Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 955 chữ

Chương 71

Đám người giải tán, mọi người lần lượt rời khỏi từ đường.

Phó Chỉ Toàn cố tình dừng ở cuối cùng, đến khi từ đường khôi phục lại quạnh quẽ, ở cửa chỉ còn dư lại một già một trẻ.

Quý lão thái gia đứng lên, cười tủm tỉm mà nhìn nàng: “Như thế nào còn chưa quay về?”

Nhìn ánh mắt của ông rộng rãi, lời an ủi của Phó Chỉ Toàn đến bên miệng đột nhiên nói không nên lời, một lão nhân ý chí kiên định, tâm trong như gương như vậy, căn bản không cần vài câu an ủi của nàng.

“Ta liền trở về ngay đây, trời lạnh, bá tổ phụ cũng sớm trở về nghỉ ngơi.” Phó Chỉ Toàn hướng hắn hành lễ, xoay người ra khỏi từ đường.

Thẳng đến khi bóng dáng của nàng biến mất ở chỗ rẽ của cửa, Quý lão thái gia mới đột nhiên ngồi xuống, đôi mắt quắc thước có thần cũng ảm đạm đi, ông mệt mỏi ngồi xuống trên ghế, thở dài.

Phó Chỉ Toàn ra khỏi từ đường, Tiểu Lam liền đón bên ngoài, còn đưa một ấm lò sưởi tay cho nàng: “Thiếu phu nhân, ngươi mau làm ấm tay đi. Gió thật lớn, chúng ta nhanh trở về thôi.”

Phó Chỉ Toàn quấn chặt áo choàng, gật đầu nói: “Đi thôi.”

Hai người một trước một sau dọc theo hẻm nhỏ đi ra ngoài, nhưng đi không bao xa, đột nhiên phía trước truyền đến giọng nói quen thuộc tức giận mắng chửi.

“Đánh chết ngươi cái con mụ gây tai họa, nếu không phải ngươi, cha chồng như thế nào sẽ đem vị trí tộc trưởng truyền cho người khác, đều là tại ngươi cái con mụ Tang Môn tinh. Gả tiến vào đã khắc chết đại ca, hiện tại lại tới khắc nhà của chúng ta, ai dính lên người ấy liền xui xẻo. Nếu không phải ngươi tâm can đen tối muốn hưu con dâu lại vẫn muốn đóng giả làm người tốt, một hai phải để chúng ta ra mặt, cũng sẽ không chọc giận cha chồng……”

Nghe đến giọng nói quen thuộc này, Phó Chỉ Toàn trong lòng vừa động, dừng bước chân, cũng ngăn cản Tiểu Lam.

Hai người đứng ở góc tường nhìn lại, chỉ thấy trên đường phố phía trước, Nhan thị cầm một cây chổi lông gà dùng hết sức đánh trên người Vạn thị.

Bên cạnh, rất nhiều phụ nhân vây quanh, nhưng xem bộ dáng của Nhan thị hùng hổ, không có một người dám đi lên cản lại.

Vạn thị ăn không biết bao nhiêu đòn, lúc bắt đầu bà còn giật chổi lông gà trong tay Nhan thị, nhưng mấy năm nay gần đây, bà ngay cả nước cũng chưa từng xách qua một thùng, nào có thể so được với Nhan thị có sức lực, ngạnh sinh sinh mà ăn mười mấy roi. Không bao lâu sau, toàn thân của bà trên dưới đều nóng rát, đau đớn, ngay cả sức lực giơ tay đều không có, nào còn có sức lực cùng Nhan thị tranh đoạt, chỉ có thể buông mặt mũi, đau khổ cầu xin: “Đệ muội…… Đệ muội, chúng ta có chuyện hảo hảo nói, có chuyện hảo hảo nói……”

Nhưng Nhan thị lúc này đem chuyện trượng phu nhà mình không đạt được vị trí tộc trưởng đổ hết lên đầu Nhan thị, hận bà cực kỳ, nghe thấy tiếng bà kêu rên cùng xin tha, chẳng những không dừng tay, ngược lại càng thêm hưng phấn, xuống tay càng nặng.

Trong khoảng thời gian ngắn, trên con đường cái này cũng chỉ nghe được tiếng chổi lông gà đánh và tiếng Vạn thị kêu đau.

Cuối cùng vẫn là nhờ Quý Trường Nguyên nghe được tiếng gió, mang theo mấy nam nhân lại đây mới kéo được Nhan thị ra.

Nhưng lúc này, Vạn thị đã bị đánh đến một thân là thương tích, ngay cả trên mặt cũng có vài đạo vệt đỏ rõ ràng.

Bà nằm liệt dưới đất, thống khổ mà rên.

Quý Trường Nguyên thấy vậy, vừa giận lại vừa tức, vội vàng gọi người đi thỉnh đại phu tới, lại phân phó người áp giải Nhan thị đến từ đường.

Nhan thị lúc này bất chấp tất cả, đem chổi lông gà ném một cái: “Quỳ từ đường liền quỳ từ đường, lại không phải chưa từng quỳ bao giờ.”

Phi, bà da dày thịt béo, không sợ cái này, không giống Vạn thị chuyên giả vờ kia, quỳ từ đường còn có thể quỳ ra bệnh tới.

Nói xong, bà hùng dũng oai vệ tự động hướng từ đường mà đi, bộ dáng kia không giống như là bị phạt, ngược lại như là đi gặp chuyện tốt vậy.

Bên cạnh Quý Trường Nguyên không nói được lời nào, nhưng hắn mới nhận chức, hai phụ nhân này lại là bởi vì vị trí tộc trưởng của hắn mà nháo lên, hắn cũng không dễ xử trí, chỉ có thể gọi người nhìn kỹ Nhan thị, quay đầu lại chờ trong tộc thương lượng xong lại xử trí bà.

Vạn thị nhìn bóng dáng Nhan thị nghênh ngang rời đi, trong lòng hận đến ngứa răng, nhịn không được nghiến răng, người đàn bà đanh đá này, chờ nhi tử của bà trở về, sẽ khiến cho Nhan thị đẹp mặt.

“Ai nha……” Dùng một chút lực cắn răng như vậy liền tác động đến miệng vết thương trên mặt, Vạn thị lại lần nữa đau đến quỷ khóc sói gào, hiện trường lần thứ hai trở nên hỗn loạn.

Bạn đang đọc Sự Trở Về Của Người Vợ Bị Bỏ Rơi (Trọng Sinh) của Hồng Diệp Tự Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hoahuongduongmautrang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.