Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ông Biết Tôi Là Ai Chưa? (1)

Phiên bản Dịch · 2178 chữ

Chương 61 – Ông Biết Tôi Là Ai Chưa? (1)

- Ngươi có muốn sức mạnh?

Kim ShiHoon nghe thấy một giọng nói vang lên trong đầu mình.

Anh ta nhận ra đó là giọng nói của linh hồn võ thần Cheon TaeHwang đang nói với mình.

'Tôi muốn sức mạnh!'

Không có lý do gì để nghĩ về nó.

Không có thời gian để nghi ngờ.

Kim ShiHoon quyết định chấp nhận sức mạnh của võ thần, ngay cả khi anh ta sắp chết.

Đinh-.

- Bạn đã chấp nhận sức mạnh của võ thần Cheon TaeHwang.

- Bởi vì bạn chưa sẵn sàng, bạn chỉ nhận được một phần sức mạnh.

Một cửa sổ tin nhắn màu xanh xuất hiện trước mặt anh ta .

Không có thời gian để kiểm tra nội dung của nó. Một sức mạnh mạnh mẽ trỗi dậy từ bên trong cơ thể ShiHoon.

"Ặc!"

Đó là một sức mạnh khiến anh ta lo lắng rằng nó có thể thổi phồng cơ thể mình và khiến nó phát nổ.

Kim ShiHoon đau đớn rên rỉ.

Anh ta cắn chặt mô,i cố chống lại cơn đau.

Khoảnh khắc này anh ta đã chờ đợi rất lâu, không thể lãng phí cơ hội mà bản thân đã chờ đợi này.

Thịch-!

Mạch máu trong cơ thể như nổ tung.

Cơ thể anh ta đỏ bừng, và anh ta cảm thấy đầu mình sắp trở nên trống rỗng vì đau đớn

“Mình phải chống lại nó.

Kim ShiHoon nhìn chằm chằm Kim YeongHoon.

Anh ta nhớ lại tất cả những gì mình phải trải qua vì hắn ta.

So với những lúc đó, nỗi đau thể xác chẳng là gì.

- Bạn đã học Võ thuật cao cấp của Ẩn Long Kiếm Pháp.

- Bạn đã học được Vân Long Kiếm Pháp và Vân Long Bộ.

- Bạn đã có được manh mối cho Biến Thân.

Anh ta có thể nghe thấy những thông báo về kĩ năng võ thuật mới trong đầu.

Anh ta tự nhiên hiểu làm thế nào để kiểm soát sức mạnh tăng vọt của mình.

Kim ShiHoon điều khiển sức mạnh bên trong cơ thể mình và chĩa mũi kiếm về phía Kim YeongHoon.

"Kim YeongHOOONNN!!"

Kim ShiHoon tức giận hét lên.

Cảm thấy sức mạnh tràn ngập trong người, ShiHoon sử dụng Vân Long Bộ trong khi lao về phía Kim YeongHoon.

"C-cái gì?!"

Kim YeongHoon đã rất ngạc nhiên sau khi nhìn thấy một người sắp chết lại lao về phía mình trong khi bộc phát ra luồng năng lượng đáng sợ như vậy.

Hắn ta giơ kiếm lên định đỡ đòn của Kim ShiHoon.

Gạch chéo-!

"Argh!!"

Thanh kiếm của Kim ShiHoon, được bao bọc trong một làn khói trắng, xuyên qua kiếm của hắn như thể nó là một con rắn và đâm vào ngực hắn ta.

Bộ giáp hạng độc nhất của hắn ta đã bị cắt làm đôi bởi đòn tấn công của Kim ShiHoon.

Trong khi cảm thấy một cơn đau quay cuồng, máu đen rỉ ra từ ngực hắn ta.

"C-đồ chó đẻ!!!"

Kim YeongHoon tức giận vung kiếm về phía Kim ShiHoon.

Mặc dù hắn ta đang vung thanh kiếm mà không có chiêu thức gì, nhưng vì cấp độ cao và các thuộc tính trang bị, năng lượng phát ra từ thanh kiếm của hắn ta vẫn rất nguy hiểm.

