Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhiệm vụ từ Pain.

Tiểu thuyết gốc · 8963 chữ

Quyển 3: Địa Cầu Tân Kỷ Nguyên.

[Thiên thứ hai: Học Viện X-Gen]

-- Lời Tác Thật ---

---[0]---

Nhiễm Nam rất nhanh nghĩ ra vô số lý do và loại bỏ dần.

Hoặc Pain là một trong ba người trước mặt, khả năng cao là viện trưởng nhưng vì muốn che dấu thân phận nên mới diễn tuồng. Ngay cả người thân cũng không biết được thân phận thật. Muốn giữ bí mật thân phận thật của Pain để tránh kẻ địch. Kẻ địch của dị nhân đáng giá để cẩn thận như vậy chắc là các gia tộc tu tiên rồi.

Ở học viện có vẻ rất an toàn nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài. Thế giới dị nhân có rất nhiều năng lực kỳ lạ. Chẳng may có tử sĩ nào đó liều mạng dựa vào thân phận học viên để tiếp cận và giết hắn thì cũng có thể xảy ra lắm.

Hoặc Pain là một người khác. Lần này không hiện thân vì đang bận việc. Cũng có khả năng cao là đang âm thầm quan sát mình. Mặc kệ thế nào, cứ theo quy tắc lợi cho mình thì cứ làm. Trước cứ tìm hiểu cái gia đình này xem sao.

Lắc lắc đầu. Vứt bỏ thắc mắc về tên Pain ra khỏi đầu. Mặc kệ hắn ta có lý do gì. Mình chỉ cần cảnh giác và moi móc được tin tức về Ni từ hắn là đủ. Có thể tìm hiểu được xem hắn là ai, thực lực thế nào để có chuẩn bị, tránh bị hắn đánh lén là tốt nhất. Không có tâm hại người nhưng phải có tâm phòng người, nhất là đối phương còn là một tên dị nhân thần bí.

“...” Viện trưởng buông bút xuống, nhìn sang phía Nhiễm Nam. Ông suy nghĩ một chút. Sau đó lên tiếng trầm ấm nói “Cũng nên giới thiệu với cậu. Bà ấy là phó viện trưởng, X-Torment. Còn kia là con trai tôi. I Pan. Đừng nhìn nó là con nít. Thực ra nó bị dị năng của bản thân làm khó, khiến cơ thể không thể già đi. Năm nay nó đã hơn 30 tuổi rồi.

Hẳn cậu sẽ thắc mắc về tên nó và tôi không có họ. Thật ra X-Professor, X-Torment, I Pan chỉ là tên giả, biệt danh mà thôi. Giới dị nhân, để tránh kẻ thù tìm đến gốc gác của mình. Đa số mọi người điều từ bỏ danh tính thật của bản thân từ lâu.”

“Hừ. Đây là thằng tu sĩ nổi tiếng khắp trường từ tối khuya hôm qua đây sao? Cũng bình thường ất ơ mà thôi. Tưởng tu tiên thì phải đẹp mã thế nào. Thì ra cũng không phải là dạng soái ca sáu múi hào quang phát sáng, chỉ tầm thường như đám loài người bên dưới, mập đ-t” I Pan nhếch miệng khinh miệt nói. Mở miệng ra là người nghe muốn đập sưng cái mỏ của hắn liền.

“...” Mồ tổ ch-a mày. Ăn nói xấc láo thật. Hơn 30 tuổi? Đúng là có lớn không có khôn. Ỷ mình là con viện trưởng à? Cái tính tình này mà ra ngoài thể nào cũng gây thù khắp nơi.

Mà khoan. Hơn 30 tuổi, lại sống trong giới dị nhân đầy dối gạt lẫn tàn nhẫn. Không thể nào lại có tính tình như thế được. Có khi nào hắn là Pain, đang vờ vịt ra vẻ để không ai chú tâm vào một kẻ như vậy không?

Lại giống như với Thạch Hoàng. Giờ Nhiễm Nam nhìn ai cũng nghi ngờ là Pain. Đây là nỗi khổ của một kẻ có thể nhất tâm đa dụng, suy nghĩ nhiều nên ám ảnh.

“Hứ. Cha xong việc thì đến Hawaii chơi với tụi con. Mẹ. Chúng ta đi thôi. Sắp đến lúc mở màn vũ hội rồi” I Pan kéo tay X-Torment đi ra ngoài. Có vẻ hắn nôn đi chơi lắm rồi.

“Ha ha. Hai mẹ con đi trước đi. Xong việc anh đến ngay. Mà nhớ. Vui chơi nhớ giữ gìn đó. Ở nhà đã phải trốn tránh ánh mặt trời, luôn phải ở phòng tối rồi. Lần này đi chơi nhưng cũng không thể vì vui quá mà quên bảo vệ sức khỏe của mình. Hai mẹ con cần phải tránh tiếp xúc trực tiếp ánh mặt trời quá lâu đó. ” Viện trưởng lên tiếng. Mặc dù có người ngoài là Nhiễm Nam ở đây nhưng ông cũng không quá bận tâm chuyện tiết lộ điểm yếu của vợ con. Dù sao cả cái học viện này ai cũng biết. Nếu cố tình tìm hiểu thì cũng chẳng thể giấu được.

Tiếp theo sau đó, trong cảm nhận của Nhiễm Nam thì hai mẹ con rời khỏi tòa nhà trung tâm. Xa hơn nữa thì cậu không thể nhận thấy gì nữa bởi trường lực tinh thần áp lực lên không khí của học viện đã ngăn chặn hồn lực cảm quan.

Nhắc đến cái trường lực đang đè ép che chắn này. Khởi nguồn của nó dường như là bắt đầu từ ngọn tháp mà Nhiễm Nam đang đứng. Nguồn gốc là từ một căn phòng nào đó phía sau phòng viện trưởng. Áp lực của phía đó là mạnh vô cùng. Trong hồn lực cảm quan của mình, Nhiễm Nam thấy nó như là một cái lỗ đen hút hết mọi cảm nhận chiếu vào nó, không thể dùng hồn lực để nhận ra có gì ở đó. Chỉ có thể đi sang đó dùng mắt thường để nhìn thì mới được.

“Tài liệu tổng hợp xong rồi chứ bà Blue. Tốt, mang sang phòng tôi” Viện trưởng nhấc điện thoại lên, gọi cho bà thư ký già của mình.

“Nhiễm Nam. Chúng ta nói chuyện đi” Viện trưởng rời khỏi bàn làm việc, đi đến ghế sopha gần quầy bar rồi ngồi xuống, chỉ vào ghế đối diện mời Nhiễm Nam ngồi theo.

“Đến rồi” Nhiễm Nam nói nhỏ. Nhanh chóng rời khỏi quầy rượu, đến ghế nệm đối diện với X-Professor.

Cọc cọc. Có tiếng gõ cửa.

“Vào đi” Giáo sư X lên tiếng.

