Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bữa Sáng Đạm Bạc

Tiểu thuyết gốc · 2207 chữ

Chương 5: Bữa Sáng Đạm Bạc

Ánh sáng rội vào chiếc bàn gỗ tinh são, trên bàn đặt những đĩa sành chứa đồ ăn kèm là dưa chua cùng với trứng vịt muối luộc cuối cùng là chén cháo trắng.

Trứng này chẳng phải trứng của con gà mái đen kia vì nó chỉ ăn rồi gật gù dưới gốc cây hoè thôi, thật hắn cũng chẳng biết hệ thống chó hắn gà mái này làm gì, ngòai việc lông đen đặc biệt và biết nghe lời thì hắn cũng chẳng biết nó giúp ít gì vì nuôi đã lâu mà một quá trứng cũng chẳng ăn được nữa.

Trừng này là từ nhiệm vụ của hệ thống và hắn lấy gỗ xuồng thôn dưới chân núi đổi về, những sinh linh ở đây thật ra đối với hắn đã không còn dùng nuôi để thịt nữa rồi, lúc đầu vì muốn tu luyện hắn cố gắn hoàn thành nhiệm vụ nên cố hết sức dùng tâm ý nuôi chúng.

Giờ thì khác rất nhiều rồi từ khi hệ thống biến mất hắn không thể tu luyện, hắn chỉ còn một mình nên cũng chỉ có những sủng vật này bầu bạn mà thôi, một năm qua dù không còn nhiệm vụ hắn vẫn sống bình yên thậm chí nhờ không cần làm nhiệm vụ hắn có thể sống an nhàn không kể gì.

Hệ thống cho hắn rất nhiều sủng vật dù chỉ thường thường nhưng cũng cùng hắn trãi qua rất nhiều thời gian bên nhau. Nên giờ có tình cảm với chúng không thể làm thịt còn vì hệ thống dưỡng thành thói quen chăm sóc chúng.

Hzzz thật không biết làm gì nữa, hắn cứ có cảm giác không phải nuôi dưỡng sủng vật mà đang làm sen cho sủng vật của mình vậy. Đúng là nhân gian mờ ảo không biết ai chủ ai tớ luôn, ai là hoàng thượng ai là sen.

Nhìn những thức ăn trên bàn Phàm Trường An có chút xấu hổ vì từ khi xuyên qua tới giờ đây là lần đầu tiên hắn có khách nhân đến chơi, hắn tự kêu người ta ở lại ăn cơm nhưng chẳng có món nào ra hồn làm hắn có chút nghẹn nên lên tiếng:

“Nhà có chút đơn sơ, cơm canh đạm bạc mong Thừa Thiên công tử không chê” mời Thùa Thiên ngồi xuống hắn có chút xấu hổ lên tiếng vì lần đầu có khách đến thăm mà chỉ có bữa cơm như thế này.

“không chê, không chê là ta làm phiền công tử còn chưa trả ơn cho công tử nay lại nhận bữa cơm này là ta có phúc, đa tạ công tử” nói rồi cũng ngồi xuống chung bàn cơm với Phàm Trường An.

Hắn nhìn bàn cơm canh đạm bạc cũng không có chê, hắn là tu tiên giả ăn cơm đã không còn quan trọng thứ có thể giúp hắn thường là tiên đan diệu dược, có ăn hay không cũng chẳng mất mác dù sao cũng là thú vui của đại lão cứ phối hợp để cho đại lão vui là được, dù sao cũng chỉ là bữa cơm thôi.

“Được rồi, mời Thừa Thiên công tử dùng bữa nếm thử ta nghề của ta thử xem sao”.

“Được được cảm ơn công tử” hắn nhìn vào bữa cơm rồi mút cháo lên nếm thử, Phạm Thừa Thiên nghĩ đây là đại lão đích thân nấu dù có ra sao cũng phải khen cho đại lão vui, ôm tâm lí như vậy hắn liền đưa thìa cháo vào miệng nhai nhẹ nuốt xuống.

Từ ôm tâm lí đến cháo trong miệng tan ra được nuốt xuống, hắn mở trừng mắt nhìn chén cháo trong tay mình. Từ khi sinh ra đến nay hắn chưa nếm qua chén cháo nào à không phải nói là món ăn nào ngon như vậy. Cháo tan trong miệng cùng vị ngọt của hạt gạo làm hắn không khống chế được mà mút ăn liên tục đến hết cháo hắn cũng không hay.

“Được rồi từ từ thôi”

Nhìn chén cháo trong tay hắn cười gượng đưa chén cháo đến trước mặt Phàm Trường An: “ công tử có thể cho ta xin chén nữa được không”

“ngon đến vậy sau?”

“Đúng vật đúng vậy ta chưa bao giờ ăn món nào ngon đến vậy” hắn nói như thể sợ Phạm Thừa Thiên không tin hắn vậy. Đều này làm Phàm Trường An lắc đầu mĩn cười cầm chén cháo mút thêm cho hắn.

