Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồ Đại

Tiểu thuyết gốc · 2625 chữ

Trọng Lâm đang đi bộ trên đường, lúc này hắn đi ngang qua bờ sông nơi hắn lần đầu tiên thử hấp thụ linh khí của thế giới này và bất tỉnh. Hắn cười cười, có lẽ đây là cảm giác đau khổ nhất của hắn khi đến thế giới này.

"Sai lầm, thật là sai lầm. Ta nhất định phải bổ cứu! " Trọng Lâm bất đắc dĩ thở dài. Đáng lẽ phải có hơn hai trăm điểm khí huyết, kết quả mất sạch, còn bị đánh thành kẻ thiểu năng. Hắn cảm thấy thật hối hận.

Lúc này bỗng nhiên phía sau Trọng Lâm xuất hiện một người, cầm trong tay dao găm, đâm thật mạnh vào lưng của Trọng Lâm. Chế độ báo động nguy hiểm của cơ thể Trọng Lâm hoạt động, lông tơ trên người dựng đứng lên. Nguy hiểm! Trọng Lâm lăn người xuống đất lộn một vòng. Hắn nhìn lại phía sau lưng, thanh niên tóc nhuộm đi theo sau hắn lúc trước đang lăm lăm con dao trong tay, bồi thềm một đâm vào Trọng Lâm.

Khi đã phát hiện kẻ địch, cơ thể Trọng Lâm trở nên căng cứng. Các cơ bắp trên cơ thể căng phồng lên, vào tư thế sẵn sàng tác chiến.

"Kẻ địch đầu tiên a!" Trọng Lâm khẽ liếm liếm môi. Hắn không sợ hãi, mà cảm thấy hưng phấn.

Tại Vẫn Tinh Động Thiên, hắn bị phục sát thế này không biết bao nhiêu lần. Mười ngày chắc chắn có một ngày bị ám sát, trừ khi hắn chui vào hang động nào đấy bế quan. Nhưng đôi lúc cũng bị kẻ thù đánh tới tận hang ổ.

Gầm lên một tiếng, Trọng Lâm lấy chân đạp đất phóng thẳng tới thanh niên tóc nhuộm. Thanh niên tóc nhuộm thấy vậy vội đâm thẳng một dao tới trước. Trọng Lâm ngay lúc này kề sát người của thanh niên tóc nhuộm. Trong tích tắc hắn phán đoán hướng đi của dao, tìm kiếm sơ hở của đối phương trong động tác ra đòn. Đây là thói quen chiến đấu của hắn lúc trước, ngay cả khi xuyên không đến nơi này, bản năng của hắn vẫn còn.

"Tay phải đâm tới trước, lực dồn hết vào tay, hạ bộ yếu ớt không vững, yết hầu để hở, tay trái lỏng lẻo không phòng bị, sơ hở đầy mình" Trọng Lâm khinh thường cười mỉm, hắn cảm thấy tên này quá gà mờ, không có bộ dáng của một cao thủ, hắn chắc chắn chỉ cần một đòn, tên này sẽ nằm thẳng. Trọng Lâm đưa tay trái lên dự tính đánh vào cổ tay phải đang cầm dao của đối phương. Nhưng lúc này hắn vừa đưa tay lên để cản dao, thì một dao đâm thẳng vào vai của hắn, máu tươi chảy ra. Một cơn đau nhức xông lên não của Trọng Lâm.

"Cái này...!" Trọng Lâm không thể tin, vội lùi lại nhìn vai trái của mình." Ta phán đoán không sai, nhưng... thật mẹ nó cơ thể yếu đuối."

Phán đoán của Trọng Lâm không hề sai lầm, chính xác đến 100% nhưng cơ thể của hắn, quá yếu đuối, chỉ hơn người bình thường một chút xíu, nên phản ứng của cơ thể chậm chạp, không theo kịp tốc độ phản ứng của đầu óc. Và cũng không bằng tốc độ của thanh niên tóc nhuộm, nên Trọng Lâm ăn luôn một dao.

-Nhóc con! Mày cũng đòi tay không bắt dao hả? Hôm nay bố mày cho mày biết, công phu sử dụng dao của bố mày tuyệt đỉnh ra sao?

Thanh niên tóc nhuộm thấy một dao đắc thế thì cười gằng, xông lên dự tính cho Trọng Lâm thêm một dao.

Trọng Lâm lùi lại phía sau, hắn bình tĩnh lại. Gặp nguy không loạn. Hắn lại một lần nữa tính toán, và lần này hắn quyết định không cản dao nữa, mà chuyển qua né tránh phản công.

