Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhiệm vụ các

Tiểu thuyết gốc · 2105 chữ

Lại thêm một người lên tiếng, là một người có nickname Tiểu Y Tiên:

-Bạch Trúc tỷ tỷ, tỷ lại chọc giận cường giả ở đâu à, để bây giờ người ta đến để tính sổ với tỷ vậy?

Một người tên Giang Hải lên tiếng:

-Điều này còn phải hỏi nữa sao! Khả năng gây họa của nàng ta cô còn không biết sao?

Bạch Trúc nhìn thấy mấy lời đó thì nhanh chóng gõ chữ:

-Này này, ta tuy là có gây chuyện một chút, nhưng mà cũng không phải đến mức trêu vào một Phá Hư cường giả như vậy nha, ta cũng muốn giữ cái mạng nhỏ của mình nữa đấy!

Lúc này, Ninh Vi bất đắc dĩ lên tiếng:

-Bạch Trúc tỷ tỷ không cần lo sợ, hai người bọn họ là cha mẹ muội, hôm nay đến đây là để tìm muội mà thôi, không có liên quan gì đến tỷ đâu.

Bạch Trúc thấy như thế mới thở phào nhẹ nhõm, nói:

-Ta nói mà, một người lương thiện như ta tại sao có ai ghét được chứ, hahahaha…

Sau đó chính là mấy cái icon cười lớn được nàng gửi vào.

Mà Ninh Vi lên tiếng, sau đó liền một loạt người đáp lại.

-Xin chào muội muội, hôm qua Bạch Trúc vừa thêm ngươi vào nhóm, chưa kịp chào hỏi, ta gọi là Tô Tử Yên. – Tô Tử Yên là người đầu tiên lên tiếng.

-Xin chào muội muội, ta là Liễu Y Linh, là một kiếm khách. – Tịch Mịch Kiếm Khách.

-Xin chào, ta là Liễu Y Y, ta rất tính hành y cứu người, rất vui được làm quen. – Tiểu Y Tiên.

-Xin chào muội muội, ta gọi là Lý Hành, ưa thích dùng đao, rất vui làm quen. – Lý Hành Đao Khách.

-Xin chào, huynh là Lục Thanh, chắc à không cần giới thiệu nữa đúng không. – Lục Thanh nhắn tin, kèm theo cái icon cười cười.

-Xin chào, ta chính là đại thiếu gia uy danh vang dội, chính là đại soái ca uy phong lẫm liệt nhất nhì Thanh Châu, tên của của ta là Giang Đại Soái – Người có nickname Tiểu Soái Ca lên tiếng cuối cùng, có lẽ do thời gian dùng để gõ chữ dài nhất.

Ninh Vi nhìn thấy mọi người nhiệt tình cũng vui vẻ đáp lại:

-Xin chào mọi người, muội tên gọi là Ninh Vi, rất hân hạnh được làm quen mọi người.

Vừa nhắn xong, Ninh Vi đã thấy Tiểu Soái Ca nhắn tiếp:

-Muội muội, muội đã nghe qua tên của ta chưa?

Ninh VI còn chưa biết nói gì thì đã thấy Tô Tử Yên nói trước:

-Cái tên không biết xấu hổ Giang Hải kia, ngươi có tin ta lập tức đá ngươi ra khỏi đây hay không, đừng có mà dụ dỗ tiểu muội muội ngây thơ người ta.

-Ngươi nói ai dụ dỗ chứ, ta đẹp trai, danh tiếng ta rộng, ta chỉ hỏi người ta có biết ta thôi mà!

Đào Hoa Tiểu Viện.

Tiêu Vũ nhìn thấy một màn như thế thì hơi khẽ cười, ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ mấy chữ gửi đi:

-Xin chào, ta là Tiêu Vũ.

Ninh Vi vừa nhìn thấy Tiêu Vũ nhắn, hai mắt lập tức tỏa sáng, nhanh tay trả lời:

-Tiêu Vũ ca ca, muội tên là Ninh Vi, rất vui được làm quen ạ!

Tiêu Vũ nhìn thấy tin nhắn đấy thì khẽ mỉm cười, chỉ là lúc hắn ngẩng đầu lên đã thấy một thân ảnh nho nhỏ đã chạy đến trước cổng Tiểu Viện của hắn.

Hắn nhìn thân ảnh của nàng dần dần phóng to lên trong tầm mắt, trong lòng tự hỏi tại sao vị tiểu sư muội này của hắn lại đi tới đây rồi.

Ninh Vi chạy tới, nhìn thấy hắn đang ngồi, thanh âm vui vẻ vang lên:

-Tiêu Vũ ca ca, muội tới rồi nè…

Hắn nhìn tiểu cô nương một thân bạch y hoạt bát chạy tới chỗ hắn, nhấp một miếng trà sau đó đặt tách xuống, lại nhìn hớn hở chạy tới ngồi bên cạnh hắn, hơi hơi khó hiểu hỏi:

-Không phải sư phụ đã dẫn muội trở về tiểu viện của muội sao, lại chạy qua chỗ ta rồi?

