Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thăm phủ Thành chủ

Tiểu thuyết gốc · 1726 chữ

Thanh Thành vẫn vậy, dòng người qua lại tấp lập, Độc Cô Tiêu Dao dựa vào gốc cây cuối con đường nhìn mọi người, nghe những âm thanh quen thuộc, hắn phải rời xa nơi này một thời gian, Bàn Tử đã đi, hắn cũng lên đi tìm thứ mà hắn đã lãng quên mất. Đứng dậy, cất bước hoà vào dòng người tấp lập, hắn định trước tiên chào từ biệt thành chủ và tiểu Thanh.

Phủ Thành chủ

Phủ Thành chủ không quá rộng lớn, nhưng đủ uy nghiêm, nó sừng sững ở trung tâm Thanh Thành. Hắn định đi cửa chính nhưng nghĩ lại hay là thôi vẫn là theo đường cũ, thế là hắn lẻn đến gốc cây sau cạnh nhà trèo lên, nhảy sang, hắn đã ở trong sân phủ thành chủ. Động tác của hắn thuần thục, xem qua đã dùng cách này không ít lần.

-“ Nơi này vẫn là như vậy, linh khí bức người, tươi mát, dễ chịu a. ” hắn cảm thán nhìn xung quanh.

-“ Cảnh vật vẫn vậy. Thật đẹp mắt, sơ qua thôi đã biết người bài bố tuyệt đối phong hoa tuyệt đại, tâm hướng thiên địa, hàm hậu sâu sắc. Người nói đúng không Trần thúc ?”nói tới hắn quay nhìn người trung niên bên cạnh cười “ thật thà “

-“ Khụ khụ. Ngươi đứa nhỏ này cứ nói quá, ta quý ngươi nhất ở đức tính thành thật, ánh mắt nhìn người tinh tường.” Nói tới đây hắn từ từ hạ thanh đao ở cổ Tiêu Dao xuống.

Tiêu Dao mặt đen lại, thành chủ vẫn là như vậy tiện a.

-“ Không nói quá, tuyệt đối không nói quá, Trần thúc là người như nào ta tâm biết rõ, mọi ngừời ai không biết chứ ? ” hắn còn muốn mạng a, lên đành dối lòng vậy

-“ Được rồi, vào trong đi.”

-“ Tạ Trần thúc.”,

Đứng cạnh Tiêu Dao lúc này là một người đàn ông trung niên dáng vẻ uy nghiêm chắp tay sau lưng, nhưng nhìn vào vóc người nhỏ bé, khuôn mặt tiện không thể tiện hơn, con mắt híp lại loé lên từng tia nguy hiểm quang mang đề phòng nhìn xem hắn.

Hắn gọi Trần Sơn là cha của tiểu Thanh, thành chủ Thanh Thành là võ Quân cường giả hàng thật giá thật. Vào nội đường, Trần Sơn ngồi tại chủ vị, Tiêu Dao cũng thuận thế ngồi theo tự nhiên không chút ngượng ngùng, hắn đã coi đây là ngôi nhà thứ hai của hắn còn Trần Sơn nghĩ như vậy không thì tạm thời bỏ qua vấn đề này đi . Hai người an vị xong, Trần Sơn chăm trú nhìn Tiêu Dao hỏi:

-“ Ngươi lần này đến định mượn cái gì. Nói trước nhà ta đã không còn gì cho ngươi nữa. Trừ khi đem đồ vật ngươi mượn trước đây trả lại nếu không ngươi chết ý niệm đó đi.”

-“ Trần thúc, ta là con người như vậy sao.”

-“ Là.”

Trần Sơn không chút do dự đáp lại khiến hắn có chút im lăng. Không được Tiêu Dao hắn há phải người như vậy, đồ vật hắn mượn chắc chắn sẽ trả, ân, về phần bao giờ trả thì hắn lại không biết. Nếu Trần Sơn nhất quyết đòi lại hắn cũng không thể không mang thứ còn xót lại đưa cho hắn. Đại khái hiện tại hắn còn vài cái “nịt” đi. Nghĩ đến hắn cười hiền hoà nói:

-“ Ta mượn cũng không nhiều đi.”