Cửa mở. Một bà lão bước vào. Lưng bà ta còng, da dẻ nhăn nheo, khóe mắt đầy vết chân chim, tóc trắng bó thành cục sau đầu. Cả người bà ta ốm nhom ốm nhách, da bọc xương. Một tay cầm gậy gỗ, một tay còn lại bà ta cầm xấp tài liệu mà trên mặt là ảnh của Huỳnh Ni.

‘...! Đây là người ở phòng bên cạnh phía bắc sao? Ra là một bà lão’ Nhiễm Nam lần nữa trố mắt ra nhìn. Trước đó cậu ta đã cảm nhận xung quanh, dĩ nhiên phát hiện những người ở những phòng bên cạnh. Chỉ là cảm nhận này không thể nhìn thấy hình ảnh nên là không biết nhân dạng những người đó thế nào.

‘Cái học viện này…. Bốc lột sức lao động như vậy luôn à? Già khọm yếu ớt vậy mà vẫn còn làm việc cho viện trưởng?’ Nhiễm Nam thầm nghĩ.

Nhìn bà ta gần đất xa trời như vậy nhưng ánh mắt lại rất sáng tỏ, bước chân nhẹ nhàng như là người làm bằng vải. Bà ta đi tới đâu là có cảm giác như là gió thổi bà ta đi vậy.

‘Hẳn là dị năng của bà này’ Nhiễm Nam nhanh chóng phát hiện ra. Tuy bà ta đã già, đã yếu nhưng nhờ vào dị năng của bản thân mà làm việc không quá mệt mỏi.

“Tài liệu của ngài đây” Bà lão thư ký lên tiếng. Miệng bà ta mấp máy không ra hơi nhưng Nhiễm Nam và viện trưởng lại nghe rõ rành rành trong tai. Dường như tiếng nói cách không gian truyền thẳng vào màng tai vậy. Lại là một dị năng khác của bà lão này.

“Bà ấy là Woman Blue. Thư ký riêng của chức vị viện trưởng. Ha ha. Cậu cảm thấy ta bóc lột sức lao động sao? Do bà nhà ta rất ghen nên ta cũng chẳng dám thay đổi một thư ký xinh đẹp. Hơn nữa bà Blue đây có năng lực rất thích hợp cho chức thư ký cho nên ta giữ bà ấy lại. Chế độ đãi ngộ rất tốt. Không chỉ được phép sử dụng một số phúc lợi miễn phí mà còn có lương nữa. Sau này nếu cậu tốt nghiệp học viện và lựa chọn ở lại làm việc thì cũng có khả năng được như bà ấy” Giáo sư X giới thiệu sau khi bà thư ký già như con ma trơi là là đi ra khỏi phòng.

“Cựu viện trưởng có yêu cầu để cậu đến học viện này học. Hẳn cậu đã biết học viện này rất bài xích tu sĩ. Nhưng cậu có biết tu sĩ được xem là kẻ địch của giới dị nhân không? Các gia tộc tu tiên ngày càng lớn mạnh, đứng sau lưng ủng hộ các chính trị gia, vừa làm hậu thuẫn, thậm chí còn âm thầm khống chế một vài quốc gia. Còn dị nhân, một số thì đi làm tội phạm. Một số học viên của chúng tôi thì làm việc cho các chính phủ. Một số khác thì bị các gia tộc tu tiên khống chế làm việc cho bọn họ.

Dị nhân bị tu sĩ âm thầm sai phái nên dĩ nhiên là không vui vẻ gì. Tu tiên giả thì có vị thế siêu nhiên vì sống lâu. Dị nhân cũng tự cho mình là thượng đẳng vì có thực lực mạnh mẽ hơn thường nhân. Hai bên điều nhìn nhau không ưa.

Thậm chí việc dị nhân không được ảnh hưởng đến xã hội người thường cũng là do các gia tộc tu tiên chèn ép và duy trì. Các thế lực dị cảnh như Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên của Việt Nam do gia tộc tu tiên Quách Gia thành lập ở Việt Nam cũng như các tổ chức dị cảnh ở các nước khác điều do giới tu tiên thành lập nhằm đàn áp giới dị nhân với danh nghĩa là bảo vệ trật tự cho nhân loại.

Hai bên mâu thuẫn với nhau không ít và ngày càng nặng nề. Nếu cứ thù địch như vậy thì sớm muộn cũng sẽ có một trận đại chiến.

X-Gen được xem như là cái nôi của giới dị nhân, nơi tập trung những nhân tài cao cấp nhất trong giới. Một khi hai bên đấu nhau học viện cũng không thể đứng bên ngoài nhìn được. Nếu chiến tranh xảy ra giới thường nhân sẽ lãnh đủ. Chiến tranh chưa bao giờ là tốt cả.

Học viện đã từ lâu muốn thay đổi tình trạng này. Lúc này đây, cậu chính là chìa khóa để hòa hoãn hai bên. Chính vì vậy cựu viện trưởng mới mời cậu đến đây học hành. Hy vọng theo thời gian, các học viên và giáo viên sẽ có mối quan hệ thân thiết hơn với cậu. Hy vọng từ cậu mà đột phá, làm thân với giới tu tiên trên thế giới. Đi đến hòa bình ngang hàng giữa hai thế lực, hoặc ít nhất cũng kéo dài thời gian xung đột bạo phát. Dù sao trong giới tu tiên hiện tại, cậu có vẻ như là một tu sĩ đơn độc vô cùng mạnh mẽ, làm trái quy tắc của các gia tộc tu tiên mà vẫn sống khỏe phây phây. Bắt tay điều hòa từ cậu là dễ dàng nhất.

Giới tu giả lại sắp mở ra di tích mà họ gọi là Out Planet. Một khi từ bên trong trở ra, thế lực họ lại lớn mạnh thêm một phần. Dị nhân chúng tôi chỉ có thể chọn lựa con đường nhúng nhường hơn là tìm cách làm thân mà thôi.

Cựu viện trưởng trong thư đã nói rõ tất cả. Cậu sẽ học ở học viện này, chứng tỏ bản lĩnh của mình. Đổi lại thì ngài ấy sẽ tìm kiếm tung tích của người tên Huỳnh Ni cho cậu.

Tài liệu này là những tin tức mà ngài ấy điều tra được về cô ấy từ lúc còn nhỏ cho đến trước khi thoát khỏi tay Chân Tâm và mất tích. Ngoài ra bên trong cũng có một bức thư của cựu viện trưởng gửi cho cậu”

‘Xì… Nói thật êm tai. Nếu không tồn tại mâu thuẫn giữa hai phe các người thì chắc phe nào cũng đã bắt tay vào việc đàn áp dân thường, thống trị tàn bạo, hủy diệt thế giới gì gì đó rồi. Hai phe kiềm hãm lẫn nhau, người thường mới có được yên bình bề ngoài như bây giờ’ Nhiễm Nam khinh miệt thầm nghĩ.

