Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cô là cái thá gì?!

Phiên bản Dịch · 772 chữ

Cô sợ phải tiếp tục làm “tình nhân” của Lãnh Hách Thành. Nếu lần này rời đi, có thể thoát khỏi người đàn ông này, cũng coi là một chuyện tốt.

Lầm Hoàn Nhĩ thừa nhận bản thân ích kỉ, cô muốn rời xa Lãnh Hách Thành.

Nếu sau này có cơ hội báo ân, cô nhất định sẽ báo.

Lâm Hoàn Nhĩ thật sự rời đi… Không chút do dự, đến cả đầu cũng không ngoái lại một lần, chỉ còn lại một mình Lãnh Hách Thành trong phòng.

Người rời đi trước rõ ràng là anh, nhưng lại vì giúp cô bôi thuốc mà quay lại. Bây giờ lại phải mở to mắt nhìn cô rời đi.

Người phụ nữ đáng chết, đúng là khiến người ta chán ghét!

Người đàn ông đứng dậy, bước tới phía cửa sổ, mở rèm cửa nhìn theo người phụ nữ đang rời đi dưới tầng.

Cô thật sự không ngoái đầu lại ư?

-Lâm Hoàn Nhĩ, đi rồi thì mãi mãi đừng quay lại. Tôi sẽ không đi tìm em nữa!

Cơ hội anh trao cho người khác chỉ có một lần. Sai chính là sai, không thể có cơ hội lần nữa, cho dù là Lâm Hoàn Nhĩ cũng không được.

Nhưng Lãnh Hách Thành không ngờ rằng suy nghĩ đầy kiên định của bản thân lúc này đến cuối cùng vẫn cứ bị phá vỡ. Không ngừng trao cho người phụ nữ ấy vô số cơ hội đã trở thành một thói quen ăn sâu vào xương tủy rồi.

-----------------

Lúc Lầm Hoàn Nhĩ xuất hiện ở nhà họ Cố, tất cả đều kinh ngạc:

-Thiếu phu nhân… Cô… Sao cô có thể về được?

Người làm vô cùng ngạc nhiên, lập tức gọi điện thông báo cho Cố thiệu Khuynh.

-Tôi không sao, nên về thôi!

Lâm Hoàn Nhĩ trả lời đơn giản rồi bước vào.

Cố Vinh Chính và Cố Mỹ Nhã đều ở trong nhà. Cố Mỹ Nhã đang xem tạp chí ở tầng dưới, thấy Lâm Hoàn Nhĩ bước vào, cô ta kinh ngạc y như đám người làm:

-Trời ơi, sao cô lại về được?

Lâm Hoàn Nhĩ biết Cố Mỹ Nhã không chỉ không thích mình mà còn vô cùng ghét. Cũng không nhiều lời với cô ta, trả lời qua loa:

-Về thì về thôi.

Nói xong, cô muốn lên phòng của mình.

Cố Mỹ Nhã nhìn thấy cô quay người đi, rất bực bội vì bản thân bị coi thường:

-Lâm Hoàn Nhĩ, cô đứng đó cho tôi!

Bước chân Lâm Hoàn Nhĩ khựng lại, nhưng không quay đầu giọng nói lạnh nhạt:

-Làm gì?

Cố Mỹ Nhã gập quyển tạp chí ném sang một bên, gân cổ lên:

-Không phải cô bị cưỡng giết rồi sao? Sao lại có thể trở về?

Vừa nghe tới hai từ cưỡng giết, Lâm Hoàn Nhĩ nắm chặt tay, tức giận quay đầu lại:

-Cô đừng nói linh tinh! Đó chẳng qua chỉ là mấy lời bịa đặt của báo chí mà thôi!

Cố Mỹ Nhã cười khinh miệt, tỏ rõ thái độ không tin:

-Tôi nói cho cô biết… Không có lửa sao có khói? Loại chuyện này, không cần động não cũng biết… cô bị mấy tên đàn ông bắt cóc, cô cũng không phải là dạng vừa, sao lại không bị chúng xâm phạm chứ? Đừng giả bộ nữa, cô không phải là không muốn bị mất thể diện của một Cố thiếu phu nhân mà không chịu thừa nhận đấy chứ?

-Cố Mỹ Nhã, cô đừng nói linh tinh! Cô thì khác gì mấy bà già ba hoa, sự việc còn chưa biết rõ đã nói bậy, thật khiến người ta ghét!

Nghe Lâm hoàn Nhĩ nói những lời như vậy với mình, Cố Mỹ Nhã tức đứng bật dậy:

-Lâm Hoàn Nhĩ, cô có ý gì hả? Tôi cảnh cáo cô, đừng có trêu ngươi tôi, nếu không tôi không để yên đâu.

-Cô không để yên cho tôi kiểu gì? Cố Mỹ Nhã, tôi biết cô ghét tôi nên lúc nào cũng xăm soi tôi nhưng tôi cũng muốn nói với cô, tôi không có rảnh để so đo với cô! Tôi lười phải đấu với cô vì vậy thu lại cái bộ dạng của cô đi!

Lâm Hoàn Nhĩ nói xong liền đi về phòng.

-Lâm Hoàn Nhĩ, cô lại dám nói với tôi như vậy? Tôi là tiểu thư nhà họ Cố, còn cô… cô là cái thá gì?

-------

Dịch: Chi Chi

Proof - read: Mưa

Team: Con rơi

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 30/03/18

Bạn đang đọc Sủng Hôn Triền Miên: Chồng À, Chậm Một Chút! của Lăng Nhất Cảnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RainyRuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 118

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.