Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cửu Linh tông

Tiểu thuyết gốc · 2082 chữ

Nắng chiều ấm áp chiếu rọi trên sườn núi Cửu Linh tông.

Trong sân một tiểu viện nhỏ, một nam hài bảy tuổi khẽ nhắm mắt, hắn ngồi trên thân cây hoa đào đang nở rộ trong sân, lưng hắn tựa vào thân, một chân hắn vắt lên thân cây, một chân buông thõng, thập phần tùy ý, khóe miệng khẽ nhếch còn ngậm một cọng cỏ đuôi chó.

Khuôn mặt thiếu niên có chút non nớt nhưng ẩn hiện lại là một thái độ có chút tùy hứng, cũng có chút nghiêm túc, tạo cho người nhìn vào một cảm giác đặc biệt ấn tượng không nói nên lời.

Trên chân mày thiếu niên lúc này khẽ cau lại! Thần sắc trên mặt hắn trong một thoáng có phần hồi hộp, cũng có phần háo hức, chốc chốc có cảm giác ảo não, bất an!!

Tinh thần hắn mấy hôm nay có chút không an tĩnh!

Hắn cảm giác được trong mấy hôm nay chắc sẽ có chuyện gì đó xảy ra, nhưng là chuyện gì thì hắn lại không thể nào biết được!

Hắn đã đem chuyện này hỏi sư phụ nhưng sư phụ hắn chỉ nhìn nhắn một lát, sau đó người nói hắn không cần bận tâm, còn nói bây giờ hắn đã bảy tuổi, vừa thích hợp bắt đầu đặt chân lên con đường tu luyện, háo hức một chút là chuyện đương nhiên.

"Có lẽ là chuyện này đi. Từ lúc ta lên Cửu Linh tông này đã bảy năm, sư phụ cho ta rèn luyện thân thể cũng bảy năm, mấy hôm nữa ta có thể đi đến thư các tông môn lựa chọn công pháp tu luyện rồi."

Hắn là một cô nhi, từ nhỏ sư phụ nhặt được hắn ở dưới chân núi Cửu Linh, thấy căn cốt tu luyện của hắn khá tốt nên thu nhận làm đồ đệ. Mà cái tên Tiêu Vũ cũng là người đặt cho hắn.

Thế nhưng bầu trời càng tối, tâm thần hắn càng rung động, chân mày hắn nhíu lại càng sâu, ánh mắt hắn càng mông lung…

...

Canh ba.

Trên bầu trời thanh tĩnh, một tiếng sấm vang oanh động, làm lòng người kinh sợ, chấn động khắp cửu châu.

Kéo theo đó liền mấy tiếng sấm oanh động, tổng cộng chín tiếng.

Cửu lôi đánh xuống, không ai dám ngẩng đầu, duy chỉ duy một thân ảnh nho nhỏ đứng dưới tán cây hoa đào, ánh mắt mờ mịt nhìn trời…

...

Phủ Ninh gia.

Một tiếng oa vang lên, thanh âm vui vẻ của người hầu vang lên:

-Chúc mừng gia chủ, chúc mừng gia chủ...

-Chúc mừng nương nương, chúc mừng người mẹ tròn con vuông…

Thần sắc trên mặt người đàn ông trung niên lúc này mới hòa hoãn lại, nét lo âu bây giờ đã biến thành vui mừng không thôi.

Hắn đẩy cánh cửa phòng bước vào trong, vui mừng nhìn ngắm người phụ nữ trên giường.

Người đàn ông ôm đứa bé lên, người phụ nữ mệt mỏi nhưng ánh mắt yêu thương có chút cưng chiều nhìn đứa bé, nghe thấy tiếng nói ấp ám cảm động người đàn ông:

-Là con gái sao, phu nhân, thật vất vả cho nàng, nàng nói, chúng ta nên đặt tên con là gì?

-Không phải trước đó chàng đã quyết rồi sao, thiếp nghe theo chàng.

-Tốt, vậy con gái của chúng ta, gọi là… Ninh Vi.

Bất chợt, chín tiếng sấm động đột ngột vang vọng cửu châu.

Tiếng khóc của đứa trẻ cũng vì vậy mà dừng lại, có lẽ là do kinh sợ. Nhưng sâu trong ánh mắt nhỏ ấy hiện lên một vệt tinh quang khó nắm bắt.

“Ta đã, thành công?”

7 năm sau…

-Hôm nay là ngày Cửu Linh tông mở cửa để nhận đệ tử mới sao?

-Đúng vậy đúng vậy, ta nghe nói đây là chuyện 3 năm chỉ có một lần đấy!

-Đi nhanh, đi nhanh, sắp đến rồi…

-Chúng ta đến chân núi Cửu Linh rồi, nhanh lên núi thôi!!