Mà mặc kệ chuyện gì. Chỉ cần kế hoạch học viện tu tiên của Lục Hồng Huấn thành công, thêm vào ông chủ đầy tình yêu bác ái với nhân loại là mình thì… He he he… Các người chỉ là nhảy nhót mua vui. Bởi vì các người không thể nào nhổ tận gốc bọn này được khi bọn này sở hữu Thời Không Giới. Có bọn ta thì người thường sẽ được bảo vệ khỏi đám dị nhân bất ổn các người cùng đám gia tộc tu giả ăn trên thuế của dân kia. Bọn ta đi lên từ việc làm thần tượng anh hùng chống ác vì vậy sẽ luôn đứng về phía chính nghĩa của người nhỏ yếu. Không bao giờ để đám dị nhân tội phạm kia giết người vô tội vạ như đã làm với Hồng Nhan nữa. Hừ.

Nhiễm Nam cầm lấy tập tài liệu lên tay. Nhìn hình ảnh Ni mà thổn thức nhớ nhung. Đây là hình chụp nàng ấy với lớp lúc còn học năm cuối cấp ba. Thật dễ thương và xinh đẹp hết mức có thể của một người con gái Việt Nam trong bộ áo dài trắng tinh nguyên.

Từ khi bị Chân Tâm bắt đi đến nay. Bên cạnh mặc dù lúc nào cũng có Meow Meow, Dạ nhưng Nhiễm Nam chưa bao giờ thôi mong nhớ và lo lắng an nguy của nàng. Bởi vậy cậu ta mới mạo hiểm một thân một mình đi đến học viện. Bằng mọi giá phải biết được tọa lạc hiện tại của Ni. Đến đón nàng về nhà.

Nhiễm Nam lật xem những thông tin được điều tra bởi cựu viện trưởng thần bí còn chưa biết có tồn tại hay không kia. Trong lòng cảm thấy thú vị vì có thể biết được không ít chuyện lúc nhỏ của nàng.

“Ồ” Nhiễm Nam ngạc nhiên. Trong tài liệu có miêu tả. Ngày nhỏ khi Huỳnh Ni vừa sinh ra thì chẳng hề thở. Mọi người tưởng nàng chết từ trong bụng mẹ. Vốn đem xác nàng về nhà chuẩn bị mai táng. Không ngờ đang định bó nàng lại bỏ vào hòm thì nàng bỗng mở miệng khóc oa oa khiến mọi người sửng sốt.

Tang lễ nhanh chóng được dẹp bỏ. Mọi người trong gia đình và họ hàng vừa mừng vừa lo. Đứa bé vốn đã tim ngừng đập, mũi ngừng thở ấy vậy mà lại sống lại. Không ít người liền liên tưởng tới chuyện ma quỷ.

Sau đó nàng vẫn phát triển bình thường như bao đứa trẻ khác. Cho đến khi bị Nhiễm Nam dụ dỗ bằng mấy trò tu luyện này nọ thì cuộc sống liền rẻ hướng. Gia đình nàng cũng bắt đầu tu tiên theo để giữ sức khỏe.

Chuyện vậy mà chưa từng nghe Huỳnh Ni kể cho mình bao giờ. Có vẻ lúc đó nàng quá nhỏ nên không hay biết. Về sau người nhà cũng không muốn nhắc lại chuyện này với nàng. Cái tên Trần Thị Tuyệt Sắc Giai Nhân Mỹ Nữ Khuynh Thành Khuynh Quốc Toàn Vũ Trụ Huỳnh Ni. Một cái tên dài sọc, dài nhất trong gia đình nàng hẳn cũng là do họ đặt ra với mong muốn tên xấu thì dễ nuôi cũng không chừng.

Haiz.. Giờ nàng đang thế nào? Có gặp nguy hiểm gì không? Trong tài liệu có nói Huỳnh Ni trước trận đấu giải cứu con tin ở Sài Gòn thì đã trốn khỏi bàn tay Chân Tâm. Sau đó thì mất tích không biết đi đâu. Nhưng nếu không về lại Thời Không Giới hoặc tìm mình thì chắc chắn là đã gặp chuyện không may rồi. Chỉ mong không nguy đến tính mạng. Phải mau chóng tìm thấy nàng mới có thể an tâm được.

Cuối tập tài liệu có một bức thư đánh máy. Nhiễm Nam cầm lên đọc.

Viện trưởng ở đối diện chăm chú nhìn Nhiễm Nam. Ông là người có dị năng tinh thần lực nên có thể cảm nhận được Nhiễm Nam từ lúc vào tòa nhà này vẫn luôn đề phòng. Quanh người cậu ta luôn có một màn chắn ngăn chặn sóng tinh thần từ ngoại giới ảnh hưởng tới tâm thần cậu ta. Tuy có chút rung động không đồng nhất khi cậu nhóc suy nghĩ nhiều, nhất là khi đọc tài liệu về cô bé kia nhưng đúng là không giống như biểu hiện hời hợt bên ngoài. Thực tế Nhiễm Nam luôn luôn cẩn thận.

‘Đang đề phòng vì nơi này bài xích tu sĩ sao? Hay là đề phòng mình nhỉ?’ Giáo sư X nghĩ thầm. Chỉ sợ với tính cách đề phòng này. Thời gian tới cậu ta sẽ có nhiều mâu thuẫn với các học viên đây. Học viện sắp tới hẳn sẽ sôi động lắm.

“Hừ” Nhiễm Nam hừ mũi lạnh lùng. Không nghĩ tới tên Pain lại muốn mình làm như thế.

Trong thư hắn yêu cầu Nhiễm Nam rằng. Để do thám tin tức của Ni bằng dị năng của hắn, cần có thời gian và hắn phải tiêu hao rất nhiều sức mạnh. Cho nên sẽ không cung cấp miễn phí cho cậu chàng. Để đổi lấy tin tức về hạ lạc của Huỳnh Ni. Nhiễm Nam phải thực hiện một chuỗi nhiệm vụ mà hắn đưa ra. Thông qua những nhiệm vụ này sẽ khiến Nhiễm Nam và các học viên, giáo viên gây dựng bước đầu mối quan hệ thân mật hơn giữa dị nhân và tu giả trong tương lai.

Cụ thể thì có 4 yêu cầu từ Pain - hiện tại là một cựu viện trưởng bí ẩn.

Đầu tiên là Nhiễm Nam phải trở thành một học viên cao cấp bằng thực lực chứ không dùng tiền để đạt được. Pain muốn Nhiễm Nam có địa vị nhất định ở học viện, không đến nổi bị học viên xem thường. Bị xem thường thì mục đích hòa hoãn giữa dị nhân và tu sĩ cũng không thể nào làm được.

Tiếp theo. Học viên có tất cả là ba khóa học dành cho học viên. Thông thường thì mỗi khóa học kéo dài một năm nhưng bất cứ ai, chỉ cần đề nghị thi vượt khóa và thành công là điều có thể lên khóa tiếp theo. Vì vậy có vài học viên dựa vào cách thi thố để hoàn thành cả ba khóa trong thời gian ngắn. Đa số khác vì học hành không đàng hoàng mà khó lòng thi đậu. Pain yêu cầu Nhiễm Nam hoàn thành cả ba khóa này một cách xuất sắc, điểm tuyệt đối. Biện giải là như vậy có thể khiến các học viên khác dù có ghen ghét ganh tị nhưng vẫn phải khâm phục tu sĩ vì sức học của Nhiễm Nam quá mạnh.

