Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mấu chốt

Phiên bản Dịch · 1535 chữ

Lý Trường Thọ nhìn tình hình nơi đây một chút, cũng suýt nữa nữa cười ra tiếng.

Ba vị đệ tử Thánh Nhân đúng là đang ở trên mặt biển...

Một người đang thổ huyết, hai người kia thì đứng trừng mắt, hình ảnh quỷ dị không nói nên lời, lại lộ ra một cỗ hài hòa không hiểu.

Triệu đại gia lấy một địch hai, vẫn có thể chiếm được thượng phong, vào giờ phút này còn "thảm" hơn không biết bao nhiêu so với hai người kia.

"Ta, Trường Canh đạo nhân, nguyện xưng ngươi là vua ăn vạ của Hồng Hoang!"

Khụ, làm chính sự, làm chính sự thôi.

...

Kịch bản ăn vạ mà Lý Trường Thọ cung cấp cho Triệu Công Minh, vẫn luôn tồn tại thiếu hụt nghiêm trọng, thiếu hụt không chỉ một.

Sở dĩ, Triệu Công Minh và Quỳnh Tiêu có thể nhiều lần đắc thủ, nguyên nhân chủ yếu là vì hai người bọn họ đủ mạnh.

Đổi thành người khác, đã sớm thành tro.

Lần này, hai vị cao thủ của Tây Phương Giáo, nghĩ là dựa vào phương pháp ăn vạ có thể ăn chắc được Hoàng Long Chân Nhân, cũng vì hai người hợp lực có thể áp chế Hoàng Long Chân Nhân...

Sau khi Triệu Công Minh xuất hiện, kỳ thật không cần làm cái gì, chỉ cần làm chứng dùm Hoàng Long Chân Nhân, đối phương tự nhiên sẽ chán nản rời đi.

Nhưng Triệu Công Minh không muốn người nhà Đạo Môn ăn thiệt thòi, ở dưới cơn nóng giận liền đánh hai người bị thương, mới khiến cục diện trở nên khó có thể thu thập.

Lúc này đối phương lòng đầy căm phẫn, tất nhiên không muốn từ bỏ ý đồ, lại tự tổn hại đạo hạnh, trở thành khổ chủ chân chính...

Trong lúc vô hình tăng lên một ít độ khó.

Hết lần này tới lần khác, đệ tử Thánh Nhân còn không được đánh giết, dùng sức mạnh khẳng định không được.

Lúc trên đường đi, Lý Trường Thọ đã suy nghĩ mấy cái kịch bản, đều dùng để phản ăn vạ.

Đến đây, hắn đã chọn được kế sách ổn thỏa nhất, lập tức truyền âm cùng với Hoàng Long Chân Nhân và Triệu Công Minh...

Kế này tên là —— thay xà đổi cột rút củi dưới đáy nồi, trộm đổi khái niệm Đại La hơi sợ Thiên Đạo, lời thề được làm chứng rõ ràng!

Như thế.. rồi như vậy, nói nhỏ.

Lý Trường Thọ thấy Hoàng Long Chân Nhân có một chút do dự, lại truyền âm nói: "Nếu không thể xử lý tốt việc này, chỉ sợ là tiền bối và Công Minh tiền bối đều có phiền phức. Phương tây cũng không dễ chọc."

Hoàng Long Chân Nhân nặng nề gật đầu, lúc này mới quyết định tính toán hai người của Tây Phương Giáo, truyền âm với Lý Trường Thọ một câu: "Ta không thể hại Công Minh sư đệ!"

Nói xong, Hoàng Long Chân Nhân theo lời Lý Trường Thọ nói, mặt lộ vẻ oán giận, chủ động đi về phía trước...nâng Triệu Công Minh lên.

Hiện giờ Triệu Công Minh có một chút buồn bực.

Bởi vì vừa nghe được Hải Thần lão đệ dẫn âm, bảo y không thể mở miệng, yên lặng theo dõi kỳ biến, việc này tạm thời giao cho Hoàng Long Chân Nhân giải quyết...

Triệu Công Minh cũng bình tĩnh đứng lên, trước hết xem Hoàng Long lão ca biểu diễn như thế nào.

"Ài!" Hoàng Long Chân Nhân đạp sóng mà đi, đến trước mặt hai vị cao thủ Tây Phương Giáo, ngửa đầu thở dài, mở miệng nói: "Bần đạo đắc tội hai vị đạo hữu lúc nào?"

Hai người kia lập tức chớp mắt liên tục, lại hoàn toàn không thể động đậy.

Hoàng Long Chân Nhân lại nói: "Công Minh sư đệ, xin thu hồi bảo châu."

"Hở?" Triệu Công Minh lập tức có một chút không yên lòng, nhưng Lý Trường Thọ lại truyền âm căn dặn một câu, y gật nhẹ đầu, thu hồi Định Hải Thần Châu lại.

Hai vị cao thủ Tây Phương Giáo lập tức nhảy dựng lên, từng người trợn mắt nhìn Triệu Công Minh.

"Triệu Công Minh! Ngươi làm hư đạo hạnh của ta, chuyện hôm nay, nhất định phải nói rõ với ngươi! Đi Thiên Cung!"

