Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1528 chữ

Chương 96: Hùng thị Hùng trại (1)

Vì để tránh nhiều phiền phức, Lý Trường Thọ nói lời cảm ơn xong, thừa dịp thiếu nữ thiết tháp kia chạy ra ngoài gọi người, chính mình để lại một túi vàng bạc tiền của, lặng lẽ...

Không từ mà biệt.

Hắn cũng không đi xa, thi triển độn thổ chui qua trăm dặm ẩn mình trong thân cây đại thụ trong rừng cây gần bờ biển, dùng tiên thức đảo qua khắp nơi trong trại này.

Đều nói phương khí hậu nào thì dưỡng ra người như thế.

Chẳng lẽ trong nước trong đất của trại này có trộn lẫn 'Thuốc mãnh hán'?

Tiên thức đi tới, một đám nam nữ thân thể cường tráng đang bận rộn khắp nơi, bọn họ không phải là cơ thể cường tráng bình thường, mà là cái loại...

Cái loại...

Khó mà miêu tả được, hiện ra khí chất quý tộc cường tráng.

Tiên thức đi tới chỗ nào đều là nam nữ cả người tràn đầy cơ bắp có sức bùng nổ, cánh tay mỗi người đều to gần bằng với eo của sư muội nhà mình, cối xay lớn mấy trăm cân bị mấy đứa bé lăn qua lăn lại làm đồ chơi...

Ngoại trừ một số ít người già và trẻ nhỏ ra, đa số người trong trại này đều có dáng người giống với mấy vị thiếu nữ thiết tháp mà mình nhìn thấy trước đó.

'Có thể là mình suy nghĩ nhiều, đây chỉ là một cái trại theo đuổi bắp thịt xinh đẹp mà thôi'.

Trong lòng Lý Trường Thọ cười một tiếng, một lòng lưỡng dụng (có đồng thời hai tác dụng) lúc đang quan sát cái trại này đồng thời tinh tế cảm thụ được chính mình còn chưa hòa toàn khôi phục tiên thể nguyên thần.

Tiên thức dùng tốt hơn linh thức rất nhiều, không chỉ dò xét được trong phạm vi xa hơn mà 'Xem' hình ảnh cũng càng hiện ra rõ ràng sinh động hơn.

Trước khi độ kiếp, linh thức của Lý Trường Thọ có thể dò xét được nhiều nhất trong phạm vi một hai trăm dặm, nhưng hình ảnh nhìn thấy đều rất mơ hồ, chỉ có ba trong vòng mười dặm mới có thể thấy được rõ ràng hình ảnh.

Bây giờ thì khác rồi, tùy tiện thả ra tiên thức là có thể dò xét ra ngoài hai ngàn dặm.

Giống như lúc này, dù cách ngàn dặm cũng có thể phân biệt được đại khái, hai bóng người đang đánh nhau ở trên đồng cỏ trong rừng, động tác vật lộn của bọn họ...

Giống như, bên kia không phải là đang đánh nhau...

Khục, không cần quan tâm những chi tiết này, tóm lại năng lực dò xét nhận được cường hóa rất lớn!

Lực chú ý của Lý Trường Thọ trở lại bên ngoài trăm dặm trong trại.

Vị thiếu nữ chăm sóc mình một thời gian kia vội vội vàng vàng mang một đám người xông về phía nhà gỗ mà trước đây hắn ở, phát hiện hắn để lại trên giường một túi vàng bạc tiền của...

Rời khỏi Độ Tiên môn đã hơn chín tháng, mình chỉ có thể ở bên ngoài nhiều nhất ba bốn năm, không thì sư phụ và chấp sự trong môn chắc chắn sẽ ra ngoài tìm.

Trong khoảng thời gian này đi tìm hải đảo tiếp tục bế quan.

Chuyện cần làm còn rất nhiều, bây giờ chính mình nhất định phải suy nghĩ rõ ràng, an bài xong từng chuyện trong lịch trình.

Chữa thương và củng cố cảnh giới đương nhiên không cần phải nói.

Nhất định phải nghĩ cách che giấu tiên lực và tiên thể của mình, mô phỏng thân thể người phàm vốn có của mình.

Nếu mới bắt đầu lựa chọn ẩn giấu tu vi làm con át chủ bài, vậy thì phải kiên trì với con đường này tới cùng, ngộ nhỡ đột nhiên bại lộ nhất định sẽ bị tầng cao Độ Tiên môn hoài nghi.

——Trang thứ ba 《 Quy Tức Bình Khí quyết 》mở rộng, nhất định phải ghi vào lịch trình.

Trừ lần đó ra, Lý Trường Thọ còn phải đối mặt với một sự thật xấu hổ.

Bởi vì sau khi chính mình vượt qua thiên kiếp, thực lực phóng ra một bước dài về phía trước, đạt được 'Phi thăng' trong tin đồn.

Đây đương nhiên là chuyện tốt, nhưng trước đây làm ra những thủ đoạn ngăn địch kia, có một phần ba hoàn toàn mất ý nghĩa, còn một phần ba hiệu dụng đã bị giảm đi nhiều.

