Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiết mục phát sóng

Phiên bản Dịch · 1544 chữ

Chương 37: Tiết mục phát sóng

10h sáng, trên mạng vẫn náo nhiệt như cũ.

Ngoại trừ fan hâm mộ của Vương Thiếu Ngải, Hứa Thanh Nịnh, cảm xúc bị tổn thương, trong lòng uất nghẹn ra, đại đa số là quần chúng ăn dưa, vẫn là cực kỳ sung sướng, tràn dầy phấn khởi nghiên cứu, thảo luận lai lịch của Chu Mục.

Về phần thật sự có người quen biết Chu Mục, nói ra lai lịch của hắn, cũng không có nhiều người chịu tin tưởng. Rốt cuộc, một người mới bình thường của giới điện ảnh, tuyệt đối không phù hợp với mong muốn của mọi người.

“Anh, có người nói anh là phú tam đại.”

Cổ Đức Bạch cười đến cong chân, “Còn thề son sắt nói, người trong nhà mở công ty, có mười mấy căn biệt thự, hào trạch, trang viên dưới danh nghĩa.”

“Đúng rồi, còn có du thuyền, máy bay tư nhân…”

“Còn có người nói, đã từng tham gia tiệc party bikini, tận mắt nhìn thấy hơn trăm người mẫu trắng trẻo vây quanh anh, anh dẫn theo mấy người xinh đẹp nhất, đi chơi trò NP.”

Nói, Cổ Đức Bạch nghiêm mắt nói: “Anh, lần sau khi mở party, nhớ dẫn theo em nhé.”

“Được.”

Chu Mục lạnh nhạt nói: “Cậu bổ sung du thuyền, máy bay tư nhân, trang viên, hào trạch bổ sung trước, tôi mới có chỗ mở party.”

Cổ Đức Bạch cười hi hi, cũng cảm thán vô cùng, “Anh, em lập mấy nick clone, giải thích lai lịch của anh rõ ràng, thế mà không có mấy người tin.”

“Thế đạo này đúng là kỳ quái, tung tin đồn nhảm như cái gặp nước, nói thật thì bị phỉ nhổ, không có chỗ nào nói lý.”

Cổ Đức Bạch gật gù đắc ý, rất có ý vị triết học gia, “Lòng người âm u!”

“Đừng quan tâm.”

Chu Mục đang chơi game, cũng không ngẩng đầu lên, “Hai ngày nữa, bọn họ sẽ yên tĩnh.”

“Mặc kệ không được, có người quen tiên hạ thủ vi cường.” Cổ Đức Bạch giải thích, “Một khi công chúng không có ấn tượng tốt với anh, thay đổi liền vô cùng khó khăn.”

Miệng nhiều người xói chảy vàng, tích hủy tiêu xương. Sức mạnh của dư luận, vô cùng đáng sợ.

Đây cũng là vì sao, rất nhiều công ty giải trí, đều nuôi một nhóm lớn thủy quân, cũng thành lập đoàn đội quan hệ xã hội chuyên môn, để đề phòng vạn nhất.

“Không quan trọng.” Chu Mục khẳng định không thèm để ý.

Cổ Đức Bạch lặng lẽ trợn mắt, là cậu ta biết Chu Mục là loại thái độ này, cho nên mình mới đến, hai tay hóa thành bạch tuộc, loạn chiến trên mạng.

Nhưng mà thế đơn lực bạc, quả bất địch chúng. Cổ Đức Bạch thua trận, quyết định chiến lược rút lui, ngày khác tái chiến.

Xì.

Bỗng nhiên, ánh mắt Cổ Đức Bạch sáng lên, vội vàng nói: “Anh, tổ tiết mục Bách Gia Yến, còn có Phúc lão sư, bọn Đại Hùng cũng share thông cáo của công ty, bắt đầu tuyên truyền tiết mục này.”

“Đặc biệt là Hùng ca, còn khuyến cáo mọi người đừng nghe tin lời đồn, uyển chuyển ủng hộ anh.”

Cổ Đức Bạch thưởng thức, lại nhíu mày: “Ai nha, cũng bởi vì cái này, hắn cũng bị mắng, thật sự là tai bay vạ gió.”

Chu Mục đặt điện thoại xuống, “Mắng cái gì?”

“Mắng hắn nhạn tiền, mới giúp anh nói chuyện.” Cổ Đức Bạch lướt một vài bình luận, đưa cho Chu Mục xem, “Những người này rất quá đáng.”

“Êm đẹp, anh ta chen vào làm gì.” Chu Mục bất đắc dĩ.

Mọi người chỉ là quen biết hời hợt, Đại Hùng lại nhiệt tâm như vậy, làm cho hắn ngại ngùng.

“Hùng ca chính là như vậy, trong giới nổi danh hào khí, trượng nghĩa.”

Cổ Đức Bạch giải thích, “Đương nhiên, cái này cũng là chia người. Đoán chừng là anh ấy coi trọng anh, cũng tin tưởng anh, dứt khoát bán cho anh một cái nhân tình.”

Chu Mục lắc đầu, nghĩ nghĩ, vẫn là nhắn cho Đại Hùng một tin.

Chỉ là hai chữ, cảm ơn!

Cùng với biểu tình bao ôm quyền.

Đợi một hồi, đối phương không trả lời, Chu Mục biết, Đại Hùng hẳn là đang bận. Rốt cuộc người ta có danh tiếng, các loại thông cáo không ít, không như hắn rảnh đến nỗi khoanh chân ngồi chơi game ở công ty.

Mắt nhìn thời gian, có vẻ như sắp mười hai giờ rồi.

