Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lột Sạch

Tiểu thuyết gốc · 1173 chữ

Nghe câu trả lời không ít đệ tử Kỷ gia cùng tộc lão muốn chửi má nó. Hận không thể bóp chết Tiêu Bất Điềm.

Cố nén lại bạo phát trong lòng. Bằng giọng điệu ôn hòa nhất có thể, Kỷ Lam lúc bày lên tiếng

" Việc lần trước là Kỷ gia chúng ta sai. Dự tính sẽ một vài ngày nữa đưa lên lễ bồi tội. Nhưng không thể vì thế mà ngài có thể tàn sát kỷ gia đệ tử chúng ta ...."

" Ngươi có ý kiến ? "

Tiêu Bất Điềm ánh mắt chứa đầy sát khí khiến không ít người đánh cái rùng mình.

" Ngươi đừng quá đáng. Có tin bọn ta cáo lên đế quốc chuyện này..."

Một tốc lão tức giận trước thái độ Tiêu Bất Điềm liền lên tiếng.

" Đám nhãi nhép đó sao ? Ngươi làm thử "

Đùa gì. Đừng nói là Văn Lang tông. Ngay cả nàng Nạp Lan Đế Quốc chưa chắc dám đụng vào.

" Người......"

Tộc nhân kia còn muốn nói gì. Liền đã bị Tiêu Bất Điềm cắt ngang.

" Tốn thời gian quá. Các ngươi nhanh giao bảo khố ra đây "

Đám người Kỷ Lam lúc này mới nhớ lại lời Tiêu Bất Điềm nói. Lúc nãy căn bản đang tức giận nên cũng không có chú ý. Hình như nang nói muốn toàn bộ bảo khố kỷ gia.

Bảo khố Kỷ gia......

" Không thể " tộc lão gia tộc khác liền lên tiếng từ chối.

Bảo khổ là huyết mạch Kỷ gia. Lấy đi khác gì muốn mạng bọn hắn.

" Đúng không thể ..."

" Đổi điệu kiện khác đi....."

" ........"

Đám tộc lão nhao nhao lên tiếng tư chối. Đứng bên cạnh Kỷ Lam không lên tiếng. Hắn vẫn còn đang suy nghĩ đến vấn đề này.

" Thật sao ? " Tiêu Bất Điềm thiếu kiên nhẫn giết 1 người là giết, giết nhiều người cũng là giết. Máu tươi trên tay nàng còn thiếu sao ?

Tiêu Bất Điềm không ngại diệt sát cả gia tộc Kỷ gia. Tuy Bạch Võ Nam có nói lấy đức phục người nhưng hình như cũng không có nói không được đồ tộc a.

Với lại đây hoàn toàn do bọn hắn tự chuốc lấy. Muốn chống lại ý chỉ của Ẩn Thế Môn.

Ngay khi Tiêu Bất Điềm muốn động thủ. Một giọng nói già nua lại vang lên.

" Lam, đưa cho bọn hắn đi...."

Nhiều người kinh ngạc khi phát hiện lên tiếng lần này lại là nhị tổ.

Đại lão tổ đã trọng thương. Nhị tổ lúc này hiển nhiên là người có tiếng nói nhất lúc này.

" Nhị tổ không thể....."

Tộc lão khác đang muốn lên tiếng phản đối thì giọng khác lại vang lên.

" Đúng, ngươi đưa cho bọn hắn đi..." Lần này này người lên tiếng là tam tổ.

Tam vị lão tổ đã có 2 người lên tiếng. Đám con cháu cũng không dám nói gì thêm. Ánh mắt đổ dồn phía Kỷ Lam.

" Được, ta giao " Kỷ Lam cắn răng đưa quyết định.

Là gia chủ quyền hành lớn nhất của gia tộc nằm trong tay hắn. Điều đó khiến Kỷ Lam áp lực nặng nề. Quyết định này đưa ra khiến bản thân hắn cảm giác già đi mấy tuổi.