Yêu cầu thứ ba chính là Nhiễm Nam phải đạt được top mọi bảng xếp hạng khi còn là học viên. Sau khi hoàn thành cả ba khóa học, cậu phải thi làm giáo viên của học viện môn thực chiến. Như vậy cậu sẽ dạy các học viên về kinh nghiệm chiến đấu của mình, đào tạo ra một thế hệ học viên cho riêng mình. Những học viên này thành tài, lại có bạn bè khác trong học viên. Từ họ và bạn bè sẽ dần lan truyền về Nhiễm Nam, khiến cho mọi học viên dần dần bớt bài xích tu sĩ.

Ba yêu cầu trên. Cứ mỗi hoàn thành một cái thì có thể đến gặp viện trưởng để nhận một phần tin tức về Ni mà cựu viện trưởng điều tra được. Theo thư giải thích thì để tra được những tin tức như vậy lão ta cần vận dụng dị năng, trả giá không thấp. Vì vậy thời gian không thể nhanh được. Việc lần mò lượng thông tin khắp thế giới như vậy cao nhất theo dự đoán để tìm ra chính xác hạ lạc của Ni là gần một năm trời.

Về phần yêu cầu thứ tư. Nhiễm Nam khó hiểu nhíu mày.

“Ta nghe nói Thạch Hoàng và Super Monkey có chủ ý với bom nhiệt hạch của cậu. Thực ra bọn họ chỉ là muốn lấy lòng ta. Mong muốn được ta nâng đỡ mà thôi. Không phải là chủ ý ta mong muốn. Tuy nhiên để đề phòng chiến tranh trong tương lai với tu tiên giả. Ta cũng rất mong muốn có thể giao dịch trao đổi với cậu một ít bom nhiệt hạch.

Đáng buồn là dù có bom nhiệt hạch đi nữa cũng không phải là thứ có tính uy hiếp hủy diệt với giới tu giả vì tu giả có tính thích nghi sống cực mạnh, dù có là sống trong mùa đông hạt nhân đi nữa, tu giả vẫn có thể sống tốt. Vì vậy giá trị thật sự của nó cũng không đến mức ta buộc phải có.

Thay vì trao đổi để lấy bom nhiệt hạch. Ta có đề nghị khác. Ba yêu cầu ở trên đổi lấy tin tức về Ni cho cậu. Còn bom nhiệt hạch, ta cũng không cần. Ta còn có thể cho ban kỷ luật hỗ trợ cậu hết mình khi cậu còn ở học viện miễn là cậu đừng trắng trợn vi phạm các quy định của học viện. Ngoài ra ta cũng có thể khiến học viện giảm giá các loại phúc lợi cho cậu. Đổi lại, ta muốn nhờ cậu một việc.

Cậu đã bao giờ nghe đến di tích Out Planet từ miệng Quách Gia hay Ngũ Đại Quốc Vệ hay chưa?

Ta kể cho cậu nghe một câu chuyện về nguồn gốc thật sự của dị nhân và tu giả trên Trái Đất này.

Cách đây vài ngàn năm. Vào cái thời kỳ con người còn đánh nhau bằng đao, kiếm, giáo, mác. Đã từng có một xứ biển nọ. Đất nước của họ không quá lớn, bốn bề là biển. Cả đất nước là hợp thành của vô số đảo từ lớn đến nhỏ. Núi lửa ở khắp nơi. Trên bờ hay dưới biển điều có.

Có một ngày. Vùng quần đảo phía Tây Nam của nó gặp phải thiên họa. Hàng chục ngọn núi lửa cùng lúc phun trào. Nham thạch nóng chảy, khói bụi, địa chấn đồng loạt bộc phát khiến cả vùng lâm vào ngày tận thế. Sóng biển dâng trào nhấn chìm các hòn đảo, nước sôi nóng bỏng luộc chín không biết bao nhiêu con người lẫn con vật. Địa ngục trần gian.

Ở vùng đất tai họa này vốn có một hiền giả trí tuệ siêu phàm. Những dấu hiệu của thảm họa đã được ông cảnh báo trước thế nhưng chẳng ai tin tưởng ông. Kể cả thân nhân của ông cũng chỉ nghĩ ông vì học tập, nghiên cứu quá sức mà suy nghĩ thái quá. Dù cho ông có được người người kính ngưỡng và tin tưởng thì câu chuyện thảm họa như tận thế cũng khiến nhiều người khơi lên nghi ngờ.

Không ai để lời ông nói vào trong lòng. Nhìn thấy mọi người ngày càng ngày đi đến hủy diệt. Ông không biết phải làm sao để thuyết phục họ. Cuối cùng ông chỉ đành làm những gì có thể mà thôi.

Ông muốn cứu lấy những gì có thể của quê hương mình. Dùng số tiền mình có để chế tạo một con thuyền to lớn vô song. Sẵn sàng ra khơi và cứu vớt những người có thể khi thảm họa đến.

Trên tàu ông nuôi giữ thật nhiều loài gia súc, gia cầm khác nhau để tương lai phục vụ cái ăn khi lênh đênh trên biển. Khi mà đất liền bị cơn cuồng nộ của tự nhiên biển cả nuốt lấy.

Ngoài vật nuôi lấy thịt. Ông còn mang theo nhiều loài vật khác nữa như là một ý nghĩa bảo tồn giống loài. Bởi vì có những loài vật chỉ sống những khu vực nhất định, nghĩa là chỉ ở quê hương ông có. Nếu chúng tuyệt chủng hết trong thảm họa thì thật là một tiếc nuối. Hiền giả như ông không muốn chuyện như vậy xảy ra.

Có thể nói lúc này đây. Trên tàu của ông có đầy đủ các loài động vật, từ chim bay cho đến thú chạy, côn trùng, động vật không chân, vâng vâng…

Rồi như những dấu hiệu ông đã thấy. Ngày đó thảm họa cũng diễn ra. Nhiều núi lửa cùng bùng phát. Núi lửa trên đất liền thì phun lửa thiêu đốt bầu trời, tràn những dòng nóng chảy xuống thôn trấn bên dưới chân. Núi lửa dưới biển sâu thì phun lên những những dòng nước nóng mạnh mẽ. Nó chấn động tạo những con sóng biển khổng lồ dựng đứng rồi đổ ập xuống các đảo, tạo nên lũ lụt kinh khủng nhấn chìm tiếng thét của muôn loài.

Chiếc thuyền khổng lồ của hiền giả chông chênh trong thảm họa tự nhiên, cố gắng cứu vớt càng nhiều người càng tốt. Mang đến chút hy vọng le lói cho các nạn nhân.

Thuyền Đại Cứu Sinh cứ thế chống chịu qua bão giông, cứu được vài trăm người. Mang họ vượt qua khó khăn. Sống đến ngày thảm họa kết thúc.

