Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trước kia tôi thường xuyên tập thể hình!

Phiên bản Dịch · 1026 chữ

"Người trẻ tuổi bây giờ thật sự cởi mở a, ngay cả nghề đó cũng dám làm!"

"Có vài mẹ lớn thích sinh viên trẻ a!"

Mọi người đều cho rằng Tần Phi kiếm được tiền là nhờ vào cái nghề này.

Trừ ra cha mẹ Tần Phi ra, ai cũng không biết, trong cái kho phá củi kia, mỗi ngày liền có thể kiếm mấy trăm ngàn!

Tần Phi cảm thấy hẳn là tranh thủ thời gian giải thích một chút, bằng không hôm nay khả năng sẽ không có cơm tối để ăn.

"Mẹ, cá ở đập chứa nước không dùng lưới bắt được, chỉ có thể câu, con có thể bán giá cao hơn, tuyệt đối sẽ không thua thiệt."

"Có thể bán bao nhiêu tiền một cân?"

"Chí ít hai mươi đi."Tần Phi kỳ thật cũng không biết, nhưng cá mình có phẩm chất tốt, giá cả hẳn không phải là vấn đề.

Đầu năm nay, chỉ cần mang hai chữ sinh thái, giá trị liền phải gấp bội, huống chi là cá được nuôi ra từ Linh Tuyền.

Cha mẹ Tần Phi thở dài một hơi, không hăng hái lắm rời đi.

Hai mươi khối một cân?

Ngươi lừa gạt ai đây!

Hiện tại trên thị trường mới bảy tám khối!

Hai người đều cảm thấy con trai nhà mình đang lừa dối mình, bất quá nghĩ đến trong kho củi, một ngày có thể có mấy trăm ngàn, cũng yên lòng, tùy ý hắn giày vò đi.

Trên bàn cơm, cha của Tần Phi, Tần Phương vừa uống xong một ngụm rượu, rất là kỳ quái nói: "Cái ruộng đất kia nhà chúng ta, tựa hồ có vẻ như tốt hơn nhà khác, lúc này đã mọc ra quả ớt rồi, đoán chừng qua hơn mười ngày liền có thể bán."

"Tôi cũng phát hiện, phát triển quá nhanh."

Tần Phi chỉ là cúi đầu ăn cơm, không lớn nhanh mới là lạ chứ, ngày ngày tưới tắm Linh Tuyền, cũng không dùng tới hơn mười ngày, chi sau một tuần lễ, tuyệt đối có thể bắt đầu bán.

Đến lúc đó nhưng phải đoạt tới nhiệm vụ bán quả ớt, không thể hai người này đem ra thị trường phá giá.

…….

Lúc này hai người Tần Phi và Tần Tứ Hải đều đang câu cá.

Dùng Linh Tuyền ngâm qua bắp ngô, sau đó ngồi ở men hồ nước nhà Tần Phi câu, tại chỗ chảy ra đập chứa nước, đây cũng chính là lỗ hổng tiến vào Linh Tuyền.

Cá lớn đi theo từng bầy.

Tần suất câu cá cũng như vậy, chỉ bất quá kéo lên tốn sức.

Bởi vì cá ở đập chứa nước rất khỏe.

Đặc biệt là sau khi có Linh Tuyền gia nhập, câu những con cá này chẳng khác gì là kéo co.

Sau một giờ, Tần Tứ Hải ngừng lại: "Không được, tôi phải nghỉ ngơi một hồi! Cá này câu quá mệt mỏi."

Bất quá nhìn thấy bên trong hộ đựng cá đã ba con cá mè hoa lớn, đối với Tần Tứ Hải mà nói, đó không khác gì một trăm khối tiền trong tay.

Tần Phi không có cảm thấy mệt mỏi chút nào, bên trong hộ cá của hắn đã có năm sáu con cá lớn.

Cần câu cũng đã bị gãy mất hai cái, Tần Phi cũng không muốn chơi với lũ cá nữa, trực tiếp xách hộ đi ra ngoài.

Nếu không phải cần câu gãy quá nhanh, số cá câu được cũng không chỉ có một chút này.

Vấn đề mấu chốt là Tần Phi không biết mệt.

Tần Phi biết, đây là hiệu quả của viên thuốc màu đen kia.

Hiệu quả chỗ khác thì không biết, thế nhưng lực lượng lớn thêm không ít.

Thời gian nửa ngày, hai người câu được ba thùng cá, mỗi một thùng đều phải trên trăm cân.

Tần Tứ Hải một người vất vả mới nâng lên được một thùng, mà Tần Phi tay trái một thùng, tay phải một thùng, tựa như là xách hai con gà con.

Tần Tứ Hải nhìn thấy vậy liền sửng sốt một chút.

Người trong thành phố đều như vậy?

Quá khỏe đi!

"Tiểu Phi, khí lực rất lớn a!"Tần Tứ Hải kinh ngạc nói.

Tần Phi nhẹ nhõm trả lời: "Trước kia tôi thường xuyên tập thể hình."

Hơn ba trăm cân cá bỏ vào một cái xi măng ao, Tần Tứ Hải xem xét, liền nói: "Tiểu Phi, đống cá này cậu phải tranh thủ thời gian bán a, bằng không tuyệt đối sống không quá đêm nay."

Giao phó xong, Tần Tứ Hải liền đi câu cá, ngồi từ sáng cho tới trưa liền kiếm lời hơn một trăm khối, không thơm a.

Tần Phi nhìn thấy bốn phía không người, trở lại gian phòng của mình, lấy ra Hồ Lô đặt ở trên ao xi măng, bắt đầu liên tục không ngừng rót Linh Tuyền vào.

Nguyên bản đống cá đang chán sống muốn chết, trong nháy mắt từng con liền bơi qua bơi lại, bọt nước từng đoá từng đoá.

Tối hôm đó, Tần Phi đem lực chú ý bỏ vào gà trống lớn.

Chình là gà trống lớn được nuôi trong nhà.

Sau khi được ăn viên thuốc đổ ra từ trong Hồ Lô, sắc thái gà trống lớn này càng thêm lộng lẫy, hoạt động thường ngày cũng càng thêm sinh động.

Ngày ngày đuổi theo những con gà mái khác, cũng không biết muốn làm cái gì.

Sáng sớm mỗi ngày đều lên tiếng hát vang, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu để Tần Phi nổi sát tâm.

Một nguyên nhân khác, đương nhiên là thèm ăn.

Cá uống qua Linh Tuyền đều mỹ vị như vậy, viên thuốc kia xem xét chính là tồn tại ngưu bức hơn cả Linh Tuyền, hương vị chẳng lẽ lại kém?

Tần Phi bắt đầu nấu nước, chuẩn bị giết gà.

Đối với người một mực sống ở nông thôn như Tần Phi tới nói, giết một con gà, quá đơn giản.

Bạn đang đọc Ta Chỉ Là Một Người Trồng Trọt của Chi Ma
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gietkochet
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.