" Cũng không cần chơi mấy trò vặt trước mặt ta. Thần thức ta đủ để quét toàn bộ Tây thành "

Tiêu Bất Điềm cảnh cáo khiến tộc lão nhiều kẻ muốn động chân động tay làm chút tiểu động tác bỏ đi suy nghĩ.

" Vào lấy toàn bộ bảo khố " Kỷ Lam lập tức ra lệnh.

Kỷ gia thuộc về gia tộc hạng ba. Không có nghĩa nội tình kém cỏi. Để thu dọn hết cũng cần ít nhất khoảng 10 nhẫn chữ vật loại không gian lớn.

Cũng phải mất chừng 30 phút đồng hồ việc thu dọn mới hoàn tất.

Đó đã được coi là đám người Kỷ gia dùng tốc độ nhanh nhất để thu gom.

Chủ yếu bảo khố Kỷ gia phân bố rải rác khắp nơi. Mỗi phong một ít, khiến đệ tử Kỷ gia chạy muốn lòi bã họng.

Nhìn hơn chục nhẫn chữ vật được đưa tới trước mặt, Tiêu Bất Điềm thần thức khẽ đảo. Trong đó ngổn ngang các loại đan được, pháp bảo, võ kỹ, thảo dược......

Phẩm cấp cũng không quá cao. Không có cái gì có thể gây lên hứng thú. Tuy nhiên ở Nạp Lan đế quốc như vậy cũng là khá rồi.

Tiêu Bất Điềm còn cẩn thận quét toàn bộ Tây thành, đề phòng vài con chuột nhắt trốn chạy.

" Xuất ra toàn bộ vật phẩm trong chữ vật giới chỉ các ngươi "

" Cái này ..." Đệ tử kỷ gia trợn mắt. Đây là muốn lột sạch sao

" Im miệng, làm theo lời " Kỷ Lam nổi giận quát mắng.

Dù trong lòng hắn rất bất mãn, thôi thì bảo phố đã bị lột. Chút đồ còn lại trong chữ vật giới chỉ cũng là gì.

Một số tu sĩ có thói quen giữ bảo vật quan trọng bên người, Tiêu Bất Điềm không muốn chuyện nhỏ nhặt này bị trách tội làm ăn thiếu cẩn thận.

Nói là số lượng ít ỏi đó là cá nhân. Nếu cả gia tộc tất cả đều bỏ ra thì cũng là số lượng không hề nhỏ.

Từng người một của Kỷ gia lần lượt tiến lên lấy ra đồ vật trong chữ vật giới chỉ bỏ lại rồi lui xuống.

Nhìn đống thiên tài địa bảo ngày càng nhiều không ít tu sĩ tán tu xung quanh ánh mắt hiện lên vẻ ham muốn.

Không tính Tiêu Bất Điềm còn đứng đó thì tộc nhân Kỷ gia cũng không phải bọn họ có thể chống đỡ

Đến khi người cuối cùng của Kỷ gia lui xuống, Tiêu Bất Điềm thu hồi đống bảo vật, hài lòng bỏ đi.

" Sớm biết vậy phải tốt không " Quăng lại câu nói, bóng dáng Tiêu Bất Điềm nhanh chóng biến mất trong mắt mọi người.

" Cmn Văn Lang tông. Sẽ có ngày chúng ta báo thù "

" Đúng, đợi ta tu luyện một thời gian, ta sẽ đạp nát tông mông này "

" ......"

Không ít Kỷ gia đệ tử uất ức ngửa cổ lên trời chu thét.

Trước tình cảnh đó Kỷ Lam lại yên lặng không nói. Hài tử còn quá nhỏ bé, tiếp xúc xã hội còn thấp không hiểu sự đáng sợ của Ẩn Thế Môn.

Người ta tùy tiện phái ra một người cũng một chiêu đập bay lão tổ.

Các ngươi với tư chất này có hi vọng đuổi kịp sao ? Hiển nhiên là không.

Tuy nhiên Kỷ Lam cũng không ngăn thịnh nộ trong lòng mỗi người. Có quyết tâm mới có thể lớn mạnh

Bạn đang đọc Ta Chém Gió Thành Thần sáng tác bởi HaPhong0909
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaGiaPhong1989
Thời gian
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.