Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần Thú Bạch Hổ

Tiểu thuyết gốc · 1466 chữ

Trên thuyên, Bạch Võ Nam không ngừng ngắm nghía đánh giá.

Về cơ bản hình dáng không khác các loại chiến thuyền cổ xưa của châu âu. Chỉ có điều không có cột buồm.

Khoang thuyền rộng rãi sức chứa tối đa ước chừng cũng có vài vạn người cùng lúc.

Không hổ là tu tiên giới. Phương tiện di chuyển cũng lớn như vậy.

Tuy nhiên hắn không đánh giá cao vấn đề thẩm mĩ. Tại sao cứ phải là chiến thuyền mà không phải hình dạng khác.

Sau có điều kiện làm, Bạch Võ Nam nhất quyết phải làm kiểu hình dáng khác độc lạ Bình Dương.

Mải mê suy tư thời điểm, tiếng Đinh Bá Long đằng sau vang lên.

" Sư phụ con mèo nhỏ này là...."

Trên đường đi Đinh Bá Long chú ý đến Tiểu Bạch nằm trên vai Bạch Võ Nam, hắn liền thắc mắc.

" À nó là thần thú Bạch Hổ.

Vi sư nhặt về để coi tông môn "

Bạch Võ Nam tim không đau mặt không đỏ nói ra.

Tiểu Bạch đang nằm trên vai ánh mắt bỗng co rụt

Đám người nghe đến thì trong lòng một trận kinh hoàng.

Thần thú Bạch Hổ, loại chỉ tồn tại trong truyền thuyết, bọn hắn cũng chưa từng thấy ngoài đời bao giờ lại có thật. Hơn nữa còn bị bắt về coi nhà.

Đinh Bá Long cũng chỉ có thể giơ lên ngón cái " Sư phụ, ngươi trâu "

Đinh Bá Đạo lúc này cũng chợt hiểu tại sao Bạch Võ Nam lúc trước lại nhận con mèo nhỏ này về nuôi. Nguyên lai là thần thú.

Cả bọn xúm lại thi nhau nhìn ngắm Tiểu Bạch.

" Sư phụ, theo ghi chép Bạch Hổ rất to lớn. Sao con thần thú này bé tẹo vậy " Đinh Bá Long nghi ngờ.

Đứng bên Đinh Bá Hải, Đinh Bá Đạo cũng đồng ý gật đầu.

Tiểu Bạch cũng ngó đầu lên, muốn coi hắn giải thích sao.

Bạch Võ Nam có chút chột dạ. Mịa các ngươi ngó thì cứ ngó đi, thắc mắc nhiều thế làm cái gì ?

Nhưng lỡ phóng lao đành theo lao, Bạc Võ Nam đầu óc linh động nhanh chóng kiếm đại một lý do.

" Mọi việc dài dòng, khi nào có thời gian nói sau đi. Các ngươi chỉ cần hiểu nó đang bị thương đến căn cơ là được "

Nói xong hắn chắp tay sau đít, ngếch mặt lên trời điệu bộ đang ngắm phong cảnh.

" Thì ra là thế " Những người còn lại lúc này cũng mới hiểu ra.

Tổn thương đến căn cơ loại việc này dù là người hay thú nhẹ tu vi mất hết, nặng có khi mất mạng.

Bạch Hổ căn cơ tổn thương khiến thân hình nhỏ lại có lẽ bình thường. Dù sao bọn hắn cũng đã gặp Bạch Hổ lần nào đâu. Bạch Võ Nam nói sao tin vậy.

" Hắn biết ta là thần thú " Tiểu Bạch trong lòng không ngừng suy nghĩ, tự hỏi bản thân đã để lộ ra từ bao giờ.

Tiểu Bạch có chút sợ hãi. Nếu thông tin nó là Bạch Hổ bị lộ, rất có thể truyền đến tai tộc đàn. Khi đó kẻ thù tìm đến cửa.....

" Nguy rồi...." Tiểu Bạch thầm nghĩ.

Bây giờ tu vi vẫn cần thời gian hồi phục. Không thể nào là đối thủ của những kẻ kia.

Tiểu Bạch đã tính đến việc nhảy xuống chiến thuyền bỏ chạy. Nhưng lại thôi.

Suy nghĩ lại, có thể Bạch Võ Nam sớm biết từ đầu là thần thú nhưng không nói ra muốn bảo vệ nó.

Một tháng ở chung không tính đối tốt nhưng cũng không làm gì nguy hại đến nó.

Có thể tin tưởng.

Những kẻ còn lại đều ít nhiều dính líu đến hắn nên chắc cũng tin tưởng được.

Nghĩ vậy Tiểu Bạch cũng an tâm không ít. Tuy nhiên vẫn đề cao cảnh giác.

Không bao lâu chiến thuyền đi tới Đinh gia.

Là một tòa phủ đệ mang phong cách trung quốc cổ xưa. Chủ yếu vật liệu được xây dựng bằng gỗ, diện tích vô cùng rộng lớn. Cứ như trước đây nói thì cò bay thẳng cánh.

Đinh Bá Kiến cùng Từ Viên Viên ra ngoài tiếp đón.

