Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 845 chữ

Chương 343: C343

Binh lính kia tuân lệnh, mang theo hai người đi vào ngõ nhỏ.

Phó Chỉ Toàn thấy trái tim đều mau nhảy ra ngoài, chờ lát nữa vừa thấy chân nhân còn không bị chọc thủng sao, nàng trộm bắt lấy tay áo Lục Tê Hành, kéo một chút.

Lục Tê Hành trở tay bắt lấy tay nàng, nghiêng đầu cho nàng một cái ánh mắt “Yên tâm”.

Hay là hắn đã sớm có chuẩn bị? Phó Chỉ Toàn yên lòng, đi theo phía sau hắn vào ngõ nhỏ.

Tới đuôi ngõ nhỏ, binh lính dẫn đường ngừng lại, tiến lên gõ gõ cánh cửa gỗ cũ nát, đen như mực. Rất nhanh, một lão giả đầu tóc hoa râm, chống quải trượng bước chân tập tễnh đi tới mở cửa.

“Cữu cữu!” Trên khuôn mặt chất phác của Lục Tê Hành hiện ra một tia vui mừng, trước một bước mở miệng nói.

Lão giả nhìn hắn, kích động đến rơi lệ: “Ai, binh hoang mã loạn, sao ngươi lại tới đây? Vạn nhất có chuyện gì, ta sao có thể công đạo với cha mẹ ngươi.”

Nói xong, hắn giống như mới ý thức được bên cạnh còn có binh lính đang đứng, vội vàng vả miệng, ngượng ngùng mà giải thích: “Quân gia, tiểu nhân không có ý nói như vậy.”

Xác nhận thân phận của Lục Tê Hành xong, binh lính kia cũng không có hứng thú nghe này đó, phất phất tay, dặn dò nói: “Ô Văn Trung, bây giờ không yên ổn, bảo cháu ngoại trai ngươi mấy ngày tới đừng chạy loạn!”

Nói xong, xoay người liền đi.

Ô Văn Trung vội khom lưng đáp vâng, chờ sau khi hắn đi xa mới đóng cửa, lãnh hai người Lục Tê Hành vào nhà.

Cái sân này rất nhỏ, chỉ có hai trượng, phòng cũng rất ít, một gian nhà chính, một gian chính phòng, một gian sương phòng, phòng bếp đáp ở phía dưới sân, mặt trên là mái cỏ tranh che mưa. Bố trí trong nhà cũng đều là đồ vật thực xưa cũ, hơn nữa cực kỳ đơn giản.

Lão giả lãnh hai người vào nhà chính, áy náy nói: “Gần đây lại đánh nhau, cũng không có cái gì để chiêu đãi các ngươi.”

Hóa ra đây không phải người của Lục Tê Hành. Phó Chỉ Toàn kinh ngạc liếc mắt nhìn hắn.

Lục Tê Hành cười nhìn nàng một cái, quay đầu nói với Ô Văn Trung: “Ô bá bá khách khí, hôm nay nếu không có ngươi thu lưu, chúng ta chỉ sợ đã bị bắt đi.”

Ô Văn Trung thu hồi nụ cười, thở dài nói: “Vương gia, hiện tại An Thuận đại loạn, ngài là thiên kim chi khu, không nên tới nơi này.”

Lục Tê Hành thu hồi nụ cười, vẻ mặt nghiêm túc hỏi: “Ô bá bá, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? An Thuận vì sao sẽ ở trong một đêm hãm lạc?”

Ô Văn Trung đứng lên, đi nhấc ấm nước trên bếp lò ra, tiến vào, một bên đổ nước cho hai người bọn hắn, một bên nói: “Cụ thể lão nhân ta cũng không rõ ràng lắm, cũng chính là chuyện ba ngày trước, vào lúc ban đêm giống như đã xảy ra chiến tranh trên quy mô nhỏ, chờ sau hừng đông, trên đường liền nhiều binh lính Đại Lương tuần tra như vậy.”

Cách hắn nói giống như Chu Hải, duy nhất khác biệt chính là thời gian chính xác hơn.

Lục Tê Hành không cam lòng, lại hỏi: “Ô bá bá không nghe được chút tiếng gió nào sao?”

Ô Văn Trung chậm rì rì ngồi xuống trước mặt bọn họ, đôi tay đặt ở trên đùi, ánh mắt nhìn chằm chằm hư không một chút:

“Lão nhân ta đều sắp vào quan tài, tai mắt nghễnh ngãng, nào còn nghe được tiếng gió gì.”

Lục Tê Hành nghe xong cũng không hề tiếp tục truy vấn, chỉ nói: “Ô bá bá, mấy ngày tới chỉ sợ sẽ quấy rầy ngươi.”

Ô Văn Trung nhẹ nhàng vẫy vẫy tay:

“Ta nhìn ngươi lớn lên, nếu không có tình huống hiện tại trong thành này, ta nhìn thấy ngươi còn cao hứng không kịp, nào có cái gì quấy rầy với không quấy rầy chứ. Chỉ là nơi này của ta đơn sơ, các ngươi cứ tự tiện đi.”

Sau đó chống đầu ngáp một cái, thật sự mặc kệ Phó Chỉ Toàn cùng Lục Tê Hành.

Lục Tê Hành giống như cũng đối với việc này tập mãi thành thói quen, hắn dẫn Phó Chỉ Toàn vào gian sương phòng bên trái sân, chủ động giải thích cho nàng: “Ô bá bá là thị vệ bên người phụ hoàng ta, đã cùng phụ hoàng ta nam chinh bắc chiến hai mươi năm. Sau khi phụ hoàng ta qua đời, hắn từ quan, trở về quê quán của Ô thẩm thẩm, cũng chính là nơi này, định cư.”

Bạn đang đọc Sự Trở Về Của Người Vợ Bị Bỏ Rơi (Trọng Sinh) của Hồng Diệp Tự Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hoahuongduongmautrang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.