Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đồ đần cũng có thể câu được cá!

Phiên bản Dịch · 1171 chữ

Mấy tên lông bông trong thôn còn muốn chế giễu một phen, liền thấy phao của Tần Phi đột nhiên chìm xuống nước, kém chút nữa liền lôi cả cần câu xuống.

Tần Phi ra sức kéo một phát, chỉ là cảm giác trong tay trĩu nặng, sau đó liền nghe được một tiếng tiếng tạch tạch.

Cần câu gãy!

Gãy cán!

"Ha ha ha, Tần Phi, cậu làm chúng ta chết cười."

"Về sau chúng ta sẽ gọi cậu là gãy cán ca đi."

"Đây là móc vào đáy hồ đi."

"Bằng không chính là móc vào một cây rong, dù sao khẳng định không phải cá."

Đối với những lời chế giễu này, Tần Phi không có đáp lại lời này, liền quay đầu chạy về nhà, hắn phải đi lấy một cái cần câu khác.

Anh rể hắn để lại một đống cần câu, rất nhiều, hắn dự định cầm một cái cần câu có cán khủng tới.

Cái rắm cây rong, cái rắm đáy hồ, cây rong còn có thể lôi kéo cả cần câu?

Cảm giác vừa rồi, tuyệt đối là một con cá lớn!

Sau khi cầm tới một cái cần lớn, Tần Phi liền ngồi xuống chỗ cũ, treo một con giun đất lên, liền ném về vị trí cũ.

"Đồ ngốc a, xem như là cá, nó cũng đã sớm chạy mất."

"Cái ổ này đã nổ rồi."

"Đúng vậy, cá đã cắn qua câu, sẽ không có khả năng lại cắn, nếu không cậu vẫn là thay... ... Ta kháo!"

Tần Tứ Hải còn chưa nói xong, phao của Tần Phi lại lần nữa chìm xuống, lần này, cũng không xuất hiện tình trạng gãy cán.

Cái cán uốn cong thành một đường vòng cung lớn, dây câu truyền đến âm thanh tê tê tê.

Cá lớn!

Tần Tứ Hải không nói lên lời, người xung quanh cũng đều một mặt mộng bức nhìn xem Tần Phi đạp cứt chó.

Mười mấy phút giằng co qua đi, một con cá chép vàng hiển hiện đến mặt nước, Tần Tứ Hải vội vàng lấy ra lưới bắt cá chép của mình, tóm lấy con cá chép dài hơn nửa mét này.

"Ta kháo, cá chép lớn a! Con này phải bảy tám cân đi!"

"Tần Tứ Hải, con nửa cân kia của cậu ném đi được rồi đó."

"Tần Phi, sáng nay ra ngoài cậu dẫm phải phân sao?"

"Cá chép ở đập chứa nước a, đây chính là mỹ vị, đã rất lâu không có người nào câu được cá lớn như thế."

Tần Phi tự nhiên cũng là kích động, lấy cá để xuống, sau đó lại treo lên một con giun, ném tới trong nước.

"Tần Phi, cái ổ này đã nổ, cậu vẫn là nên chuyển sang nơi khác...... Ta kháo!"

Tần Tứ Hải còn chưa nói dứt lời, phao của Trần Phi lại chìm xuống, cần câu lại tạo thành một đường cong.

Nửa giờ sau, một con cá trắm cỏ chừng mười mấy cân lớn được Tần Phi câu lên.

Bắt được hai con cá lớn, tất cả những người câu cá xung quanh đều đến xem náo nhiệt.

Tần Tứ Hải không nói hai lời, cầm cần câu cá của mình, ngắm chính xác, trực tiếp liền ném tới vị trí Tần Phi vừa câu cá.

Không chỉ có hắn một cái, mà là bốn người chúng một ổ.

Bất quá sau mười phút trôi qua, cần câu của bốn người vẫn ở nguyên vị trí ban đầu không nhúc nhích.

