Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thay Đổi Triều Đại

Tiểu thuyết gốc · 1260 chữ

Hắc Cẩu quân, đội quân đứng thứ 2 của Nạp Lan đế quốc.

Binh lính trong binh đoàn 100% đều phải là võ giả. Kẻ tu vi thấp nhất cũng phải là luyện khí tầng năm. Các đội trưởng đa phần là Trúc Cơ Kỳ cùng Kim Đan Kỳ.

Nguyên soái quân đoàn tu cao thâm mặt chắc. Nhưng nghe đồn đâu đó chí ít cũng phải có cảnh giới Nguyên Anh trở lên.

Để bồi dưỡng ra được nhóm đội quân này, Nạp Lan đế quốc cũng tiêu tốn không ít tài nguyên cùng nhân lực. Cho nên Hắc Cẩu quân biên chế chỉ có 10 vạn binh lính.

Chỉ khi có người chết đi hoặc giải ngũ mới tiếp tục tuyển mộ.

Lần này Nạp Lan Bá trực tiếp huy động 3000 thành viên của Hắc Cẩu quân. Đủ thấy hắn quyết tâm tranh đoạt món bảo vật trời sinh.

" Thuộc hạ tuân lệnh " Hai lão giả cùng đồng thanh đáp.

Ngay khi Huyền Thanh nhị lão muốn lui xuống chuẩn bị thì giọng nói Nạp Lan Địa Đạo vang lên.

" Các ngươi bị ngu sao ? " Sau đó nhìn về đám người phía dưới bằng ánh mắt khinh bỉ.

Nạp Lan Vô Đạo liền mộng, không hiểu sao đột nhiên nghe chửi, cho nên trực tiếp quỳ xuống

" Xin lão tổ chỉ dạy "

" Thiên sinh bảo vật là thứ chỉ dựa vào chút này người liền có thể tranh đoạt sao ? " Nạp Lan Thiên Âm đồng tình.

" À..."

Như hiểu ra vấn đề, Nạp Lan Đạo kêu lên một tiếng. Sau đó tiếp tục phân phó thuộc hạ.

" Điều động Huyền, Thanh, Bạch, Liêm...... Thất vị khách khanh cùng 5 vạn Hắc Cẩu quân tiến về tranh đoạt bảo vật "

Bảo vật xuất thế tất nhiên sẽ dẫn đến tứ phương oanh động. Có khả năng Nhất Lưu tông môn cũng xuất thế. Việc chỉ điều đi nhân thủ số lượng ít ỏi, ắt sẽ chỉ tổ thất bại. Lão tổ hẳn là nhắc nhở việc này.

Nạp Lan Đạo suy nghĩ trong đầu, tự cho mình là đúng.

Nạp Lan Liệt Dương rầu rĩ vỗ vỗ chán

" Ngu hết thuốc cứu...

....Ai đưa hắn lên làm hoàng đế vậy ? "

" Lão Tổ tha tội " Nạp Lan Bá cả người run rẩy, tư thái hạ cực lỳ thấp. Nếu để người khác thấy cảnh này tuyệt không ngờ rằng cao cao tại thường hoàng đế của bọn hắn lại hèn mọn như vậy .

Không để ý tới Nạp Lan Bá, Nạp Lan Liệt Dương nhìn về hướng Nạp Lan Tuấn.

" Ngươi thấy việc này chúng ta nên làm thế nào "

Đang hóng hớt, đột nhiên bị gọi đến, Nạp Lan Tuấn ngơ ngác. Tuy nhiên rất nhanh hắn lấy lại được tinh thần, nghiên túc suy nghĩ đáp án.

Sau một hồi, Nạp Lan Tuấn mới cất tiếng

" Bẩm tam vị lão tổ, theo đồ tôn thấy, chúng ta không nên dính vào vũng nước đục này "

" Ừm, tại sao ?" Nạp Lan Liệt Dương hứng thú hỏi lại .

" Thưa ba vị lão tổ, bảo vật do trời sinh ra, không phải ai cũng có tư cách tham gia tranh đoạt, chỉ có những kẻ mang vận khí nghịch thiên mới có thể.

Giống như Thiên mệnh chi tử

Đấu với kẻ như thế không có lợi cho đế quốc chúng ta. Dù có cưỡng ép đoạt đến bảo vật nguyên khí cũng đại thương.

Chưa kể còn mang thù chuốc oán.

Kẻ mang khí vận ai không phải thiên chi kiêu tử của cả một thời đại.

