Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chapter 70: Lều trên bờ biển

Tiểu thuyết gốc · 1698 chữ

“Khụ khụ, hình như đã sắp tới, chúng ta vừa đi vào bìa phạm vi Dốc lết rồi, cây dừa thường có nhiều gần biển, Cồn cát ở đây chính là nằm ở gần biển”

Người đàn ông đợi cậu giết zombie xong thì ở phía sau lên tiếng.

Tân nhìn ngó xung quanh, quả đúng là như ông ta nói, xung quanh đây tối đen nhưng cậu có thể thấy lờ mờ bóng cây cao ngất, đang đung đưa tàu lá rũ xuống, tới đây cậu cũng thắc mắc, ở đây ít nhất phải có ánh trăng le lói chứ, cậu chỉ có thể thấy ánh sáng mặt trăng dấu sau lớp mây đen kia mà thôi.

Nói chung đúng ở đây thấy mà ớn cực, Tân nhìn sang ông chú hỏi thêm.

“Giờ tới nơi rồi, làm sao tìm được cổng đây? Cổng là cái gì”

Ông ta rõ là hơi bất ngờ khi cậu hỏi lên, ông ta cũng gật gù như hiểu ra.

“Cậu mới đến nên chưa biết cũng phải, cậu nghe giọng nói hệ thống nói vào tháng trước chưa, tôi nghĩ là tất cả mọi người đều có nghe được, nó có nói về cổng đấy”

Nghe vậy thì cậu mới nhớ ra đôi chút, mặc dù vài tháng trước là hơi lâu, nhưng sự việc đó hơi đặc biệt nên cậu vẫn nhớ mang máng, đúng là có giọng nói tự nhiên vang lên nhắc nhở về cái cổng và khu vực gì đó, không lẽ thật sự có thứ như cánh cổng xuất hiện trên đời này!!

Nếu vậy thì hẳn không phải là thứ bình thường, phải để hệ thống thông báo nhắc nhở toàn thể mọi người như vậy, sao có thể bình thường.

“Nói chung là nó có nhiều thứ kì lạ từ cánh cổng lắm, nhưng cậu chỉ cần để ý những thứ từ trong cánh cổng đó đi ra là được rồi”

“Thứ nào?” Tân nhăn mày lại vì không được ông ta nói rõ.

“Là quái vật, quái vật đi ra từ đó giết bất cứ ai mà bọn chúng gặp phải, không hiểu sao bọn chúng lại làm vậy, bọn ta ở đây hễ gặp là cứ nói là quái vật hết”

Ánh mắt ông ta nhìn cậu hơi ra dáng đang dạy bảo, chậm rãi nói, rất khoái khi làm người khác bức bối tò mò như vậy.

Tân mặc kệ ông ta, cậu quay người lại về hướng có từng dải cát cao ngất đằng xa trong đêm, cậu muốn qua coi thử có phát hiện gì không, biết hơn về cổng, cậu càng muốn được chính mắt nhìn thấy hình dạng của nó như thế nào.

Chân không của Tân đạp lên cát mịn mà đi, dép cậu quăng ở đâu trong trận đánh đã biến mất từ hồi nào, đi chân không thành ra quen, hơi khó chịu vì trong cát có vài thứ rác rến.

Tân đi lên đỉnh của một dải cát, cậu nhìn ngó xung quanh rồi chững ánh mắt lại ở một hướng, cậu đang nhìn đằng xa có một ánh sáng bắt mắt, tựa như là hải đăng soi đường trên biển

Không lẽ!?

Trong lòng Tân nghĩ đến khả năng mình có thể nghĩ ra, cậu liền nhảy lên đằng trước , phóng chân chạy về hướng đó, mặc kệ ông chú đằng sau.

Đi càng gần nhìn càng rõ, vừa nãy nhìn thấy chỉ là điểm sáng lớn, bây giờ chạy gần tới bờ biển, cậu có thể nhìn thấy một vùng không gian đính chễm trệ trên vùng biển đen đằng xa đó là một vòng tròn cực lớn đang phát sáng huyền bí, ánh sáng mịn màn như dòng cát xanh thẳm.

Tân chạy một hồi liền dừng lại, người hơi khom lại cẩn thận quan sát bên dưới, sát rạt bờ biển là một ngọn lửa nhỏ ở giữa với ba căn lều trại, có người còn đang đứng xả nước tiểu trên biển.

Theo tình hình hiện giờ cậu e là bọn họ chính là mục tiêu của cậu trong đêm nay, mặc dù có muôn vàn thắc mắc về cánh cổng cần giải đáp, nhưng đành tạm thời gác qua để giải quyết bọn này trước.

“Phuỳu, ồ ồ”

Con đàn bà đó nói giao nhiệm vụ vừa sức cậu nhưng không rõ là bọn họ mạnh bao nhiêu, hơi thở cậu trở nên nặng nề, không phải yếu đi mà là lỗ thông khí trong mũi của cậu đã giãn to ra.

Vài giây sau, cơ thể cậu cứ từng nhịp hơi bự con ra, cột sống to lớn bị kéo rặc rặc bên tai, chẳng mấy chốc, Tân với phiên bản cơ thể gần hai mét mạnh khỏe hiện ra.

Duy trì cơ thể nhỏ bé một mét tám làm cậu hơi ngột ngạt, dường như trạng thái lúc này mới là trạng thái bình thường cho cậu, cơ bắp phồng trương lên tuôn ra sức mạnh khác biệt, khói đen trên đỉnh đầu càng phủ đầy khoảng không trên đầu.