" Bái kiến tiền bối đại giá quang lâm Đinh gia

Chắt tử bái kiến lão tổ "

Hai người vòng tay cung kính vái chào.

" Ừm, làm phiền Đinh gia chủ cùng phu nhân"

Bạch Võ Nam gật đầu, coi như đáp lại.

" Không có phiền, không có phiền "

Đinh Bá Kiến cảm giác thụ sủng nhược kinh, ẩn thế tông môn đến gia tộc, hắn vui mừng còn không kịp.

Phải biết có khi cả đời không gặp được người của Ẩn Thế tông, huống gì đây là tự tông chủ tiến đến.

Vinh dự này đủ để hắn thổi một đời.

" Mời mọi người đi theo ta "  Đinh Bá Kiến đưa tay hướng dẫn.

Theo Đinh Bá Kiến mọi người cùng đi tới khoảng sân vô cùng rộng lớn. Tại đây đã đông nghìn nghịt người.

Thấy Đinh Bá Đạo xuất hiện, hiện trường đang ồn ào bỗng im bặt. Ánh mắt đều hướng về phía gia chủ.

Một số người tì mò trong đầu đang tự hỏi kẻ mà Đinh Bá Đạo phải cung kính đó là ai.

" Mời tiền bối "

Đến một chỗ vị trí được chuẩn bị từ trước Bạch Võ Nam trực tiếp ngồi xuống. Tiểu Bạch cũng được ôm trong lòng.

Vị trí ngay trung tâm, vô cùng dễ dàng quan sát toàn cảnh chiến đấu.

Đinh Bá Đạo thì đứng sau lưng hắn

Đinh Bá Kiến, Từ Viên Viên thì ngồi phía dưới thấp hơn hắn một đầu. Hai bên thì là trưởng lão gia tộc.

" Bái kiến tiền bối "

Đám trưởng lão đứng lên chấp tay vái chào.

" Ừm "

Ở đây đa phần là khuôn mặt xa lạ Bạch Võ Nam chưa từng thấy, chỉ có một số ít hắn có tiếp xúc qua trong lần xây tông môn.

Tuy nhiên người này về truyền người kia. Cho nên cái tên Văn Lang tông trong Đinh gia cũng coi như không xa lạ

Hắn cũng không có ý định chủ động bắt chuyện. Đinh gia nội ngoại tộc, tri nhánh, tri thứ các kiểu con đà điểu sao mà nhiều. Ai rảnh.

" Võ Nam ca ca "

Kèm theo tiếng kêu, một cô bé 7, 8 tuổi xinh xắn pha chút hồn nhiên xuất hiện trước mặt.

" Ngươi là ..." Nhìn cô bé Bạch Võ Nam ngờ ngợ

" Muội Đậu Đậu nè "

" Đậu Đậu " Bạch Võ Nam kinh ngạc. Chưa đầy một tháng không nghĩ đến nàng thay đổi nhiều đến vậy.

" Võ Nam ca ca không nhớ đến muội " Đậu Đậu khuôn mặt bí xị.

" Nhớ chứ, nhớ chứ, chỉ là không nghĩ đến mới đây muội nhanh chóng thay đổi vậy. " Bạch Võ Nam khuôn mặt tỏ tự nhiên nói.

Bố khỉ nhớ đợt trước nàng vẫn còn là cô bé đen nhẻm, gầy như que cùi. Chưa đầy một tháng thay da đổi thịt đến mức chóng mặt.

Bạch Võ Nam muốn hỏi một câu: các ngươi Đinh gia tổ truyền nghề nuôi lợn đúng không.

" Thật ? " Đậu Đậu ánh mắt nghi ngờ

" Thiên chân vạn xác. Ta còn biết sẽ gặp muội nên mua trước màn thầu đây này "

Nói rồi Bạch Võ Nam xuất ra trong chữ vật giới chỉ mấy cái màn thầu sáng nay Đinh Bá Đạo mua cho, hắn chưa kịp ăn.

Trong lòng không khỏi hú hồn con chồn còn nguyên.

" Ta biết ca ca sẽ nhớ đến ta mà "

Đậu Đậu nhoẻn miệng cười duyên lộ ra hàm răng trắng tinh. Không đợi Bạch Võ Nam đồng ý nàng liền nhảy lên lòng hắn ngồi cướp lấy màn thầu nhai ngấu nghiến.

Tiểu Bạch thì bị nàng xách lên ném sang một bên

" Linh San, không được vô lễ "

Thấy cảnh, Từ Viên Viên vội vàng mắng nàng. Sợ làm ảnh hưởng đến Bạch Võ Nam

" Không sao, không sao. Cứ đề nàng ngồi " Bạch Võ Nam lên tiếng giải vây.

Từ Viên Viên còn định muốn lôi Đậu Đậu xuống. Nhưng Bạch Võ Nam đã lên tiếng nói thế nên cũng thôi, ngồi lại vào chỗ.

Mà dưới sân lớn, thấy cảnh này Đinh Bá Long ánh mắt cũng kinh ngạc.

" Sư phụ đã có nữ nhi.....? "

Bạn đang đọc Ta Chém Gió Thành Thần sáng tác bởi HaPhong0909
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaGiaPhong1989
Thời gian
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.