Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta cũng chỉ muốn bái người làm thầy

Tiểu thuyết gốc · 2286 chữ

Cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay Tiêu Vũ đang đặt trên má lau nước mắt cho nàng, hai má thiếu nữ hơi ửng đỏ, né bàn tay của hắn nhanh chóng quay người đi.

Nàng dùng vạt áo lau vội khóe mắt, giọng hơi run rẩy:

-Ca ca… ca ca vừa nói cái gì?

-Ta muốn hỏi, muội muốn biết tên của ta làm gì?

Thiếu nữ nâng khuôn mặt nhỏ lên, ánh mắt trong veo nhìn Tiêu Vũ, giọng điệu nghiêm túc mà nói:

-Ca ca, muội nói cho huynh biết một chuyện, muội biết đoán quẻ đó.

Chân mày Tiêu Vũ hơi nhướng lên, ánh mắt mang theo ý cười hỏi lại nàng:

-Thế sao, thế muội hỏi tên ta là muốn tính cho ta một quẻ hay sao?

Thiếu nữ gật đầu một cái, ngữ khí khẳng định:

-Đúng vậy!

Tiêu Vũ trong mắt mang theo nét cười, có chút khó hiểu hỏi lại nàng:

-Thế muội tính ta được cái gì?

Ánh mắt thiếu nữ cũng mang theo ý cười, giọng nói êm tai vang lên:

-Muội tính ra được, trong số mệnh của ca ca thiếu một người rất quan trọng, mà người đó... là muội!

-Khục… hahahaha…

Ngồi bên cạnh lúc này Bạch Trúc nghe tới đó nhịn hết nổi mà cười lớn, Lục Thanh ngồi một bên cũng đang cố gắng nín cười.

-Ta nói này tiểu muội muội, kỹ thuật tán trai này của muội… là học từ ai vậy?

-Bạch Trúc tỷ tỷ, ta chỉ đang nói sự thật thôi nha…

Thiếu nữ cong môi khẽ cười, thật giống một tiểu tinh linh xinh đẹp động lòng người.

Mà ngay lúc này, động tĩnh Cửu Linh tông xuất hiện thiên tài cực phẩm linh căn đồng thời sỡ hữu song hệ phát ra, toàn bộ tông môn cơ hồ đã biết.

Trong sân lúc này cũng xuất hiện thêm một vài người, chính là cao tầng trong tông!

Người đi đầu là một người đàn ông trung niên tướng mạo khí khách, tuổi tác vừa vào ngũ tuần, thân hình hơi gầy, ánh mắt lại sắc bén, tinh khí mười phần.

Theo sau là lão giả râu tóc bạc trắng, gương mặt mang nét tang thương, thân mang bạch y chống một cây gậy trúc bước chân không nhanh không chậm đi theo.

Mà đằng sau hai người lại có thêm một số đệ tử cùng chấp sự, cũng vừa hay tin có song hệ linh căn cũng muốn đi tới nhìn thử một phen!

Hai người Bạch Trúc nhìn thấy người tới liền thu liễm nét cười, Bạch Trúc nhanh chóng hướng về phía người đàn ông trung niên mà chạy đến bên cạnh, Lục Thanh cũng đi theo nàng, hai người đồng thời hô:

-Sư phụ!

Sau đó cũng hướng về vị lão giả bên cạnh gọi:

-Đại trưởng lão!

Người đàn ông trung niên nhìn thấy hai người đồ đệ này của mình ánh mắt hơi nghiêm lại:

-Các ngươi không lo tu hành, suốt ngày chỉ biết đi chơi gây họa khắp nơi, không biết bao giờ mới tiến bộ.

Hai người nghe thế chỉ nhìn nhau một cái, cũng không phản bác mà đồng loạt cúi đầu, ánh mắt người đàn ông trung niên chỉ liếc nhìn một cái sau đó chỉ biết lắc đầu.

