Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kính Nghiệp

Phiên bản Dịch · 1648 chữ

Chương 9: Kính nghiệp

Mọi người không thể không thừa nhận, Chu Mục vẫn là có ánh mắt.

Cùng một màn dây dưa, Vương Thiếu Ngải nhiều thêm một động tác trốn tránh xoay người, cảm giác lập tức khác biệt, nhiều hơn một loại ý vị muốn cự còn nghênh.

Như là đang sợ, lại như đang trêu chọc, cực kỳ phù hợp với trạng thái của nhân vật.

Có điều chân chính làm cho người ta thấy kinh diễm, vẫn là người công cụ Chu Mục này, khi lôi kéo y phục của Vương Thiếu Ngải, nàng ta thuận thế ngã về phía sau, đai lưng khẽ ghìm lại, trói buộc…

Đừng có đi xoắn xuýt, vì sao đai lưng, vừa lúc ôm lấy eo.

Dù sao lúc này, mọi người đều hiểu, cái gì là tinh tế như liễu, doanh doanh một nắm. Đồng thời bọn họ cũng hiểu được, vì sao lại có người nữ nhân làm bằng nước.

Ngửa ra sau ghìm lại, eo nhỏ nhắn mềm mại của Vương Thiếu Ngải, phảng phất như không có xương cốt, thiếu chút nữa gãy làm đôi, thành thạo điêu luyện.

Xoẹt!

Đai lưng cuối cùng vẫn đứt.

Vương Thiếu Ngải ngã trên giường, đôi chân thẳng tắp thon dài, cũng theo đó mà cuộn lại. Áo lụa hoa lệ của nàng ta, trải qua mấy lần tàn phá, vừa vặn rách nát.

Bắp chân trắng nõn hiện ra, cốt nhục tương xứng, bóng loáng thon gọn. Trên giày thêu tinh xảo, một bông hoa mao nhung nho nhỏ theo mu bàn chân trắng nõn của cô ta hơi rung động.

Yêu diễm phong tình, lơ đãng nở rộ, câu hồn phách người.

“Đúng, là như vậy, hoàn mỹ..”

Dư Niệm vốn nên đi phản tỉnh, lại khiêng một cái máy quay đến đóng góp.

Trong mắt hắn lộ ra hưng phấn, trực tiếp rống về phía Chu Mục, “Cậu đang phát ngốc cái gì, tranh thủ thời gian nhào đến, bắt lấy nàng, cào nàng..”

“Nhớ kỹ, hung tan một chút, mang theo chút tiếng vang.”

Dư Niệm tiến vào trạng thái cuồng nhiệt, “Một chút động tĩnh cũng không có, cậu là người chết à.”

Một người công cụ, ngay cả mặt đều không lộ, còn yêu cầu cao như vậy.

Chu Mục nhếch miệng, có điều vẫn làm theo.

Tranh thủ thời gian xong việc, về ăn cơm.

Hắn bổ nhào về phía trước, dồn Vương Thiếu Ngải đến góc tường, cả người cuộn thành một đoàn. Nàng ôm lấy hai chân, đầu gối hoàn toàn cao hơn bả vai, nghe nói đây là tiêu chuẩn của chân dài.

Khụ khụ…

Chu Mục cười quái dại, hóa thân thành ác bác ức hiếp nữ tử yếu đuối.

“Mau giãy giụa, đạp hắn, đạp!”

Dư Niệm ở bên cạnh khuyến khích, chỉ điểm Vương Thiếu Ngải phản kháng như nào.

Có xong chưa vậy.

Chu Mục im lặng phất tay, cản một cái.

A, hình như có thứ gì vừa rơi xuống, hắn cũng không nhìn kỹ, ngay sao đó liền cảm giác gương mặt bị thứ gì đó dán sát vào, hắn theo phản xạ nắm lấy, trong tay là một đoạn mềm mại trắng nõn.

Chu Mục tập trung nhìn, mới phát hiện là một bàn chân nhỏ.