Bên dưới, sóng biển vỗ dào dạt làm thấm ướt cát dưới chân.

Người đàn ông chiêm ngưỡng vẻ đẹp của tự nhiên vừa xuất hiện cách đây vài ngày, cách mấy chục mét ngoài biển, cánh cổng này nhìn tận đây cảm giác rất lớn và đẹp, không biết khi nhìn gần nó lại lớn đến chừng nào.

“Hmm, cũng muốn chơi quá..” Vắt hết nước từ vòi tưới cây bên dưới, người đàn ông lẩm nhẩm.

Lúc này, hơi ấm ngọn lửa từ phía sau thay vào là cơn gió lạnh, ánh sáng hắt người đàn ông cái bóng không còn nữa, mà là một cái bóng đen lớn hơn, người đàn ông giật mình, chưa kịp kéo khóa quần.

Chỉ thấy một người nào không rõ mặt mũi đứng phía sau ông ta, chưa kịp nhìn kĩ, trên thân khối u thịt săn chắc của người đó bất ngờ mọc ra từng hàng gai nhọn thẳng tắp, chỉ hướng về mình.

“Phập phập phập!!”

“A~”

Từng thanh gai nhọn đỏ màu máu găm vào người ông ta như kim đâm vải áo một cách nhanh chóng, cơn đau lẫn chóng mặt tràn vào óc khiến ông ta hét lên, gai đỏ giờ đây chuyển sang màu tím máu bầm.

Tân không để ông ta hét thêm, cậu muốn tiến tới kết liễu ông ta thì nghe hai tiếng hét vang lên của phụ nữ và đàn ông

“Aaa”

“Khốn kiếp, là aii?!!” Một giọng nam ầm ầm la sau, trong thoáng chốc, ba căn lều đều rối loạn, từng bóng người vội vàng xé rách lều vải nhảy ra ngoài.

Một bóng người to con nhanh chóng lao đến trước mặt Tân chặn cậu lại, trên thân trần truồng làm hiện ra cơ thể khỏe mạnh, đây là người đàn ông cản cậu tiến về phía trước, tóc cắt cao dựng cứng lên, mặt mũi đỏ bừng trợn nhìn cậu.

Ông ta quay ra đằng sau nhìn người bị Tân tấn công, giờ này ông ta không còn bộ dáng khỏe mạnh nữa mà như xác khô teo tóp còn một hơi thở, máu thịt như bị rút đi, trên người gai màu tím dài hơn ba mươi xăng ti mét chuyển động đậm đặc kì dị.

“Mày là thằng nào, tao giết mày!!”

Nhìn lấy tình trạng này, người đàn ông tóc dựng đứng hung dữ, câu trước vừa hỏi, câu sau phóng tới đưa nắm đấm đập tới.

Tân cũng mau nhào tới giơ nắm đấm đập xuống, vì ông ta tuy to con nhưng chỉ cao khoảng tầm một mét bảy, cậu phải đập xuống mới trúng mục tiêu.

“Bặp bặp!

“Bành!”

Tân dùng nắm đấm đánh dúi vào ngực ông ta, làm ông ta lui ra xa, trên môi mũi Tân bị dập chảy máu đau điếng, sức mạnh ông ta đúng là rất mạnh vì ông ta là người thăng cấp lần năm, Tân vẫn còn có thể chấp nhận được, nhưng cú đấm đầu tiên hụt, tay ông tay liền rút lại đấm liên tiếp như ná cao su vào mặt Tân, động tác nhanh nên không thể đỡ, chỉ có thể để mũi miệng tè le máu như này.

Ông ta quả thực hơi khác với những người mà Tân gặp, tay đấm nhanh như vậy chắc chắn có luyện tập môn võ đặc thù nào đó trước kia.

Tân lau khóe miệng, đôi mắt cố gắng cảnh giác xung quanh, bởi vì xung quanh cậu từ lúc nào đã xuất hiện chín người xa lạ, đứng bao bọc Tân thành hình tròn, số lần thăng cấp không phải lần năm nhưng cũng không phải dạng vừa, lần bốn khoảng ba người.

Ảnh lửa trại tỏa ra bốn phía rọi mười một người trên bãi cát dưới chân, mỗi một người trong chín người đều mọc một bộ phận kì lạ phi nhân loại, Tân đầu không để tâm lắm, cái mà cậu quan tâm chính là kĩ năng của người đàn ông tóc dựng đứng cơ thể to con rắn chắc kia, nếu so sánh thì kĩ năng của lần năm so với lần bốn thì đều vượt trội hơn hẳn, kể cả sát thương lẫn độ biến dạng trên cơ thể cũng chiếm diện tích lớn hơn rất nhiều.

Người đàn ông thăng cấp lần năm lúc này thân thể nổi đầy mao mạch trắng hếu, từ trong đống cơ bắp lần lượt hiện ra vòng sắt màu đồng nâu sáng loáng, trên hai cánh tay mỗi bên là bốn vòng, hai vòng bao bọc trên bắp tay, còn lại trên cẳng tay, tương tự với hai chân.

Sau cùng là một vòng kim loại đồng nâu dày cộm chui ra bảo vệ phần da thịt, hai bên bả vai mọc ra vòng kim loại rắn chắc trang trí bên trên là từng cục kim loại nhô ra, tạo nên cảm giác vô cùng bền chắc, trên người chỗ nào có kim loại đều bị ánh lửa phản quang óng ánh.

Bạn đang đọc Sống sót ở tận thế Drillcoat sáng tác bởi Zerotest03
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Zerotest03
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.