-Dao công của bố mày đánh khắp khu này không có đối thủ. Đại ca giao tao xử lý mày, cũng xem như là vinh hạnh cho mày, để Dao Thần tao đây tiễn mày lên đường.

"Tên điên này" Trọng Lâm cảm thấy tên này khá điên, nhưng lúc này hắn cũng có chút thắc mắc, tên này là ai, sao lại đến giết hắn? Hắn mới xuyên không, không gây chuyện với ai, và thể xác này cũng vậy, chưa từng đắc tội với ai. Sao lại có kẻ ám sát, còn nữa, tên này nói là đại ca, vậy chắc hẳn là có kẻ sau màn điều khiển.

-Mày là ai? Tao nhớ là tao không biết mày!

Trọng Lâm vừa né tránh vừa dò hỏi tên này. Hắn chắc chắn tên tóc nhuộm này chỉ là kẻ tay sai.

-Ha ha, ta là Dao Thần, tay phải đắc lực của nhà họ Dương. Mày dám động đến nhà họ Dương, mày chán sống rồi.

Tên thanh niên tóc nhuộm lao lên, vung dao chém tới tấp vào Trọng Lâm, hắn chỉ chém bừa chứ không hề có bất kỳ một chiến pháp nào cả.

Trọng Lâm lúc này nhìn tên tóc nhuộm lại càng phiền muộn. "Võ mèo quào gì thế này, thế mà ta còn bị hắn cho một dao, thật sỉ nhục"

Vừa tránh né, Trọng Lâm vừa suy nghĩ, nhưng sức lực của cơ thể hắn càng lúc càng suy yếu. Vì cơ thể của hắn không phải quá mạnh mẽ, cơ hồ chỉ hơn người bình thường một chút xíu, và sự nhanh nhẹn của cơ thể không quá tốt. Vậy nên hắn chỉ có thể làm động tác né tránh khá lớn, nên mất sức hơn bình thường, động tác né nhỏ thì hắn sợ cơ thể phản ứng không kịp lại ăn dao tiếp.

-Nhà họ Dương? Dương Thiến? Con mụ này!!!

Trọng Lâm càng lúc càng tức, Dương Thiến thế mà lại cho người ám sát mình. Hắn vốn dĩ chẳng muốn quan tâm đến Dương Thiến, nhưng không ngờ Dương Thiến vì ngứa mắt Trọng Lâm mà làm đến bước này thì thật quá đáng.

Trọng Lâm lúc này chẳng còn quan tâm đến việc ai sau màn hay gì nữa. Hắn biết Dương Thiến làm, vậy là đủ!

Lần này hắn vừa lách người qua tránh một dao của tên tóc nhuộm, thì vung tay đánh ra một quyền. Một quyền này đánh vào phần hông của tên tóc nhuộm. Làm tên tóc nhuộm lảo đảo một cái. Trọng Lâm nắm bắt thời cơ, trong đầu Trọng Lâm bắt đầu nhớ lại quyền pháp cơ sở của "Thái Cực Dưỡng Thể Quyền", hắn bắt đầu thu tay vừa đấm về, tụ lực cho tay còn lại và vung quyền tiếp vào phần eo của tên tóc nhuộm. Tên tóc nhuộm muốn ngã qua một bên, Trọng Lâm lúc này bước về phía trước, nắm bắt cơ hội tung một cước đá tiếp vào phần eo của tên tóc nhuộm. Cước này hắn dồn lực khá lớn, một tiếng rắc vang lên, eo của tên tóc nhuộm bị nứt xương. Vốn dĩ cước lực của Trọng Lâm có thể đá gãy eo, trực tiếp giết chết những tên như tên tóc nhuộm này. Nhưng lúc này, hắn không còn là Trọng Lâm lúc trước, mà chỉ là một người bình thường. Cước lực không đủ mạnh, nhưng đủ để làm eo tên tóc nhuộm nứt xương. Tên tóc nhuộm ngã xuống đất và không đứng dậy nổi. Trọng Lâm lao lên, bồi thêm một cước vào đầu tên tóc nhuộm, một tiếng rắc nữa vang lên. Sau đó Trọng Lâm ngồi thụp người xuống bồi thêm một đấm vào mặt. Tên tóc nhuộm hai mắt trợn trắng, miệng máu tươi trào ra và ngất đi.

Khi này tay Trọng Lâm đau nhức, chân cũng đau ê ẩm.