Phàm Trường An nghĩ tài nấu nướng của hắn quả nhiên như hệ thống đánh giá là Đệ Nhất Thiên Hạ đến tu tiên giả cũng không thoát được, nghĩ vậy hắn cảm thấy vô cùng thoải mái và thành tựu nhìn Phạm Thừa Thiên càng thuận mắt hơn.

Mút xong đưa cho Phạm Thừa Thiên rồi nói: “Đừng ăn cháo không như vậy phải kết hợp với món ăn kèm mới có thể hoàn hảo một bữa sáng được”

Lúc này Phạm Thừa Thiên đưa tay nhận cháo như máy móc vì hắn vừa phát hiện mính từ sơ kỳ đã vào kết đan trung kỳ vả lại nền tảng còn rất vững, hắn tính ăn tiếp thì nghe câu nói của Phàm Trường An nên bèn gắp miếng cải chua cùng một ít trứng muối ăn vào, vị chua giòn của cải chua cùng sềnh sệch mặn của trứng muối kết hợp vị ngọt và mịn của cháo hoàn hảo không ngờ.

Hắn ăn xong bữa sáng đã vào hậu kỳ cảm giác tiến tới bức màn hằn có cảm giác bất ổn do ngoại lực tác động đang không biết làm sao thì một chun trà tinh são đưa tới trước mặt hắn chỉ hít một hơi đã khiến tâm tình bình ổn lạ thường.

“Ăn xong uống chun trà là tuyệt nhất, Thừa Thiên công tử nếm thử trà ta châm xem thế nào”.

“Đa tạ công tử” hắn cầm chun trà cho vào miếng vị đấng chát làm tinh thần tĩnh táo sau khi nuốt xuống để lại hậu vị ngọt tâm cảnh hắn bình lặng cảm giác bất ổn biến mất. Không chỉ vậy hắn như cảm nhận rõ hơn về đao đạo mà mình theo đuổi, giúp hắn có thể phá đan vào nguyên anh trong nay mai.

Hắn nhìn vào chun trà thầm nghĩ đây sẽ không phải trong truyền thuyết trà ngộ đạo chứ, thứ mà một phiến cũng khiến giới tu tiên náo động vô số lão quái vật sống ngàn năm tranh đoạt, vậy mà hắn uống được một chun luôn đời tu tiên coi như cũng mãn nguyện.

Hắn đứng dậy chắp tay: “Đa tạ công tử đã ban trà cho ta đời này ta sẽ không quên”

Phàm Trường An không ngờ một chun trà có thể khiến Phạm Thừa Thiên như vậy lắc đầu: “không có gì chỉ một chun trà thôi nếu Thừa Thiên công tử thích thì thêm một chun a”

Nói rồi định châm thêm một chun thì Phạm Thừa Thiên đã lên tiếng: “không cần như vầy đã đủ rồi công tử, ta thấy ổn hơn rồi không nên làm phiền công tử nữa ta còn có việc cũng nên cáo từ rồi”

Nghĩ tới chuyện của Phạm Thừa Thiên, Trường An cũng không cản nhìn chàng trai trước mắt hắn thấy bùi ngùi, dù sao cũng là khách nhân đầu tiên của hắn từ lúc xuyên qua tới nay lại thêm chuyện gia đình hắn chẳng thể làm gì, đột nhiên nghĩ viết một câu chúc cầu phúc cũng được, nghĩ là làm hắn vội đi vào thư phòng lấy giấy bút ra.

Phạm Thừa Thiên nhìn hành động khó hiểu, hắn cũng chẳng biết làm gì chỉ có đợi Trường An trở lại lên tiếng: “công tử đây là?”

“việc của ngươi ta không giúp được chỉ có thể viết câu cầu phúc cho ngươi thôi”

Nói rồi ngồi vào bàn cà mực bắt đầu viết, ánh mắt Phạm Thừa Thiên như đông cứng lại hơi thở như ngừng lại từ sau thẩm trong tâm cang như có giọng nói thôi thúc hắn “ Còn Không Mau Quỳ Bái” thân thể hắn thì bất động trong cơn chấn động. Dĩ nhiên hắn không phải kẻ duy nhất mà tất cả sinh linh trong viện tử cũng như vậy.

Vì chỉ cái nhấc bút Phàm Trường An đã dẫn động thiên địa vạn nguyên pháp tắc quy tụ tất cả đều nằm dưới ngồi bút của hắn. Nét bút rồng bay phượng múa viết ra bốn chữ:

“MÃ ĐÁO THÀNH CÔNG”

Viết xong hắn bỏ bút xuống mọi thứ như chưa xảy ra tất cả trở về yên bình của viện tử. Hắn đứng dậy đưa giấy tuyên vừa viết cho Phạm Thừa Thiên: “ta không có gì chỉ có thể viết ít chữ cầu chúc cho huynh mọi việc suôn sẽ”.

