Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tinh Hà sư đệ nhân nghĩa

Phiên bản Dịch · 1503 chữ

Đại trưởng lão cũng từng cảm thấy tức giận, thậm chí nghĩ tới xử phạt Sở Tinh Hà, nhưng cuối cùng sau khi ngẫm lại, có một cái đệ tử ăn ngay nói thật vẫn tốt hơn nhiều so với một cái chỉ biết suốt ngày a dua nịnh hót.

Đại trưởng lão thật sự muốn đem Sở Tinh Hà đối đãi giống như một vị đệ tử thân truyền, không riêng bởi vì Chu Tước Linh hoả, mà còn là bởi vì bản tính của Sở Tinh Hà.

Muốn đem Sở Tinh Hà bồi dưỡng thành người chấp chưởng linh hạc cung trong tương lai, đại trưởng lão lo lắng nhất là việc người khác sẽ không phục, nhưng biểu hiện trong một tháng qua của Sở Tinh Hà đã chinh phục được mọi người.

Càng là chinh phục được đại trưởng lão.

Nhìn thấy ánh mắt vô cùng ôn hòa của Đại trưởng lão, Sở Tinh Hà cũng không biết đại trưởng lão đang suy nghĩ cái gì trong đầu, nếu không nhất định sẽ nói... Cái đó mà gọi là thành thật sao? Ta chỉ là muốn tìm đường chết... Ta chỉ cầu xin được xử phạt thật nặng thôi mà đại trưởng lão, van cầu ngươi.

"Hôm nay chúng ta sẽ không học những thứ buồn tẻ nữa, ta sẽ dạy cho ngươi thuật khống hoả, ngươi cũng đi tới thử nghiệm câu Thông với Chu Tước lô đi."

Sở Tinh Hà choáng váng, đẩy là mây mù thấy trời xanh.

Mình rốt cuộc nhịn đến rồi sao?

"Vâng!" Sở Tinh Hà kích động đến sắp mót tiểu.

"Đầu tiên, thuật khống hoả..." Đại trưởng lão liên tiếp giảng giải nhưng Sở Tinh Hà một chữ cũng không nghe vào tai, mãi cho đến khi đại trưởng lão nói ra: "Chu Tước lô chính là thần vật, nhớ kỹ không được phép làm loạn, Chu Tước Linh hỏa rất bá đạo, nhớ cẩn thận không được gây tổn hại đến Chu Tước lô!"

"Đệ tử ghi nhớ!"

Sở Tinh Hà nhớ kỹ, tất cả các phương pháp có thể làm tổn hại đến Chu Tước lô Sở Tinh Hà đều nhớ rất kỹ, rất rõ ràng.

Hôm nay là ngày lành tháng tốt... Nghĩ thầm mọi việc đều có thể thuận lợi suôn sẻ a.

Thần vật đúng không? Chu Tước lô đúng không? Hôm nay ta sẽ khiến cho ngươi phải rơi đài, đại trưởng lão cũng không thể cản được ta.

Rất nhanh, dựa theo sự chỉ dẫn của Đại trưởng lão, Sở Tinh Hà bắt đầu câu thông địa hoả, rất nhanh Chu Tước Linh hỏa cũng đã bị dẫn đi ra, nhưng Sở Tinh Hà cũng không làm loạn chút nào, mà thành thành thật thật nghe theo từng bước chỉ dẫn của Đại trưởng lão, thao túng Chu Tước Linh hoả lại gần Chu Tước lô.

Không phải là Sở Tinh Hà không muốn làm tới bến, chủ yếu là do đại trưởng lão đang có mặt ở đây, ở ngay trước mặt hắn mà còn dám giả bộ tinh thần thất thủ? Cũng không sợ bị lại trưởng lão phát hiện, những vấn đề là thủ đoạn của Đại trưởng lão kinh khủng tới bực nào chứ? Một chiêu là có thể đè mình xuống đất, lại muốn ra tay nữa thì vô cùng khó khăn.

Cho nên mặt ngoài Sở Tinh Hà cũng không dám mảy may có bất kỳ hành động vượt rào nào.

Trong nháy mắt khi Chu Tước Linh hoả tiếp xúc với Chu Tước lô, vốn dĩ Chu Tước lô còn đứng yên bất động bỗng nhiên run run lên.

"Có phản ứng!" Đại trưởng lão thấy vậy thì vô cùng kích động.

Chu Tước lô run run không ngừng biến hóa, rất nhanh có một hư ảnh Chu Tước xuất hiện nổi lơ lửng phía trên Chu Tước lô, sau đó hư ảnh này lại tiếp tục chuyển động vây quanh Chu Tước lô.

"Quả nhiên là thế... Quả nhiên là thế..."

Đại trưởng lão kích động đến nước mắt rơi đầy mặt.

"Quả nhiên là chỉ có chu tước Linh hỏa mới có thể khiến cho Chu Tước lô một lần ở tỏa ra sự sống! 400 năm! Hạo Thiên tông ta đã đợi 400 năm! Chu Tước Thần lô rốt cuộc đã trở về!"

