Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Điểm đặc sắc

Phiên bản Dịch · 1646 chữ

Chương 28: Điểm đặc sắc

Đẹp đến mức độ nhất định, thật có thể xem nhẹ giới tính.

Bên trong phòng chiếu phim, cho dù là nam hay nữ, đều cảm nhận được mị lực của Vương Thiếu Ngải. Cũng khó trách người ta, trong gần hai năm ở đây, trở thành tiểu hoa đán hot nhất.

“Cầm thú.”

Nhìn thấy trong màn ảnh, Chu Mục xé đứt đai lưng của hoa khôi, một vài nhân viên phẫn nộ phê phán, đồng thời ánh mắt thẳng tắp, vô thanh vô tức nuốt nước miếng.

Hâm mộ, ghen ghét.

Lúc này, rất nhiều người hận không thể thay thế nhân vật của Chu Mục, hóa thân thành lang hổ trên giường, xé a, bắt a, cào a…

Đợi chút, đây là tình huống gì?

Đám người có chút choáng váng, chỉ thấy trên màn ảnh, Chu Mục bắt bàn chân nhỏ trắng nõn, trên mặt lộ ra nụ cười si ngốc, sau lại là một phen ra sức.

Biến thái!

Toàn bộ phòng chiếu phm lâm vào bầu không khí quỷ dị.

Thẳng đến khi Vinh Hiên diện mục vặn vẹo xuất hiện, cầm cây gỗ hung hăng đánh cho hoàn khố công tử bất tỉnh, giải cứu hoa khôi nương tưởi, đoạn phim này mới tính là hết.

Sau đó tự nhiên là hoa tiền nguyệt hạ, nam nữ si tình bày tỏ tâm tư. Đắc tội con cái quyề n quý, hoa khôi thuận lý thành chương, được thư sinh dẫn về nhà.

Còn làm ngụy trang, là bộc là tỳ.

Chỉ có điều trong sự thúc đẩy của kịch bản, tâm tình của mọi người vẫn có chút chập trùng, có chút không yên lòng, phân tâm hất thần.

Chu Mục thần sắc lạnh nhạt.

Đạo cụ thôi mà, làm gì mà ngạc nhiên.

Phim làm nghệ thuật giả, nói trắng ra không đáng được nhắc đé.

Hắn nghiêm túc xem phim.

Dưới sự kiên trì của thư sinh, dù là thê tử mẫn cảm đã nhận ra cái gì, cuối cùng vẫn là mềm lòng chấp chứa hoa khôi. Ba người sinh hoạt chung dưới một mái nhà, sinh hoạt nhìn như bình tĩnh không lay động, trên thực tế đã là sóng ngầm mãnh liệt.

Lúc mới bắt đầu, hoa khôi rửa đi duyên hoa, tháo đồ trang sức, đổi thành y phục mộc mạc, đúng như tỳ nữ bình thường, bắt đầu giặt quần áo, nấu cơm, chịu khó làm việc.

Nhưng mà kịch bản nhẹ nhàng, rất nhanh liền có chuyển hướng.

Gia trạch của thư sinh, bao gồm cả đường phố phụ cận, bắt đầu xuất hiện những chuyện ly kỳ cổ quái. Một vài loại động vật nhỏ như gà vịt chim, đều bị hút khô máu, vứt trên bờ cỏ hoang.

Lòng người bàng hoàng, quan phủ phái người truy tra, bộ khoái kim bài hoài nghi là do yêu nghiệt gây nên. Thư sinh khịt mũi coi thường, không tin cái gì là yêu nghiệt, vì trấn an lòng người, hắn quyết định gác đêm.

Đêm đó, trăng tối gió mạnh, đình viện tĩnh mịch, trong tiếng âm nhạc quỷ dị, đám người cũng cảm thấy trong lòng có chút sợ hãi, lo lắng bất an.\

Cho dù Hồ Nữ không phải phim kinh dị, nhưng loại sinh vật như đạo diễn, thích nhất là làm một vài ống kính xuất kỳ bất ý dọa người trong phim, thỏa mãn sở thích quái ác là trêu chọc người xem.

Cho nên mọi người khó tránh khỏi nơm nớp lo sợ, tập trung tinh thần, miễn cho bị hù dọa. Thình lình ngoài cửa sổ, bóng đen lóe lên, trong lòng mọi người sợ hãi, cơ bắp trên người căng thẳng đến cực điểm.

Chốc lát, nhạc nền thay đổi, những người khác không biết, dù sao trong một nháy mắt như thế, Chu Mục cảm giác được đầu gối của mình như bị thứ gì đó va phải.

Theo bản năng, Chu Mục đột nhiên co cả người lại, ánh mắt thẳng tắp nhìn lại.

“...”

Hắn bó tay rồi, cạn lời.

Hứa Thanh Nịnh chăm chú xem màn hình, chỉ là đổi tư thế ngồi, hai chân giao vắt lên nhau, trong đó một chân khẽ vểnh lên, giày cao gót màu trắng không đi chắc, đế giày rơi ra hơn phân nửa, chỉ có phần mũi giày treo trên chân, đế giày bén nhọn phảng phất như đồng hồ quả lắc, lắc lắc.

Bắp chân trắng nõn, cũng mảnh mai hoàn mỹ vô cùng,…

Xem phim, xem phim.

Chu Mục tập trung tinh thần, chỉ thấy khi bóng đen hiện lên, lại là thân ảnh của hoa khôi, nàng đến đưa ấm áp cho thư sinh… Không đúng, hẳn là đưa canh.

Mỹ nhân quan tâm, hồng tụ thiêm hương, thư sinh tự nhiên cảm động hết sức.