-Cửu Linh tông là tông môn lớn nhất Thanh châu chúng ta, nghe nói chỉ cần đi vào trở thành người trong tông, cả đời không chỉ không lo cơm ăn áo mặc, cả nhà ngươi còn nhận được tiếng thơm...

-Thật hay giả?

Âm thanh huyên náo từ dưới chân núi cho đến tận cửa sơn môn phá đi không khí an tĩnh lúc sáng sớm.

Trong dòng người náo nức, một thân ảnh mặc tử y linh hoạt di chuyển hướng về phía sơn môn Cửu Linh tông.

Mà lúc này, trước sơn môn đã đứng một dãy dài người đến báo danh.

Thân ảnh áo tím lúc này cũng đã đứng trước sơn môn, cũng trông thấy dãy người đó.

Nàng cũng trông thấy một tấm bia đá to băng mười người trưởng thành ôm được đặt trước cửa sơn môn.

Trên tấm bia khắc mấy chữ to “Cửu Linh tông” bễ nghễ, khí phách.

Đây là một vết kiếm do một vị phá hư cảnh chém ra, đường kiếm mạnh mẽ, dứt khoát, kiếm chém lên đá tạo ra từng nét, từng nét chữ có mềm có cứng, có thể thấy tạo nghệ kiếm pháp cực cao của chủ nhân vết kiếm này.

Lúc này đám người dứng bên cạnh nàng, sau khi nhìn qua tấm bia đá liền mạnh mẽ cúi đầu, không nhìn thì thôi, vừa nhìn đã bị uy áp trên tấm bia chấp nhiếp.

Trên tu chân đại lục này, võ giả được chia làm nhiều loại cảnh giới.

Phàm nhân bắt đầu tu luyện sẽ bước vào luyện thể, sau đó cơ thể tạo ra linh khí, gọi là dẫn linh, linh khí trong đan điền tích tụ, gọi là tụ hải. Tu chân giả ngưng thần luyện hồn gọi là tinh thần, mà trên tinh thần còn có phá hư, hóa thần,…

Đơn giản chỉ là một đường kiếm, nhưng đại đa số ở đây cũng chỉ là người thường, một vài vị luyện thể cảnh hay dẫn linh cảnh, dưới uy áp do một kiếm của phá hư cảnh chém ra tạo thành, chỉ dám cúi đầu không dám nhìn thẳng!

Chỉ riêng thân ảnh áo tím, mắt phượng đối với tấm bia đá chỉ nhìn một cái, sau đó nhìn cũng lười nhìn mà đi thẳng vào hàng chờ báo danh, lòng thầm nghĩ “chỉ là một vết kiếm do một tên gà mờ để lại, nhìn cũng không dám nhìn, lẽ nào võ đạo bây giờ đều yếu kém như vậy?”

Cửu Linh tông giới hạn thu nhận đệ tử chỉ dưới 15 tuổi, mà thân ảnh nhỏ này nhìn qua chỉ mới 7 8 tuổi, so với những người đứng cạnh đúng là nhỏ hơn không ít.

Chỉ là, cho dù nàng nhỏ nhưng vẻ đẹp trên người thiếu nữ lại bộc lộ ra, khiến cho không ít người ngoáy đầu nhìn lại!

Sau một hồi chờ đợi, rốt cuộc cùng tới lượt nàng.

-Ngươi tên gì?

Tiếng người phụ trách ghi tên vang lên.

Lúc này, phía sau nàng, một người phụ nữ vội vàng chạy lại, hô hấp dồn dập do chạy mà đứng thở hổn hển một bên, sau đó nàng ta cất tiếng:

-Tiểu thư, người… người đây là làm gì thế? Vốn người chỉ nói đi ra ngoài dạo chơi một lát, sao bây giờ, bây giờ lại thành báo danh vào Cửu Linh tông thế này?

-Ta ưa thích tông môn này, muốn bái nhập vào. Ngươi trở về nói cho phụ mẫu ta, từ bây giờ ta chính là đệ tử Cửu Linh tông, bảo bọn họ không cần lo lắng, ta sẽ trở về thăm phụ mẫu sau.

-Nhưng mà…

Người phụ nữ còn muốn nói gì đó nhưng mà bị thanh âm non nớt cắt ngang:

-Ngươi không cần nói gì nữa. Trở về thuật lại với phụ mẫu những gì ta nói là được.

Chỉ là, không đợi người phụ nữ phản bác, thanh âm người phụ trách ghi danh đã vang lên:

-Ngươi chỉ vừa mới đến muốn ghi danh thôi mà đã vội kêu là đệ tử tông ta? Khắp Thanh châu này người muốn trở thành đệ tử tông ta không ít đâu. Ngươi cũng can đảm đấy. Nhanh ghi danh xong rồi thì đi vào trong chờ khảo hạch linh căn đi.