Đại trưởng lão kích động đến mức không còn giữ được bộ dáng như thường ngày nữa, mà sự việc Chu Tước thành lô chuyển động cũng đã dẫn đến sự chú ý của các trưởng lão khác trong linh hạc cung, trong lúc nhất thời vô số trưởng lão từ các phương chạy đến, khi nhìn thấy hình ảnh Chu Tước thần lô lại bị nhen lửa một lần nữa, bọn họ vô cùng kích động.

"Trời phù hộ Hạo Thiên!" Một đám trưởng lão hô to.

Ánh mắt không hẹn mà đều rơi lên người của Sở Tinh Hà, trong ánh mắt của mọi người đều là sự vui mừng không thôi, có Chu Tước Linh hỏa, lại có thêm Chu Tước Thần lô, thì tất nhiên thuật luyện dược của Hạo Thiên tông lại có thể leo lên đỉnh cao một lần nữa.

Sau khi Chu Tước Linh hoả rút đi, Chu Tước thần lô cũng đã từ từ khôi phục trở lại bình thường, một đám trưởng lão vội vàng chạy đến vây quanh hai người đại trưởng lão và Sở Tinh Hà, liên tục hô to khẩu hiệu trời phù hộ Hạo Thiên.

"Hôm nay chính là ngày vui lớn của Hạo Thiên tông cũng như Linh hạc cung ta trong suốt 400 năm qua, hôm nay phải uống một ly!"

"Phải uống phải uống!"

Mấy cái trưởng lão liên tục mở miệng nói, ngay cả đại trưởng lão luôn luôn nghiêm túc cũng không nhịn được mà cười vui vẻ: "truyền lệnh của ta, hôm nay Linh hạc cung không cấm rượu!"

"Oa oa Oa...!" Một đám trưởng lão nghe vậy thì vui sướng gào thét nhảy như điên.

Tin tức rất nhanh được truyền ra, toàn bộ đệ tử linh hạc cung nghe được đều vui sướng gào thét điên cuồng, vang vọng khắp một vùng.

Trong toàn bộ Hạo Thiên tông, Linh hạc cung là nơi duy nhất cấm rượu, lý do cũng rất đơn giản, bởi vì đại trưởng lão không thích.

Các đệ tử cho dù có việc vui thì cũng chỉ có thể uống trà thay rượu, nhưng hôm nay là ngày vui lớn trong 400 năm qua, rượu này phải uống.

Trong phòng bếp của Linh hạc cung xoang chảo bay lượn, đánh đầu bếp đang liên tục sốc chảo nấu ăn, vô cùng bận rộn náo nhiệt.

Đủ loại mỹ vị nhân gian lần lượt được đưa lên, tiệc rượu tại Dược Vương cung đã bắt đầu mở ra.

Đại trưởng lão trước tiên nâng chén kính các bậc tổ tiên của Hạo Thiên tông.

Sau đó lại kính Dược Thánh Lục Trường Phong.

Cuối cùng nâng chén cùng với tất cả mọi người uống, qua 3 lần rượu, toàn bộ Dược Vương cung đã vang lên những âm thanh cười đùa vui vẻ, không ngừng có người đến tìm Sở Tinh Hà để uống rượu, dù sao thì ngày vui hôm nay cũng là do sư đệ Sở Tinh Hà mà ra.

Có điều tửu lượng của Sở Tinh Hà rất kém, lúc này mặt mày đã đỏ tới mang tai.

Nhìn thấy Sở Tinh Hà không thể uống nữa, Phùng Phi vội vàng giúp đỡ Sở Tinh Hà cản lại những người đang mời rượu, mà đông đảo các sư huynh cũng bị chọc cười bởi bộ dáng say rượu của Sở Tinh Hà, cũng không ép hắn uống rượu nữa.

Mãi cho đến đêm khuya mới tan tiệc, đại trưởng lão cùng với một nhóm trưởng lão đã rời đi trước, các đệ tử khác cũng nhao nhao lần lượt rời đi.

Sở Tinh Hà lúc này nhìn như đã say khướt, kỳ thật hắn vẫn còn đang rất tỉnh táo, đưa tiễn sư huynh Phùng Phi đã uống say đứng không vững, Sở Tinh Hà để cho đông đảo các sư huynh rời đi trước, biểu thị bản thân muốn ở lại để dọn dẹp tàn cuộc nơi này.

Một cử động nhỏ như vậy lại khiến cho đám sư huynh quỷ khóc sói gào, nhao nhao hô to sư đệ nhân nghĩa, ta mộ dung phục.

Sở Tinh Hà nghe vậy thì cũng không biết Nhân Nghĩa là ở chỗ nào? Đợi cho tất cả mọi người đã rời đi, khi mà trong Dược Vương cung chỉ còn lại một mình Sở Tinh Hà, ánh mắt của hắn rơi vào Chu Tước thần lô...

Như vậy... tiếp theo... Ta nên làm một chút sự việc nhân nghĩa nhỉ.

Hắc hắc... tiểu Chu Tước, để ca ca hảo hảo thương thương ngươi... hắc hắc...

Bạn đang đọc Ta Chỉ Muốn Hủy Diệt Tông Môn, Thế Nào Nghịch Thiên Thành Thần. của Minh Nguyệt Dạ Sắc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi longtaiuy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.