Nhìn hoa khôi khêu đèn cắt nến, đê mi thuận nhãn, bộ dáng xin xắn động lòng người, thư sinh nào chống cự được, đang muốn đưa tay ôm, thê tử cũng xuất hiện, phá vỡ một đôi dã uyên ương.

Vợ chồng tương kính như tân, rốt cuộc cũng náo mâu thuẫn.

Thư sinh áy náy, tìm bằng hữu thổ lộ.

Những bằng hữu rượu thịt này, tự nhiên là nhao nhao trấn an, khuyên giải. Cái gì là phu vi thê cương, cái gì mà nam nhân tam thê tứ thiếp, thiên kinh địa nghĩa.

Thư sinh ngoài mặt không đồng ý, trên thực tế đã động lòng.

Trở về thành khẩn nói lời xin lỗi, miễn cưỡng đạt được sự thông cảm của thê tử.

Nhưng cách mấy ngày, hoa khôi ngã bệnh nằm trên giường đã dẫn đến thư sinh đau lòng. Hỏi một chút, hắn mới biết được, những ngày này hoa khôi ngày đêm làm việc, nhận phải tra tấn, mới mệt ngã.

Thư sinh nổi điên, cảm thấy đây là thê tử sắp xếp, cố ý ghê khó dễ cho hoa khôi. Không nghĩ đến, thê tử từ trước đến giờ ôn nhu hào phóng kỳ nhân, thế mà lại tiểu tâm nhãn, độc phụ như vậy.

Hắn cùng thê tử đại náo một trận, nhân tiện đón hoa khôi vào phòng.

Hai vợ chồng xé rách, mâu thuẫn khó mà cân đối, thê tử thống khổ bi phẫn, cuối cùng quyết định rời khỏi nơi đau lòng, đi tạm lánh trong một ngôi chùa.

Thê tử rời nhà, cũng làm cho thư sinh có chút khổ sở, có điều dưới lời hoa ngôn xảo ngữ của hoa khôi, hắn lại bình thường lại, trầm mê trong nữ sắc, hàng đêm sênh ca, hoang phế việc học.

Cũng không lâu lắm, thư sinh liền trở nên tiều tụy vô cùng, tinh lực không tốt.

Hắn mơ hồ cảm giác không đúng, lại làm không biết mệt. Mãi cho đến một bên, hắn bừng tỉnh trong lúc nửa đêm, sờ người bên gối, lại sờ vào khoảng không.

Hắn miệng đắng lưỡi khô muốn uống nước, quen thuộc kêu to tên của thê tử, lại không nhận được đáp lại, lúc này mới bỗng nhiên tỉnh ngộ, thê tử đã không ở nhà.

Thư sinh hiện lên tâm tình hối hận, quyết ý ngày mai đi đón thê tử về. Hắn lảo đảo rời giường, vừa kêu to tên của hoa khôi, vừa tới phòng bếp tìm nước.

Một màn hoảng sợ, làm hắn hồn phi phách tán.

Hoa khôi cầm một con gà, ăn sống sờ sờ, khi quay đầu lại, dung mạo yêu diễm trở nên âm trầm đáng sợ, giống như quỷ mị.

“A…”

Thư sinh sợ hãi kêu to, dọa đến tè ra quần.

Hoa khôi nghe được động tĩnh, tự nhiên bay ra, trong nụ cười ôn nhu, vết máu bên khóe miệng chưa khô, tràn đầy hương vị ghê người.

Nàng ta khẽ vỗ về thư sinh, kể rõ yêu thương của mình với hắn, còn thuận tiện vạch trần thê tử của hắn là bị mình hãm hại, đối phương căn bản không ngược đãi chính mình.

Thư sinh không dám động đậy, lệ rơi đầy mặt, khóc ròng ròng, biết vậy chẳng làm.

Hoa khôi phẫn nộ, bóp cổ thư sinh, bắt hắn thề chỉ thích mình mình. Thư sinh không đáp ứng, ngược lại còn phân tính bản thân, sám hối, nhận lỗi với thê tử.

Nghe những lời từ đáy lòng này, hoa khôi tự nhiên sát tâm nổi lên. Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, thê tử dẫn theo người Kim Bài Bộ Khoái, phá cửa mà vào.

Một phen đánh nhau, cứu được thư sinh.

“Quả nhiên, nhân vật phản diện chết bởi nói nhiều.” Chu Mục phỉ nhổ.

Sau đó, tự nhiên là đám người đồng tâm hiệp lực, trải qua dục huyết phấn chiến, cuối cùng cũng đánh cho hoa khôi hôi phi yên diệt.

Kết cục chuyện xưa, cũng rất hợp mong muốn của đại chúng. Thư sinh quỳ xuống nói lời xin lỗi, nhận được sự tha thứ của thê tử, hai người hạnh phúc mỹ mãn sinh sống.

Đại đoàn viên…

Ca khúc chủ đề vang lên, phụ đề hiện lên.

Ánh đèn phòng chiếu phim sáng lên, âm thanh huyên náo lại một lần nữa vang lên.

“Phim này thế nào?”

“Cảm giác cũng được, độ hoàn chỉnh không tồi…”

“Đẹp!”

“Chỉ có chút không may, trên phương diện logic không thể nói được. Có điều vẫn coi như phim thương nghiệp hợp chuản, năm sao thì cho nó ba sao.”

Đám người nghiên cứu thảo luận kịch bản, nhao nhao đứng dậy chuẩn bị rời đi.

Chu Mục lại ngồi bất động.

“Cần phải đi.”

Hứa Thanh Nịnh nhàn nhạt lên tiếng nói: “Chờ cái gì?”

“Chờ điểm đặc sắc.”

Bạn đang đọc Sự Ra Đời Của Đỉnh Lưu (Bản Dịch) của Bạch Đậu Giác
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mactuuuuu25
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.