Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chapter 53: Mùi máu dần hiện

Tiểu thuyết gốc · 1663 chữ

Không biết chừng nào chị đại đem người tới đây, cậu không thể chờ được nữa nha…

Ngọc Kha nhìn từ xa bên ngoài đoàn trại Thanh Niên cách mấy trăm mét, có rất nhiều sinh vật nhao nhao xuất hiện, cậu đứng dậy bất ngờ, có vẻ ngày mai sẽ có đổ máu tại đoàn trại, khi nhìn thấy doanh trại cỡ lớn đó, cậu sẽ biết bọn chúng sẽ tìm tới đây, chỉ là không ngờ bọn chúng tìm tới đây sớm như vậy.

Ngọc Kha lấp lóe thân hình rời đi, cành cây mạnh rung rung…

….

Năm giờ sáng, trại Thanh Niên.

Nguyễn Hồng hoảng hốt từ trong trại vọt ra ngoài lều, khuôn mặt mặt kiềm nén muốn khóc, nhưng nhiều hơn là tức giận trong lồng ngực.

Hành động của Tân hoàn toàn phơi bày bản chất của tên cầm thú lốt người, đó là hiếp dâm, cô chưa nghĩ chuyện này lại xảy ra đến với mình.

Cô từ khi được Tân đem trở về trong trạng thái hôn mê, ai cũng nghĩ rằng cô đang chịu phải chấn thương nên chưa tỉnh dậy được.

Chân bị Hobgoblin làm trặc chân cũng đang bó đầy băng gạc, khi cô hỏi bạn cùng phòng với mình thì mới biết được Tân đã qua măt tất cả mọi người trong trại, ngoài việc La Sơn đã bỏ trốn ra, cô nhớ rằng cậu ta chẳng thấy mặt trong lúc mọi người bị ngược giết

Buồn cười là cô vì sợ hãi mà không để ý, chỉ thấy cảm ân trước tên vô lại, cầm thú, lừa lọc tất cả, trên hết là thằng khốn đã xâm phạm vào bên trong cô, máu dưới tử cung được bạn cùng phòng tưởng vết thương, đã lau đi trong lúc cô bất tỉnh trên giường.

Khi biết đến cô liền tức đến mặt đỏ mang tai, phóng ra ngoài lều tìm tới người điều hành cao nhất trong trại, ông Hải, mong muốn tố cáo hành vi, nhờ ông ta giải quyết triệt để tên khốn này, bên trên cầm thú bên dưới vòi voi này…

Không biết mặt đỏ là vì tức giận hay vì thứ gì khác, bước chân Nguyễn Hồng phóng đi thật nhanh trong đêm sắp hừng sáng.

Nhịp thở xung quanh khu trại đều đặn nhịp nhàng, đầy sự mệt mỏi, người tuần tra đi thành nhóm năm người đi xung quanh lảng vảng khu trại.

Không ai biết là đây chính là khoảnh khắc yên bình cuối cùng nơi đây, chuẩn bị đón sang một sự việc bí ẩn nào đó sắp ập đến, thời điểm trở nên nôn nóng hẳn lên.

….

Sáu giờ kém, khu trại thanh niên.

Dãy bụi cây rậm rạp ở khu rừng gần đó cách bìa trại thanh niên khoảng ba trăm mét, truyền ra từng tiếng loạt xoạt, lột sột, từng sinh vật tai dài nhọn, mũi to mọc mụn, da xanh ẩn hiện bước ra khỏi phạm vi khu rừng.

Một con trong số đó trên tay cầm một cái hộp sắt có nắp to gấp đôi bàn tay của nó, đôi mắt dõi trên đất, cúi đầu đi chậm rãi, thứ mà nó đang nhìn trên đất là một con sâu màu trắng đang bò thoăn thoắt trên đất mềm, thân mình con sâu to bằng cánh tay của một goblin thanh niên.

Nó chậm rãi đi một hồi, rồi lại dừng lại, cúi sát xuống mặt đất đánh hơi tìm cái gì đó, thân bên trên lại tiết chất nhờn trên đường đi.

Goblin cầm chiếc hộp sắt không nhìn con sâu lớn dưới mặt đất nữa, nó đã thấy một khu lều trại, ở đằng đó không xa, nó vui nhìn sững sờ, rồi lại mừng rỡ lên với đàn goblin xung quanh, ánh mắt dần bạo động phấn khích, nó phất tay ra phía sau nói tiếng hú hét với đồng bọn.

“Mau trở lại với thầy tế, chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ, tìm được chỗ trú ẩn của loài người, nhanh lên!!!!”

Đồng bọn nhanh nhẹn trèo lên cành cây đó không xa, rồi chạy vào sâu trong rừng.

….

Lều khu vực trung tâm.

Ông Hải đang thưởng thức số trà ít ỏi trong tách trà vào rạng sáng thì bỗng có một người ở bên ngoài khăng khăng có chuyện muốn nói, khi biết đó là Nguyễn Hồng người chiến đấu với sinh vật kì lạ trong rừng, ông ngay lập tức chạy ra đón, muốn mời cô vào hỏi mọi chuyện xảy ra lúc đó.

Mặc dù ông đã nghe Tân kể qua nhưng ông vẫn có chút không tin nổi là có một thứ sinh vật nào khác ngoài zombie được, không phải là không tin nhưng mà nó thật không có quá nhiều chứng cứ để nói rằng còn có sinh vật khác, nghe giống như ông đang nghe một học sinh cấp hai nghiện văn hóa phẩm nước ngoài trình bày vậy.