-“ Ân, xác thực không nhiều, đại khái phân nửa cái phủ thành chủ thôi. ” Trần Sơn cười đặc biệt ấm áp trả lời hắn

Lúc này Tiêu Dao triệt để im lặng.

Đúng lúc này một âm thanh trong trẻo từ ngoài vang lên:

-“ Phụ thân, ngươi tốt. Tiêu Dao ca, ngươi tốt.” Nghe giọng nói hắn cũng biết được là ai, hắn quay lại hơi mỉm cười đầu khẽ gật:

-“ Tiểu Thanh.”

Một thiếu nữ tuổi chừng mười bốn, mười lăm bước đến. Dáng người uyển chuyển, nụ cười trên khuôn mặt sáng rõ, mắt phượng mày ngài, đôi mắt linh lung trong sáng. Nàng xinh đẹp, nét đẹp của nàng trong sáng, thanh xuân, ấm áp. Dù hắn đã nhìn nàng rất nhiều lần nhưng vẫn chưa bao giờ thấy chán. Nhìn nàng khiến hắn không tự chủ được nở nụ cười, bên nàng hắn tìm được cảm giác bình yên như nhà vậy. Đôi lúc hắn tự hỏi một người hẹp hòi, xấu tính như thành chủ sao có thể xinh được một cô con gái tốt như vậy chứ, nàng tuyệt đối là giống mẫu thân.

-“ Tiêu Dao ca, mấy ngày nay huynh đi đâu, sao ta không thấy huynh trong thành? Huynh có gặp nguy hiểm không ?” Những câu hỏi quan tâm của nàng khiến trong lòng hắn cảm thấy thật ấm áp định đáp lại thì giọng nói đầy bất mãn của thành chủ vang lên:

-“ Hắn ? Hắn thì có nguy hiểm gì? Ta thấy nguy hiểm lên tránh hắn mới đúng a.”

-“ Cha, sao ngươi có thể nói như vậy, Tiêu Dao ca gặp nguy hiểm thật thì sao?” Nghe nàng nói hắn thầm gật đầu đồng ý, đúng a, mấy ngày nay ta rất mệt mỏi có được không, suýt bỏ mình trong dạ dày quái điểu, xém chết khi ngã xuống vách núi . Nghĩ lại hai chân bây giờ vẫn còn run a. Kém chút là không còn mạng nhỏ, thật nguy hiểm.

-“ Aiz, con gái lớn không giữ được a.” Trần Sơn than thở khiến mặt Thanh Thanh thoáng đỏ lên, hai má hồng rực lên vô cùng đáng yêu thỉnh thoảng còn liếc nhìn Tiêu Dao khiến hắn rùng mình, trong lòng thầm niệm:

-“ Sắc tức thị không, không tức thị sắc.”

Nội đường lâm vào tĩnh lặng bên trong, khung cảnh hơi có chút xấu hổ, Thanh Thanh đôi lúc liếc nhìn Tiêu Dao đỏ mặt, hắn thì cúi đầu lẩm bẩm gì đó, Trần Sơn mặt thoáng đen lại nhìn hai người trong lòng gào thét:

-“ Nữ nhi, tránh xa hắn ra a.”

-“ Được rồi, Tiêu Dao ngươi hôm nay đến đây có chuyện gì.” Giọng Trần Sơn vang lên xoá đi bầu không khí xấu hổ vừa rồi

-“ Ta sẽ đi Kinh Thành.”

-“ Đúng rồi a, ngươi cũng lên thức tỉnh võ Hồn để tu luyện. Tháng sau là mười năm một lần Thương Vân học viện tuyển học viên ta đang định nói cho ngươi biết, bây giờ xem ra cũng không cần nữa rồi.”

-“ Tiêu Dao đa tạ ý tốt của Trần thúc.”

Nhớ ra thứ gì đó Trần Sơn nhìn hắn nói:

-“ Ngươi chưa thức tỉnh võ Hồn đúng chứ? Đúng lúc ta có ba khối thức tỉnh thạch, một cho Thanh Thanh, còn hai khối cho ngươi với Bàn Tử.”

