Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người hiểu ta, chỉ có Trường Thọ! (1)

Phiên bản Dịch · 1722 chữ

Chương 116: Người hiểu ta, chỉ có Trường Thọ! (1)

Thiên đình, điện Thần Uy, trước Mộng Thiên nghi.

Lần thứ hai báo mộng cho đệ tử Lam Linh Nga của Độ Tiên môn...

Kim giáp tiên quan tâm thần từ trong Mộng Thiên nghi trở về, nổi giận đùng đùng chộp lấy cây trường thương, cắn răng nói:

"Hắn lại không đến! Còn nói là đang luyện đan!

Nguyệt lão, tiểu tiên này sẽ xuống bắt hắn lên đây!"

Nguyệt lão ở bên cạnh sững sờ, vội vàng tiến lên ngăn cản.

Mặc dù trong lòng biết tiên quan này cũng chỉ là làm dáng thôi, Nhân giáo đạo thừa dù tiểu cũng là Nhân giáo đạo thừa, Độ Tiên môn chưa chắc đã để hai tên tiểu thần Thiên đình bọn họ ở trong mắt, chứ đừng nói đến đi bắt người.

Nhưng dù sao cũng là mình có việc cầu người...

"Tiên quan không thể, tiên quan không thể, việc này chúng ta phải bàn bạc kỹ hơn, bàn bạc kỹ hơn!

Nguyệt lão khuyên can một lúc, vị tiên quan kim giáp này cuối cùng cũng 'Hết giận'.

Nguyệt lão hỏi: "Bên kia nói như thế nào?"

Tiên quan nói: "Sư muội hắn ngược lại rất khách khí, cấp bậc lễ nghĩa cũng chu toàn, nói là sư huynh nhà mình đang ở thời khắc mấu chốt luyện đan, không thể phân tâm.

Còn hỏi chúng ta tìm sư huynh có việc gì, nếu là việc quan trọng xin nói rõ với nàng."

"Chuyện này..."

Nguyệt lão lập tức lâm vào thế khó.

Việc này cũng không thể tùy tiện nói ra ngoài, việc liên quan đến thanh danh của mình, truyền đến tai bệ hạ, bệ hạ nhất định sẽ trách tội xuống.

Nguyệt lão trầm ngâm một lúc, nói: "Có thể xin tiên quan giúp đỡ tìm sư muội hắn lần nữa được không, tiểu lão ở đây xin đa tạ."

"Nguyệt lão khách khí, cũng chỉ là chuyện nhỏ như hạt vừng!"

Tiên quan quay người đối mặt với Mộng Thiên nghi, lại không nhịn được nhếch nhếch miệng:

Mỗi lần báo mộng lực lượng nguyên thần của hắn bị tiêu hao không ít lại thêm mấy lần nữa, không chừng sẽ choáng váng ở nơi này...

Độ Tiên môn, trong đan phòng.

Lý Trường Thọ nghe sư muội nói xong tình hình mới vừa gặp, căn dặn nàng vài câu.

Rất nhanh, Linh Nga tinh thần sững sờ một chút, lại hoảng hốt nhìn thấy một đám mây sương mù.

"Sư huynh! Lại tới nữa!"

"Đi thôi," Lý Trường Thọ cười gật đầu.

Linh Nga nhắm mắt lại rất nhanh đã tiến vào mộng cảnh, Lý Trường Thọ ở một bên quan sát kỹ trạng thái của Linh Nga.

Đúng là ngủ thiếp đi...

Hoàn toàn không có đạo vân lưu chuyển, cũng không có cái động tĩnh gì khác.

Lý Trường Thọ đưa tay chọc chọc cánh tay Linh Nga, Linh Nga nhẹ 'Ừ' một tiếng, như là nửa tỉnh nửa mê.

'Thiên đình không hổ là đơn vị Thiên Đạo định ra để cai quản thiên hạ, báo mộng chắc hẳn cũng là một loại bảo vật nào đó do Thiên Đạo đưa tới.