Hai người đồ đệ này của ông, một người thiếu niên có thiên phú tu luyện tốt, còn lại một người thiếu nữ lại có ngộ tính cực cao, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, suốt ngày không lo tu luyện, chỉ giỏi chạy đi gây chuyện thị phi khắp nơi, khiến cho người làm sư phụ như hắn chỉ giải quyết chuyện về sau cũng đủ đau đầu!

Những người khác nhìn thấy thân ảnh hai người đàn ông trung niên cùng lão giả cũng đồng loạt đứng dậy chắp tay hành lễ với người đàn ông trung niên:

-Chưởng môn! Đại trưởng lão!

Lão giả đi theo cũng khẽ cười, nói:

-Chưởng môn, không cần nóng giận với đệ tử lúc này, chúng ta đến đây mục đích chính là để xem người có tư chất thượng phẩm cùng cực phẩm linh căn mà thôi, không cần quản việc không vui.

Người đàn ông trung niên nghe thế cũng không so đo nữa, gật đầu đáp lại mọi người.

Lúc này có thêm 3 thân ảnh đi về trước mặt người đàn ông trung niên.

Hai người trong đó một người thấp béo một người cao gầy không ai khác là Cát Viên cũng Xích Dương hai vị trưởng lão.

Vị còn lại chính là tứ trưởng lão, vị trưởng lão đảm nhiệm chức vụ khảo nghiệm đệ tử mới ngày hôm nay, tên Lương Bách!

Người đi tới cùng đồng loạt chắp tay chào hai người đang đứng đó, hai người sau cũng nhìn về phương hướng 3 người trưởng lão đang đi tới gọi một tiếng xem như chào hỏi:

-Tam trưởng lão! Bát trưởng lão! Tứ trưởng lão!

Sau đó người đàn ông trung niên nhìn tam trưởng lão mà hỏi:

-Ta nghe được tin tức ngày hôm nay xuất hiện một thượng phẩm linh căn, hắn còn được trực tiếp thông qua khảo hạch, được tam trưởng lão thu về làm môn hạ, không biết là ai?

Tam trưởng lão nghe thế liền vui mừng, chỉ tay về phía thiếu niên Đường Hỏa đang đứng đằng sau hắn.

-Chính là hắn, hắn gọi Đường Hỏa, hôm nay được ta thu làm đệ tử của mình.

Ánh mắt vị chưởng môn nhìn theo hướng tay tam trưởng lão chỉ mà đánh giá Đường Hỏa.

Mà Đường Hỏa lúc này nghe được, ngay lập tức hướng về phía chưởng môn nở nụ cười lấy lòng:

-Cảm tạ chưởng môn quan tâm, đệ tử là Đường Hỏa. Hôm nay đệ tử được sư phụ thu nhận quả thật chính là may mắn của đệ tử.

Chưởng môn nghe đến đây khẽ gật đầu:

-Rất tốt! Quả thật là nhân tài hiếm thấy, ngươi phải chăm chỉ học tập theo sư phụ của ngươi, cố gắng phát huy cho tốt, sau này chắc chắn sẽ được tông môn trọng dụng!

Lúc này, vừa hay hai người Tiêu Vũ cùng thiếu nữ cũng đi đến trước mặt hai người chưởng môn cùng lão giả.

Đường Hỏa nhìn thấy người đến, ngay lập tức cúi mặt cũng không dám nói gì thêm.

Tiêu Vũ thân mang bạch y, tiêu sái không kiêu ngạo không siểm nịnh thẳng lưng mà đứng, bên cạnh hắn thiếu nữ một thân tử y nhẹ nhàng nhu thuận, hình ảnh hai người hài hòa như trời sinh một cặp, khiến cho người ta không thể không nhìn thêm vài lần.

Nam tử chắp tay lại hướng về phía người đàn ông trung niên:

-Tiêu Vũ bái kiến chưởng môn!

Sau đó hướng về vị lão giả:

-Bái kiến sư phụ!

