Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chapter 4: Ra ngoài tìm hiểu

Tiểu thuyết gốc · 1570 chữ

Đúng lúc này, Chị Nhi bên cạnh lay người cậu bảo cậu đi tắm

Thấy người mình cũng dơ nên cậu đi luôn, tự nhiên bụng của cậu phát ra âm thanh "ọc ọc" thật lớn

Cậu khó hiểu

Rõ ràng vừa mới ăn sáng xong, giờ lại đói trở lại

Chẳng lẽ sau khi sức khỏe tăng lên thì nhu cầu ăn uống cũng tăng cao

Nghe thấy bụng cậu réo lên chị Nhi cười bảo:

-Tắm nhanh lên, trong tủ có mì tôm á, để chị Nhi làm cho

Cậu thấy thế liền vui vẻ đi tắm, cảm giác được chị Nhi hiền dịu chăm sóc thật sung sướng

Trước giờ cả hai nói chuyện rất thân với nhau, nhưng chưa bao giờ cậu được chị Nhi quan tâm chăm sóc gần gũi với nhau như vậy

Mỗi ngày sinh hoạt cá nhân riêng của mình không ai bảo ai, bây giờ đại dịch xảy ra, hai chị em cậu mới có thể gần gũi đến như vậy.

Vào trong nhà tắm, bệnh đông máu lại tái phát, mới móc cái quần ra, con "sun vòi" của cậu liền dựng thẳng băng chĩa vào tường, thầm mừng kinh ngạc, "cậu em "trước giờ vốn bị cong xuống vì thế mỗi khi nhìn nó cậu khá là tự ti

Vậy mà mới để hòn đá từ sáng tới giờ lại làm tuốt thẳng nó ra, còn làm cho dài chút đỉnh nữa chứ

Cảm giác sung mãn đến kì lạ, giờ cậu có cỗ tự tin như là người đàn ông bình thường vậy, hòn đá này đúng là báu vật

Có khi lần biến đổi này của nó còn làm cậu mừng hơn lúc sức mạnh tăng đột ngột luôn ấy chứ.

Vừa ra thấy chị Nhi đang loay hoay lặt rau sống, cậu ngồi xuống chống cằm, cành nhìn càng thấy thích, da dẻ trắng trẻo khuôn mặt tròn xinh xắn, như người vợ vậy

Trong đầu cậu có một ý nghĩ muốn biến chị Nhi thành người phụ nữ của mình.

Bình thường mà, trong hoàn cảnh này người con gái chân yếu tay mềm như chị chỉ có thể dựa vào cậu thôi

Còn về loạn luân gì đó, một tên xem phim trên "chuyên mục ẩn danh" hằng ngày như cậu coi như cơm bữa, nó chả là vấn đề

Với năng lực thần kì của hòn đá, cậu dư sức bảo vệ sự an toàn cho chị, mặc dù cậu đã to gan lớn mật suy nghĩ như vậy, điều mà trước đây cậu không thể nghĩ tới

Nhưng dù vậy cậu không thể làm liền được, đợi vài ngày nữa xem sao

Khi chị Nhi tinh thần bị lung lay sụp đổ, chắc chắn xác suất thành công sẽ cao hơn

Tuy giờ đây suy nghĩ của cậu đã khá là to gan, nhưng rõ ràng hiện giờ cậu vẫn còn một phần nhút nhát trong tính cách trước kia của cậu.

Ăn ba gói mì tôm rau sống mới cảm giác được lửng cái bụng, rõ ràng còn có thể tiếp tục, nhưng lại thôi vậy cũng đủ rồi

Chị Nhi cũng tỏ vẻ kinh ngạc khi thấy sức ăn của cậu.

Theo kế hoạch ban đầu, cậu định trú ẩn lâu dài trong nhà này chờ đại dịch trôi qua

So với bên ngoài bất ổn, ở trong nhà an toàn hơn nhiều

Bây giờ kế hoạch ấy không thể theo được nữa

Cậu phải lập tức rời khỏi đây, lên đường tìm người thân, nguy hiểm cỡ nào cậu cũng phải đi thử

Thà rằng đối mặt thây ma còn hơn sống cô độc cả đời, hơn nữa hiện giờ cậu cũng khá có lòng tin vào thực lực bản thân, đi ra ngoài chắc không đến nỗi mất mạng

Hỏi chị Nhi xem ý chị như thế nào, chị do dự nói:

-Chị Nhi cũng muốn về nhà tìm ba mẹ lắm, nhưng đại dịch xảy ra lớn đến như vậy, chúng ta ra đường như lỡ có nguy hiểm thì...

-Vậy thì, việc tìm ba mẹ mình bỏ qua đi, giờ mình phải tìm hiểu hoàn cảnh quanh đây trước đã, để Tân ra xem thử.

Chị thấy vậy nói thêm vài câu ngăn cản, cậu nói:

-Yên tâm đi, hồi nãy chị Nhi cũng thấy mà, Tân khá mạnh đấy, đủ để tự vệ mà, lấy giùm Tân cái rựa đi.