"Cơ thể này thật yếu! Yếu quá yếu." Trọng Lâm nhìn tên tóc nhuộm đã mất đi sức phản kháng thì đứng dậy ngán ngẩm bỏ đi.

Trọng Lâm thấy thật phiền, cơ thể này quá yếu đuối. Chỉ đối phó một tên côn đồ qua đường, mà còn mất sức, tay chân đau nhức thế này. Nhưng khi này hắn lại là tức giận không kiềm được. Dương Thiến thế mà lại hại hắn. Hắn tức tốc chạy đến trường, mặc kệ vết thương đang chảy máu trên tay.

...

-Hắc! quyền pháp tốt a! Có thần, có lực, có sát khí, nhưng mà... quá yếu!

Từ xa có một thanh niên, mặc áo nho bào cổ xưa, như một diễn viên phim cổ trang. Hắn đã đứng nhìn Trọng Lâm giao đấu với tên côn đồ một thời gian. Lúc đầu hắn dự tính ra tay, vì cảm thấy nên hành hiệp trượng nghĩa, nhưng đến khi thấy Trọng Lâm cước pháp né tránh và quyền pháp. Hắn nhận ra là Trọng Lâm biết võ, nên hắn dừng lại và quan sát. Sau một lúc quan sát hắn càng lúc càng nhíu mày. Quyền pháp của Trọng Lâm mang một chút dấu hiệu của cổ võ. Nhưng hắn không dám chắc chắn. Quyền pháp hiện đại và quyền pháp cổ võ khá là khác biệt nhau. Quyền pháp hiện đại chú trọng vào lực, còn quyền pháp của cổ võ lại là khí. Quyền pháp của hiện đại chủ yếu là tác động bên ngoài, nhưng cổ võ thì lại đưa khí vào trong cơ thể và phá hoại từ bên trong.

Khi nhìn Trọng Lâm ra quyền, có một chút nội khí từ Trọng Lâm truyền vào cơ thể tên côn đồ, nhưng nội khí quá yếu, không đủ để gây nên lực phá hoại. Vậy nên thanh niên mặc nho bào cảm thấy lạ và quan sát. Cổ võ thế gia đi ra không thể yếu đến như vậy, còn võ thuật hiện đại thì cũng không thể nào điều khiển khí như vậy. Thật là kỳ lạ a!

Thấy Trọng Lâm rời đi, thanh niên mặc nho bào hứng thú đi theo.

-Thế giới bên ngoài thật là kỳ lạ!

...

Vừa đến trường, Trọng Lâm chạy thẳng vào lớp, mặc cho máu tươi đang chảy trên tay trái của hắn. Mặt của hắn lúc này cũng trắng bệt vì mất máu. Nhưng hắn không quan tâm, lúc này chỉ có tức giận.

-Dương Thiến, con mụ ác độc, mau ra đây!

Trọng Lâm gầm lên, khiến các bạn học xung quanh chú ý,. Trọng Lâm cũng không chú ý xung quanh, đến khi nhìn lại. Trọng Lâm thấy lớp học hơi bất thường.

Lý Dương cũng ở đây, nhưng vẻ mặt hơi tái, Lý Dương nhìn qua Trọng Lâm, ra hiệu chào hắn. Trong lớp lúc này có mấy bảo vệ mặc áo vest màu đen. Không khí trong lớp cũng không được bình thường. Các bảo vệ này vẻ mặt ngưng trọng, các bạn học trong lớp thì có vẻ tò mò ngó việc đang xảy a.

-Có chuyện gì vậy Dương? - Trọng Lâm lúc này hơi bình tĩnh lại, nhìn nhìn xung quanh sau đó hỏi thăm Lý Dương. Lý Dương lúc này vẻ mặt cũng có vẻ lo lắng bất an.

"Dương Thiến xảy ra chuyện rồi! Bạn ấy đã bị bắt cóc." Lý Dương lúc này cũng chú ý đến vết máu trên tay của Trọng Lâm "Tay của mày bị sao vậy Lâm?" Lý Dương nhíu mày dò hỏi.

-Còn sao nữa, còn ai ngoài Dương Thiến! Nó cho người ám sát tao, đây là vết do nó gây ra đấy! Tao đang muốn hỏi tội nó! Tao làm gì sai để nó đối xử tao như vậy hả?

Trọng Lâm lại tiếp tục nóng giận, nghĩ đến cảnh mình vừa rồi bị ám sát, bị đâm một dao, trên tay máu vẫn còn đang chảy mà tức giận. Hắn gầm lên, đòi bắt Dương Thiến cho hắn câu trả lời.