Vậy mà lại thần kỳ như vậy.'

Tiên thức đảo qua các nơi của núi Tiểu Quỳnh, Lý Trường Thọ lâm vào suy tư.

Người giở trò phía sau, chưa chắc chỉ là Nguyệt lão.

Nguyệt lão tám phần là giống với tiên quan kim giáp kia, chỉ là một công cụ...

Kiếp vận Phong Thần còn lâu mới đến, Thiên đình vừa xây không bao lâu, Ngọc đễ đã phải cẩn thận dè dặt, Ngọc đế an bài Nguyệt lão chắc cũng là cái người nhát gan.

Bây giờ, giống như đệ tử thân truyền của giáo chủ tam giáo, sau khi lên Thiên Đình xưng hô với Ngọc đế là Hạo Thiên sư thúc mà không phải là bệ hạ, mà Ngọc đế nhất định phải lấy lễ để tiếp đón đối với nhị đại đệ tử đạo môn...

Nhân giáo đạo thừa rải rác, phía sau chính là Thái Thanh Lão Tử;

Thái Thanh thánh nhân hóa thân Thái Thượng lão quâ, đã vào ở cung Đâu Suất của Thiên đình, Ngọc đế tất nhiên không dám tính toán với Nhân giáo, cũng không có động cơ để tính toán.

Lại nói, lúc này Thiên đình vẫn là hậu hoa viên của đạo môn, tay của Tây Phương giáo tạm thời không thể duỗi vào được...

Hai giáo Xiển Tiệt, mặc dù trong lúc đó giữa đám đệ tử với nhau dần dần không hợp, vẫn còn chưa tới mức vạch mặt;

Nhân giáo vốn là không có nhiều đạo thừa, cũng không có va chạm với hai giáo Xiển Tiệt, khả năng bọn họ gây sự cũng không cao.

Làm phương pháp bài trừ...

Chẳng lẽ lại là bên trong Nhân giáo có cao nhân, cảm thấy Nhân giáo quá ít đạo thừa, muốn dùng dây đỏ nhân duyên giúp các nhà đạo thừa trong nội bộ khai chi tán diệp?

Chuyện này nếu so với việc chính mình chuẩn bị dùng độc tình xúc một đôi linh thú trân quý sinh sôi nảy nở thì có kết quả giống nhau đến kỳ diệu...

Cái cao nhân này là ai?

Độ Tiên môn nhận lánh khia sơn tổ sư, tu hành Côn Luân sơn Độ Ách chân nhân?

Khả năng không nhiều…

Coi như là ký danh đệ tử Thánh Nhân thì vị tổ sư của môn phái này cũng rất cẩn thận tu hành, cơ bản không có tồn tại cảm giác gì, thật không dám thừa nhận nhân quả cắn ngược trở lại như vậy.

Nghe qua Thành Nhân giảng đạo đều có thể tự xưng ký danh.

Nghĩ tới nghĩ lui, Nhân giáo Thánh Nhân chỉ có một cái đệ tử thân truyền, có cái dảnh dỗi này, có phần thực lực và lực ảnh hưởng này cũng dám để chi Nguyệt lão ra tay làm lệch so với tập tục của đạo thừa Nhân giáo...

Huyền Đô, Đại pháp sư!

Có khả năng nhất là hắn.

Nhưng lần này là Nguyệt lão muốn bào mộng thấy mình, Lý Trường Thọ liên tưởng đén dị trạng trước đây của mình...

Tình huống bây giờ rất có thể là do phương diện nhân duyên của hắn bị Đại pháp sư làm ra một chút vẫn đề nhỏ nên Nguyệt lão hiện thân giải quyết.

'Ta nói mà, Hữu Độc làm sao có thể, vô duyên vô cớ có hảo cảm đối với ta?'

Lý Trường Thọ nhíu mày, nhưng theo đó lại có hơi buồn bực.