Kêu vang-!

"Ư."

Kim ShiHoon đã chặn đòn tấn công của Kim YeongHoon và bị đẩy lùi.

Ngay cả đã được tăng thêm sức mạnh của võ thần, cũng khó có thể hoàn toàn vượt qua chênh lệch 30 cấp.

'Nhưng…'

Đôi mắt Kim YeongHoon tỏa sáng.

Mặc dù Kim YeongHoon mạnh hơn và nhanh hơn ShiHoon, nhưng anh ta có một thứ mà Kim YeongHoon không có.

-Võ thuật.

Những kỹ thuật chỉ ra những cách tốt nhất để sử dụng vũ khí, đã được mài dũa bằng kinh nghiệm của rất nhiều chiến binh theo thời gian.

'Vân Long Kiếm Pháp, Thức thứ 3. Vân Long Vũ.'

Tuyệt kỹ của Võ thần Cheon TaeHwang lan tỏa khắp cơ thể Kim ShiHoon.

Những đám mây xuất hiện và che mất tầm nhìn của Kim YeongHoon.

Các thanh kiếm khí bay ra từ những đám mây lao về phía Kim YeongHoon.

"Tại sao... Tại sao ta lại bị đẩy lùi bởi một người chơi cấp 20!!"

Kim YeongHoon tức giận hét lên. Hắn ta rất khó chịu với tình thế đang diễn ra.

Một cái gì đó không nên xảy ra đang xảy ra ngay trước mặt hắn ta.

Nhưng hắn không có kinh nghiệm hay kỹ năng để vượt qua kết quả đó.

Lý do tại sao hắn ta mạnh hơn Kim ShiHoon ngay từ đầu là vì hắn có cấp độ cao hơn và trang bị tốt hơn.

"AAH!!"

Bị đẩy lùi bởi một người chơi chỉ mới hoàn thành Thức tỉnh lần thứ ba đã rất nhục nhã, nhưng áp lực liên tục khiến hắn bắt đầu cảm thấy lo lắng.

Hắn ta liều lĩnh tấn công Kim ShiHoon như thể muốn đồng quy vu tận

Nhưng những kiểu tấn công đó không đời nào có tác dụng với Kim ShiHoon, một người đã học võ.

"Ha ha!"

Kim ShiHoon nhân cơ hội liền vung kiếm về phía cổ Kim YeongHoon.

'Mình đã thắng!'

Đôi mắt Kim ShiHoon tỏa sáng.

Nhưng ngay lúc anh ta định cắt cổ YeongHoon thì có người xuất hiện trước mặt hắn và đỡ đòn.

—Đó là người đàn ông đã lặng lẽ đứng cạnh Kim YeongHoon giống như một bức tượng đá.

Kêu vang-!

"Ho!"

Kim ShiHoon suýt chút nữa đã đỡ được nhát rìu của gã, bật ra sau.

Lực tác động truyền từ thanh kiếm đến phần còn lại của cơ thể, và máu phun ra từ miệng Kim ShiHoon.

"Oof, oo! Nãy giờ anh đang làm gì thế hả?! Sao anh xuất hiện muộn thế!"

Hắn đã quên mất rằng chính mình đã ra lệnh không được can thiệp, Kim YeongHoon hét vào mặt gã đàn ông.

Dù Kim YeongHoon có bất công với hắn nhưng gã đàn ông chỉ cúi đầu mà không có chút thay đổi nào trên nét mặt.

"Thực xin lỗi, phó đoàn trưởng."

"Chặt tay chân của hắn, sau đó đem hắn giao cho ta!"

"Vâng."

Trước tiếng hét của Kim YeongHoon, người đàn ông gật đầu mà không do dự.

Tên của người đàn ông là Cheon MyeongHo.

—hắn ta là một trong những người chơi hàng đầu của Mir Guild và là vệ sĩ của Kim YeongHoon.

