Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kế sách diệt muỗi ở...(1)

Phiên bản Dịch · 1571 chữ

Chương 153: Kế sách diệt muỗi ở...(1)

"Trưởng lão, ngài đi lên núi Phá Thiên trước đi, đệ tử trở về đỉnh núi tĩnh tu."

Mới vừa vào đại trận hộ sơn, tiến vào cái sơn môn được làm từ bạch ngọc điêu khắc,

Lý Trường Thọ mang Nhiếp Hồn châu và cái bảo túi 'Chiến lợi phẩm' kia cung kính đưa cho Vạn Lâm Quân trưởng lão.

Cũng không phải là hắn không nghĩ tới giấu đi.

Lần này đoạt lại pháp bảo trữ vật, hơn phân nửa đều đã hủy trong độc đan của Vạn Lâm Quân trưởng lão, cũng mất bao nhiêu giá trị...

Huống hồ đây là chính sự liên quan đến sự sống còn của môn phái.

Hồng Hoang rộng lớn thật vất vả mới có một nơi làm chỗ dựa.

Để tay lên ngực tự hỏi, Độ Tiên môn đối xử với cái đệ tử 'Ưu tú' như hắn vẫn luôn rất tốt, dù hắn là đệ tử của ngọn núi yếu nhất nghèo nhất trong môn phái, từ lúc tu hành đến nay cũng không bị ai cố ý gây khó xử trách móc nặng nề.

Trái lại rất nhiều trưởng lão Bách Phàm điện nhìn mặt mũi của Lễ Vị linh ngư mà có chút chiếu cố đối với hắn...

Cho nên, Lý Trường Thọ cũng không muốn nhìn thấy môn phái ngã xuống như vậy.

Như hôm nay, hắn đã lộ ra hai con át chủ bài là Trắc Cảm thạch và Nhiếp Hồn châu ở trước mặt Vạn Lâm Quân trưởng lão.

—— Cái này đối với hắn mà nói cũng là tận một phần lực nho nhỏ.

Nguyên tắc của hắn chính là xác định điều kiện tiên quyết có thể tự vệ, có thể giúp thì giúp, tận lực bảo vệ.

Vạn Lâm Quân trưởng lão nhìn Lý Trường Thọ cúi đầu đưa tới bảo túi và Nhiếp Hồn châu, hai mắt híp lại lộ ra một chút 'Cười lạnh', đưa những thứ này thu vào trong tay áo.

Mấy tên chấp sự Chân Tiên cúi đầu đứng ở chỗ tiên môn luân phiên thủ vệ với tiên nhân thấy thế đều thay Lý Trường Thọ lau mồ hôi.

Không biết cái tiểu đệ Phản Hư cảnh này lai lịch thế nào nhưng...

Độc tiên trưởng lão lại cười một tiếng như vậy, sợ là sau này đệ tử này sẽ phúc họa khó lường.

Vạn Lâm Quân trưởng lão lập tức cưỡi mây bay về phía núi Phá Thiên đi tìm Chưởng môn và thái thượng trưởng lão nói việc này.

Lý Trường Thọ cũng quay người, làm cái vái chào cáo lui với mấy vị tiên nhân trong môn phái.

Sau đó cưỡi mây bay ở độ cao thấp, tìm đường có ít người qua lại, từ từ bay về núi Tiểu Quỳnh.

Trên đường trở về, Lý Trường Thọ vẫn đang suy nghĩ chuyện liên quan đến cái con muỗi bị người giấy chụp chết kia...

Con muỗi này...

Cũng không biết làm điểm 'Thuốc diệt muỗi' có tác dụng hay không.

Lúc trở về núi Tiểu Quỳnh, sư muội và sư phụ còn đang siêng năng luyện tập độn pháp.

Lý Trường Thọ cũng không đi quấy rầy, trực tiếp trở về đan phòng.

Mở ra trận pháp ở các nơi, liếc nhìn các nơi treo Trắc Cảm thạch sau đó làm cỗ đạo nhân giấy này khôi phục thành bộ dạng người giấy vốn có...

Một tia khói xanh từ dưới mặt đất bay lên ngưng tụ thành thân hình Lý Trường Thọ, đưa tay nắm lấy phân thân của người giấy thu vào trong tay áo.

"Nói đến thuốc diệt muỗi...

Cái này làm sao để làm cho con muỗi sợ được?

Trộn lẫn độc ở trong máu?"

Tự lẩm bẩm một câu xong Lý Trường Thọ cũng bị ý tưởng này của mình làm cho bật cười.

Nếu quả thật là loại nhân vật hung ác như 'Văn đạo nhân' hiện thân, vậy thì không phải chuyện mình có thể đối phó được...

Nhưng nếu như giống như hôm này, con muỗi khống chế được khôi lỗi có thể bị người giấy tiện tay chụp chết, vậy thì Lý Trường Thọ đúng là có thể nghĩ ra một số biện pháp để ứng phó.

Cắt Giấy Thành Người thần thông có đối tượng thiên nhiên khắc chế!

Như đã nói qua...

Nửa năm qua mình đã làm đủ loại bố trí, đúng là làm không có uổng phí.

Mấy cây già kia hi sinh cũng rất đáng!

Trong lòng Lý Trường Thọ hiện ra cảm khái như vậy, lại tìm ra mấy con người giấy trước đây thu thập ở chiến trường vừa niệm qua kinh.

