Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kỷ niệm thời cấp 1

Tiểu thuyết gốc · 1119 chữ

Sau lần đó Tùng đã học , học đi xe đạp, học đọc viết cùng Linh. Ngoài ra Tùng còn học rất nhanh cộng trừ nhân chia dù chưa vào lớp 1 đã học thuộc lòng bảng Cửu chương, nhân chia cộng trừ nhiều số cũng không làm khó dễ cho Tùng . Mẹ Tùng rất vui khi thấy cậu con trai quý tử thật thông minh , lại quá siêu trong tính toán nhìn cái gì một lần là nhớ,là biết

Từ chơi Cờ Tướng , Tổ tôm, chắn , phỏm, tiến lên Tùng đều biết chơi hết và giỏi.

Về võ thuật bố Tùng cũng rất hài lòng và quá sức kinh ngạc, về việc học võ thần tốc của cậu, tất cả các thế võ, quyền Tùng đều thuộc hết tất cả, những tâm huyết miếng võ đặc công của bố Tùng chuyên huấn luyện lính tráng ngày trước, ở chiến trường và bây giờ là huấn luyện cảnh sát (Công an )hình sự Tùng đều thuộc làu .

Bố Tùng nói nhỏ với mẹ Tùng chắc là tháng sau tôi gửi con vào chùa cho nó học thêm võ nữa vậy chứ tôi hết kiến thức luyện võ ,có thể truyền cho con rồi.mình xem có được không ? Mẹ Tùng nói: Tôi tính cho con học thêm sách vở kiến thức đến hết cấp một mình ạ! Chứ nó còn học thông hết ,làm bài tập nhanh hơn nhiều con Thanh ( chị thứ hai của Tùng) đang học lớp ba mình ạ ! Sao ngày trước vợ chồng mình không để ý đến con nhỉ ,con nó thông minh như vậy mà nghịch ngợm mấy năm nay không theo kiểu nghịch dại mấy.chỉ có lần nghịch thuyền là do không may thôi ,con nó cũng buộc chặt dây thuyền vào gốc cây để tránh trôi ra xa bờ ,tôi tính mai sau cho nó theo nghề kế toán của tôi được không mình?

Và như thế Tùng được đặc cách khi ,các bạn cùng trang lứa chuẩn bị thi hết cấp một , thì Tùng đã thi được bằng cấp ba rồi nhưng không công bố chỉ một số người biết thôi, cậu vẫn đi học bình thường cùng Linh hàng ngày .và luôn chơi đá bóng giỏi được rất nhiều người khen ngợi hết mức dù Tùng chỉ thể hiện 2/10 khả năng đá bóng của mình , luôn có mặt trong đội hình của lớp, trường,xã,huyện, thành phố, một suất tiền đạo.

Năm nay Tùng mười một tuổi nhưng đã cao hơn mét sáu, đi với các bạn cùng lớp hầu như cao hơn một cái đầu. Tùng sống rất hoà đồng luôn cùng các bạn chơi các, thể loại trò chơi hồi đó , bắn bi , quay .khăm , ném lon, ô ăn quan, nhảy dây , trốn tìm.... trả trò nào là cậu không chơi cả . Còn về việc học thì cậu cũng luôn là học sinh giỏi của lớp mỗi tội hơi lệch toán thì toàn 9-10 văn thì 6-7 điểm cứ chia điểm trung bình năm nào cũng là 8,25 điểm ,của hai môn toán văn

Khi tan lễ bế giảng cấp một xong Tùng đạp xe về nhà trước Linh ( Linh ở lại tổng kết với bàn giao lại các thứ cho cô giáo và hẹn Tùng một tiếng sau quay lại đón).

Khi Tùng đang đi sang đường thì bỗng có một xe kẹp ba đang phóng như điên chạy trốn cảnh sát đuổi tông thẳng vào Tùng ,

Oành một tiếng Tùng bay lên không trung văng chéo sang bên kia đường cách xe 50 mét, cách cặp sách 30 mét và chỗ va chạm với nhau gần một trăm mét. Tùng nằm im bất động cậu không dám đứng lên, nếu bây giờ mà cậu đứng lên thì mọi người sẽ nghi ngờ,và việc học võ của cậu bị nhiều người biết đến, lên lúc này cậu lựa chọn vờ bất tỉnh .

Rất nhiều tiếng mọi người nói và chỉ chỏ , ây thằng này không biết có sống được không bay xa cả trăm mét mà chỉ xước tý tay chân à . Thằng Tùng mày có sao không ? Tiếng thằng Ngọc bạn thân của nó gọi. Tiếng chú công an vang lên mọi người hãy tránh ra để tôi xem nào nói xong: Liền day người Tùng lại xem có chảy máu ở đầu không, bên ngoài không sao không biết bên trong có bị gì không ? Thôi mọi người ai ngồi sau tôi đưa cậu bé này đi bệnh viện , ai biết người nhà cậu bé thì bảo vào viện E nhé ,tôi sẽ đưa cậu này đến đó xét nghiệm xem có sao không ?

Ngọc bạn Tùng lên tiếng cậu ý tên là Tùng bố làm trưởng công an Huyện nhà ngay gần thôi để cháu về bảo cho ạ !

Đồng chí công an mặt toát mồ hôi trong lòng thầm kêu , thôi xong rồi con của cấp trên làm sao thì mình mất mũ như chơi, đồng chí công an khác thì thấy vậy dục nhanh đưa cậu bé vào viện đi đứng đực đó làm gì , đồng chí cứ đưa nhanh đi tôi liên lạc với cấp trên để báo cho bố cậu ý vậy.

Rất nhanh chóng Tùng có mặt ở phòng xét nghiệm bệnh viện E

Bố mẹ và bà nội Tùng cũng đứng chờ ngoài cửa, bố Tùng thì đi vào phòng bác sĩ sau một lúc đi ra và nói. Tùng nó không sao chỉ bị rạng xương sườn,chệnh khớp tay và gãy xương mác chân thôi, còn đâu không sao hết.

Bố Tùng làm vậy để che đậy thân phận của Tùng vì hiện giờ Tùng là người được quốc gia chọn làm báu vật vô giá các thông tin về võ thuật và kiến thức học hành hiểu biết đều cho vào tuyệt mật. Chỉ vài người biết được cậu không phải như bề ngoài

. Quyết định của bố Tùng cũng làm cho việc tham gia giải Bóng đá nhi đồng toàn thành phố , toàn quốc bị hủy bỏ , và cậu cũng phải quấn băng nạng đi như người bệnh .

Tùng rất khó chịu nhưng vì tổ quốc và sự an toàn của mình và gia đình lên cậu đành chấp nhận hai tháng vờ chống nạng đi ra ngoài đường chơi.. hình tượng một tay chống nạng một tay bị quấn băng thật bi hài .

“Tuổi đời anh mới hơn mười

Chân thì băng bó tay Có cái nạng

Nhìn trông cũng thật hiên ngang

Dải thêm cái chiếu cái bang hành nghề “

Bạn đang đọc Số Phận Nghiệt Ngã sáng tác bởi YY._Kiếm_Khách_CSN0.01
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YY._Kiếm_Khách_CSN0.01
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.