Mà nghe được hai tiếng sư phụ từ miệng Tiêu Vũ, thiếu nữ ánh mắt hơi thoáng chấn động, hướng về vị lão giả đánh giá.

Chưởng môn gật đầu, ánh mắt hắn nhìn Tiêu Vũ hơi chút cẩn trọng.

Bởi vì trên người Tiêu Vũ tạo cảm giác cho hắn một chút nhìn không thấu!

Còn vị lão giả đứng bên cạnh chưởng môn nhìn thiếu niên hỏi:

-Không ngờ Tiêu Vũ con xuất hiện ở đây, con không phải còn đang ở Vân thành sao?

-Việc người nhờ con làm ở Vân thành con đã làm xong, hôm nay vừa đúng lúc con cũng trở về tông môn. Ban nãy giữa đường gặp được hai vị sư đệ sư muội, biết được ở đây có người sở hữu thượng phẩm linh căn, liền cùng kết bạn mà đi đến đây xem náo nhiệt.

Lão giả gật đầu nói:

-Đúng rồi, không chỉ là thượng phẩm linh căn, hôm nay ta cùng chưởng môn hôm nay đi đến đây chính là vì nghe nói ở đây xuất hiện cực phẩm linh căn, còn là song hệ linh căn, không biết là ai. Còn nữa, thiếu nữ áo tím này đi bên cạnh con là ai vậy?

-Bẩm sư phụ, nàng chính là thiên tài song hệ đồng thời cũng là cực phẩm linh căn mà người vừa nhắc tới!

Nghe đến đây ánh mắt chưởng môn cùng lão giả đều kinh ngạc mà nhìn lấy thiếu nữ.

Rất nhanh vị chưởng môn lấy lại tinh thần, mỉm cười hỏi thiếu nữ:

-Tiểu cô nương, tên ngươi là gì?

-Tên của ta… gọi là Ninh Vi.

Nghe được tên thiếu nữ, trong mắt Tiêu Vũ không khỏi hiện lên một chút khó hiểu cùng quen thuộc, tựa hồ cái tên này hắn đã từng nghe qua ở đâu.

Lão giả nghe được câu trả lời của thiếu nữ thì cười hỏi tiếp:

-Cha mẹ của ngươi có ở đâu, có tại đây không?

-Cha mẹ của ta có việc bận của người, ta hôm nay chỉ đi một mình đến đây bái nhập Cửu Linh tông.

Vị trung niên trưởng môn nghe tới đây mở miệng nói:

-Ngươi muốn bái nhập vào tông ta như thế rất tốt. Bổn tông chủ ta hiện tại chỉ có hai người đệ tử chân truyền, nếu ngươi đồng ý, hiện tại ta liền thu ngươi làm đệ tử chân truyền thứ 3 của ta!

Nói xong hắn liền bình tĩnh nhìn Ninh Vi chờ nàng quyết định, hắn cảm giác nàng dường như không có lí do gì để từ chối lời đề nghị như vậy.

Đây là Cửu Linh tông, mà hắn lại là tông chủ, chỉ cần nàng gật đầu, tài nguyên tu luyện tốt nhất sẽ thuộc về nàng, hơn nữa còn sẽ được sự chỉ dạy trực tiếp từ hắn, với điều kiện như vậy không thể nào mà từ chối được!

Thế nhưng thiếu nữ lại nói một câu cơ hồ làm tất cả mọi người bất ngờ không thể tin vào tai của mình:

-Ta không đồng ý!

Thanh âm vừa dứt, toàn trường lâm vào im lặng một chút quỷ dị.

Ngay sau đó tiếng nghị luận vang lên ầm ĩ.

-Nàng vừa nói cái gì? Ta không nghe lầm đấy chứ!?

-Tiểu nữ hài đó thế mà không muốn làm đệ tử của tông chủ?

-Đây là ngốc sao?