Trắng bóc, ngón chân dài nhỏ, không to bằng bàn tay hắn, móng chân sơn màu anh đào, óng ánh trong suốt, tinh xảo mà xinh đẹp.

Mắt nhìn, Chu Mục bị choáng váng, chần chờ hai giây, mới như điện giật mà vung tay ra.

Lúc này Vương Thiếu Ngải mới phản ứng được, vô thức cuộn chân lên, đặt dưới bàn chân, khuôn mặt nhỏ nhắn tú lệ, có chút bất ngờ xấu hổ.

Thật sự là trùng hợp, giày thêu nới lỏng, rất dễ bị tuột.

Nằm lại không dễ khống chế góc độ đạp, khó tránh khỏi xảy ra chút sai lầm.

Dù sao cô ta cũng không cố ý…

Vương Thiếu Ngải lộ ra nụ cười ngượng ngùng, cô ta đang nghĩ nên làm như nào để hóa giải xấu hổ, ánh mắt liền chú ý đến, Chu Mục nhanh chóng chạy qua một bên, cầm nước rửa mặt rửa tay.

Ý gì đây???

Vương Thiếu Ngải cắn chặt răng, đây là đang ghét bỏ cô ta à…

Phải biết vì bảo dưỡng hai chân, mỗi ngày cô ta đều dùng sữa ngâm chân, kiên trì dùng đủ mặt nạ, còn bôi tinh dầu loại bỏ tế bào chết, tuyệt đối không có bất kỳ mùi vị khác thường.

Cô ta ngửi qua, thơm ngào ngạt!

“Tên khốn, cậu chạy cái gì?”

Dư Niệm bắt đầu gầm thét, “Tôi còn chưa hô ngừng đâu, cậu tranh thủ thời gian quay lại, tiếp tục quay cho tôi…. Thời khắc mấu chốt lại như xe tuột xích.”

Chu Mục rửa mặt, trang điểm đã trôi hết.

Có điều không quan trọng, dù sao không cần hắn lộ mặt.

Kiếm chuyện gây sự nhiều quá, quả nhiên không nên quay phim.

Chu Mục quay lại, còn chưa mở lời, đã bị Dư Niệm đẩy lên trên giường, “Mau, khôi phục động tác vừa rồi.”

Chu Mục ngồi xuống, Vương Thiếu Ngải cũng ngồi dậy, chuẩn bị đi lại giày thêu.

“Cô làm gì?”

Dư Niệm quát lớn, lập tức ý thức được không đúng, vội vàng đổi thành ngữ khí hòa hoãn, “Thiếu Ngải, cô tranh thủ thời gian nằm xuống… Khu, khụ, thuận tiện đưa chân ra, tiếp tục… Tư thế vừa rồi.”

Vừa rồi là tư thế gì?

Xoẹt xoẹt!

Tầm mắt của hai người, lập tức tập trung trên người Dư Niệm, mang theo bất mãn.

Dư Niệm không hề dao động, nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, “Mọi người tin tôi, ống kính vừa rồi vô cùng hoàn mỹ, chiếu lên màn ảnh lớn, khẳng định cực kỳ kinh diễm.”

“...”

Hắn nói một hồi lâu, lại phát hiện hai người không tỏ thái độ gì. Cái này làm hắn tức giận, lập tức nghiêm mặt nói: “Tôi là đạo diễn, các người phải nghe tôi, cứ quay như vậy.”

“Biết cái gì gọi là ái cương kính nghiệp không?”

Dư Niệm nghiêm túc nói: “Các cậu là diễn viên chuyên nghiệp, nên có tố dưỡng nghề nghiệp chuyên nghiệp, vấn đề nhỏ này cũng không vượt qua được, còn quay phim cái gì?”

Nhưng người khác không khỏi gật đầu, tán đồng Dư Niệm.

Vương Thiếu Ngải chần chờ một lúc, cuối cùng vẫn vươn chân nhỏ ra. Chu Mục thuận tay bắt lấy, dưới sự chỉ thị của Dư Niệm, khôi phục nguyên trạng trước khi sai lầm.