Nếu như Hữu Cầm Huyền Nhã có hảo cảm đối với mình, đúng là do Nguyệt lão an bài thì vì sao lại an bào cho mình?

Chẳng lẽ hắn đã bị Đại pháp sư để mắt tới rồi?

Sau này phải có biện pháp thật tốt mới được.

Phương diện nhân duyên bên cạnh mình chắc có tiểu sư muội coi như bia đỡ đạn;

——Đây coi như là một trong những chỗ tốt mà chính mình đã nghĩ đến lúc sư phụ thu nhận tiểu sư muội.

"Tạo hóa thiên đạo thực sự khó có thể nắm bắt được.

Hồng Hoang chi đại, chúng ta chung vi (cuối cùng) phù du."

Lý Trường Thọ khẽ thởi dài một hơi, tiếp tục suy nghĩ phương pháp đổi bị động thành chủ động;

Chắp tay chờ tiểu sư muội tỉnh lại thuận tiện bắt đầu mở ra các trận pháp ở các nơi xung quanh.

Nếu Nguyệt lão xung quanh không dám đắc tội với ai, muốn tìm một phương yếu thế nhất của hắ, ra oai hoặc là thương lượng...

Vậy mình có thể từ trong chuyện này tính toán được chút gì?

Không, không thể cưỡng cầu tính toán.

Hành sự tùy theo hoàn cảnh (Xem tình hình mà làm), không có gì tốt hơn là bihf anh vô sự.

Cái tiểu đệ tử Độ Tiên môn như hắn có quy hoạch định ra đường xá của chính mình không cần không phải trèo người sang cành cây cao bên cạnh, chính mình nắm chắc thế chủ động mới có thể an tâm một chút.

Nhưng mà, nếu như có thể lưu lại giao tình với Nguyệt lão, sau này mình, sư phụ và sư muội thượng thiên cũng an bài xong...

Nguyệt lão quản nhân duyên, ở Thiên đình nhất định có mạng giao thiệp rất lớn.

Lần này mình ngược lại có thể bắt đầu từ hướng này, bán cái nhân tình cho nguyệt lão, còn phải cho Nguyệt lão biết chính mình cố ý bán ân tình cho hắn, còn không được để lộ cái gì...

Qủa thật cần phải xử trí cẩn thận.

Một lát sau, Linh Nga tỉnh lại.

Nàng hơi suy nghĩ, sau đó giảng thuật với Lý Trường Thọ, Nguyệt lão bày tiên qua kim giáp, tiên quan kim giáp bày nàng, muốn truyền đạt cho sư huynh mình mấy câu:

"Nguyệt lão nói, trước đây hắn kiểm kê nhân duyên của tượng đất, sư ý đụng phải tượng đất của sư huynh làm tượng đất của sư huynh có chút hư hại.

Trong lòng Nguyệt lão có chút bất an, muốn gặp mặt để trao đổi việc này với sư huynh, cũng xem xét xem sư huynh có dị dạng gì hay không."

Lý Trường Thọ lập tức giật mình, thái độ của Nguyệt lão này chắc là muốn tìm hắn để giải quyết cho xong nhân quả, vậy...

Thao tác dễ dàng.

Linh Nga có chút khẩn trương, thấp giọng nói:

"Sư huynh, ngươi không sao chứ?

Nếu như tượng đất nhân duyên bị pháp hư, có phải về sau sẽ không có nhân duyên nữa phải không?"

"Ta cũng không biết." Lý Trường Thọ lắc đầu, "Thôi được rồi, gặp hắn một lần cũng được."

Bất kể như thế nào, đối phương tìm tới cửa thái độ cũng coi như thành khẩn.

Chính mình chỉ cần bảo trì tốt thân phận đại đệ tử trẻ tuổi Độ Tiên môn, hành sự tùy theo hoàn cảnh là được.

"Sư muội, giúp ta hộ pháp."

"Được!"

Bạn đang đọc Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng (Dịch Free) của Ngôn Quy Chính Truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 313

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.