-Không thể trách nàng, dù sao nhìn tiểu nữ hài nhỏ tuổi như thế…

Lúc này, thiếu nữ cũng không quan tâm tiếng nghị luận xung quanh mà nhìn về lão giả nói tiếp:

-Ta chỉ muốn làm người của Tiêu Vũ ca ca, nếu huynh ấy đã bái nhập vị này làm thầy, ta cũng chỉ muốn bái người làm thầy giống huynh ấy.

Mọi người lại lần nữa đồng loạt sững sờ.

-Nàng không chỉ không muốn làm đệ tử chưởng môn mà còn nguyện ý chỉ làm đệ tử đại trưởng lão thôi sao?

-Hơn nữa hình như là vì vị nam tử tên Tiêu Vũ đó!

Đứng một bên Bạch Trúc nhịn không được nói:

-Ta nói này tiểu muội muội, muội suy nghĩ cho kĩ, sư phụ ta không đơn giản đâu! Bái nhập ông ấy sau này ở Cửu Linh tông hoàn toàn có thể đi ngang, ngươi chỉ người đi hướng tây không ai dám đi hướng đông!

Người trung niên nghe đến thế khóe miệng giật giật, trừng mắt quát Bạch Trúc:

-Ngươi câm miệng, đừng nghĩ ai cũng giống ngươi!

Bạch Trúc trốn đằng sau Lục Thanh, lẽ lưỡi làm mặt xấu.

Một bên khác Ninh Vi vẫn không thay đổi quyết định, ánh mắt kiên định:

-Ta chỉ làm đồ đệ của người mà Tiêu Vũ ca ca bái làm thầy thôi!

Lần này ngay cả Tiêu Vũ cũng nhìn Ninh Vi bằng ánh mắt khác thường:

-Muội chắc chắn muốn bái sư phụ ta làm thầy sao?

-Đúng vậy, bởi vì muội vốn dĩ chỉ muốn ở bên cạnh huynh!

Tiêu Vũ nghe vậy trong mắt thoáng hiện nét kinh ngạc.

Ở một bên, vị chưởng môn nghe thế cũng chỉ khẽ cười lắc đầu, ánh mắt nhìn về lão giả nói:

-Xem ra ta và tiểu nữ hài này không có duyên thầy trò, ngược lại là huynh, chúc mừng chúc mừng!

Trên Thính Trúc phong.

Cửu Linh phong là do 9 ngọn núi lớn tạo thành, xung quanh còn có một số ngọn núi nhỏ dựa vào, phong cảnh hữu tình.

Mà Thính Trúc phong là một núi lớn trong 9 ngọn núi chính của Cửu Linh phong.

Thính trúc phong vốn dĩ có cái tên như vậy thì nơi đây được trồng rất nhiều trúc, quanh năm rừng trúc xanh tốt, có linh khí quanh quẩn, mát mẻ dễ chịu, phong cảnh cực tốt.

Dưới chân núi là nơi đệ tử nội môn xây tiểu viện để ở, mà trên đỉnh ngọn núi lớn này có một gian tiểu viện bằng gỗ, đây chính là tiểu viện của đại trưởng lão của Cửu Linh tông, cũng chính là sư phụ của Tiêu Vũ.

Trong tiểu viện lúc này có 3 thân ảnh, một của lão giả, một của Tiêu Vũ, còn một thân ảnh nho nhỏ còn lại không ai khác chính là Ninh Vi.

Lão giả ngồi trên ghế trúc cạnh bàn đá trong tiểu viện, nhìn lấy Ninh Vi đang đứng trước mặt, cười hiền từ nói:

-Hôm nay con trở thành đệ tử của ta, hiện tại lúc này trước dập đầu ba cái, sau dâng cho ta chén trà coi như hoàn tất lễ bái sư.

Bạn đang đọc Sư Muội, Ta Cần Yên Tĩnh! sáng tác bởi yyvole14213
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yyvole14213
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.