đang suy nghĩ thì vị kia bắt đầu dừng bước. Hắn ngẩng đầu lên trời, gầm lên:

" Tại sao, tại sao lão thiên ngươi lại đối xử với ta như vậy, ngươi lấy đi người thân của ta, tông môn của ta, đến cả ngươi ta yêu nhất cũng vì ta mà chết. Lẽ nào ngươi chưa thỏa mãn sao?"

Người trung niên lạii tiếp tục cười:" Nếu người đã không muốn xuất hiện thì ta sẽ ép ngươi ra, rồi ta sẽ chém chết ngươi. Hôm nay ta muốn nghịch sát thiên"

Nói rồi, trong tay hắn xuất hiện một thanh huyết kiếm. Máu tươi trong chiến trường này như có linh, lập tức chen chúc bay vào thanh huyết kiếm của trung niên.

"Ta giết khắp tất cả gia tộc cừu gia của ta, khiến máu nhuốm cả thiên địa này. Một là khiến ngươi hiện ra,diệt sát ta, hai là vì kiếm này tích tụ máu, ngưng ra ta một thức cuối cùng Sát thiên kiếm."

Rồi  thấy trên kiếm của hắn, xuất hiện vô số đường huyết văn, uy lực ngập trời. Cùng lúc này trên trời, bỗng xuất hiện một ảnh ảo, cao cao tại thuợng, không nhiễm bãi trần. Ảnh ảo nhìn về phía người trung niên, không ưu, không sầu, chỉ vung tay lên. Nhung cái vung tay như một chiêu thức, khiến cho cả thiên địa như bị ép lại.

"Chết đi"

Người trung niên thấy thế, tay liền vung kiếm, chém vào ảnh ảo. Ảnh ảo trên mặt bỗng kịnh biến, vội vàng núp lại vào vòm trời. Nhung quá muộn, ảnh ảo chưa kịp núp thì kiếm đã tới, kiếm bổ đôi vào ảnh ảo khiến thân thể ảnh ảo này tuôn ra máu nhung lại không thể tan biến  được.

"Hahahaha, cuối cùng ta cũng khiến lão thiên ngươi chảy máu."

Cơ thể hắn ngã xuống, tan biến giữa thiên địa nhưng trên mặt hắn lại vẫn nở nụ cười thoải mãn:" Nương tử, ta lại có thể gặp lại nàng rồi."

Hàn Lân đứng như trời trồng, cơ thể hắn không ngừng run rẩy, cảnh tượng vừa rồi quả thật khiến hắn kinh tâm, động phách. Hắn chưa kịp nghĩ thêm thì sau hắn lại có một giọng nói cất lên:

"Những gì ngươi vừa thấy là tràng cảnh năm đó, lão tổ đời đầu tiên của Nghịch Kiếm Môn đã trải qua trận chiến với thiên."

Hàn Lân sợ hãi, quay đầu lại, đập vào mắt hắn là một lão già râu tóc bạc phơ, lưng còng. Trên mặt lão treo một nụ cười vui vẻ.

" Lão là...là ai ? " Hàn Lân lắp bấp hỏi

"Lão tên Mặc Tôn, truyền nhân đời thứ 3 của Nghịch Kiếm Môn, người có thể gọi ta là Mặc lão."

Lão không nhanh, không chậm trả lời câu hỏi của hắn.

Bạn đang đọc Sinh Tử Kiếp sáng tác bởi Mệnhvithiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mệnhvithiên
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 381

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.