Chu Mục thuận tay mở máy tính trong phòng, “Tiểu Bạch, cái tiết mục Bạch Gia Yến kia, trên trang web nào vậy?”

“Anh Đào!’

Cổ Đức Bạch vội vàng nói: “Anh Đào video, phát trước internet.”

Cạch, cạch, cạch…

Chu Mục gõ bàn phím, tìm được trang web này. Vừa mở ra liề nhìn thấy, trên banner quảng cáo ở trang đầu, là tuyên truyền của tiết mục Bách Gia Yến.

“Banner quảng cáo lớn.”

Cổ Đức Bạch nhìn ra đầu mối, “Nhìn ra Anh Đào đối với tiết mục kỳ này, tràn đầy tự tin, dự định đột phá kỷ lục.”

“Kỷ lục gì?” Chu Mục không hiểu.

“Lượng share, xem.”

Cổ Đức Bạch giải thích, “Web Anh Đào cũng có đối thủ cạnh tranh, cho dù tiết mục Bách Gia Yến rất hot, nhưng những web video khác, cũng có tiết mục vương bài khác. Thị trường cạnh tranh cực kỳ tàn khốc, ai có lực ảnh hưởng lớn, liền có thể sống sót.”

“Bằng không, tiết mục dù náo nhiệt đến đâu, một khi đã mất đi nhân khi, đều sẽ đứng trước kết cục cắt ngang chừng, không thương lượng. Bách Gia Yến cũng không ngoại lệ, tổ tiết mục khẳng định nghĩ trăm phương ngàn kế bảo trì ưu thế.”

Cổ Đức Bạch thở dài, “Trước kia em thích mấy tiết mục, bởi vì nguyên nhân này, bị trang web cưỡng ép công chiếu, không còn tin tức gì.”

Chu Mục nhẹ nhàng gật đầu.

Quả nhiên, không có thu nhập, không thể kiếm tiền, đơn thuần dựa vào sở thích, tuyệt đối không thể lâu dài, sớm tối sẽ tiêu đời.

Nhân sinh chí lý, nhất định phải nhớ kỹ.

Khi hai người nói chuyện phiếm, thơi fgian từng phút từng giây trôi qua.

Ting!

Tiếng nhắc nhở vang lên, đúng 12h.

Chu Mục ấn mở tiết mục, hắn không phải là hội viên, có một phút quảng cáo.

“Anh, anh xem thì xem, tuyệt đối từng có mở làn đạn.” Cổ Đức Bạch hảo tâm nhắc nhở.

(Làn đạn: là những dòng bình luận trôi trên màn hình khi phát sóng trực tiếp.)

“Ừ, không mở.” Chu Mục không có tâm lý phản nghịch, biết nghe lời phải.

Cổ Đức Bạch lại trợn tròn mắt, “Thật không mở?”

“Cậu đến cùng là nghĩ thông, hay là nghĩ không thông?” Chu Mục liếc mắt.

Cổ Đức Bạch cười ngượng, “Em sợ có người ở làn đạn mắng anh, nhưng lại muốn biết…”

“Lại muốn biết mắng như nào?”

Chu Mục đã hiểu, đây không phải là tấu chương nói sao. Không nhìn không tở về, có lẽ có người mắng. Nhìn… A, thật là có người mắng.

Bản chương của Schrödinger nói, làm người ta muốn ngừng mà không được.

“Hi hi!”

Cổ Đức Bạch vò đầu, cũng không xoắn xuýt.

Bởi vì quảng cáo kết thúc, tiết mục đã bắt đầu, làn đạn tự mở rồi.

“Đầu tiên!”

“Thứ nhất!”

“…”

Chữ rải rác, lướt qua trong video.

Bên trong tiết mục ra sân đầu tiên, khẳng định là bốn người MC, bọn họ mỗi người ở hoàn cảnh khác biệt.

Phúc Khang ở phòng bếp, cắt củ cải lấy sợi. Đại Hùng ở trong phòng thu âm, đang tận tình hát vang. A Nam ở phòng nghỉ tiết mục nào đó, ăn cơm hộp. Còn Mễ Lệ, thì là cùng thành viên nhóm, ra sức biểu diễn trong rạp hát, nhiệt tình tràn lan.

Trong màn hình, bốn ống kính khác nhau cùng đi, bốn MC cùng nhận được một thư mời, thư mời từ người nhà lão thọ tinh nhờ giúp đỡ.

Mấy người phản ứng không giống nhau.

Phúc lão sư đại khí ổn trọng, Đại Hùng dõng dạ, A Nam khôi hài buồn cười, Mễ Lệ nghiêm túc tích cực, nhao nhao chuẩn bị sẵn sàng, tập kết ở sân bay.

Trong video, làn đạn cũng ngày càng nhiều, căn bản là fan hâm mộ của mấy người MC, hoặc là đang cổ vũ chúc phúc, hoặc là đang ha ha….

Trước mắt nhìn thấy, bầu không khí coi như hài hòa.

Nhưng sau khi bốn người MC đến sơn thôn nhỏ sau.

Một giây sau, Hứa Thanh Nịnh lên sàn. Trang phục hưu nhàn, lại không che giấu được dáng người thiết tha, bộ pháp chập chờn như hoa.

“Nữ thần!”

“Giới thiệu một chút, đây là lão bà của ta!”

Làn đạn như nước thủy triều, dường như muốn bao phủ toàn màn hình…

Bạn đang đọc Sự Ra Đời Của Đỉnh Lưu (Bản Dịch) của Bạch Đậu Giác
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mactuuuuu25
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.