Ninh Vi rất tự nhiên tự rót cho bản thân một tách trà nóng, hai tay bưng lấy tách, thổi thổi một chút rồi nói:

-Muội sợ huynh ở đây một mình buồn chán, cho nên đặc biệt tới tu luyện cùng huynh đó.

Bây giờ mặt trời cũng đã lên đến đỉnh đầu, hắn nhìn thiếu nữ:

-Muội đã ăn cơm chưa?

-Muội chưa.

-Vậy đi thôi!

Dọc theo con đường đi đến phòng bếp, Ninh Vi một mực đều đi bên cạnh hắn, tay nhỏ của nàng nắm lấy vạt tay áo đang buông thõng của hắn.

Đợi đến lúc hai người từ phòng ăn quay trở về Đào Hoa Tiểu Viện cũng đã gần 2 giờ chiều.

Tiêu Vũ ngồi ở bàn trà, trên tay cầm một quyển sách nói về trận pháp để nghiên cứu.

Tuy hắn đã sống hai đời, thế nhưng lý tưởng sống của hắn vẫn như thế.

Hắn luôn có ý muốn chính là được đi ngao du khắp tận chân trời góc bể, chính vì thế, kiếp trước của hắn chỉ là một tán tu vô danh.

Cả đời hắn dùng để đi du lịch khắp nơi, hắn gặp gỡ rất nhiều người, cũng biết được nhiều thứ, mới thấy thế giới này rộng lớn biết bao, mà nơi hắn lần nữa sống lại này, chỉ là một thế giới nhỏ bé trong số đó mà thôi.

“Xem ra ta phải tăng tốc độ tu luyện thôi, trở về kiếp trước xử lý nhân quả một đời trước, lại bắt đầu cuộc sống tiêu diêu tự tại này…”

Ánh mắt hắn lại đảo qua chỗ vị sư muội ở bên cạnh, chân mày khẽ giật giật:

“Nhân tiện cũng xử lý tốt tiểu nhân quả này, nếu nàng ở đây nữa thật là không biết ngày tháng nào ta mới có thể tu luyện một cách yên tĩnh đây.”

Một đời trước, hắn đôi lúc còn nghiên cứu về phương diện đan dược trận pháp, nhưng chủ yếu vẫn là về võ học, chính vì vậy tạo nghệ trên các phương diện này của hắn có thể coi là khá tốt.

Nhưng trận pháp cùng đan dược nghiên cứu càng sâu, càng phát hiện bản thân nhỏ bé, mà võ học cũng là như vậy.

Bây giờ, địch nhân kiếp trước của hắn vẫn còn đó, chỉ có điều lại không biết hắn đã trọng sinh lần nữa, chính vì thế, lần trọng sinh này, hắn có thời gian, không vội không vội.

Lần nữa chú tâm nhìn vào quyển sách, đây là một môn Tinh Thần cảnh trận pháp, là một loại khốn trận.

Mà ngồi bên cạnh hắn lúc này chính là thiếu nữ Ninh Vi, nàng đang lấy đồ từ trong nhẫn trữ vật đem ra ngoài để xem xét.

Bao gồm, một tấm lệnh bài, vài quyển sách vũ kỹ thân pháp, vài viên linh thạch, cùng một vài bộ y phục đệ tử của Cửu Linh tông, cùng một số pháp bảo nhỏ khác.

Tiêu Vũ liếc nhìn sang, hỏi:

-Là ai đưa cho muội những thứ này?

Ninh Vi ngẩng đầu nhìn hắn đáp:

-Lúc nãy trở về sư phụ đưa cho muội, nói là tặng cho muội một ít đồ tốt.

Tiêu Vũ liếc nhìn sang mấy quyển sách:

-Quả thật là rất tốt, mấy quyển vũ kỹ này nếu đi đổi bằng điểm cống hiến cũng tốn một khoản không nhỏ, đều là mấy quyển vũ kỹ rất khó có được!

Ninh Vi liếc nhìn mấy quyển sách, sau đó thầm nghĩ “đây chính là thứ vô dụng nhất mà ông ấy cho ta, vũ kỹ của ta chưa bao giờ thiếu.”

Tuy nghĩ như thế, nhưng thiếu nữ lại mỉm cười nói với hắn:

-Mấy quyển này sao? Muội lại không hiểu, huynh chỉ cho muội nha!

Nam tử hơi cười cười nhìn nàng nói:

-A, tại sao ta lại thấy, dường như mấy quyển vũ kỹ này muội nhìn cũng không thèm nhìn, dường như chỉ cần muội muốn liền có thể đánh ra? Thế mà lại cần ta chỉ muội?