Lại đến phiên Tần Phi, nhìn thấy chỗ của mình đều mẹ nó bị bốn người chiếm hết, hắn quyết định đổi chỗ.

Đi tới ổ trước đó của Tần Tứ Hải.

Quả nhiên, sau hai phút, cái phao của Tần Phi vẫn không nhúc nhích.

"Ha ha, Tần Phi, nguyên lai là do vấn đề của ổ, tôi nói làm sao cậu lại câu được cá lớn, hóa ra là do chỗ tôi không có cá."

Tần Tứ Hải vừa nói xong, liền thấy một cần câu Trần Phi lại cong lên, con cá khác được kéo lên, vẫn là cá lớn.

Sau một tiếng rưỡi.

Một con cá chuối tám cân, một con cá dẹt ba cân, một con cá mè hoa mười mấy cân, cộng thêm hai con cá trước đó, Tần Phi dùng ba con giun, câu được năm con cá lớn.

Nhìn xem Tần Phi ti tiện hề hề bắt đầu thu thập cá vừa bắt được, Tần Tứ Hải ngửa mặt lên trời thở dài, sau đó rầu rĩ không vui mà hỏi thăm: " Tần Phi, ở đại học cậu học chuyên ngành câu cá sao?"

"Công trình điện khí cùng với tự động hoá."

"Nói tiếng người! Cái quỷ gì mà công trình ca không hiểu, ca liền hỏi cậu, vì cái gì cậu có thể câu nhiều cá lớn như vậy?"

Tần Phi ti tiện hề hề trả lời: "Đi ra ngoài dẫm phải shit~."

Mang theo đống cá câu được về nhà, nghi hoặc của Tần Phi càng lớn, kỹ thuật của mình thì khỏi nói, không khác gì rác rưởi, nghĩ tới nghĩ lui, vấn đề khẳng định nằm ở chỗ mấy con giun kia.

Trở lại địa phương ban đầu đào giun, vẫn còn ẩm ướt của nước chảy ra từ trong hồ lồ.

Nghĩ đến cái Hồ Lô kỳ quái kia, lại nghĩ tới quái sự vừa mới câu cá, Tần Phi lại đào ba con con giun ở chỗ này, sau đó đào ba con ở chỗ khác.

Lần nữa trở lại đập chứa nước, Tần Tứ Hải hỏi: "Tần Phi, sao cậu lại tới đây?"

"Câu cá a! Cho, cậu thử con giun tôi cho cậu xem!"Tần Phi đem một con giun bị nước Hồ Lô ngâm qua cho Tần Tứ Hải, còn mình thì treo lên còn giun bình thường, bắt đầu câu cá.

Một lát sau, Tần Tứ Hải liền câu được các, một con cá chép lớn nặng bảy cân.

"Tần Phi, Tần Phi, nhanh nhanh nhanh, đưa thêm giun đây!"

Tần Phi biết là nguyên nhân gì.

Trước khi đi, còn bị tất cả người câu cá vây quanh đòi hỏi con giun thần kỳ, hắn tự nhiên chỉ có thể giải thích đây là nguyên nhân bởi vì một loại rượu thuốc.

Lấy ra một cái bình nhỏ, về đến trong nhà, đổ ra một chút nước từ trong Hồ Lô, bỏ vào bên trong bình nhỏ, sau đó trở về đập chứa nước cho những người câu cá.

Thời gian một buổi chiều nghiên cứu, Tần Phi đã hiểu rõ.

Nước ở bên trong cái Hồ Lô lớn chừng bàn tay kia, dùng để câu cá, đó là cực phẩm.

Có cái này, đồ đần đều có câu được cá.

Chỉ một giọt vào con mồi, hiệu quả liền như một bước lên trời, ném xuống liền ăn, hơn nữa còn đều là cá lớn.

Bạn đang đọc Ta Chỉ Là Một Người Trồng Trọt của Chi Ma
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gietkochet
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.