Hắn ta to lớn đến mức tương đương với kích thước của TaeSoo, và hắn ta đang mang theo một chiếc rìu hai lưỡi rất phù hợp với kích thước của gã.

"Nếu anh đi theo tôi mà không gây ra bất kỳ rắc rối nào, tôi sẽ kết thúc mọi việc chỉ bằng một cánh tay."

"N-Nằm mơ!”

Ngay cả khi máu trào ra từ miệng, Kim ShiHoon vẫn chưa gục ngã.

Nhưng anh có thể cảm nhận được…

Có lẽ ShiHoon đã có cơ hội chống lại Kim YeongHoon, nhưng anh sẽ không thể thắng được người đàn ông giống như một bức tượng đá này.

- Bạn đã bị nội thương .

- Nếu bạn không thực hiện bất kỳ biện pháp nào, vết thương có thể trở nên tồi tệ hơn.

Thông báo cảnh báo xuất hiện trước mặt anh.

Chán nản, Kim ShiHoon quỳ một gối xuống.

'Cuối cùng, mình vẫn không thể vượt qua được bức tường.'

Bức tường tồn tại giữa anh và Kim YeongHoon…

Có một bức tường lớn cản đường anh.

"Chấp nhận nó."

Cheon MyeongHo chậm rãi đi về phía Kim ShiHoon.

"Ngươi vĩnh viễn không thể vượt qua phó thủ lĩnh."

"..."

Những lời thốt ra từ miệng Cheon MyeongHo đâm thẳng vào tim Kim ShiHoon.

Hắn ta nói không sai.

Dù có cố gắng bao nhiêu, cậu cũng không thể đuổi kịp Kim YeongHoon.

Xuất phát điểm đã khác nên khoảng cách cần thiết để vượt qua là quá xa.

"Chết tiệt..."

Nước mắt chảy dài trên má Kim ShiHoon.

Khuôn mặt của mẹ anh, người mà Kim JaeHyun đã bỏ rơi, hiện lên trong tâm trí anh.

“Mẹ xin lỗi vì đã sinh ra con.”

Anh nhớ lại những gì mẹ anh đã nói với mình trong khi khóc khi Kim JaeHyun đuổi bà ra ngoài.

“Mẹ xin lỗi vì đã sinh ra con.”

Có lời nào đau hơn thế trên đời không?

Nhưng cho đến lúc này, anh không thể phủ nhận lời nói của bà. Không có lý do nào để phủ nhận điều đó

Cuộc đời anh cho đến thời điểm này là một chuỗi những sự kiện đau khổ, và anh chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc dù chỉ một lần.

"Tôi xin lỗi... Mọi người."

Run rẩy, anh quay đầu về phía Han Seol-ah, TaeSoo và EunBi.

Anh ấy đã gặp họ chưa lâu, nhưng họ là những người bạn chiến đấu đầu tiên mà anh ấy đã kết bạn.

Anh cảm thấy hối hận vì đã không thể bảo vệ được họ và vì anh mà họ đã bị đặt vào tình thế nguy hiểm như vậy.

"Chấp nhận đi. Quyền duy nhất của kẻ yếu là cam chịu."

Cheon MyeongHo giơ rìu lên.

Kim ShiHoon quay đầu về phía Cheon MyeongHo, người đang từ từ tiến lại gần mình.

MyeongHo bổ rìu xuống chân ShiHoon.

"Ặc!"

Kim ShiHoon nhắm hai mắt lại.

Ý nghĩ rằng mình sẽ sớm bị mất đi đôi chân khiến anh cảm thấy hoảng sợ.

Kêu vang-!!

"Ho!"

"..."

Với âm thanh rõ ràng của thép, một tiếng rên phát ra từ miệng Cheon MyeongHo.

Kim ShiHoon từ từ mở mắt.

Bóng lưng của một chàng trai trẻ mà anh quen thuộc đang ở trước mặt anh.

"Woah. Câu nói hay đấy."