Biết không khuyên được cậu, chị đành phải đi lấy rựa và lo lắng nhắc nhiều lần cẩn thận, nhìn dáng vẻ ấy, cậu kìm lòng không được lấy tay ôm lấy thân mình thơm mát của chị

Cái này Tân bất ngờ khiến chị trừng to mắt kêu "ấy" một tiếng đủ to để hai người nghe, mặt lộ kinh ngạc, cậu vội bối rối nói nhưng trong lòng vui vẻ :

-Ừmm...do Tân kìm không được, cho Tân xin lỗi

-Không có gì

Trên mặt chị Nhi trở lại bình thường cười, có vẻ thật là không để tâm chuyện vừa nãy cho lắm, yên tâm thở phào

Cậu đi thông qua phòng khách hướng phía cửa đi ra ngoài, bắt đầu dò xét

Nhìn thân hình của cậu đi, ở phía sau chị Nhi thầm suy tư

Sao hôm nay nó thay đổi kì lạ thế nhỉ, không lẽ zombie bùng phát khiến nó bị biến đổi tâm lí gì đó chứ?

Nghĩ lại dù sao trông nó có vẻ đàn ông hơn, nghĩ tới đây lại đỏ mặt

Vừa rồi nó ôm mình bên dưới của nó nóng ấm làm cho mình nhồn nhột chết đi được, kì lạ thật.

....

Tân thò đầu ra khỏi cửa dòm trái phải xung quanh thật kĩ, nhìn một hồi, sau đó nhẹ thở phào

Không có thấy ai hết, chắc do hàng xóm xung quanh đây thường hay đóng cửa rất ít giao lưu nên không bị lây nhiễm

Thấy có nhà của bác Thành là cửa mở toang

Có vẻ nhà bác ấy lành ít dữ nhiều rồi, cá là sau những ngôi nhà đóng cửa chật ních ấy, có khá nhiều người trốn trong đó, nói chung xung quanh an toàn.

Vào trong nói với chị Nhi, bàn tính xem phải làm gì tiếp theo, chị Nhi suy tư chút rồi nói:

-Nhà mình ít đồ để ăn lắm, còn mấy gói mì, trong tủ lạnh chỉ có vài con cá với lát thịt à

-Vậy để Tân tìm đồ ăn cho, tạp hóa bà Hà cũng ở gần đây mà

-Phải cẩn thận nhá

-Vâng

...

Dọc theo dãy nhà, thấy khá là nhiều nhà cửa đang mở ra, nhưng không có dấu vết của người và zombie nào cả

Tân cẩn thận đi từng bước một, bước chân ngay lập tức dừng lại, khi nghe âm thanh "grừ grừ" phát ra từ con hẻm phía trước, cậu nắm thật chặt cán rựa

Hai bóng dáng nối liền nhau bước ra từ con hẻm

Là một người đàn ông, và một người phụ nữ béo

Tân không biết họ là ai, nhưng nhìn những vết thương lổm chổm như "răng người" cắn trên cơ thể họ thì Tân căng thẳng chảy mồ hôi

Họ đã bị lây nhiễm

Biết lại phải đối mặt với nó lại lần nữa, khác biệt là lần này phải đối mặt những hai con!!

Tâm trạng cậu nặng nề xuống, khẩn trương lên, rồi lại bị hơi ấm của hòn đá làm cho biến mất

Hai con zombie này thảm trạng còn kinh khủng hơn con hồi nãy cậu nhìn thấy.

Toàn bộ da thịt hai con này đã thối rữa, hàng trăm nghìn con giòi bọ đang chen chúc tranh nhau đánh chén no nê

Kể cả hai nhãn cầu cũng bị đục khoét không còn gì, trơ ra hai hốc mắt trống rỗng, trông rất kinh tởm.

Khi thấy cậu như mèo thấy mỡ, hai con đấy lao thật nhanh tới đây

Tân hít sâu một hơi, nhắm ngay cổ, dùng hết sức chém một đường ngang qua cổ hai bọn nó.

Bịch!

Bịch!

Hai cái đầu rớt lăn lóc xuống đất, trên cổ còn có vết gọt thẳng băng, sức mạnh cậu bị hòn đá đẩy lên một cách kinh khủng

Nhưng mà dễ mệt quá, mới dùng hết sức chém một nhát thôi, mà đã thở dốc rồi, phải tiết kiệm thể lực mới được.

Vừa vào trong tạp hóa liền đã nhìn thấy xác chết bà Hà, lần đầu tiên nhìn thấy xác chết ngoài đời trực tiếp như vậy

Thi thể nhưng lại tương đối hoàn chỉnh, chỉ là đầu nổ lên, giống như là bị vũ khí cùn đập.

Cậu đoán là một người sống sót nào đó đã tới giết bà Hà và lấy đồ vật trong tiệm đi

Tân nhìn có hàng hóa nằm vương vãi trên đất

Nghĩa là có xung đột đã xảy ra, cố gắng ngó lơ đi thi thể bà Hà

Tân tìm kiếm đồ ăn trong tiệm, bỏ đầy tất cả vào chiếc balo mà cậu mang theo, làm xong xuôi mau chóng về nhà.

Thấy cậu an toàn trở về, chị Nhi vui mừng ra mở cửa, hỏi han một chút rồi kiểm kê đồ trong balo, đột nhiên lúc này cậu mở miệng nói:

-Chị Nhi, Tân định tới trường học

Bạn đang đọc Sống sót ở tận thế Drillcoat sáng tác bởi Zerotest03
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Zerotest03
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 10
Lượt đọc 181

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.