"Không cần tốn công như thế." Hoàng Long Chân Nhân thở dài: "Còn thỉnh hai vị và Công Minh sư huynh, cùng nhau theo ta trở về Ngọc Hư Cung, sau đó ta sẽ đi cầu kiến lão sư, để lão sư xử trí việc này."

Hai người kia lập tức ngẩn ra, chuyện này là như thế nào...

Không theo kịch bản sao?

Bây giờ bọn họ không phải là so bên nào thảm hơn hay sao?

Hoàng Long Chân Nhân làm ra một mảnh mây trắng, thở dài: "Các vị mời đi, bần đạo dù quỳ hoài trước ngọc tượng của lão sư, cũng muốn thỉnh lão sư đi ra, giải quyết chuyện này một cách công bằng. Ở đây, bần đạo xin lập lời thề đại đạo —— việc Công Minh sư đệ tổn thương các ngươi, bần đạo sẽ gánh chịu một mình! Dù cho lão sư giết bần đạo, bần đạo cũng không có một chút oán giận nào!"

Một tiếng sấm rền vang, chứng tỏ Thiên Đạo đã cảm ứng được.

Vị cao thủ Tây Phương Giáo kia lập tức chau mày, phát hiện ra...bọn hắn đã đánh mất quyền chủ động.

Vị Hoàng Long này, không phải nói là kẻ trung hậu thành thật không biết tính toán gì sao?

Sao giờ lại giống như biến thành người khác so với trước đó rồi?

Mà Lý Trường Thọ trốn ở trong ống tay áo của Hoàng Long Chân Nhân, đã là không nhịn được lộ ra một chút mỉm cười.

Phương pháp khắc chế ăn vạ tốt nhất, tất nhiên chính là tìm cảnh, khục...tìm Thánh Nhân.

Kịch bản ăn vạ, sử dụng chính là đối phương đánh cũng đánh không lại, nói ra sợ mất mặt, càng không muốn làm sự việc náo loạn đến mức người qua đường đều biết.

Muốn phá giải kịch bản này, chính là làm người ăn vạ tin tưởng, người bị ăn vạ, thà rằng tự bạo cũng không muốn chịu oan khuất...

Ngày hôm nay hai vị cao thủ Tây Phương Giáo tính kế, nếu thật sự đến trước mặt Thánh Nhân, lại làm thế nào có thể giấu giếm được Thánh Nhân?

Đến lúc đó, chỉ cần một người kể ra chút tiết tấu của việc này, xác minh lại mọi việc. Thì hai vị cao thủ của Tây Phương Giáo chơi trò ăn vạ lừa gạt, nhưng lại học nghệ không tinh, làm hại đến bản thân bị thương, sẽ làm mất mặt Thánh Nhân của Tây Phương Giáo!

Mà hai vị Thánh Nhân phương tây đuối lý, chỉ có thể đóng cửa lại giáo huấn môn nhân nhà mình...

Hai vị lão đạo quần áo tả tơi này liếc nhìn nhau, trong mắt từng người đều có một chút kiêng kị, tự nhiên cũng nghĩ đến những thứ này.

Hoàng Long Chân Nhân theo lời căn dặn của Lý Trường Thọ, lại nói một câu: "Hai vị, mời cùng nhau tiến đến đây đi. Nếu không, chúng ta đi Linh Sơn phương tây Thiên Cung, hải ngoại, thậm chí là Động Suất Cung Thiên Đình, cũng đều có thể. Nếu như hai vị còn cảm thấy phiền phức, không bằng ba người chúng ta, từng người lập một lời thề đại đạo? Bần đạo sẽ lập trước..."

Hoàng Long Chân Nhân hắng giọng, cúi đầu đối với bầu trời, hô: "Đệ tử Hoàng Long, cầu xin Thiên Đạo lão gia, ngày hôm nay nếu như đệ tử cố ý làm bị thương hoặc là trước đây có chủ ý tính toán hai vị đạo hữu này, nguyện lĩnh phạt bằng Tử Tiêu Thần Lôi!"

Lập tức, trong thiên địa một mảnh an bình.

Từ mấu chốt là —— trước đây.

Hoàng Long Chân Nhân quay đầu nhìn lại, thở dài: "Đạo hữu, đến lượt các ngươi."

"Chúng ta đáp ứng muốn lập lời thề với ngươi vào lúc nào?"

"Hoàng Long đạo hữu, chúng ta chỉ là...thôi, chúng ta còn có chuyện quan trọng bên người, chuyện hôm nay không đề cập tới cũng được, cáo từ!"

Sau đó hai vị cao thủ phương tây lập tức muốn rời khỏi.

"Chậm đã!" Triệu Công Minh không đợi Lý Trường Thọ truyền âm, đã biết nên làm như thế nào để phối hợp biểu diễn với Hoàng Long Chân Nhân, lập tức đứng dậy!

"Hai vị, ngày hôm nay không lập lời thề đã muốn đi, trong lòng hẳn là có quỷ?"

Hai người đối phương biến sắc, lập tức muốn thi triển độn pháp, nhưng chẳng biết lúc nào, càn khôn đã là hoàn toàn bị phong cấm, hai mươi tư viên Định Hải Thần Châu hiện ra tại các nơi, nhanh chóng trấn áp...

Bạn đang đọc Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch) của Trở Lại Chuyện Chính
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi alo123l
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 9
Lượt đọc 567

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.