Quê hương của hiền giả vĩnh viễn chìm dưới biển sâu vì một nửa phần đất liền tầng thấp cùng lòng đất sụp đổ. Chiếc thuyền của ông bơ vơ lênh đênh như vậy hàng trăm ngày trên biển, chứng kiến cả quê hương chỉ còn lại những vùng đỉnh núi cao là thoát được cảnh nước biển nhấn chìm. Cho đến một ngày, một thứ xuất hiện trước mắt ông và những người sống sót… Sau này ông mới hiểu. Trận thảm họa này cũng chính là vì nó mà xảy ra.

Đó là một cột sáng từ đáy biển sâu rọi lên bầu trời. Một cột sáng màu vàng thánh khiết.

Con thuyền bất ngờ chao đảo. Biển rộng gầm rú. Các núi lửa dưới lòng đại dương lại bất chợt gầm thét. Thảm họa lần nữa giá lâm.

Một cột sóng biển như súng nước bắn lên. Thuyền gãy làm đôi. Mọi người và thú cùng nhau bị những con sóng cuồng nộ nuốt lấy. Tất cả điều lây nhiễm ánh sáng vàng kia và chìm xuống.

Khi hiền giả tỉnh lại. Xung quanh ông là nước. Trước mặt ông là một cánh cổng ánh sáng vàng chói với những ký tự như chữ phạn cổ bay múa. Ông đang ở dưới đáy biển. Một phần ba số người và thú đi cùng ông cũng lần lượt tỉnh lại bên cạnh. Những người khác không còn tung tích, vĩnh viễn biến mất khỏi cõi đời này.

Thần kỳ thay là những người sống sót lại không bị nghẹt thở khi ở trong nước biển, càng không bị áp suất ép cho tan xác.

Một số người vội tìm cách bơi lên mặt biển. Thành quả là những người rời xa vị trí hiện tại liền bị áp suất biển sâu áp thành thịt vụn rồi theo dòng hải lưu mang đi xa.

Không còn con đường nào khác. Hiền giả cùng những người còn lại đành thử đi vào cổng ánh sáng vàng kia. Một vài loài thú cũng tò mò vào theo.

Chuyện bên trong, sau này hiền giả đi ra không hề kể lại cho ai nghe. Chỉ biết không có người nào cùng ông đi ra mà chỉ có những con thú đã biến dị cùng ông ra ngoài.

Trong vô tình ông chỉ úp mở rằng bên trong là một thế giới kỳ lạ. Nó được bảo vệ bởi một nguồn năng lượng mạnh mẽ. Thảm họa bên ngoài xảy ra chính là vì thứ duy trì lớp bảo vệ này gặp lỗi khiến cho cân bằng không còn. Một thời điểm nào đó, sự kiện như vậy sẽ lặp lại. Thảm họa ở vùng biển đó sẽ tiếp diễn.

Thế giới đó chính là di tích Out Planet mà các gia tộc tu tiên đang che dấu và khống chế cổng vào. Cánh cổng mà cách khoảng trăm năm sẽ suy yếu xuống, tạo cơ hội cho bọn họ đi vào khai phá.

Bên ngoài có thảm họa chết người. Bên trong Out Planet còn hung hiểm hơn vạn lần. Để tránh cho người ta tò mò tìm đến và rồi gặp thảm họa mà chết hoặc bỏ xác bên trong Out Planet. Hiền giả hay bây giờ là Lão Chủ của Bất Nhân Hình mới dựng nên một câu chuyện khác về nguồn gốc của những người thú đi cùng ông. Ông ta kể ra một truyền thuyết không có thật và đầy phi lý về sự xuất hiện của các Bất Nhân Hình đầu tiên. Kể một câu chuyện về một nhóm người vì bị áp bức mà bỏ xứ đi hoang, vô tình lạc vào thế giới kỳ lạ. Cuối cùng ông có được sức mạnh dị nhân. Rời đi thế giới kỳ lạ với các con thú cũng biến dị thành nữa người nữa thú.

Nhưng ông ta không ngờ rằng. Các người thú dần dần có trí khôn. Não bộ từ từ phát triển, có được khả năng học tập và ghi nhớ lâu dài. Hơn 100 năm sau, một trong số những người thú đời thứ nhất mơ hồ nhớ lại quá khứ. Trong vô tình đã để lộ ra qua lời rượu.

Có kẻ nghe thấy. Nghĩ rằng đó là một kho báu. Hắn đã tổ chức một đoàn mạo hiểm giả. Lên đường tìm đến cổng vào Out Planet. Sau nhiều ngày quanh co trên vùng biển đó thì bất ngờ cổng vào di tích hiện ra, phát ra ánh sáng dẫn đường cho đám mạo hiểm giả tìm thấy cánh cổng dưới đáy biển.

Đó chính là quy trình gần trăm năm một lần, kết giới bảo vệ cổng vào Out Planet bị suy yếu mà tạo thành hiện tượng. Thực tế chỉ còn khoảng một năm hơn nữa là Out Planet sẽ mở ra lần nữa. Lúc này hẳn là Quách Gia và các gia tộc tu tiên khác cũng đang bù đầu chuẩn bị lực lượng ráo riết cho lần thám hiểm sắp tới.

Đoàn mạo hiểm giả đó vào được Out Planet. Không rõ bên trong có gì nhưng chỉ có hai người sống sót thoát ra ngoài với vài vật phẩm. Đó là tên đoàn trưởng và kẻ tổ chức đoàn mạo hiểm.

Hai người mang theo sợ hãi mà tách ra. Tự phần mình tìm hiểu mớ báu vật kỳ lạ đã tìm được. Những báu vật đó chính là những bản công pháp tu tiên và vài bảo bối sử dụng tiên lực.

Các bản công pháp có vẻ rất thần kỳ. Không cần dùng đến ngôn ngữ vẫn có thể nhận thấy nội dung nếu tập trung quan sát đủ lâu. Thấy được mô tả trường sinh bất tử, phi thiên độn địa. Cả hai tên rất mừng rỡ. Tham lam nảy sinh.

Kẻ tổ chức đoàn mạo hiểm biết mình yếu đuối, không có những kỹ năng chiến đấu mạnh mẽ, không có cơ thể cường tráng. Hắn sợ hãi tên đoàn trưởng. Vì vậy khi đoàn trưởng tìm đến hắn để cướp luôn phần kho báu đã chia thì tên tổ chức này đã bỏ chạy thẳng về hướng Tây.

Kẻ chạy trốn này sau này chính là kẻ thành lập nên gia tộc tu tiên thủy tổ. Dùng thủ đoạn ghê tởm để tạo thành một liên minh gia tộc nhằm bảo vệ mình nếu một ngày nào đó tên đoàn trưởng kia tìm tới đoạt bảo bối.

Về phần tên đoàn trưởng. Hắn đã chết trong tay một dị nhân khác mà không ai hay biết. Chết trong tay tằng tổ của gia đình ta và được truyền lại câu chuyện nên ta biết được tất cả những chuyện này. Khi này đã là hơn một trăm năm sau nữa rồi. Lúc này trong tay hắn không có công pháp tu tiên. Hắn đã hủy nó ngay sau khi học xong. Còn các bảo bối tiên gia tằng tổ cũng không dùng được nên cũng làm thành vật trưng bày xa xỉ mà bán đi kiếm tiền.