Lý Dương lúc này ngờ vực càng nặng, nhíu mày nói " Không thể nào? Dương Thiến đã bị bắt vào lúc vừa đến lớp, tao cũng bị một kẻ đánh, còn bảo là do tao từ chối Dương Thiến, may mà lúc đấy các bảo vệ của Dương Thiến xuất hiện, không thì tao cũng có chuyện rồi"

Trần Hảo lúc này lên tiếng giải thích cho Trọng Lâm, tránh cho việc đi quá xa " Tiểu thư sáng nay đã gặp chuyện, còn chuyện có người ám sát cậu, có lẽ là hiểu lầm, mà cũng có thể là kế hoạch của kẻ bắt cóc, hắn biết cả ba người luôn bên cạnh nhau, nên tìm cách trì hoãn thời gian ba người tụ hợp để gây án" Trần Hảo khi này cũng không khá hơn bao nhiêu. Tiểu thư nhà hắn bị bắt cóc, trách nhiệm là của hắn. Do hắn lơi là, cứ nghĩ tiểu thư chỉ là trốn đi chơi. Không ngờ xảy ra sự việc này. Chắc chắn gia chủ sẽ xử phạt hắn. Nên lúc này việc hắn cần làm là bình tĩnh, phán đoán và tìm cách cứu tiểu thư trở về trước khi lão gia phát hiện.

"Dương Thiến bị bắt cóc?" Trọng Lâm cười gằng, hắn không tin, ai có thể bắt Dương Thiến đỏng đảnh đấy chứ "Đừng giả bộ để tránh trách nhiệm."

Trần Hảo mệt mỏi, phất phất tay với Trọng Lâm " Tôi sẽ chịu trách nhiệm cho chuyện này, nếu có hiểu lầm tôi thay mặt tiểu thư xin lỗi, cậu Lâm, bây giờ cậu nên đến phòng y tế xử lý vết thương. Sau đó tôi có vài chuyện cần hỏi cậu, mong cậu hợp tác".

Lúc này Trọng Lâm mới nhớ ra vết thương trên vai, hắn cảm thấy bắt đầu chóng mặt do thiếu máu. Lý Dương đến vội đưa Trọng Lâm đi phòng y tế xử lý vết thương.

Sau khi băng bó vết thương, mặt Trọng Lâm vẫn còn trắng bệt, có lẽ buổi học đầu tiên của hắn không xong rồi.

Trần Hảo đến hỏi sự việc xảy ra vào lúc sáng. Trọng Lâm lúc này có gì kể này cho Trần Hảo. Kể cả việc đánh tên tóc nhuộm gần chết. Trần Hảo bảo rằng việc này Trần Hảo sẽ xử lý. Sau đấy Trần Hảo cho Long đến nơi Trọng Lâm đánh tên tóc nhuộm và đưa tên đó về.

-May mắn tên đó chưa chết, nhưng có lẽ sẽ nằm nhà thương khá lâu! Cảm ơn thông tin của cậu Lâm! Chúng tôi xin phép rời đi để tiếp tục điều tra!

...

Đứng trước cổng trường nhìn Trần Hảo rời đi, Trọng Lâm nhíu mày suy nghĩ, không lẽ con bé đỏng đảnh đó bị bắt cóc thật. Và đây là âm mưu, thật sự có người sau màn điều khiển.

"Dương, mày kể lại cho tao nghe chuyện sáng nay của mày đi" Trọng Lâm suy tư, cùng Lý Dương rời trường, hỏi chuyện của Lý Dương, hy vọng từ đó tìm ra manh mối.

"Chuyện của tao thì nó như vầy, sáng nay tao..." Trọng Lâm và Lý Dương vừa rời đi trường không lâu, Lý Dương còn chưa kịp kể chuyện xảy ra với mình, thì trước mặt xuất hiện một thanh niên mặc nho bào xám chặn đường hai người.

"Hồ Đại - Bắc Cương Quyền Pháp - Xin chỉ giáo" Thanh niên mặc nho bào xám là Hồ Đại, hắn đến từ Bắc Cương Tông, tông môn cổ võ. Sau khi báo tên, Hồ Đại thủ thế, nhìn chằm chằm vào Trọng Lâm, chuẩn bị xuất quyền.

Bạn đang đọc Ta biết võ sáng tác bởi goncazy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi goncazy
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 83

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.