Mở đan lô ra rót vào Tam Muội chân hỏa, đem mấy người giấy thần thông bản gốc này ném vào trong đó.

Ngọn lửa nhẹ nhàng bùng lên, người giấy thoáng cái đã hóa thành tro bụi.

Sau đó Lý Trường Thọ kiểm tra trên người mình từ trên xuống dưới, những đồ vật lẻ tẻ phòng suy diễn...

Bận rộn một hồi xác định các phương diện đều không có vấn đề gì lúc này mới hơi thở phào nhẹ nhõm.

Rất nhanh, hắn lại rơi vào trầm tư, lẳng lặng suy nghĩ, vừa rồi mình có thể ở phương diện nào đó bại lộ ra cái gì không.

Người giấy đập chết con muỗi kia, mô phỏng hơi thở cũ...

Mình và Vạn Lâm Quân trưởng lão từ đầu đến cuối không có lộ diện...

Trưởng lão cho một cái chân hỏa cả ngọn núi kia đều nhanh bị đốt trọc...

"Theo lỹ sẽ không có cái sơ hở gì."

Trái lại là Lý Trường Thọ phát hiện ra một điểm, Vạn Lâm Quân trưởng lão và sư phụ nhà mình đều có chung một điểm ——

Dễ dàng nóng vội.

Chắc là ở trong núi tu hành thời gian quá dài nên quên mất Hồng Hoang hiểm ác?

May mà mấy lần kia mình đều kịp thời ngăn cản vị trưởng lão này không thì trưởng lão tự mình hiện thân bị con muỗi kia đánh lén một cái hậu quả thật sự không thể tưởng tượng nổi.

Ở trong đan phòng đi qua đi lại, trong lòng không ngừng suy đoán, một suy nghĩ dần dần thông suốt...

Chuyện hôm nay cũng không tính là vượt ngoài dự liệu của hắn.

Bởi vì nửa năm trước, hắn đã liệt kê ra hết tất cả những chuyện có thể xảy ra sau này.

Trận chiến ngày hôm nay cũng chỉ là xác nhận lại hai ba chuyện trong tuyến đó mà thôi.

"Qủa nhiên là như vậy."

Độ Tiên môn ngoại trừ Nhân giáo đạo thừa ra thì cũng không có chỗ đặc thù gì.

Sở dĩ làm người bên cạnh rình mò chính là bởi vì trước đây Độ Tiên môn và luyện khí sĩ Kim Ngao đảo náo loạn một trận không vui.

Sau đó liền có người muốn lợi dụng điểm này làm văn*

*dựa vào một việc nào đó để rêu rao thổi phồng.

Cái hắc thủ (bàn tay tội ác) phía sau màn, một nhóm sẽ ở trước sơn môn Trung thần châu Kim Cung môn thiết kế, mai phục Độ Tiên môn, biến tướng làm Độ Tiên môn tăng 'Danh tiếng' lên, làm tam giáo đều biết ở Đông Thắng thần châu có một nhà Nhân giáo đạo thừa như vậy.

Sau đó, hắc thủ sau màn này sẽ thừa dịp tam giáo tiên tông ở Kim Cung môn thương thảo chuyện 'Đại hội nguồn gốc tam giáo' dùng chưởng khống chế khôi lỗi tiêu diệt Độ Tiên môn...

Đối với cái hắc thủ phía sau màn mà nói, giá phải trả rất nhỏ, nguy hiểm rất nhỏ lại có thể đạt được mục đích không nhỏ.

Lý Trường Thọ giống như thấy được một vệt bóng đen đứng ở phía sau Độ Tiên môn vươn bàn tay hướng về phía núi Phá Thiên.

Nhưng phía sau bóng đen này còn có một cái thân ảnh còn hùng vĩ hơn nhưng lại có chút mơ hồ, một chưởng muốn đánh bay bóng đen trước mặt...

Đại giáo ngầm tranh đấu.

Độ Tiên môn cũng không phải là không có phần thắng.

Độc thủ phía sau màn bày ra tất cả những chuyện này không dám tự mình hạ tràng chỉ dám thông qua con muỗi điều khiển khôi lỗi từ xa.

—— điểm ấy thông qua mảnh vỡ tàn hồn kí ức, cũng đã có thể xác minh được, những người này trong trí nhớ đều có tiếng muỗi.

Trọng điểm chính là ở chỗ tiếp theo Độ Tiên môn sẽ ứng phó ra sao.

Nếu như Lý Trường Thọ đoán không lầm rất nhanh sẽ có 'Coong coong coong coong, coong coong coong'...

Chợt nghe...

Coong ——

Coong ——

Núi Phá Thiên vang lên tiếng chuông.

Lần này tiếng chuông tràn đầy lực xuyên thấu.

...

Tiếng chuông vừa vang lên, phía trên mỗi đỉnh núi có từng người bay lên, mấy đạo thân ảnh bay nhanh về phía đỉnh điện Độ Tiên.

Bên hồ, Tề Nguyên lão đạo nghe thấy tiếng chuông này vang lên lập tức cưỡi mây chạy tới núi Phá Thiên.

Dù gì trên danh nghĩa hắn cũng là chủ một núi.

Bạn đang đọc Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng (Dịch Free) của Ngôn Quy Chính Truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 228

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.