Mới vậy, khi nghe đó là Nguyễn Hồng, ông liền chờ không được muốn hỏi cặn kẽ, ông muốn nghe chuyện được kể từ hai chiều.

Và kết cục là…

“Cái gì!!?”

“Cậu ta đã làm cưỡng ép cô sao, cô có sao không”

Khuôn mặt ông Hải vốn đang hồi hộp giờ lại càng thêm đau đầu, không ngờ tên thanh niên nhìn có vẻ tin tưởng đó lại là loại người này, theo lời cậu ta kể thì gần như là đúng hết, nhưng bây giờ lại thêm cậu ta phá luật cưỡng dâm người trong trại, ông không thể ngó lơ được, Nguyễn Hồng sẽ nói với mọi người, điều đó sẽ làm xao động tâm lí bên trong họ, đến lúc đó không dễ dàng điều hành khu trại này được nữa.

Khu trại nhìn như bình yên trật tự, nhưng không mấy ai rõ là đó là thành quả của các abn cán bộ liên tục cập nhật quy định, sắp xếp mọi việc có hệ thống, nếu bị chuyện của Tân làm xáo trộn, thì sẽ xảy ra nhiều chuyện vượt ngoài tầm kiểm soát hơn.

Là một người lãnh đạo, ông không dám xem thường tâm lí của mỗi người dân sinh sống nơi đây, nhất là trong thời kì pháp luật chỉ là những tờ văn bản, tâm lí xao động sẽ nảy ra tỉ lệ tội phạm kinh người.

Để mọi thứ không đi quá xa như ông nghĩ, ông bắt buộc phải bắt lấy Tân và mặc cho mọi người thẩm định.

Ánh mắt của ông Hải dần nghiêm nghị, đã xuống quyết tâm ông sẽ không chần chờ mà làm luôn.

“Cô Hồng, yên tâm tôi sẽ không để cho cô oan ức trong việc này, tôi sẽ lôi đầu cậu ta ra dựa theo hình phạt mà thẳng tay”

Nguyễn Hồng tay nắm chặt, nếu ông Hải đã nói vậy thì cô đã yên tâm hơn, sợ ông ta làm êm chuyện này xuống.

Đột nhiên một tràng âm thanh hỗn loạn từ bên ngoài truyền vào bên trong lều, ông Hải và Nguyễn Hồng nghệch người ra không hiểu chuyện gì, ông ta đầu tiên vén màn chạy ra khỏi căn lều.

Kong kong kong!

“Áaaah!! Tránh raa!!!”

“Mọi người mau sơ tán, những người thăng cấp ba lần đâu, mau lại đây!!!”

Nguyễn Hồng lấy lại tinh thần theo ra sau, một mũi tên nhỏ gọn từ đâu bay đến, hướng về cô, người vừa mới bước ra khỏi căn lều, mắt co rụt lại, cô chuyển mình né được mũi tên thoát đi chỗ hiểm.

Mũi tên gâm phập vào đất, cô muốn quay đầu nhìn lại thì xuất hiện một bóng dáng cái gì đó bất ngờ xuất hiện trước mắt, một con goblin da màu xanh đang cười nhe răng, hướng con dao găm nhắm vào đầu cô.

Một loạt xảy ra rồi đên goblin xuất hiện quá nhanh, phản ứng của cô hiện tại chôn chân tại chỗ không load kịp, để goblin cứ thế hướng con dao đâm tới.

Khuôn mặt của nó cười xấu xí, muốn một nhát giết chết cô thật ác độc, nhưng ở giữa không trung tiếng cười của nó dừng bặt, miệng hơi há ra, đường trung tuyến từ đỉnh đầu xuất hiện đường đỏ máu, thân thể bị xé đôi, phần thân bên trái mượt mà trượt xuống rơi đổ máu trên đất, tiếp đến là nửa phần thân bên phải, mặt đất như tẩm suối ướt nhẹp một vùng nhỏ.

Nguyễn Hồng vừa kinh vừa sợ mọi chuyện đang xảy ra, cô tự giác ngoái đầu nhìn người đàn ông từ lúc nào đã đứng cách cô không xa.

Ông Hải bây giờ dường như rơi vào trạng thái chiến đấu,khắp thân người phần mu cánh tay, đầu gối, khuỷu ta, vai ngực lác đác vài gai nhọn màu trắng rất to, trông nó không khác gì xương sườn vậy. Nhất là mảnh xương trắng siêu mỏng và dài ở cánh tay ông ta, nó dài hơn những chỗ xương mọc còn lại, bên trên còn đọng lại giọt máu đỏ bắt mắt, ánh mắt sắc bén liếc ngang liếc dọc đánh giá tình trạng tệ hại xung quanh.

“Bây giờ chúng ta đã xác định sự tồn tại của sinh vật vừa xuất hiện gần đât là có thật, cô mau tìm vũ khí cùng với mọi người chiến đấu, ta sẽ đi tìm những người đang cần hỗ trợ”

Nhìn những căn lều đầy màu sắc sặc sỡ bị màu máu đỏ đậm vấy bẩn, có người cổ bị cắt mở toang nằm trợn mắt chết trước mắt cô, đâu óc cô hơi trì chệ, sau khi nghe ông Hải nhắc nhở thì liền tỉnh táo lại, mặc kệ tiếng hét cứ la bên tai, cô quay người đi tìm vũ khí thích hợp.

Bạn đang đọc Sống sót ở tận thế Drillcoat sáng tác bởi Zerotest03
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Zerotest03
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.