Chẳng hạn như Nhuyễn Tiên tán và rất nhiều độc đan khác đã hơi vô dụng rồi.

Lúc thực lực không đủ, thuốc mê và độc đan là vũ khí sắc bén để hộ thân.

Nhưng bây giờ hiệu lực của độc đan còn không bằng hắn đánh ra một cái...

Trước đây chính mình luyện chế nhiều độc đan để đối phó với Chân Tiên như vậy, chỉ có thể cất vào kho, về sau dùng ở hoàn cảnh đặc biệt.

Hoặc là đi dọc theo Thần Châu tìm một phương trấn cầm đi đổi lấy tiền thảo dược.

Vậy lấy thanh đồng nỏ ngắn uy lực nhưng căn cứ vào pháp lực của người sử dụng, tiêu chuẩn tiên lực sẽ tăng lên.

Cái lợi khí công kích này hao tổn rất ít tiên lực có thể giữ lại, sau này dùng tiên lực tế luyện một trận, phát huy được tiềm lực của nó, có thể để cho người giấy tiếp tục sử dụng.

Tam Muội chân viêm cũng như vậy, uy lực tăng lên theo thực lực, sau này chỉ cần bổ sung tu hành ngưng luyện tiên hỏa.

Cắt giấy trưởng thành thần thông, cần lĩnh hội lần nữa, sau này người giấy sẽ có thêm nhiều diệu dụng (tác dụng tốt) uy lực cũng vượt xa so với trước.

Ngũ hành độn pháp cũng có thể bước vào cảnh giới hoàn toàn mới;

Kiếm trận pháp phải tế luyện lại lần nữa;

Một ít phù lục trước đây muốn vẽ nhưng vẽ không ra cường lực, bây giờ cũng có thể làm được rồi;

La thiên bảo dù có thể làm nhiều trận pháp càng mạnh hơn...

Vân vân và vân vân...

Đếm tỉ mỉ một chút, chuyện mình cần làm đúng là không ít, thời gian ba, bốn năm chưa chắc đã đủ.

Hay là trước chọn chuyện quan trọng nhất, đầu tiên làm mấy cái độn pháp mình thường dùng nhất tăng lên từng cái một đi.

Chuyện có nặng nhẹ, dây thừng mệnh thứ nhất.

Phi thăng thì như thế nào? Thành tiên thì sao?

Thành tiên làm cho mình từ một con kiến biến thành một con kiến cường tráng hơn.

Phi thăng chắp cánh cho con kiến này bay lên không trung nhưng cũng chỉ là một con kiến biết bay mà thôi, không những vậy còn trở thành mục tiêu dễ làm người khác chú ý đến hơn.

Trên có Thiên đạo, Đạo Tổ, Lục Thánh.

Dưới có viễn cổ đại năng, tam giáp đại lão, Vu Yêu tàn mạnh, cao thủ mới xuất hiện của Nhân tộc, các loại cao nhân chuyển thế...

Bây giờ mình, ngay cả tam lưu cao thủ của Hồng Hoang cũng không phải, còn kém rất xa.

Mà trọng điểm là...

Còn rất nghèo.

...

Tiên thức bắt được ở nơi xa bên trong trại có một trận tiếng ồn ầm ĩ, thiếu nữ cường tráng kia ôm lấy túi tiền mà Lý Trường Thọ để lại, đứng ở chỗ đó than vãn khóc lóc.

"Tiên nhân thật sự không phải là ta làm mất!

Ta cũng không có đem tiên nhân đi bán mà!"

Nhìn nàng ngồi xổm trên mặt đất khóc như cái hài tử hai trăm cân, đám 'Thiết tháp', 'Kim cương' xung quanh vẫn nhẫn tâm vô tình chỉ trích nàng một trận...

"Để ngươi chăm sóc Hải thần, Hải thần lớn như vậy, ngươi trông thế nào mà lại đánh mất cơ chứ?"

"A, ngươi nhất định phải chạy đi gọi người sao?

Ngươi đứng ở cửa sổ gọi Hải thần tỉnh rồi, Hải thần tỉnh rồi, không phải được rồi sao?

Chạy loạn khắp nơi làm gì!"

"Đã nói rồi, đó là Hải thần không phải là tiên nhân bình thường!

Hùng Linh Lỵ ơi Hùng Linh Lỵ! Ngươi đừng nghe cha ngươi nói bậy! Mạo phạm Hải thần như vậy là không đùng!

Nhanh lên, mang những thứ vàng bạc tục vật này đến trong phòng trưởng thôn ta đi! Miễn cho những tục vật này xúc phạm tới Hải thần!"

Hùng...

Cái tên dòng họ này cũng rất phù hợp, dáng vẻ rất gấu.

Đám đại nhân kia mắng thiếu nữ một trận rồi cũng tản ra, vẫn chưa trừng phạt nàng mà bắt đầu tìm kiếm 'Hải thần' của bọn họ ở trong ngoài trại.

Lý Trường Thọ tiếp tục bí mật quan sát.

Bạn đang đọc Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng (Dịch Free) của Ngôn Quy Chính Truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 315

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.