Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đầy Đặn Ngư Trang!

Phiên bản Dịch · 1100 chữ

Ài, vẫn là thôi đi, nó gầy như vậy, cũng không có bao nhiêu thịt.

Mà lại bây giờ nhìn ánh mắt Trục Lăn tựa hồ càng thêm linh động một chút, cũng không nhẫn tâm hạ thủ ăn thịt nó.

"Trục Lăn! Ăn nhiều một chút, mau mau lớn lên! Thêm chút thịt a! Ngươi nhìn bản thân mình xem a, quá gầy."Tần Phi đem tất cả xương gà ném cho Trục Lăn, vẫn không quên căn dặn.

Trục Lăn lại lắc lắc cái đuôi, cảm thấy mình chủ nhân thật sự là quá tốt rồi, còn bắt đầu lo lắng cho thân thể của mình.

Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Tần Phi liền chấy đám cá đang nhảy nhót tưng bừng trong ao xi măng lên trên xe bán tải.

Hắn dự định bắt đầu bán cá!

Sau này đoán chừng mỗi ngày đều sẽ có rất nhiều ca, một cái đập chứa nước lớn như vậy, tự nhiên không thể bày quầy bán hàng đi bán, dù sao cũng chỉ là một người sinh viên đại học.

Tần Phi quyết định tìm một cái nhà hàng, để bán cá trong thời gian dài.

Cửa thôn, sáng sớm Tần Tứ Hải liền câu cá, buổi sáng cá thường dễ há miệng hơn.

"Hải thần, Trấn Ninh Thành của chúng ta có tiệm cơm nào tốt nhất?"

Hải Thần là biệt danh của Tần Tứ Hải, bởi vì hắn là bách khoa toàn thư ở Ninh Thành, hỏi hắn, cái gì cũng biết.

"Nhà Hàng Ninh Thành a, đó là nhà hàng lớn nhất ở Trấn Ninh Thành chúng ta, cậu đi bán cá đúng không."

Tần Phi nhẹ gật đầu.

"Còn có một nơi là Đầy Đặn Ngư Trang cũng không tệ."

Tần Phi đã nghe qua Nhà Hàng Ninh Thành, đó là một tiệm cơm uy tín lâu năm ở Trấn Ninh Thành, nhưng Đầy Đặn Ngư Trang là cái gì quỷ.

"Đầy Đặn Ngư Trang? Lão bản là nữ?"

Tần Tứ Hải thần bí nhẹ gật đầu.

Cái tên này nghe có vẻ nở nang.

Sinh ý khẳng định không tệ.

Sau khi lái xe tới trên trấn, Tần Phi đi thẳng tới Nhà Hàng Ninh Thành trước, còn cái Đầy Đặn Ngư Trang kia, nghe đã biết không phải là địa phương đứng đắn gì.

Nghe cái tên này, chỉ sợ không phải địa phương ăn cá, mà ăn gà con thì đúng hơn.

"Ở đâu tới, không được dừng xe ở cửa chính!"Tần Phi vừa dừng xe lại, liền bị phục vụ viên ở cửa rống to.

Lái xe bán tải đến, đoán chừng là kẻ không có tiền, cũng sẽ không tới nơi này ăn cơm.

Mặc dù chỉ là một cái trấn, nhưng là phục vụ viên nhà hàng này cảm thấy mình hẳn là phải hung hăng một chút.

Tần Phi xuống xe, đi đến trước mặt người bán hàng này, nói: "Tôi là người của Thôn Tần Gia, trong xe có một chút cá hoang dại trong đập chứa nước của Thôn Tần Gia, hương vị vô cùng tốt, mà lại về sau vẫn còn có tiếp, đây là làm ăn lớn, tìm quản lý của các người ra đây, tôi muốn cùng hắn đàm phán."

"Lăn!"

"Cái gì?"Tần Phi có chút mộng bức.

"Lăn!"Phục vụ viên không thèm để ý Tần Phi, chỉ phun ra một chữ.

Nhà Hàng Ninh Thành tại Trấn Ninh Thành nhà hàng độc nhất ở Trần Ninh Thành, lão bản cũng không phải là dạng người lương thiện, cho nên phục vụ viện cũng không kém là bao.

Ngươi lái mở xe bán tải tới đưa đồ ăn, còn muốn đi vào từ cửa chính?

Coi như ngươi muốn vào, con mẹ nó ngươi cũng không đưa cho ta bao thuốc?

Làm gì tên nào tới chào hàng mà không cho lão tử một bao thuốc lá?

Tần Phi cứ như vậy bị đuổi.

Mãi cho đến khi lên trên xe vẫn là trạng thái mộng bức.

Một phục vụ viên mà ngưu bức như vậy, đối với cái nhà hàng này, Tần Phi cũng không còn chút hảo cảm nào, đồ tốt cũng không muốn bán cho bọn họ.

Đi thử xem cái Đầy Đặn Ngư Trang kia đi.

Địa phương chuyên môn ăn cá, tựa hồ thích hợp hơn.

Trấn Ninh Thành nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, nhưng vẫn có mấy con phố.

Bất quá Tần Phi đi dạo một vòng lại một vòng, vẫn là không có tìm được cái trang trại cá có cái tên kì lạ kia.

Sau khi đậu xe xong, hắn quay cửa kiếng xuống, liền hỏi bác gái bán đồ ăn bên cạnh: "Bác gái, ngài biết Đầy Đặn Ngư Trang ở đâu a?"

Thời điểm nói đến đầy đặn, Tần Phi cũng không ức chế được nhìn xuống một chút, đúng là bác gái, quả nhiên đầy đặn.

Nghe được Tần Phi hỏi như vậy, bác gái cúi đầu xuống sạp bán đồ ăn một hồi, đột nhiên nhặt lên một quả dưa leo thối ném về phía Tần Phi.

May mắn ánh mắt bác gái không tốt, không có trực tiếp ném tới trong xe, Tần Phi liền kéo cửa kiếng lên, hỏi: "Làm sao còn đánh người a."

Bác gái không nói chuyện, lại bắt đầu tìm đồ, cũng may trong sạp hàng không có trứng thối, bằng không chào hỏi Tần Phi chính là quả trứng thối.

"Có bệnh a!"Tần Phi tranh thủ thời gian liền lái xe đi.

Tần Phi vừa rời đi, bác gái bán đồ ăn tự lẩm bẩm: "Tuổi quá trẻ, vậy mà dám nói ta đầy đặn, bất quá nói cũng không sai đâu."

Cuối cùng, Tần Phi phải tìm tới chỗ của các ông lão mới hỏi được vị trí của Đầy Đặn Ngư Trang, chỉ bất quá thời điểm đám lão già nói ra vị trí, thần sắc quỷ dị, dáng vẻ muốn cười không thể cười để Tần Phi rất là không hiểu.

Đầy Đặn Ngư Trang ở một cái địa phương tương đối vắng vẻ, trực tiếp là một cái trang trại.

Sau khi Tần Phi nhìn thấy bảng hiệu, hận không thể xông về Thôn Tần Gia, đạp cho Tần Tứ Hải một cước.

Phong Nhã Ngư Trang!

Đầy đặn cái rắm!

Tần Tứ Hải, tên vương bát đản nhà ngươi khá lắm!

Tần Phi hận đến nghiến răng, trách không được bác gái kia sẽ ném đồ ăn, đổi lại là ai cũng sẽ ném a.

Bạn đang đọc Ta Chỉ Là Một Người Trồng Trọt của Chi Ma
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gietkochet
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.