Sau khi dễ dàng chặn được đòn tấn công của Cheon MyeongHo, KangWoo gật đầu với nụ cười trên môi như thể đang nghiền ngẫm những lời Cheon MyeongHo vừa nói.

"Anh KangWoo...?"

Kim ShiHoon bối rối nhìn KangWoo, người vừa đột ngột xuất hiện.

KangWoo quay đầu về phía Kim ShiHoon và bình tĩnh nói.

"Tôi sẽ giải thích mọi chuyện sau. Anh ShiHoon, cứ ở đây và nghỉ ngơi một chút. Seol-ah, lại đây và chữa trị cho anh ấy."

"A... Ừ!"

Seol-ah nhìnKangWoo với vẻ mặt bối rối.

"Có phải là Biệt đội Hwarang...?"

Cheon MyeongHo cảnh giác nhìn KangWoo.

Hắn ta biết chính phủ đang cố gắng điều tra bang hội lớn nào có liên quan đến Giáo phái Quỷ.

Xem cách anh ta đột nhiên xuất hiện, có khả năng rất lớn rằng anh ta là một đặc vụ được cử đến từ chính phủ.

"Những người khác của Biệt Đội Hwarang có lẽ đang ở gần đây"

"Ngươi..."

"Hãy cầm lấy vũ khí của ngươi. Chúng ta không có thân thiết gì đâu."

"..."

Cheon MyeongHo nhặt vũ khí của mình với vẻ mặt khó khăn.

KangWoo đã đúng.

Nói chuyện chẳng có ý nghĩa gì. Họ không có lý do gì để tiết lộ danh tính của mình cho nhau.

"Vậy ta sẽ ép ngươi phải nói ra."

"Hahaha. Tốt. Thái độ tốt."

Với một nụ cười trên khuôn mặt, KangWoo vẫy tay như thể nói “hãy tiếp tục nào”.

"Cố lên."

"..."

Cheon MyeongHo cau mày sau khi nhìn thấy thái độ kiêu ngạo của KangWoo.

Mana xanh bao phủ chiếc rìu của hắn ta.

Không giống như Cheon MyeongHo, người sẵn sàng chiến đấu với thái độ kiên quyết, KangWoo khoanh tay và chờ đợi anh ta tấn công.

'Tên khốn kiêu ngạo.'

Cheon MyeongHo có vẻ khó chịu trước thái độ của KangWoo.

“ Ngươi chặn được đòn tấn công của ta là nhờ may mắn thôi”

Hắn ta chắc chắn rằng cuộc tấn công tiếp theo của mình sẽ khác.

Cheon MyeongHo nắm chặt chiếc rìu phủ mana và lao về phía KangWoo.

Hắn ta vung chiếc rìu với mana màu xanh đậm xung quanh nó, nhắm vào cổ KangWoo.

KangWoo đưa tay về phía chiếc rìu.

'Thật là một tên khốn điên rồ!'

KangWoo đang định chặn một chiếc rìu đã cắt đôi cả một chiếc khiên khổng lồ bằng tay của mình.

Có một giới hạn về mức độ điên rồ của một người nào đó.

Cheon MyeongHo vung rìu, định cắt đôi KangWoo.

Vỗ nhẹ-

"Cái gì!" Chiếc rìu hắn ta vung bằng tất cả sức mạnh của mình đã bị bắt dễ dàng.

"Ngươi vừa nói gì vậy? Ồ, vâng."

Nứt-

KangWoo bóp nát chiếc rìu mà cậu vừa bắt được.

Cậu ấy tiếp tục nói với một nụ cười sâu sắc trên khuôn mặt của mình.

“Ngươi nói rằng quyền duy nhất của kẻ yếu là Cam chịu, phải không?”

KangWoo liếm môi trong khi gật đầu.

"Tôi cũng nghĩ vậy."

Lưỡi rìu, trông giống như bị một máy nén thủy lực đã nghiền nát nó, rơi xuống đất.

Bạn đang đọc Sự Trở Lại Của Người Chơi Sau 1 Vạn Năm của 나비 케곡
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi darkmooon
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.