“Đúng, là như vậy.” Dư Niệm hết sức hài lòng, một lần nữa nâng máy quay lên, quay trước một lát, lại ra lệnh, “Bắt đầu…”

“Giãy dụa, đúng… Xoay, quả thực quá kịch liệt, phải giữ tiết tấu.”

Dư Niệm nói xong, liền đẩy Chu Mục, “Còn cậu, hiện tại, lập tức, hôn xuống!”

Hôn chỗ nào?

Suy nghĩ Chu Mục xoay chuyển liên tục, thân thể cứng đờ. Hắn liếc nhìn bàn chân trắng nõn trước mặt, lại liếc mắt nhìn Dư Niệm chăm chú, phảng phất như đang hỏi, anh đang nói đùa cái gì vậy?

“Nghe không hiểu?”

Dư Niệm cũng đang trừng mắt, ngữ khí tràn đầy nghiêm khắc: “Đừng quên, bây giờ cậu đang là tên sắc ma, khi dục niệm chi phối, làm ra một chút chuyện… Mới phù hợp với hình tượng nhân vật. Giải phóng thiên tính có biết không, hiện tại tôi muốn cậu vứt bỏ nhân tính, phóng thích thú tính trong lòng.”

“Đây không phải là phim phong hoa tuyết nguyệt!”

Chu Mục không hề dao động, “Anh quay như vậy, chắc chắn sẽ quá giới hạn.”

“... Quá giới hạn hay không, cậu nói không tính.”

Đôi mắt Dư Niệm đỏ lên, nhịn không được gào thét, “Bàn chân xinh đẹp như vậy, trắng nõn mềm mịn, quả thực là phúc âm của chân khống, cho cậu cơ hội âu yếm cũng không biết nắm lấy, cậu có phải đàn ông không, có phải là ngốc không vậy!”

Biến thái!

Đây là âm thanh trong lòng của mọi người.

Ánh mắt mọi người nhìn về phía Dư Niệm, lập tức trở nên phức tạp, quỷ dị.

“Tôi nói sai chắ?”

Dư Niệm hóa trở thành bình xịt, bắt đầu nã pháo, “Các người cái gì cũng không hiểu.”

“Mọi người căn bản không hiểu rõ chủ đề phim, bên ngoài là nói về mối tình tay ba cẩu huyết, trên thực tế, nội hàm chân chính của nó, chính là sự xung đột giữa tình và dục.”

“Vinh Hiên nhà có thê tử, rõ ràng hạnh phúc mỹ mãn, nhưng trong thanh lâu anh hùng cứu mỹ nhân, sau đó lại sinh lòng thương hại, mang hoa khôi thân thế đáng thương về nhà.”

“Nhìn như đang thương hại đối phương, trên thực tế…”

Dư Niệm hừ nói: “Đây thật ra là tư dục quấy phá, khi quay đoạn kịch này, cũng sẽ hoán đổi thành thị giác của Vinh Hiên, để hắn thấy được cảnh này.”

“Lúc đó, tôi để khóe mắt hắn cuồng loạn, gần như đang vặn vẹo, sau đó liền cầm lấy cây gỗ, hung hăng nện vào đầu Chu Mục.

“Đây là hành động chính nghĩa phát tác, không để ý đến hậu quả hay sao?”

“Không, đây là ghen ghét, là tâm hồn vặn vẹo của hắn sai khiến hắn đánh người. Cái này cũng ngụ ý rằng, từ thời khắc ấy, hắn bắt đầu sa đọa, mất đi sự trung thành với tình yêu.”

Trên mặt Dư Niệm như đang hiện lên ánh sáng thần thánh, “Chủ đề của phim, cũng đã được thăng hoa.”

Bạn đang đọc Sự Ra Đời Của Đỉnh Lưu (Bản Dịch) của Bạch Đậu Giác
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mactuuuuu25
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 75

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.