Ninh Vi nhìn hắn, ánh mắt đảo một chút, sau đó nói:

-A, muội thật sự không hiểu mà, muội sao có thể tài giỏi đến mức chỉ nhìn thôi đã biết cách tu luyện được chứ!

Thiếu nữ cười cười, nhanh chóng đổi đề tài:

-Đúng rồi, vừa lúc nãy muội thấy Tử Yên tỷ tỷ có nói tới ở gần Hải Linh sơn mạch xuất hiện một cái bí cảnh nhỏ, huynh có muốn đi xem hay không?

Hắn nhìn thiếu nữ một cái ròi hỏi:

-Muội muốn đi xem bí cảnh đó sao? Nhưng muội chỉ mới Dẫn Linh, đó là bí cảnh cỡ Tinh Thần hoặc Phá Hư cảnh mới có thể đi vào, cho nên muội không thể vào!

Thiếu nữ nghe như thế cũng không nói nữa mà cất đồ trên bàn, chuyển về chuyên tâm chuyện Lôi Đình kiếm pháp.

Hoa đào khẽ đung đưa, không khí tươi mát, dưới tán hoa, thiếu nữ múa kiếm, thiếu niên đọc sách, không khí hài hòa an tĩnh.

Đôi lúc thiếu nữ cũng hỏi thanh niên vài câu trong kiếm kỹ, thiếu niên đều nghiêm túc giải thích cho nàng.

Thời gian một buổi cứ thế mà qua.

Rất nhanh đã đến lúc chiều tà, thiếu nhiên nhìn thời gian một chút, sau đó nói với thiếu nữ:

-Hiện tại cũng đã tối, tu luyện võ kỹ nên là ban ngày luyện tập, bây giờ ta dẫn muội đi chọn một số nhiệm vụ, ăn tối một chút, sau đó buổi tối trở về muội nên tập trung tu luyện linh lực của bản thân.

Ninh Vi hơi ngẫm nghĩ, cảm thấy cũng không sai, sau đó liền đi theo bước chân của nam tử đi đến Liên Vân phong.

Đây là lần thứ 2 Ninh Vi đi đến nơi này, nhưng mà tất cả vẫn như cũ, đều rất nhộn nhịp, đệ tử ra vào liên tục, có người nhận nhiệm vụ, có người nộp nhiệm vụ…

Thiếu nữ hơi liếc mắt nhìn, sau đó liền đi theo nam tử, thời điểm hai người đi qua, đệ tử nơi đó nhìn thấy người lập tức nhường đường.

-Đây là đại sư huynh Tiêu Vũ sao? Lâu như thế mới gặp lại đấy!

-Từ lúc huynh ấy được miễn tham gia đại hội môn phái, ta cũng không có gặp huynh ấy mấy lần…

-Thiếu nữ theo sao đó là tiểu sư muội vừa được đại trưởng lão thu nhận sao?

-Đúng thế đúng thế, ta nghe nói là Lôi Hỏa song hệ, còn là cực phẩm, quả thật là nghe thấy mà giật mình.

Tiếng nghị luận khe khẽ vang lên khắp nơi, mà hai người cũng không quan tâm, cứ một đường đi thẳng vào trong Nhiệm Vụ các.

Bên trong Nhiệm Vụ các là một không gian rộng lớn, xung quanh chia ra làm 7 khu vực khác nhau, phân biệt từ trái qua chính là nhiệm vụ từ nhất cấp đến thất cấp.

Ngoài bảy khu vực đó ra, ở giữa còn có có một cái bảng lớn, trên đó chứ là những nhiệm vụ từ các thế lực bên ngoài đưa ra, kèm theo thù lao để đệ tử có thể nhận.

Ninh Vi đi đến khu vực nhỏ đầu tiên, liếc nhìn qua liền lắc đầu rời đi.

Tiêu Vũ nhìn thấy cũng không nói gì mà yên lặng đi theo.

Ở khu vực đầu tiên chủ yêu là nhiệm vụ dành cho ngoại môn đệ tử, cấp độ rất dễ, yêu cầu tu vi là Luyện Thể cảnh là có thể đủ sức hoàn thành.

Ví dụ như:

Nhiệm vụ 300 điểm: săn giết Hỏa Yêu Lang yêu thú.

Cấp độ yêu thú tu vi: Yêu Thú cấp Luyện Thể sơ kỳ.

Số lượng yêu cầu: 20 con.

Tu vi tối thiếu đệ tử thực hiện nhiệm vụ: Luyện Thể sơ kỳ.

Tu vi tối đa đệ tử thực hiện nhiệm vụ: Luyện Thể hậu kỳ.

Thời gian thực hiện nhiệm vụ: 4 ngày.

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Bạn đang đọc Sư Muội, Ta Cần Yên Tĩnh! sáng tác bởi yyvole14213
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yyvole14213
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.