Điều chúng ta có thể làm là phái con cháu trong gia tộc tiến về đó lịch luyện. Tuy nhiên cũng không nên gây chuyện đụng chạm.

Nên tận lực kết giao hảo hữu với mọi người "

" Khá lắm " Cả ba vị lão tổ cùng cười to. Sau đó Nạp Lan Địa Đạo mới quay lại nhìn về hướng Nạp Lan Bá.

" Đó mới là điều của minh quân nên suy nghĩ.

Không phải suốt ngày chỉ biết chém giết.

Thôi, ngươi nghỉ ngơi đi. Hoàng vị truyền lại cho Nạp Lan Tuấn. Kể từ hôm nay hắn là hoàng đế tiếp theo của Nạp Lan đế quốc "

" Cẩn tuân lão tổ dạy bảo " Nạp Lan Bá cúi đầu. Không ai thấy được trong mắt hắn lóe lên một tia sáng kì dị

Nạp Lan Tuấn cũng ngơ cả người. Hắn như vậy là thành hoàng đế rồi ? Hắn có chút dở khóc dở cười. Nhưng là lệnh của lão tổ hắn vẫn phải nghe theo.

Sau cùng thiên kiếp tán đi, cả ba vị lão tổ cũng đồng thời biến mất. Nạp Lan Bá cùng Nạp Lan Tuấn cùng quay lại đế triều, chuẩn bị cho một cuộc thay đổi chiều đại.

" Ái nương, ái nương... Tin vui, tin vui " Giọng Nạp Lan Bá vang lên. Chỉ thấy hắn vội vàng chạy dọc hành lang, vừa đi vừa hô to gọi nhỏ.

" Hoàng thượng, có chuyện gì mà ngươi gấp gáp như vậy ?  " Tiếng hoàng hậu của hắn, Tư Đồ Ái Ái nhẹ nhàng vang lên

" Ta bị phế truất rồi....ta bị phế rồi....hahaha... Mau mau thu dọn đồ đạc.

Chúng ta du ngoạn đại lục "

" Hoàng thượng, lời này là thật " Tư Đồ Ái Ái cũng không giấu nổi cảm xúc, vội vàng xác nhận lại.

" Tự nhiên là thật..... " Sau đó Nạp Lan Bá tường thuật lại chuyện vừa xảy ra.

" Tốt quá rồi, tốt quá rồi....Để thần thiếp đi thu gom đồ đạc.

Mà thôi khỏi, chúng ta bây giờ lập tức liền đi" Tư Đồ Ái Ái đưa ra đề nghị

" Tốt "

Sau đó cả 2 người thân ảnh biến mất trong hoàng cung bỏ lại tên thái giám đang đứng đó dở khóc dở cười.

Vốn là thái giám đi theo hầu hạ Đế Chủ từ nhỏ. Hắn biết vị Nạp Lan Bá này không hề ngu ngốc như nhiều người tưởng. Nếu ngu ngốc hắn không thể nào ngồi trên hoàng vị lâu như vậy, đế quốc cũng không có cảnh nhân dân thái bình như bây giờ.

Trái lại Nạp Lan Bá là kẻ tuyệt đỉnh thông minh. Hắn vốn không hề muốn làm hoàng đế mà do bị ép làm.

Nhìn cảnh mọi người ngày ngày ăn chơi đàng điếm rượu chè be bét, hắn cũng muốn a.

Trong ánh mắt ngoại nhân, hoàng đế cao cao tại thượng. Nhưng thật ra ngoài chút quyền lực thì chẳng có vẹo gì. Đã thế tối ngày vùi đầu vào đống tấu chương. Thậm chí ngủ cũng là điều xa xỉ.

Nạp Lan Bá rất nhiều lần đưa ra đề nghị muốn truyền ngôi nhưng Nạp Lan Tuấn đều từ chối. Mỗi lần đếu đưa ra lý do vô cùng hợp lý khiến hắn không có cách.

Bởi vậy hôm nay hắn phải diễn khổ nhục kế, dù biết rõ việc này Nạp Lan đế quốc không nên tham gia nhưng hắn vẫn giả bộ vô năng để rồi bị phế truất.

Hắn thật đã thành công.

" Cũng đã đến lúc lão nô lui về nghỉ ngơi rồi " Thái giám lẩm bẩm. Sau đó lui dần cho đến khi thân ảnh biết mất trong hậu cung

Bạn đang đọc Ta Chém Gió Thành Thần sáng tác bởi HaPhong0909
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaGiaPhong1989
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.