Từ lúc hai tên đó thoát ra ngoài đã hơn trăm năm. Nhiều thứ đã thay đổi. Bất Nhân Hình đã phát triển thành một tộc quần thông qua hỗn huyết với nhân loại. Qua thông hôn, một số con người bình thường cũng bị biến dị. Họ chính là những dị nhân đầu tiên của nhân loại bên cạnh người thú Bất Nhân Hình.

Tên thủy tổ kia cũng đã tạo được một liên minh các gia tộc tu tiên. Khi ta đến vị trí cổng của Out Planet đã phát hiện ra người của hắn chiếm đóng ở đó. Từ đó ta cũng không còn cách nào đi vào đó để xem thử. Cũng từ đó ta phát hiện dưới tay của những kẻ tu tiên này thế mà lại có những dị nhân làm tay sai.

Theo thời gian trôi qua. Nhân loại dần phát triển khoa học kỹ thuật. Loài người ngày càng văn minh và có trật tự hơn. Đám tu tiên giả cũng dần dần lấn áp dị nhân nhờ vào các bảo bối thần kỳ lấy được từ Out Planet.

Bọn chúng muốn khống chế số lượng dị nhân vì lo sợ một ngày nào đó dị nhân vốn có tốc độ phát triển thực lực cực nhanh theo kiểu đột biến sẽ đè đầu cưỡi cổ chúng.

Thực tế nếu chỉ bàn về chiến lực tự bản thân thì tu sĩ không đấu lại dị nhân. Trong trận chiến cao giai dị nhân dễ dàng đánh tu sĩ bò lê bò càng nhưng nếu đám tu sĩ này nhịn đau bỏ ra một số bảo bối giới hạn lần sử dụng hay bảo bối mạnh mẽ dùng một lần thì dị nhân không phải là đối thủ. Cho nên từ đó đến bây giờ giới dị nhân ít nhiều điều chịu sự chi phối, phải chấp nhận các điều luật mà tu sĩ đặt ra. Không để cho dị nhân tùy ý phát triển ngoài sáng mà phải ẩn trong tối.

Ví dụ như những điều luật mang danh bảo vệ dân thường để đẩy dị nhân vào góc khuất. Không cho phép dị nhân quang minh chính đại sống trong ánh sáng. Che dấu dị nhân khỏi nhận thức của dân thường bằng cách thôi miên người dân, tuyên truyền những sự kiện do dị nhân làm ra chỉ là tin đồn thất thiệt, ảo giác. Hay thậm chí là nghiên cứu, đào tạo, tuyển dụng các dị nhân về dưới trướng để thành lập cái gọi là dị cảnh. Tổ chức các lực lượng chuyên đối phó các dị nhân khác.

Đến ngày nay. Học viện X-Gen là nơi duy nhất có thể bảo vệ cho giới dị nhân phát triển một cách công khai trước mặt những gia tộc tu tiên. Ở đây không chỉ có dị nhân mạnh mẽ, có thiết bị hiện đại, thuốc men tốt mà còn có một lớp bảo vệ mạnh mẽ nhờ khoa học kỹ thuật. Chính là trường lực tinh thần vẫn luôn bao phủ phạm vi 4000 quanh học viện.

Đáng tiếc học viện cũng chỉ mạnh mẽ ở đại bản doanh. Khi các học viên ra ngoài làm việc thì học viện cũng không thể trợ giúp gì nhiều.

Giới dị nhân luôn bị đè một đầu cảm thấy rất bức xúc và mong muốn có được khả năng sống trường thọ như tu sĩ. Mà giới tu sĩ cũng xem dị nhân như là kẻ làm phản tiềm tàng vì đám dị nhân cấp thấp có thể dễ dàng chuyển tu mà không bị phản phệ nặng, tương lai ai biết được chúng có thể chuyển tu khi ở đẳng cấp cao hay không.

Dị nhân muốn lật đổ tu giả. Nhưng điều đó khó mà làm được vì tu giả có những bảo bối kỳ lạ cực mạnh. Những thứ này tuy khó vận dụng tùy tiện và khó vận chuyển nhưng dị nhân cũng không dám tiến đánh vào hang ổ các gia tộc tu giả lớn mạnh vì những thứ bảo bối rất mạnh trong việc phòng vệ một khu vực.

Ở chiều ngược lại. Tu giả cũng nhiều lần tập hợp bàn về việc tiêu diệt thế lực dị nhân mạnh nhất là X-Gen chúng ta. Bắt hết các dị nhân khác về làm nô lệ. Nhưng quyết định này tới nay vẫn chưa được thống nhất ý kiến.

Trong Out Planet rất nguy hiểm. Các gia tộc tu tiên vào đó mỗi trăm năm luôn có tổn thất về người và của. Bọn chúng vốn không thể đoàn kết vì cạnh tranh tài nguyên với nhau. Để giữ gìn vị thế gia tộc của mình cũng như tích tụ lực lượng cho lần thám hiểm Out Planet về sau. Các gia tộc tu tiên không ai muốn bỏ sức ra vì chiến tranh cỡ lớn- với dị nhân.

Chưa kể dị nhân cao cấp chuyển thành tu sĩ sẽ bị phản phệ mà chết nên giới dị nhân chưa bao giờ là đối thủ cạnh tranh tài nguyên với tu giả. Các tu giả cũng chẳng muốn tốn người, tốn sức, tốn của đi đánh nhau với X-Gen. Vì vậy quyết định tiêu diệt X-Gen mãi cứ chần chờ.

Hòa bình tạm thời giữa hai bên mới kéo dài tới bây giờ.

Khoảng trăm năm một lần. Các gia tộc tu tiên sẽ tụ tập phần lớn lực lượng cao cấp lại với nhau. Cùng nhau tiến vào Out Planet. Mỗi khi bọn họ trở ra là sẽ mang theo được những vật phẩm thần kỳ giúp thực lực gia tộc mình tăng lên. Tuy có chút mất mát về người và của nhưng tựu chung thì mỗi lần như vậy, các gia tộc tu tiên sẽ phát triển mạnh thêm.

Nếu cứ đà này. Sớm hay muộn, sức mạnh của họ sẽ vượt trội hẳn với giới dị nhân. Cán cân một khi nghiêng hẳn về một phía. Khó nói trước tham vọng có thể được manh nha hay không.

Ta sợ nhất là không chỉ tu sĩ áp đảo hẳn dị nhân mà là một gia tộc tu tiên mạnh hẳn so với các gia tộc còn lại. Gia tộc này có thể trở nên độc đoán. Một thể loại phát xít khác rất có thể ra đời. Trong quá khứ thuở đầu của giới tu giả trường hợp như vậy không phải là chưa từng xảy ra. Chỉ là vì sự độc đoán của gia tộc tu tiên thủy tổ khiến cho các gia tộc phụ thuộc phản kháng. Từ đó giới tu tiên mới tách ra thành nhiều phe và nhiều gia tộc mới xuất hiện khiến cho vị trí độc tôn của thủy tổ gia tộc tu tiên không còn nữa.