Ánh mắt thiếu nữ hướng về mảnh sân rộng phía sau sơn môn, nơi đó đã tụ tập không ít người báo danh trước nàng.

Sau khi báo tên, được người phụ trách ghi chép lại rồi phát cho nàng một thẻ số.

Nàng nhìn một chút số người phụ trách đưa cho mình. “Ừm, 126. Trong sân này không ai trùng số, xem xét có lẽ là số thứ tự. Cũng không nhanh lắm!”

Nàng lại đảo mắt nhìn toàn trường, hi vọng nhìn thấy thân ảnh nào đó, đáng tiếc, để cho nàng thất vọng.

Khắp sân lúc này chỉ là những đứa trẻ, bọn chúng cũng đều tò mò nhìn mọi thứ xung quanh, chốc chốc lại nhìn về phía khán đài nơi ba mẹ bọn chúng đang đứng.

Nàng cũng nhìn về phía đó, thân ảnh người phụ nữ lúc nãy giờ cũng có ở đó, ánh mắt lại luôn đặt về phía người nàng, thậm chí còn có chút lo lắng và… kinh sợ.

Nàng lại lần nữa đảo mắt nhìn quanh, trong lòng lại lẩm bẩm “Chẳng lẽ là ta đoán sai, không có ở đây? Không thể nào!”

Giờ khắc này, ánh mắt thiếu nữ có vẻ ảm đạm, cũng có một chút cô đơn “Lẽ nào thật sự không có? Ta tìm lâu như vậy, phát hiện phải ở gần đây mới đúng? Có khi nào ta tính lâu rồi, thiên cơ có lẽ đã thay đổi?"

Cũng không đợi nàng suy nghĩ thêm, lúc này, một tên tiểu tử nhìn sang nàng, mỉm cười cắt đứt suy nghĩ của nàng:

-Xin chào muội muội. Ta gọi là Đường Hỏa. Không biết vị muội muội tên là gì thế?

Mắt nàng khẽ đảo qua hắn một chút xong rồi cũng quay đi không muốn ở trên người hắn nữa. Mà hắn nhìn thấy một màn như vậy chân mày cau lại, giọng nói có chút khó chịu:

-Này, ngươi khinh thường ai đấy hả?

Còn không đợi hắn nói xong, giữa sân đấu đã có thêm một vài người.

Là một lão giả, hai người đàn ông trung niên và một mỹ phụ.

Bốn người vào sân luyện võ, khẽ đảo mắt nhìn khắp toàn trường, sau đó lão giả và 2 người đàn ông tiến về khán đài, mà người phụ nữ ở lại giữa sân chuẩn bị.

Người phụ nữ trung niên sau khi chuẩn bị xong liền lên tiếng, âm thanh không nhờ vào bất kì thứ gì cũng dễ dàng khuếch đại toàn trường, có thể nhìn thấy thực lực không tệ:

-Các ngươi đã đến báo danh vào Cửu Linh tông ta, hiện tại, liền đến cho chúng ta kiểm tra căn cơ cho các ngươi. Giới thiệu một chút, ta gọi là Lệ Diễm, kiểm tra linh căn cho các ngươi, cùng hai vị chấp sự và 1 trưởng lão đây sẽ là người phụ trách kiểm tra khảo hạch tuyển chọn đệ tử Cửu Linh tông lần này.

Dừng một chút, nàng hướng về phía tảng đá màu đen lúc này đã được hai vị đệ tử khuân vào giới thiệu:

-Đây là đá linh căn, có tác dụng kiểm tra linh căn của các ngươi. Như các ngươi đã biết, tu sĩ phải có linh căn, mà linh căn đại biểu tiềm lực các ngươi, linh căn chia làm nhiều cấp, sơ-trung-thượng-cực tứ phẩm linh căn từ thấp đến cao. Người nào sỡ hữu linh căn tư chất càng cao đại biểu con đường võ đạo sau này càng rộng lớn. Mà đá linh căn sẽ cảm ứng được tư chất linh căn của các ngươi. Ví dụ hỏa linh căn sẽ cho màu đỏ, còn thủy linh căn sẽ cho màu lam,... Màu sắc càng đậm đại biểu cho linh căn càng tinh thuần, càng có tiềm lực lớn! Người nào màu sắc càng đậm, sẽ được tông ta thu nhận.Được rồi, bắt đầu từ số 1, lên đây đi!

Bạn đang đọc Sư Muội, Ta Cần Yên Tĩnh! sáng tác bởi yyvole14213
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yyvole14213
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 56

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.