Nghe Trần Sơn nói, trong lòng có chút ấm áp. Tuy bình thường xấu tính một chút, hẹp hòi một chút nhưng vẫn là rất quan tâm hắn với Bàn Tử. Nếu Trần Sơn biết được suy nghĩ trong lòng của hắn chắc chắn sẽ chửi ầm lên, nhưng đó là khi hắn nghe thấy còn hiện tại …

Tiêu Dao hơi mỉm cười quen thuộc đáp:

-“ Không cần, ta và Bàn Tử đã có. Đa tạ Trần thúc.”

-“ Ngươi đã có ?” Tuy có chút kinh ngạc nhưng hắn cũng không tiện hỏi nhiều, ai cũng có bí mật của riêng mình hắn cũng không phải người quá tò mò về người khác. Hắn suy tư một chút rồi nói:

-“ Ngươi thức tỉnh võ hồn chưa, nếu chưa thức tỉnh thì thức tỉnh luôn lúc này, với thiên tư của ngươi một tháng có lẽ đã sơ nhập võ Sư cảnh.”

-“ Ta dự định về đến gia thì thức tỉnh.”

-“ Ngươi cứ thức tỉnh ở đây. Yên tâm ta tại hộ pháp cho ngươi. Tuy thức tỉnh võ Hồn không có nguy hiểm gì nhưng ta cũng không có việc gì làm xem ngươi một chút.”

-“ Ta minh bạch. Đa tạ Trần thúc.”

-“ Nói nhiều làm gì. Ta không cần ngươi báo đáp ta cái gì, chỉ cần sau này đối tốt với nàng một chút ta đã mãn nguyện. Còn nữa, tiểu tử ngươi nếu võ Hồn ngươi phẩm chất kém hơn Thanh Thanh thì đừng mơ tưởng.”

-“ Tốt.” Tuy hắn đối với nàng chưa phải là tình yêu nam nữ trong đó nhưng ít nhất đối với hắn nàng cũng vô cùng quan trọng. Hơn nữa ân tình thành chủ và nàng đối với hắn rất lớn.

-“ Tiểu Thanh thức tỉnh võ Hồn là phẩm chất gì?” Tuy tự tin về bản thân mình nhưng hắn cũng có chút tò mò về võ Hồn của nàng dù sao nhìn khuôn mặt tràn đầy ý cười của thành chủ võ Hồn phẩm chất sẽ không thấp.

-“ Muội thức tỉnh võ Hồn là thất phẩm võ Hồn Mộng Huyễn Linh Điệp. Nói xong như để cho hắn hiểu rõ sau lưng nàng một yêu Điệp như mộng như ảo, đôi cánh mỏng dính khẽ vẫy, trên thân phát ra hồng sắc quang mang, xinh đẹp không sao tả xiết.

-“ Ngươi nhìn rõ a, nếu ngươi thức tỉnh không được thất phẩm võ Hồn trở lên thì đừng mơ mộng nữa nha.”

Tuy ngoài mặt nói như vậy nhưng nếu nữ nhi muốn hắn cũng không ngăn cản nàng. Thức tỉnh thất phẩm võ Hồn hắn cũng chỉ nói cho qua như vậy thôi chứ hắn cũng không quá chờ mong. Phải biết rằng ở thất phẩm võ Hồn dù đặt ở Hoàng triều cũng là tuyệt thế thiên tài không nói đến phụ thuộc dưới Hoàng triều như Lam Thiên vương triều.

Mẫu thân nàng từng nói nếu nàng trưởng thành để nàng tự do quyết định hạnh phúc của mình, hắn cũng tôn trọng quyết định của nàng dù là nàng lựa chọn ra sao. Đối với Tiêu Dao hắn chỉ cần thức tỉnh là bình thường tứ phẩm võ Hồn là đủ.

-“ Bắt đầu thôi …”

Bạn đang đọc Ma Đế sáng tác bởi T-Zệu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi T-Zệu
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.