Cầm giấy tuyên Phạm Thừa Thiên xúc động hắn quỳ xuống: “Tạ ơn công tử sau khi xong việc ta thề sẽ làm trâu ngựa báo ơn công tử”

Phàm Trường An lắc đầu đỡ Phạm Thừa Thiên dậy nói: “Được rồi đứng lên đi thượng lộ bình an”

Phạm Thừa Thiên gật đầu kiên định ra khỏi viện tử. Nhín bóng lưng Phạm Thừa Thiên, Trường An thở một hơi trở lại thư phòng.

Lúc này bên ngoài viện tử Phạm Thừa Thiên chấp tay cuối đầu: “Thiên Cẩu gia vãn bối phải đi xong việc tại hạ sẽ trở lại báo đáp ơn này của công tử” nói rồi hắn lại lắc đầu: “Tại hạ thật không thể báo đáp hết được ơn của công tử chỉ mong có ít cho công tử còn mong Thiên Cẩu gia chỉ bảo”

Thiên Cẩu: “mau chóng hoàn thành rồi trở lại, theo ta rất cực khổ ta chỉ mong ngươi sẽ không làm ta thất vọng thôi”

Nghe vậy Phạm Thừa Thiên gật đầu bay về hướng Bắc Chi Thành.

Tính Tuyết Tông

Đại điện hai phe nhìn nhau, cuối cùng tông chủ lên tiếng: “ Đại trưởng lão ngươi đây là có ý gì kéo theo nhiều trưởng lão như vậy làm gì”

“ha ha chưởng môn thật hài hước chẳng lẻ còn muốn chúng ta ra tay sao” Nhị trưởng lão bên trái đại trưởng lão lên tiếng

Nghe vậy Tang Trầm nhíu mày nhìn về sư phụ nàng, nàng lớn lên xinh đẹp da trắng môi đỏ dáng vẻ yêu kiều còn là thánh nữ, trẻ tuổi tu vi đã là kết đan tầng 5, vì sư phụ nàng là chưởng môn nên dĩ nhiên nhận được đãi ngộ cao hơn vì thế có nhiều kẻ ghen ghét, muồn tranh chức thánh nữ và chưởng môn nên mới có tình huống hiện tại, nàng chỉ có thể nhíu mi cắn răng nhìn sư phụ mình.

Việc này là vì đại trưởng lão và sư phụ nàng đều là bán độ, cả hai lại luôn ganh đau nhau có thể nói là thế căn bằng như bức màng mõng vậy, cho tới vài ngày trước sư phụ nàng biết được vì đột phá nguyên anh mà đại trưỡng lão cấu kết với ngoại tông tiêu diệt Phạm gia nhầm cướp đoạt Lục Linh Thạch vì vậy đã tranh cãi kịch liệt với đại trưởng lão, bức màng mỏng ấy cuối cùng cũng rách nên đã xuất hiện tình huống hiện tại.

“Ha ha nhị trưởng lão nói vậy là muốn ta nhường lại chức chưởng môn cho đại trưởng lão à”

“Còn phải nói sau, chưởng môn ngươi quá nhu nhược chỉ có thể để đại trưởng lão làm chưởng môn Thiên Tính Tông ta mới đi lên được thôi” tứ trưởng lão cũng lên tiếng phụ hoạ

Nghe vậy Bạch Kiểm im lặng một lúc lên tiếng: “nếu ta không đồng ý thì sau”

Đại trưởng lão không trả lời nhìn qua phía khác lên tiếng: “tam trưởng lão Tang Trầm ta cho các cơ hội quy thuận ta bằng không ta khiến các chôn cùng hắn”

“Đúng vậy Tang Trầm nều ngươi đồng ý làm nha hoàn cho ta, ta sẽ xin sư phụ ta tha cho ngươi” Hạ Thi lên tiếng chua ngoa mỉa mai, nàng ta là cháu gái cũng là đệ tử của đại trưởng lão, nàng ta luôn ghen ghét với Tang Trầm và luôn muốn chức thánh nữ kia, nàng ta luôn muồn đạp Tang Trầm dưới chân.

“Đừng mơ ta sẽ không phản bội sư phụ đâu, Hạ Thi ngươi chỉ có thể núp sau đại trưởng lão mà thôi, ta khinh vào”

Hạ Thi nghe xong liên tức tối nàng âm thầm lấy ra độc châm phóng thẳng hướng Tang Trầm, Bạch Kiểm vội bảo vệ Tang Trầm sau đó tung chưỡng vào Hạ Thi.

Đại trưởng lão lập tức ra tay cản lại rống lên: “Bạch Kiểm ngươi dám, tất cả ra tay”.

Ra lệnh xong Hạ Chí lao lên cùng Bạch Kiểm so đấu linh lực nổ vang đại điện rung chuyển trận chiến nổ ra.

Bạn đang đọc Sủng Vật Ta Nuôi Toàn Là Thượng Cổ Hung Thú sáng tác bởi yy58677879
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy58677879
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 45

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.