Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đoán ra được điều gì đó

Phiên bản Dịch · 766 chữ

- Cái này còn phải nhìn thấy ư? Chỉ cần động não cái là biết. Cô với anh trai tôi tình cảm không tốt, anh tôi đến chạm vào người cô cũng lười. Cô đó, chắc chắn là cô đơn đến không chịu nổi phải ra ngoài tìm đàn ông, cuối cùng tự bày ra cái trò bắt cóc đó, đúng là đồ nham hiểm.

Cố Mỹ Nhã cười lạnh núp sau lưng bố, cậy thế mà sỉ nhục Lâm Hoàn Nhĩ.

Lâm Hoàn Nhĩ nắm chặt bàn tay, vô cùng tức giận nhưng cô biết lúc này bản thân mà nổi nóng, đánh nhau với cô ta là chuyện không phải.

-Bố, con về phòng trước.

Tuy biết người bố chồng này không ưa cô, nhưng cô vẫn phải tôn trọng bề trên.

Cô vừa đi được mấy bước, Cố Vinh Chính lạnh lùng nói:

-Lâm Hoàn Nhĩ, danh dự của nhà họ Cố đều bị cô hủy hoại rồi!

Trong lòng Lâm Hoàn Nhĩ có chút đau xót, thở dài một hơi, nhưng cô không nói gì, trở về phòng của mình.

Sau khi cô về phòng liền tắm rửa, thay một bộ đồ mới, rồi thu dọn vài thứ đơn giản sau đó cầm túi xách ra ngoài.

Cô tới trại tạm giam, đi tìm hai tên bắt cóc đó. Cô phải làm rõ chuyện ai là người muốn bắt cóc cô.

Lâm Hoàn Nhĩ đi vào trại tạm giam, gặp hai tên tội phạm đó.

-Nói cho tôi biết, rốt cuộc ai sai các người bắt cóc tôi?

Giọng nói Lâm Hoàn Nhĩ lạnh lùng, ngữ điệu vô cùng lãnh đạm.

Hai tên tội phạm đồng loạt nhìn nhau, sau đó lắc đầu:

-Không có ai chỉ thị chúng tôi cà. Là chúng tôi tự bắt cóc, chúng tôi chỉ cần tiền mà thôi."

-Nói bậy! Lúc các người bắt tôi rõ ràng nói là nghe ai sai khiến. Bây giờ lại nói khác là sao?

-Chúng tôi không nghe ai chỉ thị, chúng tôi chỉ cần tiền mà thôi! Thật đấy, Cố phu nhân, cô là vợ của Cố tổng, chúng tôi bắt cóc cô vốn chỉ muốn lấy chút tiền vàng nhưng cuối cùng tiền không lấy được còn bị cô bắt, chúng tôi cũng không còn cách nào.

Nhìn thấy hai tên bắt cóc nói dối, Lâm Hoàn Nhĩ biết chuyện này không hề đơn giản.

Chắc chắn có người tạo sức ép cho bọn chúng khiến bọn chúng không dám nói, người ấy rốt cuộc là ai?

Lâm Hoàn Nhĩ cảm thấy chuyện này không tránh khỏi liên quan tới Lãnh Hách Thành.

Cô biết không phải Lãnh Hách Thành muốn bắt cóc cô, nhưng người đàn ông đó lại đúng lúc kịp xuất hiện cứu cô, thật sự kì lạ.

Chẳng lẽ người đó có liên quan tới Lãnh Hách Thành? Lâm Hoàn Nhĩ suy nghĩ về những người có liên quan.

Rốt cuộc ai muốn bắt cóc cô? Cô với Lãnh Hách Thành vốn dĩ không quen biết.

Đột nhiên, Lâm Hoàn Nhĩ nhớ tới một người, ở khách sạn ngoài hôm đó, Cố Thiệu Khuynh còn dẫn tới một người phụ nữ, Hách Diễm Diễm.

Hách Diễm Diễm lúc đó đã gọi Lãnh Hách Thành là anh họ.

Mà nhìn bộ dạng của cô ta, trông có vẻ rất ghét cô.

Làm tình nhân của Cố Thiệu Khuynh, đương nhiên sẽ ghét vợ anh ta. Lâm Hoàn Nhĩ dường như đã nghĩ thống suốt.

Lẽ nào người đó là Hách Diễm Diễm?

Tất cả chuyện này suy nghĩ lại, liên kết lại dường như có mối liên kết chính xác.

Thêm chuyện Lãnh Hách Thành ngày đó cố ý nhốt cô lại, không cho cô liên lạc với thế giới bên ngoài, tất cả mọi chuyện tuyệt đối không phải ngẫu nhiên.

Lâm Hoàn Nhĩ rời khỏi trại tạm giam, trên đường đo chỉ nghĩ tới chuyện này.

Nếu Hách Diễm Diễm tìm người tới bắt cóc cô coi như còn có thể hiểu được.

Lãnh Hách Thành là anh họ cô ta, có lẽ vô tình biết chuyện nên mới vội tới cứu cô. Dẫu sao anh ta cũng không phải kẻ tiểu nhân gì.

Nhưng Hách Diễm Diễm dù sao cũng là em họ anh ta, người đàn ông này cũng không thể quá vô tình, vì đại nghĩa mà quên người thân vì vậy cả hai phía anh ta đều can thiệp giúp.

-------

Dịch: Chi Chi

Proof - read: Mưa

Team: Con rơi

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 31/03/18

Bạn đang đọc Sủng Hôn Triền Miên: Chồng À, Chậm Một Chút! của Lăng Nhất Cảnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RainyRuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 95

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.