Để chuẩn bị sẵn cho tương lai xấu nhất. Ta muốn nhờ cậu mang một vật vào Out Planet. Nó là một thiết bị quan sát ghi hình từ xa. Ta muốn quan sát bên trong đó cụ thể tồn tại nền văn minh như thế nào. Ít ra cũng chuẩn bị được một chút khả năng phản kháng cho giới dị nhân trong tương lai và người thường trong tương lai.

Di tích bị giới tu giả khống chế gắt gao nếu không ta đã tự mình đích thân đi vào rồi.

Trong quá khứ ta cũng nhiều lần nhờ vả một số tu sĩ cấp tiến giúp ta mang thiết bị quan sát vào trong Out Planet. Đáng tiếc bọn họ không chết ở bên trong thì cũng bị người bề trên phát hiện và phá hủy thiết bị. Không thể mang thiết bị về giúp ta được.

Cậu thì khác. Theo những gì ta biết, cậu không thuộc về những phe phái tu sĩ từ xưa đến giờ. Có bị phát hiện cũng không e ngại bề trên nào. Hơn nữa thực lực của cậu có thể xem như là mạnh nhất giới tu tiên nếu không tính tới việc các gia tộc tu tiên sử dụng các thiết bị thần kỳ đặc biệt tìm được trong Out Planet.

Cậu là người có thể mang thiết bị vào và mang trở về toàn vẹn được. Ta chỉ cần cậu giúp đem nó vào trong đó rồi mặc kệ. Đợi đến khi đi ra thì mang ra theo là được.

Cậu là tu sĩ, hẳn sẽ ủng hộ các gia tộc tu tiên. Tuy nhiên việc nhờ vả này không nặng nề tới mức độ gọi là phản phái. Chỉ cần giúp ta một chuyện nhỏ như vậy. Ta ra hết sức tìm được tọa vị của Ni trong thời gian ngắn nhất có thể.”

Thư đến đây là kết thúc.

Nhiễm Nam bĩu môi. Nói thật là hay như hát. Có thể nghi ngờ rằng tên Pain này đứng sau lưng vụ Bất Nhân Hình cướp hai quần đảo Hoàng Sơn và Trường Sơn. Khó mà tin theo những gì hắn nói trong thư. Nào là vì tương lai hòa bình giữa dị nhân và tu giả. Nào là lo lắng về gia tộc tu tiên phát xít hình thành. Hừ. Hẳn chỉ là vì lo sợ tu giả lớn mạnh lên nên muốn thông qua mình tìm cách hiểu rõ hơn về nguồn gốc tạo nên giới tu sĩ là Out Planet thì đúng hơn.

Từ khi cùng Lục Hồng Huấn tìm hiểu về học viện X-Gen. Biết được học viện là nơi duy nhất trên thế giới có công nghệ quét sóng sinh học, phân biệt người lạ đi đến gần căn cứ thì Nhiễm Nam đã dấy lên nghi ngờ.

Hoặc viện trưởng X hoặc chính tên Pain có địa vị còn cao hơn cả viện trường là kẻ cung cấp máy móc phát hiện kẻ lạ xâm phạm phạm vi cảnh giới cho Bất Nhân Hình ngày trước. Xúi giục bọn họ cướp hai quần đảo, tạo thành nguy cơ chiến tranh ở Đông Nam Á. Với công nghệ quan trọng như vậy, không có sự đồng ý của người có địa vị như vậy là không thể nào cung cấp cho người ngoài như vậy.

m mưu như vậy mà là người sẽ nghĩ cho hòa bình sao? Không chừng trong bốn điều kiện thì cái cuối cùng mới là mấu chốt. Tên Pain này muốn nhờ mình mang thiết bị quay hình đó vào hẳn cũng là vì thèm muốn các kiến thức về tu tiên ở trong di tích Out Planet có liên quan đến Thần Sư tộc kia.

Nhiễm Nam bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện. Ngày trước Long bà bà từng nói với cậu ta về phân chia thực lực của địa cầu này. Bà ta nói theo kinh nghiệm của bà thì chia ra ba tầng thực lực. Khi đó bà nói thực lực cao nhất giới tu sĩ là Quách Phong cũng chỉ tầm cỡ 150 Tinh Điểm. Như vậy chứng tỏ sức mạnh của các tu sĩ chả là gì so với các dị nhân siêu cấp của X-Gen. Chỉ Lôi Ca thôi mà đã có sức mạnh đủ phá phòng ngự của mình, chắc chắn là hơn 400 Tinh điểm rồi. Vậy mà giới tu sĩ vẫn có thể đè đầu giới dị nhân được. Bây giờ thông qua thư của Pain, đã có thể hiểu được phần nào lý do tại sao như vậy.

Đó là vì thực lực bản thân tu sĩ yếu hơn dị nhân nhưng bọn họ có các bảo bối đặc biệt dùng để giữ nhà khai phá được từ Out Planet. Với các bảo bối đó, dị nhân trở nên lép vế. Nếu không phải mấy thứ đó có giới hạn số lần sử dụng hoặc khó mang theo tùy thân hoặc khó mà sử dụng bởi một người thì dị nhân hẳn đã bị tu sĩ nô dịch hết từ lâu rồi.

Còn vì sao bản thân tu sĩ vốn có nhiều lợi thế lại yếu hơn dị nhân… Chuyện này hẳn là liên quan tới việc tài nguyên tu luyện khan hiếm, kiến thức khuyết thiếu. Cái gì cũng phải mạo hiểm bên trong Out Planet để tìm kiếm. Tu sĩ trái đất thiếu các đại pháp tăng mạnh chiến lực giống kiểu Thánh Hóa, Ma Hóa như của Nhiễm Nam.

Trong khi Dị Nhân thì nhờ có X-Gen nghiên cứu khoa học, nghiên cứu cách vận dụng dị năng mà có thể tăng chiến lực mạnh mẽ. Kiểu như Lôi Ca vào lúc cuối đó nâng sát thương lôi điện lên đến hơn 800 Tinh điểm vậy. Nghiên cứu dị năng và nghiên cứu linh tu. Một cái có sức bộc phát nhanh và một cái phải từ tốn tu luyện. Rõ ràng vế sau khó mà đạt thành tựu hơn vế trước. Đó hẳn là nguyên nhân khiến giới tu sĩ khuyết thiếu các đại pháp mạnh mẽ.

Các dị nhân nương nhờ học viện mới tránh được tu sĩ ăn hiếp. Nếu là ở bên ngoài, mặc dù nói tu sĩ không tiện vận dụng bảo bối nhưng không phải là không thể vận dụng. Nếu giữa lợi ích và trả giá mà lợi ích cao hơn thì tu sĩ cũng sẽ chấp nhận vận dụng đến bảo bối.

Giống như việc cấm dị nhân lộ ra trong giới người thường vậy. Tu sĩ giúp các chính trị gia ổn định xã hội, đổi lại sẽ nhận được tiền tài, tài nguyên cần thiết với giá rẻ. Các chính trị gia hay các quân gia cũng không ngốc tới nỗi làm tay sai cho giới tu sĩ đi liều chết với giới dị nhân. Cuối cùng hai bên đi đến thỏa thuận như trên. Nhà nước cung cấp vật chất, tu sĩ bảo vệ trật tự xã hội trước đám dị nhân hung ác mà đa phần là một đám mất nhân tính như lũ tội phạm liên minh Atula ở Châu Á Nhiễm Nam đã diệt hết ba trong bốn nhà thuộc liên minh này.

Cho nên cần phải che giấu dị nhân để tránh xã hội xáo trộn. Vì mục tiêu này, các gia tộc tu tiên ẩn đằng sau sẽ sẵn sàng vận dụng bảo bối trong tay để xử lý các dị nhân dám chống đối điều luật này. Đến nỗi X-Gen cũng phải nhượng bộ. Học viên đi ra ngoài làm nhiệm vụ cũng phải là làm việc cho các chính phủ hoặc các tổ chức chính nghĩa.

Ngoài ra Long bà bà còn nói tầng thực lực ở giữa và tầng cao là từ 30 Tinh Điểm trở lên hiếm có dị nhân nào đạt được mà còn sống. Ấy thế mà không chỉ các dị nhân dưới trướng thế lực Quách Gia như Quách Thị Hoa, Quách Tuân, Lý Nhượng có thực lực vượt trội mà vẫn sống nhăn răng. Đám cốt cán của mấy tổ chức dị phạm lớn như Đông Nam Hội cũng có thực lực rất cao. Đến học viện này thì càng kinh khủng hơn. Thực lực từ 60 Tinh điểm đến hơn 500 điểm điều có. Chuyện này là thế nào?

Chẳng lẻ Long bà bà, một trong Ngũ Đại của Ngũ Đại Quốc Vệ lại nói dối mình. Hay là cái hiếm của bà ta là tính tới tổng số toàn bộ dị nhân trên thế giới? Nếu tính theo tổng số lượng dị nhân hiện tại là hơn 10 triệu cá thể mà chỉ có bấy nhiêu dị nhân cao cấp thì có lẽ có thể xem là ít.

Có thể là bà ấy không tính tới số lượng dị nhân cao cấp đến siêu cấp đa phần ẩn dấu thân phận hoặc tập trung đa phần ở X-Gen. Những kẻ này thuộc các thế lực lớn nên có thể mua được phúc lợi tốt của X-Gen, nhờ đó mà duy trì được mạng sống dù đã đạt sức mạnh dị năng cao cấp.

“Viện trưởng. Tôi hỏi một câu được chứ” Nhiễm Nam ngẩng đầu nhìn ông lão quắc thước trước mặt.

“Cậu hỏi đi”

“Cựu viện trưởng. Tên ông ấy hoặc biệt hiệu của ông ấy là gì? Quả thật là chưa từng ai thấy mặt sao? Vậy thì điều hành học viện ở khóa trước kiểu gì? Nhất là trước khi đến học viện tôi có tìm hiểu một chút. Biết rằng muốn lên làm viện trưởng không phải là dựa vào phiếu bầu mà là dựa vào tỷ thí lôi đài chứng minh thực lực cùng xem xét thành tích trong thời gian làm giáo viên. Đấu lôi đài vẫn không lộ mặt sao?”

“Cựu viện trưởng biệt hiệu là No One bởi vì không ai biết gì về quá khứ của ngài ấy. Nhân dạng thì cũng vì vậy. Ngày trước mỗi khi ngài ấy xuất hiện thì điều mặc đồ bó toàn thân từ chân tới đầu nhìn rất trung tính. Không thể nhận ra là nam hay nữ. Năng lực của ngài ấy rất mạnh. Trên người lúc nào cũng có một luồng áp lực khiến người khác e ngại. Muốn giả làm ngài ấy cũng không dễ dàng”

“Viện trưởng. Tôi giết một đám học viên như vậy. Học viên ngó lơ sao?” Thấy cũng không biết được gì thêm, Nhiễm Nam liền chuyển đề tài.

“Cậu phải hiểu. Học viện X-Gen không phải là học viện của thường nhân. Là học viện dành cho dị nhân sống trong thế giới tàn nhẫn. Tài không bằng người mà lại đi tranh giành, chết không trách ai được. Trừ khi cậu giết họ trong phạm vi cấm của học viện, hoặc là học viện đã cảnh cáo mà cậu vẫn ra tay giết, hoặc là trong số đó có kẻ mua phúc lợi bảo vệ tính mạng từ học viện thì học viện mới để ý.

Còn không thì sống chết của bản thân mỗi người phải tự chịu thôi. Nơi đây đào tạo học viên thiên về chiến đấu chứ không phải bao dưỡng gà con. Nơi này không phải là một quốc gia nào đó. Không có pháp luật dựa trên đạo đức chuẩn mực.

Dị nhân có chiến lực cũng chẳng có kẻ nào hiền lành. Ít nhiều điều đã từng nhuộm máu người lên tay mình cho nên dù học viên có giết nhau nhưng không vi phạm điều luật của học viện thì xem như không thấy. Cậu cũng chứng kiến rồi đó thôi. Tên kia chẳng phải giết cô gái đó mà như xé một tấm vải, chẳng hề có cái gọi là cảm xúc tiếc thương gì.”

“Há. Như vậy à? Nhưng nơi này vốn bài xích tu sĩ. Tôi mới đến đã giết một đám. Ấn tượng đó không tốt chút nào. Muốn tôi thành cầu nối thân thiện giữa hai giới tu sĩ và dị nhân, giống như nói mơ ấy. Được rồi. Viện trưởng, chào nhé” Nhiễm Nam đứng dậy, chào một tiếng rồi cười khểnh bước ra ngoài. Nhìn mây trôi lững lờ cách mặt có chục mét cùng không khí se lạnh của buổi sáng ở tầng mây cao. Nhiễm Nam cảm thấy thật mới lạ.

Đến với môi trường mới lạ thú vị như vậy thì cũng nên có những hoạt động kỳ lạ khiến thế nhân giật mình nhỉ?

Nhiễm Nam rời khỏi tòa nhà trung tâm. Đi trở về túc xá của mình. Có rất nhiều chuyện phải suy nghĩ kỹ lại cho những việc cần làm sắp tới.

Từ trong tòa nhà. Một bóng đen đứng trong tối nhìn ra, quan sát Nhiễm Nam rời đi. Không ai khác chính là Pain. Hắn thò vòi bình xịt ra ngoài ánh sáng tưới nước cho mấy chậu hoa cảnh. Đầu gật gù.

‘Có áp lực tinh thần từ người khác thu hút chú ý gây nhiễu cảm giác nhạy bén của tu sĩ. Lần tiếp xúc đầu tiên đã thành công rồi. Mầm mống đã được gieo trồng. Tiếp theo là tưới nước cho nó phát triển. Nhiễm Nam. Đừng khiến ta thất vọng. Tiếp theo là vấn đề của tên Thạch Hoàng….’

Hết chương!

Bạn đang đọc Sổ Ước Luân Hồi (18+) sáng tác bởi phongchieugame
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongchieugame
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.